THƠ ‎NGUYỄN VĂN PHÚ - VIẾT VỀ GIA ĐÌNH
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 20 bài trong đề mục
Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:18:52 (permalink)
0
VIẾT VỀ BỐ TÔI
Nguyễn Văn Phú
.
Mấy mươi năm bố tôi đi xa.
Chừng ấy năm bố chửa lại nhà
Con cháu ngóng trông hoài chẳng thấy.
Mỏi mòn chờ, mấy mươi năm qua. 
.
Sinh ra, trong một xóm nhà nông,
Sức yếu không kham được ruộng đồng. 
Nhà lại đông con, thân bệnh tật
Mọi người nói “Bố khổ hơn Ông”
.
Ông Bà nội có năm con trai. 
Trên bố hai người, dưới cũng hai
Bố thứ ba là con ở giữa
Mẹ thường khen bố có nhiều tài. 

Thời trẻ, bố không được đến trường;
Nhà đông con, cũng chuyện bình thường.
Lớn lên tình nguyện theo du kích. 
Đánh giặc giữ nhà, không có lương.
.
Mùa đông năm ấy (1951), giặc đi càn; 
Nó bắt được tra tấn dã man. 
Và tống đi tù nơi biệt xứ;
Đến ngày ra, sức kiệt, thân tàn.

Trở về quê lại có đông con, 
Công việc nhà nông, sức chẳng còn. 
Bắt buộc, kiếm tìm thêm việc khác. 
Thôi đành may vá nhẹ nhàng hơn. 

Trời thương, cho Bố được đôi tay, 
Khéo léo, lại chăm chỉ suốt ngày 
Đan rổ rá đồ tre tốt lắm; 
Mẹ mang sang chợ bán xong ngay. 
.
Trời rét, mọi người cần áo đông; 
Khéo tay, Bố cắt áo mền bông, 
Bán quanh trong xóm người quen biết. 
Mỗi áo may vài bữa đã xong.

Bệnh đau bụng của bố kinh niên, 
Lắm lúc, cơn đau đến tự nhiên. 
Con phải chạy đun viên gạch nóng; 
Bố chườm vài tiếng mới nằm yên. 
.
Bố tôi hoà nhã tính vui hiền. 
Hàng xóm, họ hàng ai cũng khen: 
Nói nhẹ, thân tình nhưng thẳng thắn; 
Không cần ganh tị, chẳng bon chen. 
.
Bố có ước mơ qua nhiều năm: 
Gia đình đủ gạo nấu cơm ăn; 
Có quần áo mặc; con đến lớp. 
Chỉ vậy thôi mà sao khó khăn?

Hôm nay nhắc lại lúc sinh thời
Mong ước của bố đơn giản thôi
Con cháu bây giờ đều khá giả.
Càng thương bố khổ cả đời người.
.
.
Tháng 8/2017 (P0104) Nguyễn Văn Phú


TRANSLATE with x
English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



//
[link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
 

TRANSLATE with
COPY THE URL BELOW

[link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
[link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

// ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2024 10:39:38 bởi Phu Nguyen Van >
Attached Image(s)
#1
    Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:28:54 (permalink)
    0
    MẸ TÔI
    Nguyễn Văn Phú
    .
    Mẹ tôi sống ở đất làng quê,
    Ông ngoại tôi nghèo khó bộn bề.
    Tài sản không nhiều và thiếu ruộng
    Thuần nông, con cái phải làm thuê.
    .
    Ông bà nội, cũng chẳng gìầu hơn.
    Gia cảnh trung bình, lại lắm con;
    Cố gắng, chia đều sào ruộng cấy,
    Nửa sào đất ở, cũng trong thôn.
    .
    Bố mẹ được cho ra ở riêng,
    Ruộng đồng sớm tối tạm bình yên
    Bất ngờ giặc đến bùng chinh chiến .
    Bố phải tham gia ở trận tiền.
    .
    Ruộng vườn đành cố gắng ra tay,
    Mẹ phải kiêm luôn việc cấy cầy,
    Tất cả trong nhà dù lớn nhỏ,
    Một mình bươn chải chẳng ai thay.
    .
    Có lần bố bị bắt đi đầy
    Phố Cảng xa xôi mấy chục ngày;
    Đến cả tháng sau mẹ mới biết,
    Gửi con hàng xóm, mẹ đi ngay.
    .
    Hoà bình, bố trở về quê hương;
    Ốm yếu quanh năm, mẹ rất thương.
    Sức khỏe còn đâu mà giúp đỡ
    Vợ con, túng bấn cũng là thường.
    .
    Rồi mấy năm sau, bố được đi
    Thoát ly công tác, ở trong Ty
    Nông - Lâm, ngay tỉnh. Không xa lắm,
    Chuyện giản đơn thôi, chẳng có gì.
    .
    Chị em tôi được đến trường quê,
    Học chữ từ bao đời vẫn mê..
    So với ngày xưa là sướng chán;
    Trường gần, sớm tối được đi về.
    .
    Mẹ hiểu: cuộc sống rất tối tăm,
    Ở nông thôn đã mấy ngàn năm,
    Nhà nông chỉ biết đi cầy cuốc.
    Nên mẹ khuyên cần phải học chăm!
    .
    Tôi thương mẹ, vất vả quanh năm.
    Quần áo vá, cơm chẳng đủ ăn,
    Bởi thế những ngày không đến lớp,
    Ở nhà lao động lại càng chăm.
    .
    Mẹ muốn: chúng tôi học thật nhiều;
    Việc nhà, đồng áng, có bao nhiêu.
    Một mình tay mẹ, làm xong cả.
    Tất bật, tinh mơ đến quá chiều.
    .
    Công việc nhiều quên cả ốm đau.
    Vì con, mẹ có xá gì đâu.
    Suốt ngày lăn lộn trên đồng ruộng.
    Việc học của con vẫn xếp đầu!
    .
    Cái ngày khi các con đi xa,.
    Bố mất, chỉ mình mẹ ở nhà.
    Mẹ bảo, cũng buồn, nhưng gắng chịu.
    Mấy mươi năm, khổ quen rồi mà.
     
    Mấy mươi năm mẹ khổ quen rồi,
    Nay lại về thăm mẹ, mẹ ơi,
    Tay ngập ngừng lần trang ảnh cũ.
    Liêu xiêu, chống gậy, mẹ của tôi.
     

