ĐÀN ÔNG ĐẤT VIỆT    
 Muôn kiếp trước ta là Hùng Vương  oai linh hiển hách  
 Những kẻ thù sát vách nể sợ ta  
 Là Chu Văn An thanh bạch hào hoa  
 Coi danh lợi phù vân như mây khói...    
 Ta là Ngô Quyền làm trai thời loạn  
 Đóng cọc dìm thuyền Nam Hán trên sông  
 Là Đinh Bộ Lĩnh phơi cờ lau rồi phất cờ hồng  
 Trăm ngọn giáo gom non sông một mối...    
 Là Lý Thường Kiệt đêm lấy gai làm gối  
 Truyền Nam quốc sơn hà khiến giặc Tống vỡ mật gan  
 Là Hưng Đạo Vương dẹp quân Nguyên hóa Thánh  
 Là Trần Nhân Tông tỏa ánh sáng từ bi...    
 Là Nguyễn Trãi mài gươm viết Bình Ngô đại cáo  
 Là Quang Trung diệt quân Thanh khói đen sạm chiến bào  
 Là Nguyễn Du khóc một đời dân tộc  
 Nguyễn Bính yêu tan nát một kiếp người...    
 Ta mở đất cho trăm con sông chảy  
 Vời vợi phương nam tít tắp biển xa  
 Đước Cà Mau mơ Đồng Văn đen đá  
 Sóng Hoàng Sa vỗ trong suốt Trường Sa...    
 Là tuổi hai mươi của một thời binh lửa  
 Máu nhuộm hoa nhòe hạnh phúc ta qua  
 Là lòng mẹ, là tình em vọng phu hóa đá  
 Đất nước lô xô mọc từ mái nhà ta...    
 Ta là ai ? Mà thịt xương hóa núi  
 Ta là ai ? Mà máu chảy thành sông  
 Ta là ai ? Người đàn ông đất Việt  
 Thời đại này còn khí phách cha ông ?    
 Hỡi tướng Giáp! Hỡi linh thiêng Phù Đổng 
 Tre làng ta còn vàng sắc lửa không 
 Dẫu ba tuổi đã xông pha chiến trận 
 Máu tim ta ròng ròng đỏ sông Hồng...   
 Ta là ai ? Ta là trai nước Việt  
 Chủ nhân ông của trời biển núi sông  
 Ta sẽ sống như cha ông từng sống  
 Ngay cả khi đã chết vẫn anh hùng... 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2018 09:48:44 bởi Nguyen Quoc Van >