QUYỂN SÁCH ƯỚC - tác giả: Lê Quốc Hùng
Lê Quốc Hùng 24.01.2018 22:12:15 (permalink)
QUYỂN SÁCH ƯỚC
 
 
Sau cuộc chiến cướp vợ trên đường đưa dâu thất bại, Thủy tinh nuôi chí báo thù, dắp tâm thua keo này bày keo khác. Bạch Long Hầu can:
-Chị đi dì lớn. Nên cầu hôn Mị Nương thứ hai xinh đẹp hơn! Không nên gây sự mà mất tình kết nghĩa của Thần Nước Thần Núi và vua Hùng Quốc.
Thủy Tinh nghiến răng:
-Bằng sao được Ngọc Hoa người đẹp của muôn đời! Ta không thể là em đồng hao của gã Sơn Tinh!
Bạch Long Hầu lại nói:
-Các cụ bảo người đã bị phá trinh còn đẹp chi nữa?
Thủy Tinh càu nhàu:
-Trinh là cái qué gì? Chỉ có sông Hoàng Hà Bắc Quốc mới coi trọng nó mà thôi!
Bạch Long Hầu vớt vát:
-Tôi thấy các nàng Tiên Cá tuyệt vời đấy chứ!
Thủy Tinh đốp trát:
-Tanh!
Nói rồi Thủy Tinh khoác lốt Bạch Xà bơi lên sông Đà dò xét núi Tản Viên, vẽ bản đồ quân sự để tấn công trong mùa mưa tới. Hoàn thành công việc Bạch Xà bò qua bãi ra sông trở về. Thấy rắn lạ, đám trẻ chăn trâu vác gậy đánh dập đầu, chết phơi xác, ruồi nhặng bu đen. Sơn Tinh đi đón vợ chơi động Lăng Xương, thấy Bạch Xà xấu số, lại như ngày nào cứu mạng Quí Minh, chàng cầm gậy đầu sinh chỉ vào, Bạch Xà cựa mình, ruồi nhặng bay vù. Rắn ngóc đầu lên nói:
-Tôi cảm ơn ngài đã cải tử hoàn sinh. Có ngày sẽ báo đền!
Sơn Tinh nói:
-Làm việc nghĩa mà nhận báo đáp thì ta không dám!
Sơn Tinh đi rồi. Bạch Xà nói một mình:
-Có mắt thánh mà không biết Thủy Tinh ư? Tháng bảy này sẽ biết tay ông!  
Trở về Thủy Cung, Thủy Tinh để lộ chuyện tình địch Sơn Tinh cứu sống mình. Vua Thủy Tề nghe vợ cho biết Sơn Tinh đã làm việc nghĩa cả hai lần cứu mạng cho Quý Minh lần trước và Thủy Tinh lần này.Vua Thủy Tề nói:
-Có ân trả ân! Không được lấy oán trả ân! Phải biết thắt chặt tình kết nghĩa giữa nước và non. Ta cho mời cha con Thần Núi xuống chơi để tạ ơn!
Bạch Long Hầu được phái lên Núi Tản mời. Thần Núi đang thăm con gái ở Tam Đảo nên vắng nhà. Sơn Tinh nghĩ : “ Núi và nước song song tồn tại. Có non có nước mới cấu thành sự sống. Phải tận dụng mọi cơ hội để củng cố tình nghĩa nước non. Còn như Thủy Tinh mê vợ người khác theo thói văn mình vợ người thì hắn phải trả giá. Kẻ gieo gió phải gặt bão là lẽ tất nhiên! Không thể vì thế mà Núi chiến tranh lạnh với Nước.Thủy cung vẫn coi thường người núi không có mang thở. Chuyến này ta xuống nước cho họ biết một lần.” Chàng quyết định nhận lời mời của vua Thủy Tề.