    Ngày 11-8-2017 (P0102) Nguyễn Văn Phú
     

    TRANSLATE with x
    English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



    //
    [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
     

    TRANSLATE with
    COPY THE URL BELOW

    [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

    EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

    Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
    [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

    // ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2022 00:27:56 bởi Phu Nguyen Van >
    Attached Image(s)
    #2
      Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:35:20 (permalink)
      0


      CHỊ TÔI   
      Nguyễn Văn Phú
       
      Mẹ tôi sinh tám người con,
      Hai người mất sớm, chỉ còn sáu thôi.
      Chị là lớn nhất nhà tôi,
      Năm nay chị, ngoại bẩy mươi tuổi rồi.
       
      Ngày xưa, chị học cùng tôi,
      Ở trường cấp một(1), từ thời sơ khai.
      Những ngày lên học cấp hai;
      Có tuần, chị nghỉ đến vài ba hôm.
       
      Mẹ thì lăn lộn, ruộng vườn,
      Chị thương mẹ quá, nên bươn chải cùng.
      Học hành, bữa có, bữa không.
      Thời gian dành hết ruộng đồng sớm khuya.
       
      Còn bao nhiêu việc trong nhà,
      Chẳng bao giờ, chị kêu ca một lời.
      Cũng may nhờ có ông Trời,
      Sức khoẻ tuyệt vời, chị chả ốm đau.
       
      Tối nào, bên ngọn đèn dầu,
      Chị em tôi cũng vùi đầu, khẩn trương:
      Chép xong bài học ở trường,
      Lại lo, phải nộp báo tường, thủ công.
       
      Không cần để chị chờ mong.
      Nhiều bài, tôi đã làm xong trước rồi.
      Cả nhà thương lắm chị tôi;
      Suốt ngày quần quật, rã rời chân tay.
       
      Cứ như thế, đến một ngày.
      Cấp hai xong, chị xin ngay ở nhà.
      Chị tôi khoẻ mạnh, nết na.
      Khiến mấy ông bà, muốn hỏi cho con.
       
      Chẳng vì tính toán, thiệt hơn,
      Mà vì sự nghiệp, chị còn phân vân.
      Đến năm một chin sáu nhăm (1965)
      Chị tôi được chọn, công nhân học nghề.
       
      Chị ra tỉnh học, xa quê.
      Mấy tháng, chị về, cứng cáp, đẹp hơn.
      Cả nhà phấn khởi hân hoan,
      Nói cười rộn rã, ngập tràn niềm vui.
       
      Nhớ ngày chị bảo mẹ tôi;
      Trong Nhà máy(2), có một người cầu hôn.
      Chị mời anh ấy về luôn,
      Thăm nhà cửa, để hai bên hẹn hò.
       
      Quê anh Hà Tĩnh, tuy xa;
      Nhưng tình yêu đến, lại là gần thôi.
      Thế rồi, anh với chị tôi,
      Vào năm sau ấy, kết đôi duyên tình.
       
      Rồi anh chị chuyển về Vinh,
      Gần quê nội, việc gia đình, tiện hơn.
      Anh là con trưởng đích tôn,
      Chăm lo bố mẹ, sớm hôm, vẹn toàn.
       
      Quê anh, bên huyện Nghi Xuân
      Qua cầu Bến Thuỷ, khoảng gần chục cây.
      Từ ngày anh chị về đây ;
      Lo toan cuộc sống, mỗi ngày khá hơn.
       
      Bây giờ các cháu lớn khôn,
      Gái trai, dâu, rể, cháu con, đề huề.
      Hàng năm anh chị vẫn về,
      Thắp hương ngày giỗ, thăm quê, nhà mình.
       
      Chị em, gặp gỡ, tâm tình,
      Cùng đi thăm lại, mái đình, cây đa.
      Nhắc về chuyện cũ, rất xa,
      Tuổi thơ vất vả, nghĩ mà, thấy thương.
      .
      Tháng 8/2017 (P0035) Nguyễn Văn Phú
       

      TRANSLATE with x
      English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



      //
      [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
       

      TRANSLATE with
      COPY THE URL BELOW

      [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

      EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

      Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
      [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

      // ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2021 17:21:34 bởi Phu Nguyen Van >
      Attached Image(s)
      #3
        Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:44:33 (permalink)
        0
        NHỮNG NGÀY ĐẦU BÌNH XUYÊN, YÊN LÃNG
        Nguyễn Văn Phú (Tặng vợ tôi)
         .
        Năm nay (2017) bốn thập niên rồi,
        Chúng mình gắn bó cuộc đời bên nhau.
        Vượt qua bao đận bể dâu,
        Hôm nay mình đã «bạc đầu, răng long».
         
        Buồn vui chất chứa trong lòng,
        Chỉ xin gói gọn mấy dòng nôm na,
        Dù không bóng bẩy mượt mà
        Chân thành, tặng vợ, ấy là tình thân.
         
        Cấp ba, trường ở Hương Canh,
        Em là cô giáo Pháp văn một thời
        Mọi người gọi, “Cô giáo Hồi”
        Bốn mươi năm trước quen tôi, lần đầu.
         
        Đúng ngày cả nước đi bầu
        Hội đồng các cấp, hẹn nhau cùng về,
        Mấy tuần em chửa thăm quê,
        Cha em đang ốm, bộn bề âu lo”
         
        Gia đình mong ngóng đợi chờ,
        Em mua đủ thuốc, chưa nhờ ai mang.
        Biết tin, anh nguyện sẵn sàng,
        Dành ngày nghỉ để về làng cùng thăm.
         
        Quê em, ở huyện Gia Lâm
        Có nghề làm gốm Bát Tràng từ lâu.
        Bài thơ viết chửa hết câu,
        Mà sao đã nối nhịp cầu yêu thương.
         
        Khen ai khéo đặt cung đường,
        Cho con tằm mãi vấn vương tơ lòng.
        Thế rồi năm học vừa xong,
        Cưới xin tổ chức, cũng không linh đình.
         
        Chỉ gồm hai họ chúng mình,
        Mời thêm mấy bạn thân tình gần xa
        Đúng ngày cưới, nước ngập nhà;
        Cuống cuồng vất vả, thế mà vẫn vui.
         
