VẼ TUỔI /THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 220 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 13.07.2018 12:29:33
0
GIÃ BIỆT

Một người
Vừa giã biệt người
Thành giọt sao
Khuất cuối trời xa xăm

Một đời
Tự xé mình ăn
Chân tự đứng dậy
Tự nằm xuống thôi

Một người
Giã biệt một người
Hai người
Ra khỏi cuộc đời của nhau

Ba đắm đuối
Bảy thương đau
Lọc thật trong
Để kẻ sau trọn tình

Sinh ra
Đã giã biệt mình
Ngại chi
Giã biệt tử sinh kiếp người

Sinh ra
Biết khóc trước cười
Trái ngang giã biệt
Để trời phục sinh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2018 12:33:55 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 13.07.2018 19:30:57
0
LÊN CHÙA

Hôm nay
mồng một lên chùa
Em gặp em
tính bỏ bùa cho em
Khói hương ngan ngát hương sen
Bùa gieo buổi sớm tới đêm thì tàn

Qua cổng chùa
vấp bùa anh
Em vòng vo
với vòng quanh không về
Lửa lòng chưa nhóm bùa mê
Đã ra tro sợi tóc thề bỏ buông

Rau muống luộc
chấm nước tương
Đường gần không đến
ra đường cách xa
Ăn chay chưa chắc thật thà
Lên chùa rồi rẽ vào nhà em nghe

Nhà em
có một bụi tre
Măng tre thẳng đứng
măng tre bỏ bùa
Hôm nay mồng một lên chùa
Bời bời gió lẫn đầy mưa trong lòng

Anh ơi !
Em muốn lấy chồng
Ngày xưa
sợi tóc anh còn giữ không ?
Cô đơn trả lại cô đơn
Hai người, em biết, sẽ hơn một người...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2018 20:58:29 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 14.07.2018 17:48:17
0
CƠN MƯA VẮNG CHỒNG

Tháng bẩy tiền kiếp đã mưa
Cơn mưa con gái, cơn mưa chưa chồng
Cơn mưa má phấn môi hồng
Cơn mưa lả gió phập phồng tóc đêm

Cơn mưa đỏ cả mắt em
Nợ duyên ngang trái, nợ duyên thất tình
Cơn mưa in bóng khắc hình
Người muôn năm giấu vào tim một đời

Cơn mưa trong kiếp này rơi
Lúc tí tách lúc bời bời trước hiên
Cơn mưa hết gạo thiếu tiền
Cơn mưa tình khóc mối tình hẩm hiu

Cơn mưa đổ sập xuống chiều
Cơn mưa nhúng ướt bao điều đơn sơ
Cơn mưa nẫu ruột con hư
Cơn mưa nắng quái người hờ hững nhau

Cơn mưa đến tự kiếp nào
Cơn mưa nước mắt ngược vào bên trong
Cơn mưa tháng bẩy vắng chồng
Kiếp này có bỏ dòng sông về trời ...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 14.07.2018 17:51:06
0
SỢI TƠ

Mảnh hơn cả sợi tơ trời
Bồ công anh trắng sắc người tìm nhau
Tròn nỗi đau mối tình đầu
Cùng tan tác
Với u sầu cách chia

Như tơ bồ công anh kia
Ngày đi tìm nhớ vun khuya cho đầy
Ngọt ngào nào vướng đắng cay
Yêu anh
Em đã biết ngày mất nhau

Sợi tơ phơ phất buồng cau
Sợi tơ trắng phớ giàn trầu biếc xanh
Sợi tơ bạc mái tóc anh
Sợi tơ
Không nhớ nổi mình ngày xưa

Sợi tơ rơi xuống cùng mưa
Sợi tơ hun hút gió lùa mây bay
Sợi tơ tuột khỏi bàn tay
Sợi tơ người dụi
Mà cay mắt người

Sợi tơ lơ lửng giữa trời
Một thời lỏng chặt cho người vẹn đêm
Sợi tơ se nhớ dệt quên
Trái tim em
Nhịp đã quen một mình...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 14.07.2018 21:10:38
0
CỘT RỐI VÀO NHAU

Tơ trời
Cuộn với tơ lòng
Rối như một mớ bòng bong ghẹo người.
Làm sao
Gỡ được nụ cười
Làm sao gỡ được ông trời buộc duyên ?

