Cao xa 
  Ta đã đi muôn vàn nơi cao đẹp 
  Hỏi lại lòng:  Giờ  ôm được gì không? 
  Có chăng ! chỉ là ánh trời hồng 
  Bao mây xúm lại  ngó trông mà cười     
  Ngửa mặt  than cùng đất ngó cùng trời 
  Tim ta vụn vỡ,  hỏi lời lãi chi? 
  Ngọn non khê cao ngút gío, cho ta gì? 
  Có chăng thoả mãn đam mê trời hồng     
  Trời đã cuối thu, ưu tư sầu muộn 
  Tỉnh giấc quay về, quạnh quẽ cô liêu 
  Phu thê đỡ dìu, Chân bước liêu xiêu 
  Dáng đỏ về chiều, tóc bạc lưa thưa     
  Hiểu biết ta không dụng cũng bằng thừa 
  Trí cuả ta, không Bao la biển rộng 
  Ấn vào trên, tụt hổng dưới, như không 
  Mới nhận ra: Gia đình là tất cả     
  Chỉ có Gia đình  trải cả con tim 
  Con cái cuả ta, tài sản vững bền 
  Luôn còn tiếp nối ở trên gian trần 
  Cao xa, chẳng bằng tình gần.... quanh ta.... 
  CH2