        Thuyền bè tránh lũ ngược xuôi,
        Thuyền tình lại chở niềm vui hai nhà.
        Quê hai đứa cũng chẳng xa,
        Bốn mươi cây số cũng là gần thôi.
         
        Cưới xong mới nửa tháng trời,
        Vầng trăng đã xẻ làm đôi cách vời;
        Anh đi du học xa xôi.
        Em về trường cũ, lẻ loi một mình.
         
        Những đêm gió mát trăng thanh.
        Sân trường vắng ngắt, nhớ anh cháy lòng.
        Ngày ngày, trường lớp rất đông,
        Cuối tuần, ba dãy nhà không, giữa đồi.
         
        Tìm đâu ra một tiếng cười,
        Mình em thui thủi, nhớ người ở xa.
        Cuối tuần em ghé thăm nhà,
        Hai quê như một, dẫu xa vẫn gần.
         
        Đạp xe bại cả đôi chân,
        Thế mà mỗi tháng, vài lần thăm quê.
        Hai năm, anh lại trở về,
        Vẫn vào đúng dịp nghỉ hè ôn thi.
         
        Nhưng em, nay đã chuyển đi,
        Tới trường Yên Lãng , trước khi hè về.
        Vượt thêm mấy chặng đường xa,
        Chúng mình cùng đến Thạch Đà gặp nhau.
         
        Nhớ nhung cách trở bấy lâu,
        Thạch Đà - Yên Lãng, ngày đầu thăng hoa.
        Đó là chuyện của hai ta,
        Bốn mươi năm trước, nay là bài thơ.
        .
        Tháng 7/2017 (P0011) Nguyễn văn Phú
         
        TRANSLATE with x
        English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



        //
        [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
         

        TRANSLATE with
        COPY THE URL BELOW

        [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

        EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

        Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
        [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

        // ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2022 16:23:08 bởi Phu Nguyen Van >
        Attached Image(s)
        #4
          Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:54:50 (permalink)
          0
          MỘT CHUYẾN CHUYỂN TRƯỜNG
          Nguyễn Văn Phú    
             .
          Vào đầu thập kỷ tám mươi (1980),
          Nghe xong thông báo, mọi người hết mong,
          Không còn Tiếng Pháp phổ thông,
          Chỉ còn Nga với tiếng Trung hoành hành.
           .
          Sở ra thông báo rành rành,
          Riêng môn tiếng Pháp thì đành tạm thôi.
          Ngày khai giảng sắp đến rồi,
          Mà chưa tìm nổi một nơi. Thật buồn !
           .
          Nước mình, chính sách đổi luôn,
          Chiều sai, sớm đúng, lẽ thường bấy lâu.
          Quẩn quanh suy nghĩ nhức đầu
          Mình thì tiếng Pháp, tìm đâu ra trường ?
           .
          Tìm đâu ra được tình thương ?
          Cho dù chấp nhận đồng lương bọt bèo.
          Giáo viên đâu có sợ nghèo,
          Thế mà phận hẩm vẫn đeo bám hoài.
           .
          Bơ vơ chưa biết cậy ai,
          Chẳng cần cãi lý, đúng sai làm gì.
          Miễn tìm một việc bất kỳ,
          Giữ cho biên chế, nhỡ khi lại cần.
           .
          Chạy tìm, đôn đáo, xa gần,
          Vòng vo, chưa biết dừng chân nơi nào ?
          Chẳng cần tính toán thấp cao,
          Chẳng cần điều kiện. Thế nào cũng xong !
           .
          May mà Trời chẳng phụ công,
          Cứ tìm, dù hợp hay không, cũng ừ:
          Ấy là, Trường Nguyễn Văn Cừ
          Xây lò dạy gốm, bỏ từ mấy năm.
           .
          Nộp đơn cũng chẳng khó khăn,
          Dù không phù hợp, quyết tâm xin về.
          Trường nằm ngay phía trong đê
          Xã Đa Tốn, lại cùng quê. Tuyệt vời,
           .
          Chia tay tạm biệt mọi người,
          Tạm rời Yên Lãng, về nơi cội nguồn.
          Cứ nhìn cảnh tiễn, mà thương.
          Gia tài cô giáo chuyển trường, đơn sơ.
           .
          Chăn màn, quần áo, giấy tờ,
          Nồi niêu, bát đĩa, đều nhờ học sinh.
          Đạp xe từ huyện Mê Linh,
          Đường đê rong ruổi, đẫm mình mồ hôi.
           .
          Các em vẫn cứ tươi cười,
          Vẫn trò chuyện, vẫn đùa vui dọc đường.
          Về quê, sao vẫn thấy buồn?
          Bỏ nghề dạy học, nhận luôn Văn phòng.
           .
          Suốt ngày xuôi ngược long đong.
          Miệng cười phấn khởi, nhưng lòng buồn tênh.
          .
          Nhân dịp 20/11/2017 (P0017), Nguyễn Văn Phú
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:21:59 bởi Phu Nguyen Van >
          Attached Image(s)
          #5
            Phu Nguyen Van 31.10.2017 20:57:55 (permalink)
            0
            NỖI GIAN TRUÂN CỦA CÔ GIÁO LÀM VIỆC TRÁI NGHỀ
            Nguyễn Văn Phú (Thời gia làm việc của vợ tôi tại trường Đa Tốn)
               .
            Thuyền đời, sao mãi lênh đênh, 
            Giữa mênh mông sóng, dập dềnh bão giông. 
            Chín năm anh học ở Hung, 
            Số tiền dành dụm cũng không được nhiều. 
              .
            Đủ mua chỉ một túp lều, 
            Tường hư, mái dột, sân rêu, ngập đường. 
            Chái làm bếp, mấy mét vuông, 
            Vợ chồng trẻ với một con - được rồi! 
              .
            Thôi đành tiền ít, thế thôi, 
            Cái “thời bao cấp”, khối người như ta! 
            Lương cô giáo dậy cấp ba, 
            Chưa bằng nửa, lái xe ca đường dài. 
              .
            Phải đâu, vì họ có tài, 
            Rút xăng bán, cũng thêm vài ngày lương. 
            Còn mình chẳng có ai thương, 
            Tiền công rẻ mạt, lại thường quên luôn. 
              .
            Vợ chồng, có một đứa con. 
            Mà sao nửa tháng, chẳng còn một xu. 
            Bỏ trường đại học, anh về: 
            Làm trong Thành. Để hành nghề binh đao. 
              .
            Thế rồi, chẳng biết tính sao? 
            Vợ chồng quyết định: lao vào làm thêm. 
            Xây lò gốm, chẳng đủ tiền! 
            Tính làm việc bé, ăn liền là nhanh. 
              