Làm sao
Đêm ngủ được yên
Làm sao rũ hết ưu phiền giăng tơ ?
Làm sao
Thức lúc đang mơ
Làm sao cưỡng nổi mờ chờ đợi phai ?

Làm sao
Khi đã chia hai
Bàn tay vẫn nắm bàn tay của người ?
Làm sao
Đành hỏi ông trời
Giăng tơ chi lắm cho đời đứt ngang ?

Kiếp người
Cột chặt nhân gian
Cột vui sướng cột bẽ bàng khổ đau.
Cuộc đời
Cột rối vào đâu
Không yêu nhau trói vào nhau cũng buồn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2018 12:58:49 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 15.07.2018 07:49:56
0
TỔ CHIM

Đôi chim chích
Đậu cành tre
Hai chân đứng giữa mùa hè mùa thu

Chim cu gáy trống gật gù
Mớm cho con mái
Hạt từ mỏ nâu

Bây giờ
Người ấy ở đâu
Cuối đông
Hay đã sang đầu mùa xuân

Có còn đất
Ở dưới chân
Có còn ấm chỗ yên thân hàng ngày

Có còn giữ đắng gìn cay
Có còn chăm đắm
Nuôi say với người

Có còn đắp mộ dưới trời
Có còn
Chôn nửa cuộc đời trong thơ

Đôi chim chích
Vụt tỉnh mơ
Mang trên đôi cánh hư vô cuối trời

Chim cu trong tổ nên đôi
Thiếu nhau
Người thiếu bầu trời ổ rơm...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2018 10:57:23 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 16.07.2018 10:09:16
0
TIÊN NỮ

Tôi chiêm bao
Thấy một người
Tôi chưa từng gặp
Mỉm cười với tôi
Người ấy gọi:
"Anh gì ơi !
Anh gì có nhớ cái hồi xa xăm"

"Chúng mình ở chín tầng trăng
Trên nệm mây trắng và nằm bên nhau
Chúng mình cùng trắng phau phau
Cùng non cùng trẻ đến đau lòng người"

"Trời cho yêu, quyền của trời
Yêu hay không, ấy của người mê nhau
Anh gì ơi ! Anh từ đâu
Sao anh chẳng ngó từ đầu tới chân"

"Để em gió nổi mây vần
Cánh tay anh xiết chặt thân mưa mềm
Bồng bềnh trên cái bồng bềnh
Trớ trêu thay, chẳng thấy anh bên mình"

"Anh gì ơi ! Lỡ chuyện tình
Riêng em thì nhớ, anh hình như quên
Đêm nay trăng bỏ áo xiêm
Sao ta không thể làm tiên một lần"...

Rớt từ đất
Xuống mây xanh
Tôi ngơ ngác, giấc mộng vàng vỡ tan.
Giấc mộng chỉ có một lần
Ái ân nào đã ái ân cho đành !
Giận mình
Tới tím ruột gan
Thương nàng
Vĩnh viễn đời nàng tiết trinh...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 16.07.2018 10:11:40
0
BẠC PHẬN

Hồng nhan bạc phận, người ơi
Gột trắng vôi, cuối chân trời vẫn vôi
Ghét nổi trôi, vẫn nổi trôi
Đắm mê người, vẫn chỉ người đắm mê

Phận đêm não nuột ê chề
Đêm nao, đêm cũng lê thê ngắn dài
Phận ngày cay đắng phận ngày
Người đến lắm, có mấy ai chung tình

