VẼ TUỔI /THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 220 bài trong đề mục
Nguyen Quoc Van 11.08.2018 16:04:23 (permalink)
0
MƯA NGÂU MÁI RẠ

Mái chèo ngang bến Vị Khê
Đò Chè, đò Lá ngược về đò Quan
Sông Đào đỏ đến ngỡ ngàng
Cái khăn mỏ quạ mẹ mang một đời

Mưa ngâu mái rạ còn rơi
Thoi đưa còn dệt ngược xuôi tơ trời
Chèo văn còn khúc chơi vơi
Khúc trời gặp đất, khúc người mất nhau

Chợ Viềng giờ họp ở đâu
Sông Ninh còn bóng thuyền câu bóng người
Phủ Dày chúa Liễu mỉm cười
Thánh đồng hầu quá ba mươi giá đồng

Hội Đền Trần có còn đông
Làng xưa Tức Mạc cánh đồng nơi nao
Đức Thánh Trần ngự trên cao
Văn Hịch tướng sĩ lời nào cũng đau

Thơ Không Lộ lạnh trời cao
Chuông chùa Cổ Lễ nhuốm mầu sắc không
Thành Nam thu sớm biếc trong
Nhà thờ Chúa ngả vào lòng Vị Xuyên

Bên này Vụ Bản, Ý Yên
Bên kia Nam Trực, Trực Ninh, Xuân Trường
Mỹ Lộc, Giao Thủy, Nghĩa Hưng
Dáng cha tôi, bóng Tú Xương cuối trời !
#91
    Nguyen Quoc Van 11.08.2018 16:07:58 (permalink)
    0
    GIỌT MƯA THU

    Mưa rơi từng hạt gầy hao
    Mưa dầm thấm đất, kiếp nào thấm anh
    Mây giời đậu xuống mái gianh
    Gió mưa thu ướt mối tình mùa thu

    Ru hời ru hỡi mình ru
    Thu rời hoa cúc thầy u ta buồn
    Xin đừng cạn nước ao chuôm
    Đậu cành đu đủ con chuồn chuồn bay

    Vị Xuyên mặc áo nắng mai
    Sông Đào cõng gió heo may tới giờ
    Kêu thương chiêm chiếp trong thơ
    Mồ côi trong nhạc, bơ vơ trong đời

    Mưa thu ngân ngấn mắt người
    Không tan vào nước mà rơi vào lòng
    Não nùng thu gió rưng rưng
    Tình đêm thu gánh tận cùng mưa thu

    Mình về thưa với thầy u
    Mùa thu ở giá mùa thu lạnh lùng
    Tàn thu người chớm sang đông
    Giai mùa thu muốn làm chồng gái thu

    Ta về thưa với thầy u
    Mùa thu ngọt bưởi, mùa thu chua bồng
    Gái thu chín rụng trái hồng
    Thầy u sắm lễ lên ông lên bà

    Mùa thu còn trẻ chưa già
    Mom sông, Hàng Cót tiếp là Hàng Nâu
    Đặng Thế Phong hát nơi nao
    Nhạc thu mưa gội bạc đầu thành Nam

    Con thuyền thu cập bến trăng
    Đôi giọt buồn hóa nhau thành giấc mơ
    Ru hời ru hỡi là ru
    Giọt mưa thu thánh thót thu Hàng Đồng...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2018 11:36:16 bởi Nguyen Quoc Van >
    #92
      Nguyen Quoc Van 12.08.2018 11:17:46 (permalink)
      0
      NỖI BUỒN CỦA NÚI

      Người ơi ! Đừng lánh nỗi buồn
      Nỗi buồn nào có thể buông nỗi buồn
      Nỗi buồn đừng nói thì hơn
      Nỗi buồn của núi vắng non thiếu chồng

      Nỗi buồn của mọi dòng sông
      Nỗi buồn bến đợi mà không thấy thuyền
      Nỗi buồn khản tiếng chim quyên
      Sông Lô chảy ngược từ Tuyên lên Hà

      Nỗi buồn chưa trẻ đã già
      Nỗi buồn lẻ một tiếng gà nửa đêm
      Nỗi buồn dăm cối mới nêm
      Cối xay lọc xọc xê nền đất nâu

      Nỗi buồn nhấp nhổm khe sâu
      Nỗi buồn nhu nhú nhìn đâu cũng buồn
      Nỗi buồn gió dập mưa dồn
      Nỗi buồn rối nát cả vồng cỏ xanh