Bạch Long Hầu xin cõng chàng đi. Nhưng Sơn Tinh đi bằng cành lộc Thiên Phúc của mẹ Âu Cơ và chiếc gậy tre non Tản. Một lát vượt mây họ hạ xuống giữa biển Đông Nam Hải. Bạch Long Hầu rẽ nước cho chàng bước theo. Sơn Tinh bảo:“ Khỏi!”Chàng cầm gậy đầu tử chỉ ra phía trước. Đi đến đâu nước lùi đến đấy.Thủy tinh sai cá mập xanh cá mập trắng giả vờ tiếp đón để ra oai đe dọa. Nhưng cành lộc Thiên Phúc đã xua đuổi chúng chạy tan tác. Cảnh vườn san hô rực rỡ ngoạn mục. Vô vàn trứng đỏ bay lên đèn hoa chào mừng. Vua Thủy Tề và Hoàng Hậu đi giữa hai hàng nàng tiên cá ra đón chàng vào cung điện. Đây là một quần thể kiến trúc biển đồ sộ nguy nga tráng lệ. Nào là điện ngọc trai, điện ngọc lưu li, điện đồi mồi... muôn hình vạn vẻ lung linh huyền ảo. Muôn loài cá cảnh lượn lờ làm vui. Ngoài xa tòa lầu thư viện Đại Dương xanh mờ rêu bể vắng như chùa Bà Đanh. Vua Thủy Tề và Hoàng Hậu tiếp Sơn Tinh ở điện ngọc lưu li, mời ngồi sập vàng, hôn đầu gối, tỏ lòng trọng khách. Khay ngọc chén vàng bày ra. Theo phép nhà, Thủy Tinh khoanh tay đứng hầu. Các nàng tiên cá thướt tha yểu điệu, uốn éo ôm vai bá cổ khách. Mắt lúng mày liếng tỏ hết năng khiếu mỹ nhân ngư thủy cung, vuốt ve Sơn Tinh ép nài thưởng thức trà đạo Đông Bắc Hải,bia bọt rượu vang Đại Tây Dương...Chàng giả vờ cầm khăn lau miệng nôn hết các thứ nước bổ dưỡng mà dân thở mang ưa chuộng. Chàng thoáng nhìn xung quanh tường và trần nhà ốp lát toàn bằng các bức khắc khảm gỗ pơ mu, gỗ trò hoa vân bốn nghìn năm trên đỉnh núi Hoàng Liên Sơn đưa về. Những thứ gỗ quý hiếm này để làm giống sinh sôi cho con cháu muôn đời sau. Kiến trúc đình đền điện miếu dinh thự của các vua Hùng và của Thần Núi trên Tam Đảo Tản Viên cũng không được phép sử dụng. Lúc trở ra Sơn Tinh nhìn mới biết cái biển bằng vàng đính trên cửa chính đề chữ hồng ngọc Điện Thủy Tinh. Vua Thủy Tề và Hoàng Hậu mời chàng sang Điện ngọc trai, ngồi sa lông phôtơi khảm ngọc thạch san hô đỏ đắt hơn kim cương, bàn vàng bày đĩa ngọc ru bi xanh ru bi đỏ đựng những quả chà là Ai Cập, anh đào Tây Đức, thấy chàng lại thoáng nhìn vào cột lầu và ốp lát chân tường, Vua Thủy Tề nói:
-Cột gỗ trò 4500 năm hóa trầm lấy từ đỉnh núi Cổ Tích. Ốp lát chân tường đánh vecni bóng là gỗ lát hoa cũng 4500 tuổi hóa trầm lấy từ đỉnh Phanxipăng về. Lầu xây toàn bằng ngọc trai Đông Nam Hải. Thế mà Quý Minh em nó không chịu ở cho...
Sơn Tinh nghĩ thầm: “ Toàn đồ ăn cướp! Hồn Văn Lang  bị giam tù cả đây. Em ta ở sao được? ” Vào điện đồi mồi, hàng tỷ con vật biển quý hiếm bị moi bỏ lòng ruột, còn xác mai đầu chân đánh bóng ốp tường lầu. Kiến trúc tổn thất biết bao sinh linh biển Văn Lang chứa đầy oan hồn. Thấy Sơn Tinh có vẻ trầm tư, Vua Thủy Tề nói:
-Làm được lầu này, Thủy Tinh  gom góp đã nhiều năm. Em nó hoài vọng hão đón được nàng Mỵ Nương về ngự đây!
Sơn Tinh nói:
-Nàng Ngọc Hoa của tôi ưa dắt voi đi cày, chân lội bùn, gieo hạt lúa thần, đâu dễ muốn ở đây làm cảnh với cá!