Khát khao có một gia đình
Mà lênh đênh vẫn một mình lênh đênh
Chênh vênh dắt cái chênh vênh
Kiếp thuyền không lái chòng chành biển khơi

Cái duyên cái kiếp ở đời
Nói ra, chỉ có ông trời hiểu em
Đêm nay, rất có thể đêm
Một ngôi sao lạc lại tìm đến sao

Đêm nay dù thấp, dù cao
Dù ra chưa tới, dù vào chưa thông
Không chồng, mặc kệ không chồng
Bạc duyên bạc phận, cũng không vấn đề...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 16.07.2018 10:18:33
0
NỖI BUỒN GIÀ CỖI

Giữ làm chi
Những nỗi buồn
Nỗi buồn chuồn đậu, nỗi buồn chuồn bay

Nỗi buồn có thể nói ngay
Nỗi buồn đấy
Thiếu vắng đây muôn đời

Nỗi buồn dọc một kiếp người
Nỗi buồn mười
Với một vui mỗi ngày

Nỗi buồn lỏng một bàn tay
Nỗi buồn vơi
Nỗi buồn đầy mỗi đêm

Nỗi buồn anh
Nỗi buồn em
Nỗi buồn tình ái thắt tim chúng mình

Nỗi buồn nói với lặng im
Nỗi buồn
Nước nổi mây chìm trời xanh

Nỗi buồn thăm thẳm ngàn năm
Nỗi buồn cách ở
Lối ăn của người

Nỗi buồn cơn gió ra khơi
Nỗi buồn buồm rách tả tơi nỗi buồn

Nỗi buồn áo, nỗi buồn cơm
Nỗi buồn muôn thuở
Buồn hơn nỗi buồn

Nỗi buồn
Dẫu tới ngọn nguồn
Nỗi buồn không rõ mình buồn vì sao

Nỗi buồn dưới thấp trên cao
Cầm tay nhìn mặt mà nao nao buồn

Người ơi
Kìa cánh chuồn chuồn
Khi vui thì ở khi buồn thì đi

Em ơi
Vui với xuân thì
Nỗi buồn già cỗi, biệt ly nỗi buồn...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 17.07.2018 16:54:59
0
MÙA HOA CẢI

Cái mùa cây cải ra ngồng
Gió ven sông với nắng sông nhuộm vàng
Cánh hoa cải gọi thu sang
Người về đò đã sang ngang bến người

Gió đưa hạt cải về trời
Để người góa bụa với người nằm bên
Cuộc tình lạnh ngắt cuộc tình
Người yêu còn sống mà mình mồ côi

Cải vàng cay lắm ai ơi
Ngồng thu còn đắng hơn mười năm xưa
Rau răm ai nấu cuối mùa
Người ơi !
Húp thử xem vừa miệng chưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2018 11:07:13 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 18.07.2018 09:54:49
0
XA VÀ GẦN


Con thuyền từ xa,
con thuyền thi ca
Con thuyền chở bình minh, chở biển xanh đang thở
Con thuyền vào bờ,
con thuyền ít cá
Vắng tôm cua và cam chịu buồm manh

Biển giàu thế,
khơi xa thơ mộng thế
Trở về đây, chỉ thấy những kiếp nghèo
Dạt về đây,
chỉ thấy những bọt bèo
Những khổ nhục đọa đày dân chài lưới...

