VẼ TUỔI /THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 15 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 220 bài trong đề mục
Nguyen Quoc Van 27.08.2018 13:21:32 (permalink)
0
LÀNG THƯỢNG

Làng Thượng cây gạo đầu làng
Tháng ba trời đất ngỡ ngàng đỏ hoa
Thu từ tơ gạo bay ra
Tên ai khắc gốc gạo già đã xưa

Cây đa cổ thụ già nua
Bóng đa đổ xuống vai mùa lúa chiêm
Quả đa chát nẫu chín mền
Cành đa thấp thoáng tổ chim, cánh cò

Tre làng xanh mấy giấc mơ
Ken dày thành lũy để nhờ cậy nhau
Mẹ tre gẫy, chín măng đau
Cúi đầu gió nhẹ, ngẩng đầu bão giông

Vườn làng lắm bưởi, nhiều bồng
Bời bời rau diếp, cải ngồng, ngô khoai
Đói mềm khói bếp nhà ai
Thật thà manh áo vá vai nâu sồng

Giữa làng chảy một con sông
Cầu Thượng, cầu Giữa cuối dòng cầu Đông
Bao kiếp người bới sâu nông
Bao đời sông hẹp chở mênh mông làng

Mùa xuân áo đỏ áo xanh
Người làng mở hội chèo văn tế thần
Dây đàn khi lỏng khi căng
Đàn ông say rượu khi thằng khi ông

Bao nhiêu cô gái chưa chồng
Hóa ra tiên nữ áo hồng thiên thai
Trai làng lắc kiệu trên vai
Thần làng ngất ngưởng tung hoài bỏng ngô

Con chim vành khuyên ngây thơ
Ra dàng xóm Cuối bây giờ còn bay
Nhớ rét xóm Đá đi cày
Tôi thao thức những trang ngày ấu thơ

Về làng tóc bạc ngu ngơ
Nhắm kẹo lạc với vần thơ thế thời
Làng xưa giờ hóa phố rồi
Uống bia lẫn rượu nhớ người Thượng Nông

Làng nhỏ nhưng lắm anh hùng
Xông pha chiến trận rồi không trở về
Cỏ may bám chặt chân quê
Ai đi xa nhớ thì về gỡ ra

Ai ngồi gom hết phù sa
Bồi tôi thành đất làng xa trong lòng
Ai thương nhau cạn sông Hồng
Nhớ con sông Ngọc từng đong đếm mình...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2018 23:27:17 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 27.08.2018 13:23:34 (permalink)
0
CHO ĐI BUỒN VUI

Ta cho đi niềm vui
Nhận nỗi buồn ở lại
Cứ cho đi cho mãi
Trao kèm theo nụ cười

Ta cho đi nỗi buồn
Nhận niềm vui ở lại
Đừng cho đi cho mãi
Có một người vì ai

Dẫu là vui hay buồn
Cho đi là nhận lại
Cho đi là buông bỏ
Nhận về là bỏ buông

Ta chia nhau nỗi buồn
Như là chia vui vậy
Cho đi và nhận lại
Vui buồn trong lòng tay

Người ta giầu đôi mắt
Dòng sông giầu nước trôi
Biển xanh giầu chìm nổi
Người cho nhau còn người

Cho buồn san sẻ núi
Cho vui tràn biển sông
Cho nhau dù ít ỏi
Vun vui buồn thành đôi...
Nguyen Quoc Van 28.08.2018 11:05:21 (permalink)
0
HƯƠNG SEN

Có những người xưa cũ
Bây giờ vẫn chưa quên
Và bao người mới đến
Chưa một dòng họ tên

Người nhớ quên người nhớ
Một thời ngang qua đời
Người đợi hoa không đợi
Hương sen thơm hương người...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2018 12:08:46 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 28.08.2018 23:26:43 (permalink)
0
LUẬN ANH HÙNG

Mẹ là người vợ mất chồng
Cũng là người mẹ xé lòng mất con !
Phong làm chi mẹ anh hùng ?
Anh hùng chi chẳng còn chồng còn con ?

Gì buồn hơn nỗi cô đơn ?
Việt Nam thân mẹ nước non mỏi mòn !
Chiến tranh quẩy tấm lòng son
Chồng thì chết trẻ mà con không về !

Lũy tre kẽo kẹt trưa hè
Một lần nhóm lửa bếp che đủ ngày !
Chồng con trên ấy có hay
Ba sợi nước mắt khói bay lên trời ?