Sang phòng bên, sập kim cương ngọc thạch đã bày mâm vàng bát bạc tầng tầng cỗ sơn hào hải vị năm châu bốn biển. Vua Thủy Tề và Hoàng Hậu mời chàng ngồi lên dùng bữa sáng. Thủy Tinh đứng khoanh tay hầu. Bốn nàng hoa hậu mỹ nhân ngư bốn biển, mở sâm banh Boocđô, nút bắn cầu vồng, rượu phun trắng xóa, kêu bốp bốp ròn tai, nức hương khai vị, giót mời chủ và khách. Những cốc vàng chạm nhau lanh lảnh ngân nga.Vua Thủy Tề nói:
-Cũng nhờ vứt bỏ vòng kim cô mà thế hệ Thủy Tinh đã làm nên sự giầu sang phú quý mát mặt như ngày nay!
Sơn Tinh nghĩ thầm: “ Hàng triệu người nóng mặt cho một người mát mặt!” Vua Thủy Tề nói tiếp:
-Dạ ngài Thánh Tản! Ngài lấy phúc đức làm giầu, đã cải tử hoàn sinh cho hai con trai chúng tôi! Do vậy ngàn năm có một lần, hôm nay được chúc chén rượu nhạt cảm ơn hậu tạ ngài. Chúng tôi thật là sung sướng được đón rồng đến nhà tôm, hân hạnh nào bằng! Xin ngài bỏ qua những lỗi lầm của Thủy Tinh đã vì ghen tuông mà theo thói tục chiến tranh cướp vợ, làm tổn thất cho núi cho nước, xúc phạm hạnh phúc của ngài. Chúng tôi hy vọng ở ngài nếu em nó còn dồ hoa mướp thì cho nó một bài thuốc đắng dã tật! Xin ngài nâng cốc!
Hoàng Hậu đỡ lời:
-Con dại cái mang. Ông nhà tôi nói thành thực đó! Tôi mong ngài lưu tâm cho cái tình non nghĩa nước bền vững mãi mãi! Chúng tôi muốn ngài ở chơi thủy cung dài ngày giao tiếp hòa giải cho em nó tỉnh ngộ từ bỏ tục cướp vợ. Chúng tôi cũng muốn ngài cho biết cuộc sống của Quý Minh ra sao?
Vua Thủy Tề gạt đi:
-Rõ thật đàn bà! Để ngài uống ăn đã! Xin mời!
Tiếng chạm cốc vàng lanh canh. Sơn Tinh đặt cốc sâm banh sôi bọt trắng phau xuống mâm vàng chóe. Chàng nói một hồi như bài diễn văn đáp từ của các nhà ngoại giao. Câu cảm ơn sự đón tiếp thân thiện cởi mở. Câu gửi lời thăm hỏi chúc mừng quốc thái dân an của nguyên thủ quốc gia. Câu thắt chặt tình hữu nghị truyền thống hiện tại và tương lai. Chàng nhấn mạnh tình non nước bền vững không thế lực nào chia được non rẽ được nước. Chàng mong mỏi Thủy Tinh tỉnh ngộ từ bỏ mộng người đàn bà đã có chồng, biết yêu chồng chung thủy. Năm châu bốn bể và nước Văn Lang muôn vàn người đẹp hơn Ngọc Hoa đang mơ ước Thủy Tinh. Chàng tán thành tục cướp vợ đã lỗi thời. Ngày nay chỉ còn di duệ chăng dây đỏ ngang đường đưa dâu đòi mãi lộ bằng lễ vật mà thôi. Chàng hy vọng Thủy Tinh  thiện chí với sự tiến hóa đổi mới tư duy của thời đại trong tương khắc có tương sinh, trong mâu thuẫn có hòa đồng. Lạc dân Văn Lang rất hân hoan và biết ơn Thủy Tinh đem đến cho mọi miền quê mưa thuận gió hòa,  mùa màng tốt tươi, không có lũ lụt sẩy ra.Chiến công dẫn nước vào hang diệt con chuột thành tinh của Thủy Tinh, lạc dân còn kể mãi. Nếu Thủy Tinh không gây ra chiến tranh cướp vợ, gây lũ lụt hại đồng bào cả phía nước và phía núi thì đã được Vua Hùng phong Thánh như mọi người rồi! Cho đến nay Thủy Tinh quy chính vẫn chưa muộn vì ai cũng vậy đến đúng lúc là thời gian quí nhất. Về Quý Minh , chàng nói:
-Cũng như Thánh Tam Giang,Quý Minh là chàng trai nghĩa hiệp cao cả của Thủy Thần, trung thành tuyệt đối với lời thề sống chết có nhau của ba vua Núi, Nước và Hùng Vương, phò nước Văn Lang đời đời tình non nghĩa nước gắn bó keo sơn. Hiện nay Quý Minh được phong là Uy Minh Vương của Nhà Hùng có công diệt Thủy quái và giặc nội xâm ngoại lấn được nhiều làng xã vùng Tam Giang lập đền thờ từ khi sống đến khi chết đời đời bất tử. Xin hai thân của Quý Minh hãy bình tâm!