Cánh đồng từ xa,
cánh đồng xanh mãi
Cải đơm hoa và lúa sắp trổ đòng
Khi ta tới,
đất phân lô chờ bán
Cây bê tông dự báo gặt nhân tai

Con đường từ xa,
con đường mê mải
Những chuyến xe đầy ăm ắp tương lai
Khi ta tới,
con đường nuôi sợ hãi
Những ổ gà cạm bẫy cả ngày mai

Có gì sai, có gì đúng ? Hỡi ai !
Một viễn cảnh trăm năm sau không có
Một thiên đường chưa bao giờ tồn tại
Không làm chi cũng được hưởng mấy lần

Bao máu đỏ, bao mồ hôi đã mặn
Hạnh phúc mơ tự vẫn giữa tự do
Giữa ảo vọng cùng dối lừa trước ngõ
Thuyền ra khơi giông gió mắt thuyền mờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2018 09:54:42 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 19.07.2018 10:05:39
0
SẺ CHIA

Dại khờ chơi với dại khờ
Nắm tay quá chặt nên người hồ nghi
Muốn ở lại nên bỏ đi
Tình si mới níu tình si lụy tình...

Người tình đi với nhân tình
Cô đơn đi với riêng mình cô đơn
Chúng mình ra bến đợi sông
Hoàng hôn đã xuống mà không thấy đò...

Lòng sông đêm nước quanh co
Cõng nhau sao tới được bờ bên kia
Hay là tiện sẵn nong nia
Sẻ cho nhau cái sẻ chia - lửa lòng...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 20.07.2018 10:59:31
0
NGÔI SAO

Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang Thủ Đức
Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời
Đất không nói chỉ khói hương đang nói
Đỏ ngàn năm nhuộm máu mỗi phận người

Lính công binh khi mở đường qua suối
Bom bi rơi xé nát cả nụ cười
Lính vận tải chơi vơi trên sóng dữ
Những con thuyền không số đáy biển sâu

Người lính bộ binh giữ chốt ở trên cao
Đội bom dội, ngực đạn thù hứng trọn
Đêm tập kích trườn dưới rào gai thép
Lính đặc công mìn rình rập nổ tung

Những du kích chống càn lì lợm
Đội hầm lên chọi với cả tiểu đoàn
Có những người biệt động lặng thầm
Không vẹn xác khi Sài Gòn vào trận

Có những người bị quân thù bắt
Nắm xương tàn nơi Phú Quốc, Côn Lôn
Có những người dẫu có tuổi có tên
Dưới nấm mộ không cốt xương, tăng võng

Có những chiếc xe tăng qua cầu bốc cháy
Năm anh em ngủ trong một mộ chung
Có chiếc máy bay vút qua trời rộng
Trúng đạn thù thành bó đuốc trên không

Có những người ngã xuống mãi vô danh
Tên các anh chỉ là tên trận đánh
Tuổi các anh tính theo năm theo tháng
Năm Tý, năm Thân, năm Mão, năm Thìn

Có những người ngã xuống năm bốn lăm
Nấm mộ rừng hoang, bưng biền không dấu
Có những người ngã trước giờ chiến thắng
Một bàn tay chạm nước mắt hòa bình

Có những người ngã vào năm bảy chín
Campuchia hay biên giới Việt - Trung
Cái chết đến từ anh em bè bạn
Mắt mở to còn mãi mãi lạ lùng

Có những người ở dưới đáy biển xa
Hoàng Sa, Trường Sa muôn đời uất hận
Những người lính hy sinh năm tám tám
Nấm mộ nào không thuộc đất Hà Giang

Mấy mươi năm chưa giành trọn giang san
Áo Tổ quốc trắng nghĩa trang liệt sĩ
Các anh chết cho cháu con được sống
Tuổi hai mươi còn mãi những dấu son !

Các anh chết không chết bao hy vọng
Nước Việt Nam bốn ngàn tuổi hào hùng
Các anh chết mắt nhìn về phương Bắc
Những cánh tay vẫn chỉ hướng biển Đông !

Các anh chết nhưng anh linh đứng thẳng
Súng cầm tay diệt kẻ cướp nước mình !
Và nhổ hết lũ tham tàn hại nước
Hỡi những hồn thiêng sông núi hiển linh !