Xót thay cũng một kiếp người
Một đời không một nụ cười trên môi !
Hỏi trời, hỏi đất, hỏi người
Sao bằng làm mẹ, làm người vợ yêu ?

Mẹ giờ nhớ sáng, quên chiều
Uống sương, ăn gió, có nhiều nhặn đâu ?
Có gì mà phải lo âu
Một cây gậy trúc, cháo rau đủ rồi !

Xin đừng nói, dưỡng suốt đời
Cả đời góp úa mà trời chưa xanh !
Ước gì đừng có chiến tranh
Để không ai phải mang danh anh hùng !

Anh hùng chỉ người bình thường
Trong hòa bình đủ cả chồng lẫn con ?
Lánh phường tham áo nhũng cơm
Đói cho sạch, rách vẫn thơm hương đời !

Anh hùng neo giữa cuộc đời
Chuyển xoay sông núi đất trời một tay !
Giữ yên vui nước Việt này
Mẹ mai nhắm mắt xuôi tay cũng mừng !

Luận thế thời với anh hùng
Lòng mẹ yêu đến tận cùng nước non !
Nhớ lời mẹ dặn nghe con
Trước quân cướp nước mới hùng dũng nghe !

Không làm tùng bách thì tre
Không quyền bính nữa thì về làm dân !
Những kẻ bán nước vinh thân
Ngàn năm bia miệng mãi quân gian hùng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2018 23:41:55 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 29.08.2018 19:56:15 (permalink)
0
TIẾNG NGƯỜI

Lời nói mang dáng mũi tên
Hàng triệu người chết vì tin một người !
Lời nói giấu nửa nụ cười
Mật thì còn ngọt mà ruồi thì không !

Lời nói gió bấc đêm đông
Góa phụ bật dậy xót đồng cỏ hoang !
Lời nói chạy dọc chạy ngang
Mấy anh công chức cà tàng nịnh quan !

Lời nói thơ xáo xào văn
Nhà lãnh đạo viết văn vần mị ru ?
Lời nói xanh mắt mùa thu
Cứ quen thẳng tắp, vào tù như chơi ?

Lời nói lấp lửng khơi khơi
Dại khôn ăn hết phần đời người ta !
Lời nói êm quỷ dịu ma
Nghe dài dại gió lại ra tiếng người ?

Lời nói dạy thế dỗ thời
Nghiêm như đạo đức là lừa đảo thôi ?
Lời nói nhẹ tựa gió trời
Thổi ngang một cõi, qua người bỏ buông ?

Lời nói của kẻ nói suông
Tay cầm giấy đọc méo, vuông hay tròn ?
Lời dân dã, hồn núi sông
Lọc từ cái đục nên trong vài phần !

Lời nói em nói với anh
Hai con chim lẻ một cành nên đôi !
Lời nói đất nói thấu trời
Nước mưa mặn chát mặt người thế gian !

Lời nói kẻ hợp người tan
Những oan hồn mấy ngàn năm nói gì ?
Lời nói phần phật quốc kỳ
Vì dân vì nước hay vì ai kia ?

Lời nói lọt sàng xuống nia
Thia lia mặt nước thia lia ngắn dần !
Lời nói nào bán bình an
Lời nào mua được an lành lương tâm ?

Dẫu chưa là tiếng chuông ngân
Lời mẹ cha nối con gần cháu xa !
Đó đây còn lẫn tiếng ma
Ai yêu nước Việt, nói ra tiếng người !
Nguyen Quoc Van 30.08.2018 11:45:57 (permalink)
0
NGƯỜI TÌNH CỦA TRĂNG

Người tình ngàn năm của trăng
Hôn bằng ánh sáng nhưng nằm cách xa
Mặt trời yêu phải thông qua
Trái đất ở giữa, rõ là éo le !

Cho lưỡi liềm, cho tròn xoe
Cho mờ, cho tỏ, lập lòe trong mây
Yêu trong giới hạn đất xoay
Bao giờ cho dứt được hoài nhớ thương ?

Tình yêu đôi lúc tai ương
Muốn gần mà chẳng có đường để qua !
Tấm gương vũ trụ chói lòa
Soi vào người cũng chỉ là thế thôi !

Ai ? Cái gì ngăn lứa đôi
Bức tường tình ấy là người thứ ba ?
Thương trăng, thương cả người ta
Mặt trời yêu phải hóa ra một người ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2018 07:50:07 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 02.09.2018 18:49:39 (permalink)
0
RU VÀNH NÔI

Tiếng Việt, nước mắt ca dao
Thuở chưa có chữ, mặn xao xuyến lòng !
Bập bẹ gọi bà, gọi ông
Gọi mẹ, gọi bố, gọi sông, gọi đò...