            Hỏi han, hàng xóm xung quanh. 
            Biết thêm kinh nghiệm, để mình làm theo. 
            Ngày đầu vốn ít, quá nghèo. 
            Đành gom tiền, rước chú heo về nhà. 
              .
            Một hôm nó sổng chuồng ra. 
            Bị hàng xóm đánh, thế là què chân. 
            Nó đau, nó chẳng thèm ăn, 
            Phải đem bán tống, vớt dăm ba đồng. 
              .
            Thế rồi, lại chạy long đong, 
            Tính xây bể đất bán, mong đổi đời. 
            Anh xin nghỉ cả tháng trời, 
            Tự xây bể, lại thuê người đảm đương. 
              .
            Còn em hết việc ở trường, 
            Lao vào bể đất, bùn vương khắp người. 
            Làm sao tìm thấy nụ cười ? 
            Làm sao dám trách ông Trời bất công ? 
              .
            Đêm ngày lăn lộn những mong, 
            Cho con mình đỡ, sống trong bần hàn? 
            Dám đâu mơ ước cao sang, 
            Mong ngày con lớn, dễ dàng hơn chăng? 
              .
            Bốn năm sống ở Bát Tràng 
            Lại thêm con gái Mai Trang chào đời; 
            Thêm con, thêm ánh mặt trời, 
            Góp thêm chút nắng, giữa đời, ngại chi. 
              .
            Nhớ lời các cụ còn ghi: 
            “Thêm con thêm lộc, lo gì thiếu ăn ”. 
            Vượt qua muôn vạn khó khăn, 
            Chúng mình đi suốt tháng năm, cùng đường. 
              .
            Tám tư (1984) chuyển đến Văn Chương
            Ngôi nhà bốn mốt (41) cùng Phường(3), nhỏ thôi. 
            Lại vùng vẫy để đổi đời ; 
            Anh rời quân ngũ, thành người thường dân. 
              .
            Em thi cao học một lần,
            Để dành kiến thức, lúc cần vậy thôi.
            May, khi khoá học xong rồi, 
            Một tia hy vọng “đổi đời thành tiên”. 
              .
            Năm nay Bộ chọn giáo viên, 
            Thông qua thi tuyển ba miền, công khai. 
            Số được chọn chỉ : mười hai (12), 
            Trong tờ danh sách, kéo dài bốn trang. 
              .
            Đây là tin, quý như vàng, 
            Nhưng mà muốn thắng, dễ dàng được đâu! 
            Bao năm, vất vả bấy lâu. 
            Biến thành động lực, phép mầu mạnh thêm. 
              .
            Miệt mài, học suốt ngày đêm. 
            Đến ngày trúng tuyển, gọi tên chính mình. 
            Mặt trời đã hé bình minh, 
            Được đi du học, gia đình khá hơn. 
            .
            Những năm tám mươi (1980) thế kỷ 20 (P0018)
            Những năm tám mươi -1980 thế kỷ 20 (P0018)
            --------------------------------------
            CHÚ THÍCH: Nhà số 41 ngõ Văn Chương, sau này đổi thành số 18, ngách 92 Phường Văn Chương, Quận Đống Đa, Hà Nội.  
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:24:53 bởi Phu Nguyen Van >
            Attached Image(s)
            #6
              Phu Nguyen Van 31.10.2017 21:01:51 (permalink)
              0
              MỘT NĂM DU HỌC
              Nguyễn Văn Phú 
              .
              Đang khi đất nước khó khăn,
              Lương nhà giáo, có đủ ăn bao giờ.
              Quanh năm vất vả âu lo,
              Quanh năm túng thiếu, thầy trò lao đao.
              .
              Niềm vui đột ngột dâng trào,
              Em đi du học thật sao ngỡ ngàng.
              Gia đình, bè bạn họ hàng,
              Chúc em, kiến thức vững vàng, hiển vinh.
               .
              Tiễn đưa, không tiệc linh đình,
              Liên hoan đơn giản, chúng mình vẫn vui.
              Chỉ lo hai đứa con thôi.
              Đứa gần tám tuổi, đứa mười tuổi dư.
              .
              Con mình ngoan, chứ chẳng hư.
              Thế nhưng vắng mẹ, sẽ như thế nào ?
              Em lo, anh chẳng sát sao,
              Con muốn thế nào, bố cũng chiều luôn.
              .
              Nhà mình ăn uống giản đơn,
              Con mình chịu khổ, quen hơn mọi nhà !
              Ngày anh công tác ở xa,
              Khi con nóng sốt có bà, yên tâm !
              .
              Thời gian du học một năm ;
              Chi tiêu dè xẻn, được dăm ba đồng.
              Nhà mình, chỗ ở chưa xong,
              Cứ lo canh cánh trong lòng bấy lâu.
              .
              Cho nên, dù có đi đâu,
              Nỗi lo nhà dột hàng đầu không thôi.
              Ngẫm xem loài kiến kiếm mồi,
              Tha về xây tổ, đắp bồi cho con.
              .
              Chú chim sẻ lượn xa hơn,
              Cũng tha cọng rác, cọng rơm về mà.
              Đàn ong đi hút nhuỵ hoa,
              Đều mang về nhà, làm mật nuôi con.
              .
              Em qua muôn núi ngàn non,
              Nguyện như cái kiến cỏn con giữa đời
              Đói no vất vả một thời
              Làm cho cuộc sống rạng ngời chốn quê.
              .
              Hết năm em lại trở về,
              Đón em, một sớm cuối hè sang thu.
              .
              Tháng 7/2017 (P0019)
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:26:47 bởi Phu Nguyen Van >
              Attached Image(s)
              #7
                Phu Nguyen Van 31.10.2017 21:07:11 (permalink)
                0
                CÓ NUÔI CON, MỚI HIỂU LÒNG MẸ CHA
                Nguyễn Văn Phú
                (Tâm sự của cha mẹ gửi các con yêu quý)
                .
                Năm nay xấp xỉ bẩy mươi,
                Bố còn khoẻ chán, như mười năm xưa.
                Đầu còn tỉnh táo; vẫn chưa
                Bị quên lãng, bởi nắng mưa của trời.
                .
                Yêu con, bố gửi mấy lời,
                Cũng là tâm sự, cuộc đời mẹ cha.
                Khi xưa còn bé, ở nhà
                Bố được ông bà, nhắc nhở, khuyên răn.
                .
                Vài câu ngày ấy băn khoăn,
                Đọc đi đọc lại mấy lần chưa thông.
                Người xưa đã dạy lại rằng:
                Có nuôi con, mới hiểu lòng mẹ cha.”
                .
                Thế mà bố ch hiểu ra,
                Hỏi đi, hỏi lại nhờ Bà giảng thêm.
                Để rồi suốt mấy mươi niên,
                Ghi lòng, tạc dạ, chẳng quên lời Bà.
                .
                Hôm qua bố ghé thăm nhà.
                Trời mưa ướt đẫm, nhạt nhoà lối xưa.
                Thắp hương, vái lạy Ông Bà,
                Cùng phù hộ, để cả nhà bình an.
                .
                Chuyện xưa nay nhắc để bàn
                Về lời dạy trước truyền cho con.
                Bây giờ con cháu sướng hơn
                Nhưng trong cuộc sống, vẫn còn gian truân.
                .
                Các con bươn trải khó khăn;
                Khác gì bố mẹ, nhọc nhằn khi xưa:
                Con đi học, bố đón đưa,
                Mỗi ngày mấy lượt sớm, trưa vội vàng.
                .
                Một hôm, mẹ dắt con sang,
                Gửi vào lớp bé (1) chỗ ngang qua hồ.
                Tay con túm vội túi đồ,
                Treo nhanh lên giá, chạy xô vào phòng,
                .
                Đến hàng ghế cuối, phía trong.
                Ngồi che mặt khóc, chỉ mong hết ngày.
                Mẹ lau nước mắt, đi ngay,
                Hàng mi ướt đẫm, chân tay cuống cuồng.
                .
                Buổi chiều mẹ về sớm hơn,
                Gặp cô trong lớp, bảo con vẫn ngồi.
                Cả ngày con chẳng chịu chơi,
                Không ăn không ngủ, chỉ ngồi ngóng trông.
                .
                Ngày xưa Tô Thị chờ chồng,
                Giờ con ngồi đó, để mong mẹ về.
                Con nhìn thấy mẹ, khóc oà,
                Không cần biết mẹ làm xa, hay gần.
                .
                Con ôm mẹ, níu hai chân
                Khóc, rồi khẩn khoản: “con cần mẹ cơ”.
                Lời con chân thật, ngây thơ,
                Mẹ còn nhớ mãi, đến giờ không quên.
                .
                Mai ơi, có nhớ một hôm,
                Chiều mưa con ướt, rét run ngoài đường.
                Chú Hiên lo lắng, cuống cuồng
                Cởi ngay áo chú, khoác luôn lên người.