      Tình ơi ! Về gấp nghe anh
      Lấy cưa môi mắt cắt ngang nỗi buồn
      Tàu cau hứng đã đầy chum
      Nước mưa người đủ lắng trong nỗi niềm...
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2018 11:38:11 bởi Nguyen Quoc Van >
      #93
        Nguyen Quoc Van 12.08.2018 19:11:41 (permalink)
        0
        PHƠI NẮNG

        Không muối xát đã xót đêm
        Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa
        Nắng chưa ngún cháy nửa mùa
        Heo may thu đã một thưa vắng người

        Nắng ướt thì phơi lên trời
        Mắt ai phơi ướt lên vai kiếp người
        Phơi gần lên cái xa xôi
        Phơi vui lên miệng nụ cười không vui

        Phơi mất mát lên ngậm ngùi
        Phơi đất lấm láp lên trời trắng mây
        Phơi mê đắm lên ngất ngây
        Phơi không gì cả lên dây tháng ngày

        Ai phơi mây cánh chim bay
        Để ai phơi áo heo may lên đời
        Ai đem số phận ra phơi
        Nhặt lên bóng nắng cuối trời chưa hong...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2018 10:13:17 bởi Nguyen Quoc Van >
        #94
          Nguyen Quoc Van 16.08.2018 18:49:24 (permalink)
          0
          THƯỚC ĐO

          Ta nói ta rất yêu mình
          Vì tình có thể hy sinh cả đời
          Mình nói mình yêu gấp mười
          Vì yêu có thể cả đời hy sinh

          Thực ra trong các cuộc tình
          Người yêu mình chẳng bằng mình tự yêu
          Chịu đựng nhau đủ mọi điều
          Thước trời so đất đo yêu một người...
          #95
            Nguyen Quoc Van 18.08.2018 12:31:11 (permalink)
            0
            CÀ PHÊ ÁNH TRĂNG

            Lọc sương sớm
            Lọc nắng chiều, lọc tối
            Lọc đêm khuya
            Lọc gà gáy bình minh

            Lọc tí tách
            Lọc người chờ, người đợi
            Hương cà phê
            Không lọc trắng nổi mình...

            Lọc mê tỉnh
            Lọc thân tình, quen lạ
            Người lọc người
            Giữa trong đục nhân gian

            Ta lọc đắng
            Lọc cay rồi lọc chát
            Nhấp ly đời
            Trời pha mật ánh trăng...
            #96
              Nguyen Quoc Van 18.08.2018 14:40:34 (permalink)
              0
              BỎ LẠI

              Bỏ lại dòng sông
              cỏ lên xanh đồng
              Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói.
              Bỏ lại gió trời
              cho ngày lặng gió
              Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...

              Bỏ lại em đi
              cô đơn trống vắng
              Đưa em sang sông trên con thuyền nắng.
              Dòng sông bùi ngùi
              tiễn từng con sóng
              Đám cưới vắng anh, em đi theo chồng...

              Bỏ lại đời nhau
              mồ côi năm tháng
              Cho mỗi một người rời xa trống vắng.
              Cho mỗi nửa nhau
              vơi đi cay đắng
              Bỏ lại đời nhau lá rơi còn đau...

              Bỏ lại anh đi
              hay em bỏ lại
              Trời vẫn mùa thu, gió thu vẫn biếc.
              Hoa cúc vẫn vàng
              như màu da diết
              Người vẫn yêu nhau, rồi làm khổ nhau...

              Bỏ lại ngày qua
              hôm sau bỏ lại
              Ai bỏ lại nhau mắt môi đau đáu.
              Người bỏ lại nhau
              một thời yêu dấu
              Bỏ lại nhau buồn, có khi còn nhau...
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2018 11:14:29 bởi Nguyen Quoc Van >
              #97
                Nguyen Quoc Van 18.08.2018 17:27:17 (permalink)
                0
                MÓN NỢ KHÔNG ĐÒI

                Tự bao giờ tôi nợ tôi
                Không nhìn sáng tối như hồi mới yêu
                Cái tôi nợ, gió buổi chiều
                Thổi trầm tư trước những điều trầm tư

                Cái tôi nợ, thiếu nợ dư
                Chưa đủ mà đủ, không mơ mà thành
                Cái tôi nợ với trần gian
                Vợ tôi tôi lấy, em thành người yêu