Sẽ trừng phạt lũ đớn hèn bạc nhược
Ác với anh em nhưng hèn trước quân thù !
Và nuôi lớn những mầm xanh yêu nước
Hỡi những ngôi sao không tắt giữa lòng Dân...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 24.07.2018 00:22:04
0
MÀU TRẮNG

Lật ngửa
Trắng hai bàn tay chạm đời
Sơ sinh khóc
Nhòe mặt trời sắp tắt

Một chớp mắt
Đã hai tay lật sấp
Trắng lòng tay
Lỗ hết một kiếp người

Trắng thời gian
Đất khâm liệm tiếng cười
Chẳng ai được
Chết khác người đồng loại

Biển mê dại
Luân hồi qua mây trắng
Ngọt mặn chia
Xác mưa trắng nhân gian

Nhạt trắng đậm
Gió trắng dần cùng nắng
Đắm buông say
Bàng bạc trắng xa gần

Nhuộm cay đắng
Trắng chân trời câm lặng
Mối tình nào
Rồi cũng trắng khăn tang...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 24.07.2018 07:06:10
0
NGƯỜI ẤY VÀ TÔI

Người ấy bây giờ không nhớ tôi
Ở bên người ấy có một người
Một người đắm đuối mê người ấy
Người ấy thấy người rất giống tôi

Người rất giống tôi không giống tôi
Khác từ ánh mắt đến nụ cười
Tôi thì hay nói người ít nói
Chỉ giống nhau là đàn ông thôi

Người ấy bây giờ thôi nhớ tôi
Trên đầu người ấy trắng mây trôi
Dưới chân người ấy đầy hoa lá
Người ấy bây giờ đã có đôi

Người ấy có đôi tôi mừng quá
Trời mưa tôi ngỡ nắng đang rơi
Gió ngang qua ngõ mang áo mới
Tôi nhớ ra mình chẳng phải tôi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2018 07:39:49 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 25.07.2018 07:13:26
0
NỬA CÁNH CHUỒN

Cuộc đời lúc có, lúc không
Khi vui chéo áo, khi mông mênh buồn
Nợ nhau gió mấy cánh buồm
Trời cho nửa cánh chuồn chuồn để yêu

Nợ nhau nối sợi dây diều
Mong manh buộc tiếng sáo chiều vào đêm
Nợ nhau vay chả cho nem
Vay duyên kiếp trước trả duyên kiếp này

Con chuồn chuồn rớt khi bay
Cánh diều say gió đứt dây rỗng trời
Nửa cánh chuồn rụng vai người
Tình ơi ! Tình có biết người đã xa...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 26.07.2018 10:28:03
0
CÔ ĐƠN

Cô đơn tìm đến cô đơn
Lột hồn xác
vẫn xác hồn cô đơn.
Không nhà cửa
con cái chung
Cô đơn lại đắp tận cùng cô đơn...

Mảnh chăn mỏng
phút bập bùng
Không che được cả trập trùng cô đơn.
Dòng sông
trôi những sâu nông
Gió sao cõng nổi thủy chung mây trời...

Gieo cô đơn
giữa nụ cười
Người cô đơn vẫn chỉ người cô đơn.
Dẫu chưa vợ
dẫu chưa chồng
Tình cô đơn mãi cô đơn với tình...

Cô đơn
lỡ mọc trong tim
Giã cô đơn vẫn gặp mình cô đơn.
Cô đơn
lầm phách lạc hồn
Hai người đôi mảnh cô đơn hai người...

Cô đơn
từ lúc chào đời
Khi về với đất vẫn người cô đơn.
Người ta
cưới vợ lấy chồng
Chẳng qua để khỏi phải bồng cô đơn...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 28.07.2018 09:22:06
0
TÓC BUỒN

Nỗi buồn đậu xuống tóc đen
Vò từng sợi rối
trắng đêm thành ngày.
Vuốt buồn qua kẽ ngón tay
Gượng vui
gỡ tiếng thở dài trao anh !