Gọi gà gáy sáng ó o
Gọi cò buông cánh đậu nhành tre xanh
Lên ba gió biết ru anh
Đêm rằm võng rủ chúng mình ru trăng...

Hòn đất cũng biết nói năng
Chú Cuội cớt nhả chị Hằng gió bay
Đọc thơ Nguyễn Trãi mới hay
Nâng thuyền hay lật đều tay dân mình...

Nước non mấy cuộc tự tình
Cuốc kêu hè đứt ruột mình với ta !
Đau đớn thay ! Phận đàn bà
Sao trời không đổi ra là đàn ông ?

Đau đớn thay ! Chí tang bồng
Sao đàn ông chẳng hóa rồng, hóa công ?
Đau đớn thay ! Kiếp má hồng
Sông Hồng gieo lụa dòng sông giữa trời ?

Đau đớn thay ! Mọi kiếp người
Chúng sinh thập loại muôn đời khổ đau !
Cha truyền con nối nhớ câu
Nước non phía trước, đằng sau là nhà !

Trong ủ lửa, ngoài nở hoa
Tiếng mẹ cha, tiếng nói ta giữa đời !
Ru con mòn cả vành nôi
Măng tre trúc thẳng dáng người Việt Nam !

Núi xương, sông máu, vong thân
Thăng trầm tiếng nấc phận dân tộc mình ?
Lênh đênh, lận đận, nổi chìm
Sắc, huyền, hỏi, ngã, nặng, không dấu - buồn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2018 23:00:27 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 05.09.2018 15:17:50 (permalink)
0
CHÈO NẮNG

Thầy tôi chưa trẻ đã già
Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi !
Da mồi, tóc tựa mây trời
Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm !

Thầy tôi sống chẳng màng danh
Vào Nam dạy học, luận anh hùng cười !
Chén cay, thầy nhắp bóng tôi
Lời thầy tôi uống, hồn người tri âm !

Ước trời quay lại xa xăm
Thầy ba lăm để tôi thành trẻ con !
Mặt trời chiếu ánh trăng non
Thầy vuông vức ước mơ tròn vẹn tôi !

Ngày trăng vành vạnh mặt người
Rồi tôi cũng hóa mặt trời năm xưa !
Mải chèo nắng, quên thuyền mưa
Thương bao trò nhỏ cũng vừa chạm thu...
Nguyen Quoc Van 08.09.2018 22:00:31 (permalink)
0
NINH HÒA

Vân Phong Bắc
Vân Phong Nam
Biển xanh
núi dáng Phật nằm khơi xa

Nắng khô
trắng nắng Ninh Hòa
Một con Dốc Lết
bò qua gió trời

Cát khát mưa
sáu tháng rồi
Miền Trung
bão lút phận người chơi vơi

Trời đem nắng
tặng biển khơi
Người Ninh Hòa
nở nụ cười cho không...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2018 08:47:57 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 09.09.2018 15:08:22 (permalink)
0
NHA TRANG CUỘC VUI CÒN TRẺ

Mùa thu
rơi xuống Nha Trang
Biển xanh cát trắng
nắng vàng gió khơi

Núi ôm biển
sóng hôn trời
Cuộc vui còn trẻ
sẻ vui sang người

Cuộc vui
rơi xuống cuộc đời
Trời cho người
mới được vui hết mình

Đầu vui
gối giữa ân tình
Mắt vui
thức ở hồn mình trong ta

Mây trên trời
cũng nở hoa
Gió khơi
như mọc tay xoa bóp người

Nha Trang
còn nước còn trời
Còn người muôn thuở
còn vui tới cùng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2018 15:24:38 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 10.09.2018 05:56:35 (permalink)
0
CÒN CHA MẸ

Còn cha mẹ, ta còn là trẻ con
Dẫu ta đã tuổi bẩy mươi có lẻ
Tóc bạc phơ, ta vẫn là em bé
Nắng nhuộm mây che từng dấu chân son

Còn cha mẹ, ta vẫn là trẻ con
Dù ta đã nên bà, nên ông cả
Mẹ vẫn ru câu chim trời biển cá
Cha nhắc ta nhớ đám giỗ ông bà