                Nhìn con ngồ ngộ, bố cười,
                Mà lòng cảm kích, tình người mênh mang. . . .
                .
                Những hôm chủ nhật, xếp hàng,
                Để mua gạo sổ, dân làng cùng lo,
                Từ ba giờ sáng, tinh mơ.
                So với bây giờ, thời ấy khó khăn.
                .
                Có ngày nhà hết nước ăn.
                Hai con ra máy, ngồi canh mấy giờ.
                Đến chiều hứng được hai xô,
                Nhà mình hôm ấy, tha hồ nấu cơm.
                .
                Từ khi chuyển đến Văn Chương (2)
                Khoảng cách đến trường của mẹ, càng xa.
                Mỗi ngày vài chuyến xe ca,
                Vượt Long Biên(3), để đi ra ngoại thành.
                .
                Vội thì cũng chẳng đi nhanh.
                Tắc xe, cầu hẹp, thôi đành chịu thôi.
                Năm giờ xe khởi hành rồi.
                Bốn giờ mẹ dậy, nấu nồi cơm xong.
                .
                Xới vài bát, để cặp lồng,
                Lại thêm cọng muống, là mong đến chiều.
                Việc nhà dẫu có bao nhiêu,
                Bố lo xoay xoả, ít nhiều, cùng con.
                .
                Có khi cơm chửa kịp ăn,
                Đến giờ họp ở cơ quan, đã chờ.
                Con ơi, những việc bây giờ.
                Chính là việc của ngày xưa bố làm.
                .
                Khác là, ngày ấy nghèo hơn.
                Mọi nhà thiếu gạo, bát cơm chưa đầy.
                Áo quần ít, chẳng đủ thay.
                Có khi đang ẩm, mặc ngay không chờ
                .
                Cho quần áo chửa kịp khô.
                Tiền đâu nói chuyện mua đồ chơi ư
                Thương con mẹ chẳng nói gì.
                Thấy nhà hàng xóm có ti vi dùng.
                .
                Nhà mình thì mãi cũng không
                Đủ tiền mua để con mong mỏi hoài.
                Trước hôm công tác nước ngoài
                Các con bảo chẳng mua đài làm chi,
                .
                Chỉ mơ một cái ti vi,
                Trắng đen cũng được, mác gì cũng ưng.
                Thế là mấy tháng ở Hung
                Bố đã đi lùng, khắp chốn cùng nơi.
                .
                Chuyện là đơn giản vậy thôi.
                Mà sao bố mẹ, suốt đời không quên.
                Nhiều hôm bố mẹ thức đêm,
                Viết bài, đánh máy, kiếm thêm việc ngoài.
                .
                Mong sao, đến sáng ngày mai.
                Bố thanh toán được, lấy vài chục thôi.
                Mẹ mua đủ mấy nắm xôi.
                Nhìn con khuôn mặt rạng ngời, mà vui.
                .
                Ước mơ nhỏ bé ở đời,
                Cũng cho con được nụ cười hồn nhiên.
                Nhớ hôm, nhà đã hết tiền,
                Chỉ còn mảnh vải, bác Điền nhận mua.
                .
                Thế là ngồi ngóng đến trưa,
                Với hy vọng, đủ rau dưa vài ngày.
                Sự đời sao trớ trêu thay,
                Bác còn chưa trả tiền ngay. Thật buồn.
                .
                Để rồi sau đó mấy hôm.
                Chỉ cơm với bát canh xuông, cả nhà.
                Còn nhiều việc, chửa kể ra.
                Cũng là những chuyện làm tê tái lòng.
                .
                Chim trời ai dễ đếm lông.
                Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày”
                Người xưa đã dậy câu này,
                Nôm na, mộc mạc, nhưng đầy tình thương.
                .
                Đến ngày con phải lên đường,
                Đi du học Pháp, ở trường Soc Bon (sorbonne)
                Mẹ mừng nhưng lại thương hơn,
                Suốt ngày mơ thấy bóng con bên mình.
                .
                Thế rồi ngày tháng trôi nhanh,
                Các con đều đã trưởng thành, bay xa.
                Ngày ngày bố mẹ vào ra,
                Bốn năm tầng nhà, rộng quá, mà thương.
                .
                Hôm nay, năm (5) cháu đến trường
                Dù không đi đúng con đường ngày xưa.
                Vẫn là hình ảnh tuổi thơ,
                Của con ngày ấy, bây giờ hiện ra.
                .
                Hà Nội, tháng 7/2017 (P0026) Nguyễn Văn Phú
                CHÚ THÍCH: (1) Lớp mẫu giáo trong ngõ Văn Hương, Phường Văn Chương, Quận Đống Đa, Hà Nội.
                (2) Nhà 18 ngách 92 ngõ Văn Chương, Phường Văn Chương, Quận Đống Đa, Hà Nội
                (3) Đầu thập niên 80 của thế kỷ 20, Chỉ có một cầu Long Biên để đi ra hướng Gia Lâm. Cầu tắc quanh năm. Đi ô tô buýt từ bến Kim Liên đến Bát Tràng, Gia Lâm phải mất mấy giờ đồng hồ. Buổi tối có khi đi từ chiều, tan giờ đến tận 9 giờ tối mới về đến nhà.