Tóc buồn nào chẳng mong manh
Mong manh
dư buộc nhau thành lứa đôi ?
Tóc buồn đến tuổi mồ côi
Bàn tay ai
nắm tay người tình chung ?

Tóc buồn rụng xuống mông lung
Mây chiều
ngập tới tận cùng hoàng hôn !
Trời xanh vương nợ má hồng
Sợi nào
bế bế bồng bồng đắng cay ?

Sợi buồn ai gỡ đêm nay
Có thành duyên kiếp
buộc hai đứa mình ?
Tóc buồn rơi chéo cuộc tình
Cuộc tình
gấp giữa một trang không người...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 29.07.2018 15:07:12
0
ĐÊM RẰM

Đêm khuya hây hẩy trăng rằm
Gió mây mẩy gió
gió nằm trên mây.
Phập phồng giữa phốp pháp say
Mắt môi mưa
đẫm ngực ngày nắng hanh

Đêm nay em lại gặp anh
Em sẽ lấy gió
vá lành nhớ thương.
Lấy bão xô gẫy chân giường
Lấy trắng
che lấm nẻo đường của đen

Đêm nay anh lại gặp em
Anh xui ngày
cởi áo đêm mời tình.
Rơm bén lửa, gió lay rèm
Khát thèm
nhu nhú khát thèm vào ra

Đêm nay sóng sánh trăng ngà
Thịt da em
kiếp trước là của anh.
Trăng rằm thiêm thiếp đêm rằm
Nệm đêm rằm
xóa làn ranh chúng mình...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2018 15:17:28 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 31.07.2018 15:17:22
0
GƯƠNG SOI

Trăng vằng vặc tấm gương trời
Ta soi ta lại thấy người ta soi
Người soi ta thấy mặt người
Mặt đời soi chiếc gương đời với trăng...

Thoát thai từ biển trầm luân
Khuôn trăng dịu nét thiên thần từ bi
Đốt bao nhiêu kiếp sân si
Mặt trời nuôi nắng muôn vì sao xa...

Tắt luân hồi giữa bao la
Trăng non đủ tuổi thì ra trăng rằm
Người lên chín cõi cao xanh
Thân tâm người hóa thân tâm mặt trời...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 31.07.2018 16:39:26
0
ĐA TÌNH

Đa tình thức với đa tình
Tay bắt chim trả
tay rình mò cua.
Che trần trụi mỏng vải thưa
Che thiếu bằng hụt
che thừa bằng dư...

Chưa rằm đã đến mười tư
Sáng mang gió thả
làm hư hong chiều.
Sướng khổ nhiêu được bấy nhiêu
Điều hôm qua đúng
thành điều nay sai...

Mặc đa tình với ban mai
Với lan với cúc
với nhài với sen.
Mặc người bạc đến vơi đêm
Còn hơn
chưa bạc bẽo em một lần...

Mặc tình dang dở với tình
Một mình anh
vẫn một mình dở dang.
Trái ngang ngủ với trái ngang
Đến khi thức dậy
lại thành độc thân...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2018 11:57:08 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 01.08.2018 09:03:34
0
ĐỢI CHỜ

Tôi nhớ ngày xưa tôi trên giời
Tay hoa cầm bút chấm mực mây
Viết cho bạc biển, rừng xanh biếc
Viết mãi rồi tôi hóa thành người

Tôi nhớ ngày nao qua mấy kiếp
Khi thì ở đó, lúc ở đây
Khi làm thuyền thợ, khi trồng cấy
Có lúc kinh doanh, lúc làm thầy

Tôi nhớ khi sinh tôi rất gầy
Bà mụ bế tôi sợ lọt tay
Tái hơn cả tím, oe oe khóc
Tôi nhớ nhà tôi bố mẹ nghèo

Tôi nhớ đời tôi rất gieo neo
Lội suối trèo non với vượt đèo
Thời trẻ thiếu ăn thường đói gạo
Chút lý tưởng con cũng bọt bèo