                Trời xui tôi, có ít nhiều
                Cái chưa trả được thì điều đình sau
                Người khuất núi nhắc tôi câu
                Cái không kịp trả mai đau trọc đầu

                Nợ trời, trả trắng phớ râu
                Nợ người, lấy trước trả sau cho người
                Tôi nợ tôi, tôi nợ đời
                Món nợ muôn kiếp không đòi, không ghi...
                #98
                  Nguyen Quoc Van 21.08.2018 09:31:53 (permalink)
                  0
                  MẮT RƯỢU

                  Những nàng con mắt lá răm
                  Mắt soi xuống nước sủi tăm cá liền
                  Liếc ngang xé rách đồng tiền
                  Liếc dọc chìm hết cả thuyền giữa sông...

                  Những nàng mắt lá diêu bông
                  Ngẩn ngơ hết kiếp cũng không thấy người
                  Dò kim dưới đáy biển khơi
                  Đố ai tìm được mắt trời ở đâu ?

                  Những nàng đôi mắt bồ câu
                  Ướt hơn cả ướt nhìn đâu cũng tình
                  Trong hơn một giọt thủy tinh
                  Nhìn ai cũng thấy bóng mình ở trong...

                  Những nàng mắt rực lửa nồng
                  Mùa đông dư đốt cháy đồng cỏ khô
                  Những nàng mắt mộng, mắt mơ
                  Mắt tinh nhanh thỏ, dại khờ mắt nai...

                  Em mang đôi mắt của ai
                  Mà anh trong vắt ủ vài trăm năm ?
                  Cay như mắt của rượu tăm
                  Người say không đứng mà nằm để say...
                  #99
                    Nguyen Quoc Van 23.08.2018 07:44:32 (permalink)
                    0
                    ĐÊM TRẮNG

                    Bình minh như mọc đằng tây
                    Đêm trắng không ngủ trắng ngày trắng đêm
                    Vầng trăng tròn trắng vai em
                    Treo nghiêng chênh chếch trắng bên mặt trời

                    Tự nhiên sắp đặt xui người
                    Lứa đôi đêm trắng niềm vui đổi mùa
                    Chỗ thiếu đắp bởi chỗ thừa
                    Chưa vừa lòng cố làm vừa lòng nhau

                    Đêm trắng gối trắng phau phau
                    Nệm trắng còn trắng hơn màu của đêm
                    Tóc em đêm trắng vẫn đen
                    Tay anh thức tắt ngọn đèn thức khuya

                    Đêm trắng không thể nào chia
                    Một muỗng trắng đấy một thìa trắng đây
                    Trùm chung một mảnh trắng gầy
                    Trong trăng trắng ấy bôi đầy trắng nhau...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 10:55:54 bởi Nguyen Quoc Van >
                    Nguyen Quoc Van 24.08.2018 10:22:24 (permalink)
                    0
                    SOI GƯƠNG

                    Chọn hồ thu ngắm gương soi
                    Ngỡ mình
                    đã trắng mây trôi cuối mùa !

                    Thôi đành lấy chát làm chua
                    Soi gương xấu đẹp
                    ăn thua ở mình ?

                    Nhớ ngày em đẹp em xinh
                    Mắt môi lúng liếng
                    giếng làng mát trong...

                    Nhớ ngày em chửa lấy chồng
                    Con trai chưa vợ
                    rắn rồng theo sau...

                    Ơ, soi nhan sắc lại nào
                    Mấy mươi
                    còn đẹp đến đau lòng người !

                    Nụ cười em lỡ đánh rơi
                    Nhặt lên anh,
                    đủ nuôi mười năm yêu...
                    Nguyen Quoc Van 24.08.2018 20:39:15 (permalink)
                    0
                    TRĂN TRỐI

                    (Nhân tháng Vu lan báo hiếu)

                    Mẹ cha giờ chín tầng trời
                    Chẳng nghe được tất cả lời khấn đâu !
                    Các con ở lại với nhau
                    Trong nhà kim chỉ có đầu có đuôi...

                    Anh em chín bỏ làm mười
                    Cái danh, cái lợi nhất thời mà thôi !
                    Sinh ra là để làm người
                    Chê người hôm trước, người cười hôm sau...

                    Lấy tình mà đối đãi nhau
                    Bao dung nhường nhịn quả cau cũng tròn !
                    Con nào thì cũng là con
                    Ngón dài, ngón ngắn, ngón non, ngón già...

