Thơ Song Ngữ - Thanh Thanh
ThanhThanh 18.11.2017 14:29:50 (permalink)
0
ĐỜI CHAN HÒA
         NHỮNG TIN YÊU

Có một gia tài của tôi – đâu đó
Trần gian còn giữ hộ chưa trao
Sống yên tâm – tôi tin tôi giàu có
Không gì lo – khốn khó ở chiêm bao.

Có khối chân tình xẻ chia ẩn khuất
Vẫn ân cần theo dõi suốt ngày đêm
Vẫn vỗ về đêm đêm tôi ngoan giấc
Không gì lo – hạnh phúc ở kề bên.

Có một người yêu tôi – tôi yêu sẽ đến
Sẽ đi cùng – tận cuối nẻo đường kia
Rất dịu dàng trao tôi ngàn thương mến
Không gì lo – cơn ác mộng phân lìa.

Có những an thần vị tôi ngự trấn
Những tai ương dừng lại,chẳng gieo điều
Tôi vẹn nguyên–không ai người gây hấn
Đời chan hòa đây đó ngợp tin yêu.
 
                                           LÊ MAI
 
 
 
LIFE IS BATHED IN
                  TRUST AND LOVE
 
   
There is an inheritance for me – somewhere,
The world has kept, of it for me to take care.
Sensing secure, I believe I am wealthy wholly;
Nothing to worry – Poverty is in dreams only.
 
There is a lot of hidden feelings true and right
To share and kindly follow me day and night,
And still comfort me in every sound sleep;
No anxiety – happiness is close by and deep.
 
There, the one who loves me, I love, will come, 
Accompanying me on that far way as a chum,
Sweetly giving me thousands of fondness fair;
Nothing to fear – the separation nightmare!
 
There are peace angels for me who do reign
To stop disasters from sowing seeds of pain.
I remain intact – no hawk, everyone is a dove:
My life everywhere is bathed in trust and love.
 
Translation by THANH-THANH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2017 21:29:42 bởi Ct.Ly >
#1
    ThanhThanh 18.11.2017 14:35:38 (permalink)
    0
        KHÚC SÔNG CẦU
     
    Khúc Sông Cầu! Khúc Sông Cầu!
    Ta về kiểm lại mối sầu ngày xưa   
    Vẫn cao cao những thân dừa
    Phất phơ ngọn vẫy như vừa nhận ra      
     
    Ừ, người năm cũ là ta                   
    Cảnh quen còn nhớ, người xa quên người
    Mấy mùa lũ bến lở, bồi         
    Vẫn trơ lối cát giữa trời hoàng hôn
     
    Trên cầu – ta, khách qua đường
    Khuất vườn–dưới ấy mái trường ngày xưa
    Người xin chuyển phố, được chưa?      
    Có còn gõ thước bẹ dừa quanh quanh   
     
    Bây giờ điểm lượt danh thành              
    Sớm không hay lại để dành mai sau      
    Trắng tay, ta chẳng gì đâu                    
    Vẫn lơ ngơ tựa buổi đầu gặp ai             
     
    Con sông mùa cạn vẫn dài                   
    Chẳng trôi đi, nỗi u hoài mênh mông    
     
                                                 LÊ MAI
     
     
            OVER SÔNG CẦU
     
    There’s Sông Cầu! That span of bridge yonder
    Brings me back on the past sorrow to ponder.
    The coconut trees being still tall in their row
    As if recognizing me, waggle to wave hello.
     
    Yes, the old years’ one is myself here, acumen.
    Sights still remember, human off forgets human.
    With one side fell in, the other extended, the river
    Still keeps a lonely sand path in dusk to deliver.
     
    Over the bridge here, now is a passer-by so cool;
    Down there hidden by the garden the old school.
    Transfer request was approved or broke down
    To continue feruling with coconut ocreas around?
     
    Now that the exam has been passed, laurels won,
    Does it soon or again reserves for a future to shun?
    With empty hands, I have been and have nothing,
    Still confused like the first time I met that being.
     
    The river in shallow seasons still remains long;
    Stagnant, my immense sadness stays a torch-song.
     