Thủy tinh khoanh tay trước ngực hầu khách quý của cha mẹ. Chàng ngậm bồ hòn làm ngọt. Trước ân nhân không dám ngụy biện bảo vệ mộng bá vương và đàn bà đẹp của mình. Thủy Tinh như phỗng và nhũn con chi chi, còn do cành lộc Thiên Phúc của Bà Âu Cơ không cho phép hé răng cãi khách.
Buổi chiều. Vua Thủy Tề và Hoàng hậu đưa Sơn Tinh thăm Thư viện Đại Dương. Đây là thư viện lớn nhất thế giới. Sách năm châu bốn biển không thiếu quyển gì. Chả là 30.000 năm trước đại hồng thủy, toàn bộ sách đại lục đã bị cuốn về đây. Nhưng đáng tiếc từ khi mở cửa, người đọc thủy cung  chẳng đoái hoài. Phòng đọc, giá sách mạng nhện nước chăng đầy. Cụ Xà Trường Sinh có đuôi dài 200.000 vòng ngấn tương ứng thọ 200.000 tuổi, giám đốc Thư viện Đại Dương nói:
-Thưa ngài Thánh Tản! Chẳng nói thì ngài cũng thừa hiểu rồi! Trên lục địa có chuyện vua đốt sách giết học trò thì dưới biển ngâm sách cho mục nát đi. Đã lâu đời có thói sùng bái văn minh vật chất, xuống cấp văn minh tinh thần. Như ngài đã thấy trong điện Thủy Tinh vàng bạc châu báu có dư nhưng không có một án thư, một quyển sách, một tờ báo. Đã lâu nay văn hóa đọc hầu như không hoạt động. Dân cá lao đầu chúi mõm xoay sở làm tiền, xây nhà cao cửa rộng, ăn chơi hưởng lạc, châm, chích, choác, hút, hít, lắc, ôm đớp đú đởn. Họ coi rẻ chất xám như bùn rác. Một thi sỹ ở thủy cung viết: “ Nhuận bút một tập thơ / Mua được cái chậu giặt / Vợ vui cười gật gật: / Đây mới thật là thơ!” Trong khi ấy, một ca sỹ hát ôm hát lắc trong quán ba ôm, vũ trường ôm, bia bọt ôm  thì trả 11 triệu đồng một bài. Có đời thuở nào mà nhà thơ phải tự bỏ tiền túi ra mua giấy phép, tự in, tự bán sách bao giờ? Rau tập tàng ngoài rừng lẫn lá ngón hái bán có người mua ngay, nhưng tập thơ thì không...
Nói rồi Cụ Xà Trường Sinh đưa cho chàng xem một cuốn sách cổ nhất nước Văn Lang do Thủy Tinh đã tiến hành chiến tranh cướp vợ mang về.  Quyển sách ghi trên thẻ tre bằng một thứ chữ kì lạ: như vòng tròn, như sóng lượn, như ngọn lửa bập bùng, chữ s nằm ngang,  chữ x nằm ngửa, khắc khắc vạch vạch... Thủy cung chưa một ai đọc được. Vua Thủy Tề cho là một vật bảo bối từ thời cụ tổ Đế Minh tiên vương Nhà Hùng. Sơn Tinh mừng rỡ, nhớ lại thời thơ ấu đã nghe mẹ Âu Cơ kể về một quyển sách ước chỉ còn trong truyện cổ tích đây chăng? Xem qua một lượt, không hiểu gì, nhưng mắt Sơn Tinh sáng lên như đèn, tay run run trao lại cho cụ Giám Đốc. Sơn Tinh nói:
-Cảm ơn Tiên Sinh! Đây là một kho báu chất xám của thế giới bị giam hãm. Không biết bao nền văn minh bị nước cuốn đi. Thật đáng tiếc vô cùng! Dân thở bằng mang chỉ ưa váng nước, không biết sài của quý hơn vàng ngọc này. Tôi hy vọng Tiên Sinh giữ gìn được kho báu này cho nhân loại mai sau!