                    Đều là con của mẹ cha
                    Đều là hoa đất và hoa của trời
                    Vu lan báo hiếu một đời
                    Đừng ai dâng cúng những lời nói suông ...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2018 15:45:07 bởi Nguyen Quoc Van >
                    Nguyen Quoc Van 25.08.2018 13:31:13 (permalink)
                    0
                    9MẸ TA

                    Mẹ ta chưa bao giờ nghèo
                    Ổ rơm giầu có gió heo may trời
                    Áo tơi lá giấu mồ hôi
                    Mặt úp so đất, khoanh trời bằng lưng

                    Mẹ ta chẳng quản khốn cùng
                    Nuôi năm con đủ cho chồng mùa xuân
                    Mưa phùn lạnh ngược từ chân
                    Mùa đông rét hết cả phần mùa thu

                    Một đời ăm ắp âu lo
                    Chợ Lao gặp nắng, Đô Đò gặp mưa
                    Chợ Thượng mắm muối rau dưa
                    Áo cơm tằn tiện dư thừa ước mong

                    Chiêm mùa phơi thóc chưa xong
                    Trong nhà trơ lại chỉ nong nắng giời
                    Gầm giường đã chật rãi khoai
                    Chưa qua ngày tám đã ngoài tháng ba

                    Tết là tết mọi người ta
                    Hương hoa trời đất, hương hoa của người
                    Mẹ vui lợn đã đụng rồi
                    Một dây pháo tép đất trời nở hoa

                    Phủ Dày mớ bảy mớ ba
                    Hát chầu Chúa Liễu nhớ ra phận mình
                    Chèo văn kính Đức Thánh Trần
                    Chùa Hương thả xuống sông phần buồn đau

                    Mẹ ta không nghèo mà giầu
                    Hai vai gánh mọi nỗi sầu thế gian
                    Thiêng liêng, mộc mạc niềm tin
                    Mẹ trao con cháu để thành người thôi

                    Mẹ ta giờ ngự trên giời
                    Có đàn tiên nữ têm mời trầu cau
                    Mẹ ta không nghèo không giầu
                    Đủ mưa tháng bẩy gội đầu chúng sinh...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2018 13:32:48 bởi Nguyen Quoc Van >
                    Nguyen Quoc Van 25.08.2018 22:05:19 (permalink)
                    0
                    CHIẾU TRĂNG

                    Trăng rằm
                    vằng vặc đêm rằm
                    Vải trăng thưa
                    áo lụa tằm nhân gian

                    Giai thanh lịch
                    gái thanh tân
                    Riêng mình trăng lẻ
                    trăng nằm với trăng

                    Sao em
                    không đến cùng anh
                    Trời thương
                    ban mảnh trăng làm chiếu chăn

                    Vầng trăng
                    lồng khít ánh trăng
                    Dưới trăng
                    đôi lứa ghép thành sinh sôi...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2018 22:28:26 bởi Nguyen Quoc Van >
                    Nguyen Quoc Van 26.08.2018 16:34:20 (permalink)
                    0
                    ĐỊA LINH NHÂN KIỆT

                    Tới bất cứ nơi đâu
                    cũng nghe người ta khoe
                    Xứ sở ấy
                    đất địa linh nhân kiệt...

                    Trớ trêu thay
                    cho những điều ta biết
                    Đất nước nghèo
                    lệ dân mắt đỏ hoe !

                    Quê lãnh tụ
                    gió Lào khô sỏi đá
                    Người dân quê
                    phiêu bạt khắp mọi miền...

                    Rừng hết cây
                    rú còn trơ đất bạc
                    Lũ hậu sinh
                    đầu độc biển lấy tiền...

                    Nhung nhúc lũ
                    bán núi sông, bán biển
                    Bán cha ông
                    và bán cả linh hồn

                    Thành kẻ sĩ
                    mà tham danh hám lợi
                    Liếm gót Tàu, Tây
                    níu giữ chặt uy quyền ?

                    Khi dân đen
                    thành chuẩn mực lành hiền
                    Khi lãnh đạo
                    trước sau thành kẻ ác

                    Đất nước tan hoang
                    lòng người tan tác
                    Nhân kiệt đâu
                    và đâu đất linh thiêng ?

                    Ta cay đắng
                    lòng ta đau như cắt
                    Khi nước Nam
                    không một bóng vĩ nhân !

                    Triệu người chết vì dân
                    còn mãi hỏi
                    Nhân kiệt còn không ?
                    Còn nước Việt địa linh ?
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 220 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9