Còn cha mẹ, ta đi về thưa cha
Còn cha mẹ, ta vòng tay gọi mẹ
Còn cha mẹ, ta vẫn còn vụng dại
Ta cứ mơ đời ta mãi không già

Ta còn mẹ, ta ăn cơm với cá
Ta còn cha, ta rót rượu dâng cha
Trước cha mẹ, ngay cả khi khôn lớn
Còn tre xanh, măng trẻ mãi không già...
Nguyen Quoc Van 11.09.2018 11:16:10 (permalink)
0
SÀI GÒN HOA LỆ

Sài Gòn lắm hoa, hoa che hờ phố
Những ngôi nhà cao ưỡn ngực kiêu sa
Những đàn ông, những đàn bà kiêu bạc
Rác bạc vàng, rác cả đống đô la

Những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng
Những bán mua, lừa lọc, âm mưu
Bán những thứ không thuộc mình, vẫn bán
Mua những thứ mua, riêng chỉ mình cần

Những biệt thự triệu đô cho gió ở
Những con đường xanh đỏ phủ cờ sao
Những con người ngồi ở chỗ rất cao
Mơ giấc mơ mai ngày thành chúa đất

Nhưng Sài Gòn ở mặt sau rất khác
Một Sài Gòn nhếch nhác bùn nhơ
Một Sài Gòn ngày và đêm lệ nhỏ
Một Sài Gòn đầy rác những dòng kênh

Người bình dân nghèo sống cùng bấp bênh
Bữa đói, bữa no, bữa cười, bữa khóc
Chán cuộc đời chơi đá gà, gá bạc
Chán cuộc đời trốn lên mạng làm thơ

Những con hẻm vẫn cứ dài hun hút
Dệt dọc ngang lên những kiếp người
Những dòng kênh vốn tràn đầy nước mắt
Lệ Sài Gòn ráo hoảnh khát trời sao

Cuộc đời này ở phía trước phía sau
Giống như Sài Gòn ở đâu chẳng thế
Người giàu tắm bằng lệ người nghèo khó
Hoa phủ lên khô héo triệu kiếp nghèo...
Nguyen Quoc Van 12.09.2018 11:26:55 (permalink)
0
RIÊNG CHUNG

Trên đời vạn vật của chung
Thành riêng bởi một người dùng mà thôi!
Một người riêng với một người
Hai người có thể nên đôi vợ chồng?

Cho mây, nắng uốn cầu vồng
Cho mưa, trời hóa cánh đồng biếc xanh?
Yêu mình, em nhận ra anh
Thương người, anh nhận ra mình đang yêu!

Thời gian chung biết bao nhiêu
Thành riêng đêm mọc giữa chiều dừng trôi?
Ai cho đi một khoảng trời
Đời ban riêng đủ một người để yêu !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2018 11:28:03 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 13.09.2018 11:41:22 (permalink)
0
NGUYỄN KHẢI VÀ ĐÀN EM

Sinh ra
ở phố Hàng Nâu
Tóc không chịu bạc
cái mầu Tú Xương

Mặc áo lính
bút văn chương
Tấm gương nổi tiếng
tìm đường không ra

Thánh thần
con lẫn với cha
Bao nhiêu mùa lạc
nở ra hoa cà

Chuyện người ta
lạ chuyện nhà
Chuyện non, chuyện nước
đêm ba mươi buồn

Văn chương
ở cuối con đường
Có quê hương
vẫn tha hương phận người

Luận đời
lịch lãm nụ cười
Bao nhiêu nhốn nháo
thế thời phô ra

Thoát từ
bão tố phong ba
Phủi sạch bụi chữ
để là mình thôi

Chết
mới tìm thấy cái tôi
Khuyên đàn em
chớ làm người viết văn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2018 13:24:02 bởi Nguyen Quoc Van >
Nguyen Quoc Van 13.09.2018 13:15:10 (permalink)
0
CÂU ĐỐ MÙA THU

Áo thu vàng nhạt ánh trăng
Lụa thu mỏng nắng trưa rằm trên tay
Chải tóc thu lược chim bay
Từng đàn lá rụng kín ngày tàn thu...

Người thu khi tỏ khi mờ
Vừa tin tưởng đấy đã ngờ vực nhau !
Bài thơ thu cũ thuộc làu
Gặp nhau không nhớ nổi câu mở đầu !

Mùa thu có trước hay sau
Niềm vui sinh trước nỗi đau mấy ngày ?
Sau ngọt ngào đến đắng cay
Đố em sau đắm đuối say là gì ?
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 15 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 220 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9