Tôi nhớ thời tôi bom đạn réo
Người đi đông lắm, ít người về
Chiến tranh đã tắt, đời cơ khổ
Hạnh phúc giấc mơ ngủ trong mơ

Tôi nhớ muôn đời muôn kiếp mới
Tôi lại là tôi, mãi mãi tôi
Tôi là hạt cát tôi biết nói
Giữa vạn u mê cất tiếng cười

Tôi nhớ muôn đời trong vũ trụ
Tôi lại là tôi của mỗi người
Cùng những sinh linh còn sinh mệnh
Tôi vẫn chờ tôi, mãi đợi tôi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2018 15:08:29 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 02.08.2018 09:16:32
0
NẮNG TẮM

Nắng tắm mưa
Tắm trưa hừng hực nắng
Tắm cơn giông
Ngạt thở cuối chân trời

Cơn mưa gội
Tóc con đường lấm bụi
Dòng sông trôi
Từng vạt nắng đang rơi

Em như nắng
Em cháy trong nắng dội
Em tắm mưa
Anh thay đổi đời em

Em như nắng
Tắm mưa thành trinh trắng
Những mối tình khát nước
Tát cạn anh

Em như nắng
Em tắm cơn mưa nắng
Em tắm anh
Bơi lội giữa tình mưa

Em như nắng
Tắm mưa anh dịu lại
Nắng ban mai
Gột trắng những đêm buồn

Mưa tắm nắng
Nắng tắm mưa mê dại
Ngày sang trang
Người đổi xác thay hồn...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 03.08.2018 10:46:28
0
CUỐI HẠ

Tàn hạ vừa lạ vừa quen
Ngày mưa nghiêng đổ
tóc đêm rối bời

Nhắm mắt ngỡ tuổi đôi mươi
Nghe cơn gió
lạc lõng thời yêu đương

Gì quen như chiếu trải giường
Lạ từa tựa một con đường chưa qua

Lạ như ta ngủ trong ta
Quen nồng lửa ấy
vẫn là lạ quen

Cuối hạ có lạ không em
Chớm thu
có thể tắt đêm cuối hè...
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2018 12:23:56 bởi Nguyệt Hạ >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 05.08.2018 22:15:41
0
NGUỒN CỘI

Yêu nhau
Người này chưa nói
Người kia đã uống trọn lời
Trời rộng
Bé hơn vung nhỏ
Thăng hoa đậu xuống lứa đôi...

Sông nào
Nước không ra biển
Chưa rơi mặn chát lạc nhau ?
Khi yêu
Lở bồi quên hỏi
Sóng nao ăn kiếp ở đời ?

Mơ tưởng
Thế gian vĩnh viễn
Hoàng hôn mọc giữa bình minh
Yêu nhau
Biển sông tự nguyện
Hiến dâng cạn hết cả mình...

Người ơi !
Tình xưa còn dấu
Ông tơ bà nguyệt se tình ?
Tìm duyên
Ngược muôn kiếp trước
Người yêu nhau vì yêu nhau...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 07.08.2018 09:37:39
0
NGƯỜI TÌNH THIẾU ĐÊM

Một chân thu
đặt vào đông
Tiết heo may lạnh
cũng không hết mình...

Ai yêu
bằng nửa trái tim
Đa tình
cho nhận người tình thiếu đêm...

Thiếu đêm
mà có người tình
Còn hơn
nằm đợi một mình heo may...

Trời không cho
đắm lấy say
Lẻ đêm
thì sẻ ban ngày đắp qua...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2018 12:06:28 bởi Nguyen Quoc Van >

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 08.08.2018 16:03:15
0
TIẾNG NGÀY

Cái đêm chả cuộn vào nem
Phập phồng tối sáng
là đêm có chồng
Con sông bồng bế con sông
Nước trong nước
chuyện đàn ông đàn bà...