                TRANSLATE with x
                English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



                //
                [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
                 

                TRANSLATE with
                COPY THE URL BELOW

                [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

                EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

                Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
                [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

                // ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2023 13:02:42 bởi Phu Nguyen Van >
                Attached Image(s)
                #8
                  Phu Nguyen Van 27.12.2017 06:58:12 (permalink)
                  0
                  MƯỜI LĂM NĂM LÀM VIỆC Ở CHU VĂN AN
                  Nguyễn Văn Phú
                   
                  Một năm tu nghiệp trở về,
                  Em sung sướng, tiếp tục nghề giáo viên.
                  Bõ công đèn sách bút nghiên
                  Lại nhờ hồng phúc tổ tiên bao đời.
                  .
                  Nơi đây, danh giá tuyệt vời,
                  Mang tên Trường Bưởi từ thời xa xưa.
                  Số Mười (10) trên phố Thuỵ Khuê.
                  Là nơi tiếp nối Cổ Ngư ngày nào.
                   
                  Mặt hồ Tây sóng lao xao,
                  Chiều về gợi nhớ, nôn nao lòng người.
                  Sân trường hoa phượng đỏ tươi,
                  Trưa hè khoe sắc, nhớ người đi xa.
                   
                  Xà cừ trăm tuổi chưa già,
                  Phủ lên mầu ngói, mái nhà cổ xưa.
                  Trải bao thế kỷ nắng mưa
                  Mà ngói Trường Bưởi, vẫn chưa phai mầu.
                   
                  Nhớ hôm lên lớp giờ đầu,
                  Rộn ràng như khách xa lâu, mới về.
                  Học sinh chăm chú lắng nghe,
                  Cho cô giáo trẻ, yêu nghề thanh cao.
                   
                  Bao năm phấn đấu, ước ao.
                  Hôm nay đã được tuyển vào, dạy chuyên.
                  Bao năm tu dưỡng, luyện rèn.
                  Bao năm, làm việc, ngày đêm chuyên cần.
                   
                  Mười lăm năm, Chu Văn An.
                  Mười lăm năm, mấy phím đàn so tơ
                  Mười lăm năm dệt ước mơ;
                  Mười lăm năm, một bài thơ tuyệt vời.
                   
                  11/2017 (P0027)
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:28:37 bởi Phu Nguyen Van >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    Phu Nguyen Van 27.12.2017 07:04:03 (permalink)
                    0
                    BÀI THƠ TẶNG VỢ NHÂN DỊP 20-11-2017 
                    Nguyễn Văn Phú
                    .
                    Tôi viết bài thơ, tặng vợ tôi;
                    Tháng mười một, đúng ngày hai mươi (20/11).
                    Dịp ngày lễ Hiến chương nhà giáo;
                    Dù quá mười năm, vợ nghỉ rồi.
                    .
                    Đã trải bao năm ở cuối trời;
                    Cùng bao vất vả, với buồn vui,
                    Hôm nay nhìn lại thời xa ấy,
                    Gian khổ chỉ là dĩ vãng thôi.
                    .
                    Ba mươi năm, sự nghiệp trồng người;
                    Trôi nổi, lênh đênh, mấy góc trời:
                    Yên Lãng, Bình Xuyên, Đa Tốn nữa,
                    Trường Bưởi Hồ Tây (1) đến cuối đời.
                    .
                    Di chuyển những năm đầu, bốn nơi.
                    Đến năm một chín chín mươi (1990) thôi;
                    Sau bao lần chuyển trường vất vả;
                    Mới gặp cơ may, để đổi đời.
                    .
                    Được về công tác Chu Văn An –
                    Trường Bưởi; là đây, một cái tên,
                    Niềm tự hào của bao thế hệ.
                    Ngôi trường, danh giá, lại thân quen.
                    .
                    Trường tọa lạc trên phố Thuỵ Khuê.
                    Cổ Ngư đường cũ, lối đi về;
                    Bên Hồ Tây, ngói hồng xen giữa,
                    Rừng phượng đỏ tươi dưới nắng hè.
                    .
                    Gắn bó mười lăm năm với Trường;
                    Cùng bao lớp học trò thân thương,
                    Bao nhiêu ước vọng từ nơi ấy;
                    Tung cánh bay đi mọi nẻo đường.
                    .
                    Ba mươi năm, sự nghiệp trồng người;
                    Đồng nghiệp thân quen, nghỉ hết rồi.
                    Ngày lễ, sáng này về gặp mặt
                    Hân hoan đoàn tụ cả bao thời.
                    .
                    Gương mặt bao thế hệ giáo viên;
                    Kể gì gìa trẻ, đứng hàng trên
                    Muôn cặp mắt cùng nhìn một hướng:
                    Rạng ngời truyền thống: CHU VĂN AN.
                    .
                    Ngày 20/11/2017 (P0028), Nguyễn Văn Phú
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:30:30 bởi Phu Nguyen Van >
                    Attached Image(s)
                    #10
                      Phu Nguyen Van 27.12.2017 19:57:44 (permalink)
                      0
                      CẢM ƠN BÀI VIẾT CỦA BẠN THU LÊ
                      Nguyễn Văn Phú
                      .     
                      Đọc dòng thơ của bạn Thu Lê,
                      Tôi ngỡ mẹ tôi, cũng sắp về,
                      Ngày trước mẹ mong đi trẩy Hội
                      Chùa Hương, sau mỗi tết, xuân về.
                       