Chàng nghĩ thầm: “ Thư viện mà hoang vắng như ở đây chẳng chầy thì chóng nước mất nhà tan đến nơi! Giá như Văn Lang được trả lại quyển sách cổ thì có phúc bảy mươi đời. Có phải nó là cái cẩm nang bách khoa toàn thư của người Lạc Việt Xưa? ”
Nhớ lời vợ dặn, Sơn Tinh xin khất để lần sau tham quan bốn biển và thôi dự vũ hội của các nàng tiên cá mời, chàng có việc quốc sự phải trở về núi Tản Viên ngay. Trước lúc từ giã Thủy Cung, vua Thủy Tề và Hoàng Hậu tặng quà cho chàng: Bốn nàng Mỹ nhân Ngư hoa hậu bốn biển, một tòa lâu đài xây dựng bằng ngọc lưu li, ngọc trai,đồi mồi, và các tiện nghi bằng vàng bạc kim cương... Nhưng chàng từ chối không nhận gì. Vua Thủy Tề lúng túng chưa biết sử sự ra sao thì Hoàng Hậu nhớ ra ánh mắt Sơn Tinh sáng lên chiều qua khi xem quyển sách cổ ở Thư viện Đại Dương, biết đâu quyển sách ấy là vũ khí mầu nhiệm để Sơn Tinh cho Thủy Tinh một bài học thuốc đắng dã tật trị bệnh dồ hoa mướp? Quyển sách ấy cứ để ở đây cũng vô tích sự và nát  có ngày, liền tham mưu cho chồng. Vua Thủy Tề  sai mang quyển sách ấy tặng chàng. Sơn Tinh vui vẻ nhận, trong lòng ứa lệ vì sung sướng! Chàng phát khóc vì thương sách đã lênh đênh lưu lạc chốn này. Triều đình vua Thủy Tề tiễn chàng qua vườn san hô bắn pháo hoa tống biệt rồi mới trở về.  Thủy Tinh bình luận:
-Không ngờ ở núi còn có thằng hâm hấp đến mấy tỉ độ hơn cả bọn sỹ phu gàn ở Thủy Cung. Gái đẹp bốn biển, giầu sang phú quí không mê, lại mê cái quyển sách nát chữ nghĩa mông muội không ai đọc được ấy bao giờ?
Các nàng Tiên Cá xì xào:
-Sơn Tinh chỉ là một chàng ngốc đáng cười! Không biết công chúa Ngọc Hoa xinh đẹp tài hoa yêu chàng mọi núi ở cái nước gì?
Cụ Xà Trường Sinh  nói:
-Các cháu chớ nhìn người bằng con mắt hạt đậu. Hùng Út Sơn Tinh đã tốt nghiệp khoa tát bể ở học viện Trời đấy! Chàng còn được Thần Núi dạy cho phép rời núi lấp biển nữa cơ! Chàng sinh ra để đối trọng với Thủy Tinh nhà ta trên Trái Đất!
Bạch Long Hầu nói với Thủy Tinh:
-Quyển sách không đọc được mới là sách quí hiếm, có thể chứa đầy bí mật quan trọng. Lẽ nào lại để mất về tay người?
Thủy Tinh hô phong hoán vũ biển động sóng thần, sai Bạch Tuộc phóng đi bắt Sơn Tinh đòi lại sách. Nhưng vô ích bởi chàng đã vượt sóng lên mây từ lâu rồi. Hơn nữa chàng có cành lộc Thiên Phúc và gậy đầu sinh đầu tử bất khả xâm phạm.
Vừa hạ xuống đền Tiên, Sơn Tinh dâng quà Thần Nước lên Thần Núi: Quyển sách tỏa ánh hào quang đỏ. Thần Núi reo lên:
-Hồng phúc của con Hồng cháu Lạc đây rồi! Quyển này có ba vạn chữ do Viêm Đế Thần Nông soạn đặt trong Tháp Thư  đỉnh Hy Mã Lạp Sơn đã mấy vạn năm rồi đó. Tên là quyển sách ước. Ước điều gì thánh thiện thì hiện ra điều ấy! Ước điều gì ma tà thì không thấy gì. Chỉ có thánh nhân hoàn hảo mới hiểu và sử dụng được sách. Ba vạn chữ cổ ba vạn điều ước. Tinh hoa văn hiến của một thời đã quên lãng. Chữ cổ này ta đã đọc vẫn còn nhớ. Ta sẽ dạy con học và vận dụng được sách. Con có gậy tre Non Tản và quyển sách ước trong tay, con sẽ có trí tuệ tài năng bậc thánh làm ra tất cả thế giới nhân sinh phò nước Văn Lang và các vua Hùng đời đời bất tử nếu con còn đức thánh thiện!