Nôm na ở giữa thật thà
Hai người
dư ấm hơn ba bốn người
Gió đêm nhắm mắt lại rồi
Nao nao
mặt đất bầu trời trong nhau...

Đắm mê xô lệch vò nhàu
Áo đêm
tự xé rách màu của đêm
Mưa ở dưới mây nằm trên
Vọng từ tiền kiếp
tiếng rên của ngày...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 09.08.2018 05:58:15
0
MUA VUI

Một năm
một vốn bốn lời
Mua mùa xuân
lãi nụ cười cỏ non...

Mua mùa hạ
lãi nắng giòn
Mua mùa thu
lãi mênh mông gió trời...

Mua mùa đông
lãi mây trôi
Mua cả năm
lãi gấp mười cuộc vui...

Người ơi !
Vốn liếng cuộc chơi
Mỗi lần mua
cộng lãi rơi rụng dần !

Nào ai
gom vốn tuổi xuân
Đầu tư
mua mấy chục năm lỗ ròng ?

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 09.08.2018 16:41:22
0
LẠT MỀM

Em có thể gói ban mai
Mà không phải thắt nút ngày với đêm
Buộc chặt người có lạt mềm
Em buộc anh bởi lạt tình yêu anh...

Thả chim lồng lộng trời xanh
Để anh nếm tự do anh với đời
Cánh chim mỏi giã bầu trời
Đời tự do chọn buông người tự do...

Tự do chỉ nhú trong mơ
Tự do chỉ mọc trong thơ không vần
Lạt mềm nào buộc lỏng anh
Ban mai có thể mơ thành tự do...

Nguyen Quoc Van
  • Số bài : 587
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2017
Re:PHẢI LÒNG NGÔI SAO ĐÃ TẮT/THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN - 10.08.2018 12:09:56
0
SÀI GÒN CA DAO

Sài Gòn mưa nắng hai mùa
Sáu tháng nắng, sáu tháng mưa nhịp nhàng
Tháng mười một đến tháng năm
Nắng say mềm nắng chang chang suốt ngày

Mưa như trút, mưa tạnh ngay
Ít khi mưa rắc trắng ngày ướt mưa
Cơn mưa tháng bẩy nhặt thưa
Tiết trời mát dịu như vừa thu sang

Người Sài Gòn nói thẳng băng
Trọn lối ở, vẹn đường ăn với đời
Khi chơi vét cạn túi trời
Khi làm hùng hục như người khoán công

Sài Gòn lắm rạch nhiều sông
Đường nêm xe cộ, kênh đông tàu thuyền
Dẫu chưa mạnh gạo, bạo tiền
Cái đầu tiên, bước trước tiên vì người

Viên ngọc sáng rỡ nụ cười
Rửa bằng nước mắt của người tha hương
Sài Gòn chẳng phải thiên đường
Cũng không địa ngục mà thường thường thôi

Đi như chạy quá nửa đời
Ở nam, ăn bắc, giọng người bắc nam
Rất gần mà rất xa xăm
Tay không với hết mà nằm ở bên

Sài Gòn như thể là em
Kho ca dao chất đầy thuyền cải lương
Bổng trầm điệu nhớ nhịp thương
Bếp quê khói đã vấn vương Bến Thành

Tân Định, Chợ Lớn, Hàng Xanh
Dinh Độc Lập với Suối Tiên, Tao Đàn
Ai ngang qua Bến Bạch Đằng
Bình Tân, Bình Chánh ngược sang Tân Bình

Ai lên Thủ Đức với anh
Bõ công Bình Thạnh vượt hầm Thủ Thiêm
Rẽ Nhà Bè hái hương sen
Nhớ xuôi Xóm Chiếu, chong đèn Quận Tư...
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2018 12:22:50 bởi Nguyệt Hạ >

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 220 bài trong đề mục