    Translation by  THANH-THANH
    #2
      ThanhThanh 18.11.2017 14:37:50 (permalink)
      0
        NÓI VỚI BẠN BÈ              


      Rồi chúng ta cũng sẽ về với đất                   
      Tranh dành chi chuyện tốt xấu hơn thua       
      Hồn lưu lạc cốt xương rồi sẽ mất                 
      Nhựa còn đâu khi lá đã sang mùa                 
       
      Rồi có lúc chúng ta cùng ngồi lại                 
      Nhìn rõ nhau để nhớ buổi thiếu thời             
      Hãy làm sao ánh nhìn không e ngại             
      Cầm tay nhau và lòng rất thảnh thơi            
       
      Rồi có lúc chúng ta buồn vái lạy                  
      Đốt nhang trầm khóc bạn hữu ra đi              
      Rơi nước mắt lúc xe tang sắp chạy               
      Sao giờ đây đối xử chẳng ra gì                     
       
      Rồi có lúc ta trở về cát bụi                           
      Nắm tro tàn cô lẻ giữa trần gian                   
      Sao lại vẫn hao tâm ngồi cặm cụi                 
      Viết những lời khiến bằng hữu tan hoang    
       
      Rồi tất cả chỉ vòng quay trống rỗng             
      Đến rồi đi quy luật của muôn đời                 
      Sao không sống với những lời thơ mộng      
      Để cuối đời không tiếc cuộc rong chơi         
           
                                                  Minh hà     
       
       
             TO MY FRIENDS


      There will be a time we also return to earth;
      Then why still fight over win or lose to worth.
      The drifted soul, corpse will fall into shade;
      There is no more resin when the leaves fade.
       
      There will be a time we all meet face to face,
      Look right in our eye to recall our youth trace.
      Let us see that our sight should not be shy,
      Hold each other’s hands with hearts open high.
       
      There will be a time we prostrate ourselves, sad,
      Burn incense/aloe wood, mourn a gone comrade,
      Shed tears when the hearse is going to move off.
      Well, why at present we have the heart to scoff.
       
      There will be a time all of us get back to dust
      As a handful of ashes deserted in lifeit must.
      Then why still waste energy to blindly write
      The words, terms, expressions to friends blight?
       
      And everybody, everything is an empty rotation:
      Come and go are eternally the laws of causation.
      Why don’t we live with, use cordial tone on earth
      In order not to regret our journey since our birth.
           
      Translation by THANH-THANH
       
      #3
        ThanhThanh 18.11.2017 14:41:33 (permalink)
        0
        TÔI MAY MẮN
         
        tôi may mắn có em trong đời tôi
        mỗi sáng hồng giọt sương đọng làn môi
        thơm cỏ dại chùm hoa vừa tỉnh dậy
        nắm tay nhau cho đỡ lạc chơi vơi
         
        tôi may mắn có em trong nỗi nhớ
        nhớ em ngay từ lúc hẹn sững sờ
        trời chưa thắm nhưng tình vừa bừng nở
        em chưa xa sao đã để mong chờ
         
        tôi may mắn có em trong xót thương
        nửa hồn đau tê lặng giữa đoạn trường
        em ngọn gió nâng cánh chiều về muộn
        nghẹn ngào chia từng mảnh sống vui buồn
         
        tôi may mắn có em giờ phút đó
        cuối cuộc đời thanh thản giấc hải hồ
        rạng đông nhắn hạt sương về chỉ lối
        em và tôi dìu nhau bước vào mơ
         
                              Lưu NguyỄn ĐẠt
         
         
        I AM SO LUCKY
         
        I am so fortunate in my life to have you
        with your rosy lips fresh as morning dew,
        fragrant as just woken wild grass’ scent,
        to be hand in hand not stray in discontent.
         
        I am so lucky to have you in desolation,
        desiderative before our date in vibration.
        Day hasn’t broken yet but love just created;
        you have not left, but I already awaited.
         
        I am so providential to have you in bane
        while half of my soul is paralyzed in pain,
        to lift this late even wing you are a zephyr
        to share life’s joy and vicissitude together.
         
        I am so happy to have you at the right time
        my strong will at the end relaxes in chime.
        Dawn directs us through the dew to beam:
        You and I lead one another into our dream.
         
         
        Translation by THANH-THANH
         
        #4
          ThanhThanh 18.11.2017 14:43:52 (permalink)
          0
                       TÔI TIN        
           
               Tôi tin – Dẫu biết bao lần 
          Niềm tin đem đặt vào lầm lỡ – đau!
               Lòng người khi cạn – khi sâu
          Lòng tôi tự trách – bể dâu khôn lường...
           
               Tôi tin – Dẫu dại – vẫn thường 
          Trái tim trút cạn mới tường đục - trong!
               Ngọt - Chua - Đắng - Xót - bao lần
          Nhận như Huệ phước của trần gian chia...
           
               Trần gian đến tạm – sau về      
          Tâm tư chẳng vướng những bề bộn chi!
               Tôi tin – Chẳng hối tiếc gì       
          Còn tin tôi vẹn nguyên – vì tôi tin!
           