Sơn Tinh quì xuống lạy cha lạy thầy năm lạy:
-Con đã xin là con hiếu của cha. Nay con xin là trò ngoan của Thầy để có thể hiểu và vận dụng được sách thần đem lại lợi ích cho Tổ Quốc Văn Lang. Con muốn lập ra một viện nghiên cứu sách ước, soạn ra nhiều sách mới, phổ biến rộng rãi những điều ước cho Lạc dân biết mà làm chủ cuộc sống của mình!
Thần Núi Bảo:
-Miễn lễ! Việc phổ biến sách ước còn là lâu dài. Khi dân trí cao ngang tầm thánh  thì mới có thể làm chủ sách ước. Trước mắt con hãy học và biết vận dụng sách đã!
Chẳng bao lâu, nhờ sách sáng ngời từng chữ, Sơn Tinh đã nắm được kiến thức cơ bản những điều ước về quân sự trị thủy, trị hỏa, trị tặc... Về kinh tế canh nông, công nghệ, giao thông,thương mại, về tôn giáo, văn hóa, giáo dục, y tế, khoa học, kỹ thuật, nghệ thuật, thể thao...Sách này là những điều ước bách khoa toàn thư làm chủ cuộc sống của người Lạc Việt đời đời bất tử. Cổ mà kim có giá trị vĩnh cửu. Không có sách ước soi sáng, vạn sự đều thất bại ở cõi đời.
Hoa mướp đã nở vàng. Mùa mưa bão đã đến. Sơn tinh sực nhớ căn bệnh dồ cướp vợ của Thủy Tinh sẽ gây ra lũ lụt hại dân, liền mở sách ước, tế thần rồi đọc:
-Đất hãy chặn nước ngăn lụt!
Sau một đêm, những con đê ven sông ven biển mọc lên cao vời vợi như những bức trường thành đối mặt với thủy tặc. Cũng là lúc Thủy Tinh phát động cuộc chiến tranh cướp Mỵ Nương vợ Sơn Tinh lần thứ hai. Biển Đông ào ào tiến quân dâng sóng thần. Vấp phải những con đê biển, thủy tộc phải tìm đến các cửa sông Hồng , sông Đẳng, Sông Lam... hành binh ngược. Thế là chiến thuật thần tốc bị phá sản.Thủy Tinh huy động lực lượng rồng đen tiến công bằng đường không cuồn cuộn lên Tây Bắc, vây bủa núi Ba Vì. Những đám mây đen xì, chớp nhay nháy,lửa chạc cầy, lửa rắn, lửa bạch tuộc vung ra, sấm sét đùng đùng. Thủy Tinh cưỡi con rồng đen khổng lồ, tay lăm lăm cái rìu đồng tóe lửa, miệng huýt còi ốc, thúc biển tiến. Mưa như cây nước đổ xuống. Từ nguồn Thao Lô Đà mưa về Núi Tản. Sóng biển dâng sông Đà chụp lấy núi ba chòm. Nước kỳ Sơn bò xuống, Thanh Sơn bò sang, Thạch Thất bò đến, Quảng Oai Bất Bạt bò lên. Thủy tộc chen chúc xung phong, kín nước. Cua giơ càng, Tôm lao mác, kình vẫy đuôi, mập ngoác mồm... Thủy tinh khoái chí cười khà khà như quạ:
-Lõa tan Lôi Sơn của mi rồi!
Sơn Tinh ngồi trên đàn Nam Giao đỉnh non Tản mở sách ước đọc:
-Núi làm đê bao lấy Ba Vì chặn sóng thần!
Tức thì một dẫy núi đá dài dằng dặc từ Kỳ Sơn chạy xuống làm bức trường thành bọc lấy chòm núi phía sông Đà, nay vẫn còn gọi là dẫy núi đá chông. Một dấy núi khác từ Thanh Sơn chạy sang chặn gành Bợ. Thủy tộc bị vây chặt cho Cao Sơn Quý Minh tiêu diệt. Thủy tộc các phía lúc nhúc bám quanh chân núi Ba Vì, hò hét leo lên giết Sơn Tinh cướp Mỵ Nương để lấy giải thưởng lớn của Thủy Tinh. Sơn Tinh ung dung mở sách ước lại đọc:
-Đất đá núi Ba vì xô xuống đắp mồ chôn thủy tộc!