                      Mẹ tôi nay cũng đã đi xa,
                      Bảy tám năm, không trở lại nhà.
                      Con cháu chưa vơi niềm thổn thức,
                      Hương trầm gửi khói đến hư vô.
                      .
                      Grenoble, 6-5-2017 (P0178), Nguyễn văn Phú
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 01:32:04 bởi Phu Nguyen Van >
                      Attached Image(s)
                      #11
                        Phu Nguyen Van 08.01.2018 20:50:01 (permalink)
                        0

                        NHẮC CHÁU YÊU TRƯỚC LÚC CHIA TAY
                        Nguyễn Văn Phú
                         
                        Hôm nay vui vẻ với bà,
                        Ngày mai cháu lớn đi xa cùng trời.
                        Dù đi đến đâu, cháu ơi,
                        Cũng xin ghi lại đoạn đời tuổi thơ,
                        Những ngày vui vẻ với bà.
                         
                        Pais tháng 6/2017 (P0182), Nguyễn Văn phú
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 02:46:44 bởi Phu Nguyen Van >
                        Attached Image(s)
                        #12
                          Phu Nguyen Van 26.11.2018 21:40:25 (permalink)
                          0
                          TÂM SỰ VỚI CON CHÁU
                           Nguyễn Văn Phú
                          .
                          Sống ở cõi trần ai cũng thế;
                          Tìm việc làm sao dễ được đâu.
                          Yêu con, bố nhắc vài câu,
                          Lỡ khi cần đến, biết đâu, ở đời.
                          .
                          Xin nhắc lại lời người đi trước;
                          Để cháu con, học được cha ông.
                          “Thất bại là mẹ thành công.”(*)
                          Hiểu cho thật rõ, mới mong thành người.
                          .
                          Ai cũng thế, đừng cười, đừng ngại,
                          Hãy bình tâm, xem lại từ đầu.
                          Cần nghiên cứu kỹ các khâu,
                          Tìm xem khúc mắc, từ đâu lọt vào?
                          .
                          Đừng vội vã, nháo nhào, áp đặt,
                          Để rồi không phân biệt đúng, sai.
                          Cũng đừng vội trách cứ ai.
                          Hỏng lần một, thử lần hai, ngại gì.
                          .
                          Lần hai, vẫn có khi còn hỏng;
                          Phải kiên trì, không nóng được đâu.
                          Lần hai, lại thử từ đầu,
                          Để tìm sơ xuất, từ đâu, lọt sàng?
                          .
                          Cũng như thể, khi yêu cần thiết
                          hiểu kỹ càng và biết đúng sai.
                          Nhưng mà, đời chẳng có ai;
                          Chưa yêu lại dám nói tài, nói hay.
                          .
                          Phải đo được lòng ngay, dạ thẳng,
                          Có một vài hờn giận, sao đâu.
                          Cả khi, là mối tình đầu,
                          Cũng không vội vã, trao câu nguyện thề.
                          .
                          Thường cuộc sống, muôn bề rắc rối.
                          Cứ bình tâm, gỡ mối dần dần.
                          Biết nghe bè bạn, người thân;
                          Khách quan, góp ý. Rất cần, con ơi!.
                          .
                          Nếu vướng mắc, ngay nơi vừa đến;
                          Phải làm quen, hỏi chuyện thân tình,
                          Biết nghe, phân tích, thông minh;
                          Biết tôn trọng bạn, ắt mình hiểu ra.
                          .
                          Đừng kết tội người ta: “dốt nát”;
                          Cũng đừng nghe, kẻ khác tung hô.
                          Nghĩa là, không được hồ đồ!
                          Bảo người bên cạnh: “một bồ vứt đi”.
                          .
                          Hãy tôn trọng, cả khi người khác,
                          Nói ngược chiều, và nhắc nhở ta.
                          Con ơi, người đó mới là,
                          Con người tử tế, để ta tôn thờ.
                          .
                          Mong con, mau hết dại khờ
                          Lớn khôn, nối nghiệp cơ đồ Ông Cha.
                          .
                          Mùa thu 2018 (P0204)
                           

                          TRANSLATE with x
                          English [link=#ar]Arabic[/link] [link=#he]Hebrew[/link] [link=#pl]Polish[/link] [link=#bg]Bulgarian[/link] [link=#hi]Hindi[/link] [link=#pt]Portuguese[/link] [link=#ca]Catalan[/link] [link=#mww]Hmong Daw[/link] [link=#ro]Romanian[/link] [link=#zh-CHS]Chinese Simplified[/link] [link=#hu]Hungarian[/link] [link=#ru]Russian[/link] [link=#zh-CHT]Chinese Traditional[/link] [link=#id]Indonesian[/link] [link=#sk]Slovak[/link] [link=#cs]Czech[/link] [link=#it]Italian[/link] [link=#sl]Slovenian[/link] [link=#da]Danish[/link] [link=#ja]Japanese[/link] [link=#es]Spanish[/link] [link=#nl]Dutch[/link] [link=#tlh]Klingon[/link] [link=#sv]Swedish[/link] [link=#en]English[/link] [link=#ko]Korean[/link] [link=#th]Thai[/link] [link=#et]Estonian[/link] [link=#lv]Latvian[/link] [link=#tr]Turkish[/link] [link=#fi]Finnish[/link] [link=#lt]Lithuanian[/link] [link=#uk]Ukrainian[/link] [link=#fr]French[/link] [link=#ms]Malay[/link] [link=#ur]Urdu[/link] [link=#de]German[/link] [link=#mt]Maltese[/link] [link=#vi]Vietnamese[/link] [link=#el]Greek[/link] [link=#no]Norwegian[/link] [link=#cy]Welsh[/link] [link=#ht]Haitian Creole[/link] [link=#fa]Persian[/link]  



