LUẬN ANH HÙNG
Mẹ là người vợ mất chồng
Cũng là người mẹ xé lòng mất con !
Phong làm chi mẹ anh hùng ?
Anh hùng chi chẳng còn chồng còn con ?
Gì buồn hơn nỗi cô đơn ?
Việt Nam thân mẹ nước non mỏi mòn !
Chiến tranh quẩy tấm lòng son
Chồng thì chết trẻ mà con không về !
Lũy tre kẽo kẹt trưa hè
Một lần nhóm lửa bếp che đủ ngày !
Chồng con trên ấy có hay
Ba sợi nước mắt khói bay lên trời ?
Xót thay cũng một kiếp người
Một đời không một nụ cười trên môi !
Hỏi trời, hỏi đất, hỏi người
Sao bằng làm mẹ, làm người vợ yêu ?
Mẹ giờ nhớ sáng, quên chiều
Uống sương, ăn gió, có nhiều nhặn đâu ?
Có gì mà phải lo âu
Một cây gậy trúc, cháo rau đủ rồi !
Xin đừng nói, dưỡng suốt đời
Cả đời góp úa mà trời chưa xanh !
Ước gì đừng có chiến tranh
Để không ai phải mang danh anh hùng !
Anh hùng chỉ người bình thường
Trong hòa bình đủ cả chồng lẫn con ?
Lánh phường tham áo nhũng cơm
Đói cho sạch, rách vẫn thơm hương đời !
Anh hùng neo giữa cuộc đời
Chuyển xoay sông núi đất trời một tay !
Giữ yên vui nước Việt này
Mẹ mai nhắm mắt xuôi tay cũng mừng !
Luận thế thời với anh hùng
Lòng mẹ yêu đến tận cùng nước non !
Nhớ lời mẹ dặn nghe con
Trước quân cướp nước mới hùng dũng nghe !
Không làm tùng bách thì tre
Không quyền bính nữa thì về làm dân !
Những kẻ bán nước vinh thân
Ngàn năm bia miệng mãi quân gian hùng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2018 23:41:55 bởi Nguyen Quoc Van >