Chỉ trong chớp mắt đất đá ầm ầm lăn, tưng tưng nhảy trên nước chìm xuống đè chết sạch  không bỏ sót một con cân cấn. Ngày nay để lại những mả cá thành gò đồi như bát úp lớp lớp vây quanh Ba Vì.
Thủy Tinh nổi khùng gào hét  bão mưa sấm sét toàn cầu chi viện. Thái Bình Dương lật mình nhào lên nhận chìm núi Tản Viên. Nước lên trời xanh sóng vỗ lẫn mây bay.Tình thế hết sức nguy ngập. Một con bò kêu rống lên ò ò:
-Xin chúa đọc điều ước Thủy Tinh và Thủy Tộc chết hết ạ!
-Sách ước không có điều này! Thủy Tinh chết lấy ai làm mưa tưới cây cỏ xanh tốt cho bò ăn? Lấy ai làm gió thụ phấn và phát tán hạt giống cho cây? Thủy Tộc mất còn đâu sự sống? Hãy nghĩ cho chín bò nhé! 
Sơn Tinh  cười lớn rồi thản nhiên đọc sách ước vang lên:
-Nước dâng lên cao bao nhiêu, núi mọc lên cao bấy nhiêu!
Thế là Lôi sơn ba chòm ngạo nghễ  vút lên chọc trời. Các núi khác trùng điệp nổi lên trên nước cho lạc dân chạy lụt cư trú. Quân mãng xà nước cố bàm chòm núi Tản cao nhất thắt cổ bồng xòe nấm khổng lồ, leo lên làm mưa nọc độc, bị gậy đầu tử chỉ vào lăn cổ xuống chết nổi lềnh bềnh. Thuồng luồng, cá sấu, giao long, kình mập... chồng chất làm thang xiếc nhảy lên tán núi, lại bị gậy đầu tử chỉ trúng lăn đùng rơi xuống như mưa.
Sơn Tinh động lòng thương thủy tộc mù quáng, chẳng lẽ vì tham vọng bất chính của một người dồ dại mà hy sinh vô ích, nên lại mở sách ước đọc:
-Các bạn Thủy Tộc hãy tỉnh táo phản chiến! Biển Đông Nam Hải đang mong đợi các bạn hạ vũ khí trở về xum họp với vợ con gia thất, giữ trọn lấy sinh mạng, bảo vệ tình nước non một nhà Rồng Tiên, chung sống hòa bình mãi mãi!
Mặc kệ Thủy tinh lồng lộn trên trời, thủy tộc từng đàn lũ lượt quay đầu về biển. Nước lụt rút theo. Sợ kiến trở về ăn thịt cá, cũng là lúc hoa mướp vàng rụng, mùa mưa bão tan, Thủy Tinh trí cùng lực kiệt, nhảy lên lưng rồng trắng, mệt phờ râu trê, trườn bò trên mây, theo gió heo may. Thủy Tinh còn ngoái đầu nhìn núi Tản Viên sừng sững giơ cái rìu long cán mẻ lưỡi hăm dọa:
-Sơn Tinh liệu hốn! Đợi đấy!
Thấy Thủy Tinh đại bại thất thểu trở về, cụ Xà Trường Sinh lẩm bẩm:
-Một kẻ cầm quân, sách không đọc một chữ, trăm trận trăm thua là cái chắc!
Vua Thủy Tề và Hoàng Hậu khóc mà rằng:
-Hết mùa hoa mướp rồi! Con tôi đã khỏi điên về với cha mẹ. Chàng Sơn Tinh đã cho con một liều thuốc đắng dã tật đấy chứ!
Thủy Tinh chẳng nói chẳng rằng, nằm lăn thẳng đừ như chết trên sập kim cương...
Sơn Tinh đại thắng bắt tay vào hàn gắn vết thương chiến tranh, chàng mở sách đọc điều ước:
-Đồng ruộng núi rừng xanh tươi trở lại. Lạc dân hồi cư  vui hưởng thái bình. Hồn muôn loài thác oan siêu thoát đổi kiếp!
Nói chưa dứt lời, phong cảnh non nước Văn Lang rừng vàng biển bạc khởi sắc, nơi nào cũng đẹp cũng tình như tranh họa như bài thơ...
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9