                          //
                          [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowEmbed()] [/link] [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterShowSharePanel()] [/link]
                           

                          TRANSLATE with
                          COPY THE URL BELOW

                          [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnShareBackClick()] Back[/link]

                          EMBED THE SNIPPET BELOW IN YOUR SITE

                          Enable collaborative features and customize widget: Bing Webmaster Portal
                          [link=javascript:Microsoft.Translator.FloaterOnEmbedBackClick()]Back[/link]

                          // ORIGINAL: "; langMenu.appendChild(origLangDiv); LanguageMenu.Init('LanguageMenu', LanguageMenu_keys, LanguageMenu_values, LanguageMenu_callback, LanguageMenu_popupid); window["LanguageMenu"] = LanguageMenu; clearInterval(intervalId); } }, 1); ]]>
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2023 02:58:43 bởi Phu Nguyen Van >
                          Attached Image(s)
                          #13
                            Phu Nguyen Van 26.11.2018 21:43:44 (permalink)
                            0

                            NHỮNG ĐIỀU RĂN CON CHÁU
                             Nguyễn Văn Phú
                             

                            Trong cuộc sống hàng ngày giao tiếp
                            Thường xẩy ra lắm việc không đâu.
                            Có khi, vì một vài câu;
                            Vô tình, lỡ miệng, choảng nhau, thiệt đời.
                             
                            Vậy nên, muốn nhắn đôi lời
                            Cầu cho mọi người, mọi việc tốt hơn.
                             
                            ***
                            Bố muốn nhắc các con
                            Những việc rất giản đơn
                            Cũng đừng nên vội vã,
                            Để mang vạ, rất nhiều ?
                             
                            Phải tập nghe nhiều chiều,
                            Cả những lời nói “YÊU”;
                            Cùng những lời nói “GHÉT”.
                            Đều phải nghe bằng hết!
                             
                            Việc nào còn chưa biết;
                            Đành phải gác sang bên.
                            Để sẽ tìm hiểu thêm,
                            Biết đâu, là việc tốt?
                             
                            Có người khen mình đẹp,
                            Lại có người chê bai.
                            Có kẻ thích nói dài,
                            Cũng có người nói ít.
                             
                            Người mời ăn xôi thịt,
                            Người khác cho củ khoai
                            Cũng đừng trách cứ ai
                            Đều cảm ơn, trước hết.
                             
                            Khi hiểu ra sẽ biết,
                            Đâu là lời nói ngay.
                            Để phân biệt hàng ngày;
                            Và nhìn ra, bản chất.
                             
                            Muốn cho mình hiểu được;
                            Thế thái với nhân tình.
                            Phải trang bị cho mình:
                            Kiến thức nghe và hiểu”.
                             
                            Đó là điều tối thiểu!
                            Cần ghi khắc đinh ninh.
                            Cho cái TÂM được minh,
                            Cho cái lòng thanh thản.
                             
                            Nếu cái TÂM trong sáng.
                            Nếu cái dạ thẳng ngay
                            Thì những việc hàng ngày
                            Được tiếp thu bình đẳng.
                             
                            Không ăn thua, hiếu thắng
                            Chịu khó nghe mọi người
                            Biết phân biệt đúng, sai.
                            Thì ai ai cũng quí.
                             
                            Nếu cứ đem cái lý
                            Nông cạn, của riêng mình;
                            Bắt mọi người đồng tình.
                            Thì ai ai cũng ghét.
                             
                            Những cái gì chưa biết;
                            Thì học hỏi thành tâm.
                            Bạn bè ở xa gần,
                            Sẽ trở thành thân thiết.
                             
                            Đừng so đo thua thiệt;
                            Đừng tính đếm hào, xu
                            Đừng miệt thị ai ngu
                            Thì người nào dám ghét.
                             
                            ***
                            Chuyện dài nói không hết
                            Chỉ tóm lại một câu:
                            Con ơi, dù sống ở đâu
                            Sự nghiệp bắt đầu, phải ở chữ “TÂM”.
                             
                            Hà Nội, mùa thu 2018 (P0203)
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2022 14:40:47 bởi Phu Nguyen Van >
                            #14
                              Phu Nguyen Van 26.11.2018 21:46:24 (permalink)
                              0


                              BÀI THƠ VIẾT CHƯA XONG
                              Nguyễn Văn Phú
                              Tặng Khoa Hồi sức Cấp cứu Nội, Bệnh Viện Đa khoa Xanh Pôn Hà Nội. 

                              Dù bài thơ viết chưa xong,
                              Thì tôi vẫn thấy trong lòng thảnh thơi.
                              Tôi xin gửi đến mọi người.
                              Vài dòng chân thật, thay lời tri ân.
                               
                              Vượt qua muôn vạn khó khăn,
                              Thâu đêm vất vả, chuyên cần, công tâm.
                              Không ngần ngại, chẳng lăn tăn,
                              Cứu cho người bệnh, qua cơn hiểm nghèo.
                               
                              Dù chưa gặp các bạn nhiều,
                              Nên chưa hiểu hết, bao điều khó khăn.
                              Nhưng tôi cũng đã hiểu rằng:
                              “Bệnh nhân cũng giống người thân chính mình!”.
                               
                              Tôi xin thay mặt gia đình.
                              Nói lời cảm tạ, chân tình, biết ơn.

                              Tháng 7/2018 (P0074), Nguyễn Văn Phú
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2022 21:34:39 bởi Phu Nguyen Van >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 20 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9