                                                      LÊ MAI
           
           
                          I BELIEVE
           
          I do believe – although on many an occasion
          I put my belief in a wrong place – such abrasion!
          People’s mind is now deep and then shallow;
          My heart only blames itself for being so callow.
           
          I still believe – commonly – I am still naïve,
          Only know, after my soul showed, morn or eve.
          Many times, sweet and sour, bitter and tart,
          I receive as a blessing to me life has to impart.
           
          To this world I came momently and will leave;
          My bosom is not jumbled – nothing to grieve.
          I thus believe – without any bit of repentance
          That I am whole, because I believe it a sentence.
           
          Translation by THANH-THANH
           
          #5
            ThanhThanh 18.11.2017 14:47:26 (permalink)
            0
                            TẠ ƠN MẸ
             
            Tạ ơn Mẹ, người không cùng huyết thống
            Tóc mẹ vàng, da mẹ trắng như mây
            Mẹ vớt con từ vực thẳm lưu đày
            Nuôi con lớn bằng tình thương máu mủ
             
            Tạ ơn Mẹ vì con mà lam lũ
            Ngày qua ngày trong xưởng máy, nhà kho
            Làm thêm giờ cho con được ấm no
            Đêm lại thức dạy con từng tiếng Mỹ
             
            Khác ngôn ngữ như ngăn thành, cách lũy
            Mẹ dỗ con bằng ánh mắt, vòng tay
            Mẹ gốc Âu, con gốc Á, khổ thay
            Con là nợ, vì đâu mà mẹ gánh!
             
            Mẹ biết con từ quê hương bất hạnh
            Có lũ người hung ác tựa sài lang
            Nuốt miền Nam bằng nanh vuốt bạo tàn
            Đưa cả nước trở lại thời trung cổ
             
            Cũng từ đó con như chim mất tổ
            Tuổi còn thơ đã bỏ mẹ, lìa cha
            Xuống thuyền đi trong nước mắt nhạt nhòa
            Đem tính mạng gửi trên đầu ngọn sóng
             
            Nhờ ơn Mẹ như trời cao biển rộng
            Con mới còn sống sót đến ngày nay
            Được nên người trên đất nước thứ hai
            Niềm hãnh diện cho cả hai dân tộc
             
            Trong hồn con mẹ rạng ngời ánh đuốc
            Sáng bập bùng soi mỗi bước con đi
            Lời Mẹ hiền con sẽ mãi còn ghi:
            “Là dân Mỹ, nhưng đừng quên gốc Việt!”
             
            Dâng lên Mẹ đóa hồng tươi thắm thiết
            Chứa tình con từng cánh đỏ yêu thương
            Mai con về quì hôn đất quê hương
            Càng nhớ đến ngàn công ơn của Mẹ.
             
                            VŨ ĐÌNH TRƯỜNG  
             
             
             
                 THANK YOU, MOTHER!
             
             
            Thank you, my white-skinned golden-haired mother
            Who are not of the same bloodline as me or the other
            But you fished me out of the abyss a refugee errant,
            Adopted and fostered me with the love of a parent.
             
            Thank you for having taken such painstaking jobs
            Days after days in warehouses and workshops,
            Toiled and moiled extra hours to make me undeterred,
            And stayed up late to teach me each English word.
             
            Pushing language difference as a bad barrier aside,
            You soothed me with your look warm and arms wide.
            You are an Westerner and I an Easterner, how rare,
            I was such a heavy debt, you volunteered to bear!
             
            You knew well that I came from that unhappy land
            Where there were many a ferocious and fiendish band
            Who invaded the South and confined people to cages,
            Brought the whole nation back to the Middle Ages.
             
            Since then I had become a nestless nestling in qualm
            In childhood to leave Dad and separate from Mom,
            I got into the fleeing boat with hot tears dripping wet
            Risking my life entrusted to wave crests full of threat.
             
            Thanks to your high-sky and vast-ocean love, my fay,
            That I could survive until I can achieve success today
            And become a dignified human in this second home,
            A pride for both our peoples under the azure dome.
             
            You are so shining in my soul the glittering torchlight
            To enlighten each of my steps scintillating in the night.
            Your virtuous advice I will always remember of course:
            “Be American but don’t forget your Vietnamese source!”
             
            I respectfully offer you this fresh gorgeous bright rose
            Suffused with my affection in each red petal to enclose.
            On my repatriation kneeling to kiss my native soil soon
            I will bear in mind thousandfold your precious boon.
             
             
                                 Translation by THANH-THANH 
             
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9