TỰ BAO GIỜ?
nguyễn thế duyên 29.01.2018 11:39:25 (permalink)
0
TỰ BAO GIỜ ?
Từ bao giờ  hai tiếng nhân dân thay hai tiếng đồng bào?
Cùng chung bọc bỗng nhiên thành khác bọc.
Năm mươi người con vào nam
 Năm mươi người con xuống bắc
Mẹ âu cơ bật khóc.
Các con của mẹ ơi dòng máu có còn chung?
 
Xưa
Một trăm con voi.
Chỉ một con quay đầu hướng khác. (1)
Tự bao giờ đàn voi tan tác
Xẻ bảy, chia năm,
Còn đám voi nào đầu quay hướng đền Hùng?
 
Có phải hai từ “ Đồng chí”.
Đã cắt đôi cái bọc đồng bào?
Đã dựng một hàng rào
Giữa lòng dân tộc?
Một trăm đứa con sinh ra từ một bọc
Tất cả cùng một chí Hùng vương.
Thế mà nay khi đã có giang sơn.
Tự bao giờ xuất hiện từ đồng chí?
 
“ Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”  (2)
Ôi hai tiếng đồng bào
 Gọi Trăm con voi  quay đầu về một hướng.
Nên chỉ với gậy tầm vông vót nhọn.
Hai tiếng Việt nam xuất hiện giữa bản đồ.
 
Tự bao giờ?
Xuất hiện từ đồng chí?
Tôi đến đền Hùng bâng khuâng quá khứ.
Từ bao giờ có hai tiếng nhân dân.
Làm lòng người rạn vỡ.
 
Mẹ Việt ơi cho con khóc thay người
           Hà nội 1/1/2018
 
(1)    Theo truyền thuyết đền Hùng có 99 qua đồi vây xung quanh  nhìn như lưng của 99 con voi  quay về phía đền Hùng. Riêng một quả đồi tác ra xa  như một con voi quay đầu bỏ đi
(2) Lời ông Hồ Chí Minh hỏi đồng bào trước khi đọc tuyên ngôn độc lập
 
 
 
 
 
 
#1
    nguyễn thế duyên 07.03.2018 21:51:21 (permalink)
    0
    VIẾT TRONG NGÀY HỘI THƠ NGUYÊN TIÊU 2018
     
    Em!
    Đừng nhầm anh với bọn nhà thơ.
    Không!
    Anh là thi sĩ.
    Chiếc cầu nối giữa thiên đường và trần thế.
     
    Em!
    Một cô gái bình thường.
    Bước lên cầu anh em trở thành lỗng lãy.
    Những kẻ theo đuổi em, đến cầu anh dừng lại.
    Tự tắm rửa mình, trút sạch đi những nhơ nhớp cuộc đời.
     
    Bước lên cầu anh em ơi.
    Cũng có những con sâu gớm ghiếc
    Quằn quạ chịu những nỗi đau lột xác.
    Và trở thành một cánh bướm tinh khôi.
    Để được bay lên chiếc cầu thi sĩ.
     
    Đừng nhầm anh với bọn nhà thơ.
    Kẻ xây cầu qua sông Nại hà. (1)
     
    Em bước lên chiếc cầu nhà thơ.
    Tay cầm bát cháo LÚ.
    Những kẻ đuổi theo em tất cả.
    Húp bát cháo từ tay em.
    Để không bao giờ nhớ.
    Mình là thằng khốn nạn ở trên đời.
     
    Bọn nhà thơ em ơi.
    Một chiếc cầu nối thế gian và địa ngục.
    Em sẽ chẳng bao giờ nghe tiếng khóc.
    Chỉ có tiếng cười.
    Và tiếng rên
     buông thỏa
    Che lấp đi nỗi đau con người.
     
    Nước sông Nại Hà cứ trôi.
    Cuốn đi bao kiếp người
     Tối như đêm ba mươi.
    Ai biết?
     
    Chiếc cầu vồng thi sĩ.
    Chiếc cầu lú nhà thơ.
    Đêm nguyên tiêu trăng mờ.
    Nụ hôn thành thuốc độc
        Nguyên tiêu 2018
    (1)    Sông nại hà  : Một con sông ở âm phủ. Ở đấy trước khi đầu thai sang kiếp khác con ngườ được húp một bát cháo lú để quên đi kiếp trước của mình
     
     
     
    #2
      nguyễn thế duyên 10.03.2018 10:41:26 (permalink)
      0
      KHI EM QUỲ XUỐNG!
       
      Đừng hổ thẹn em! Vì khi em quỳ xuống.
      Chu văn An cũng đang quỳ theo em.
      Em nhớ lấy miếng giẻ TIÊN HỌC LỄ HẬU HỌC VĂN  lót vào đầu gối.
       
      Đừng khóc nghe em!
       Nền văn hiến bốn nghìn năm đang khóc.
      Con đánh cha.
      Vợ lừa chồng
      Ai  thấy đâu em.
       
      Hãy ân hận đi em!
      Sao em lại làm nhà giáo.
      Đâu tôn sư! Đâu trọng đạo.?
      Đạo là tiền
      Sư là quyền.
      Em chỉ là bán cháo phổi thôi em.
       
      Hàng ngàn kẻ làm thơ ai đã khóc khi em quỳ xuống.?
      Những trí giả mù lòa còn mải viết luận văn.
      Để ca ngợi một nền văn hiến mới.
      Nền văn hiến TIỀN và văn hiến LẶNG CÂM.
       
      Anh im lặng nghe tiếng em thổn thức.
      Tiếng khóc vọng lên từ đáy vực.
      Lẫn vào tiếng mẹ ru anh ngày xưa
      “ Muốn con hay chữ thì yêu lấy thày”
       
      Em không còn là thầy.
      Văn hiến mới “ Em là người bán chữ”
      Cái “ Mồng ba tết thầy” Làm gì còn nữa (1)
      Em với trò hai đồng chí của nhau. (2)
       
      Anh sẽ quỳ theo em ơi người em gái.
      Hòa mực vào nước mắt của em.
      Mang mực ấy đặt lên tháp bút.
      Cho đời tô vào ba chữ TẢ THANH THIÊN.
                     Hà nội  9/3/ 2018
              Viết trong nỗi uất nghẹn
      (1)    Mồng một tết cha, mồng hai tết mẹ, mồng ba tết thày
      (2)    Thày với trò là đồng chí  (Phạm văn Đồng)
      (3)    Tháp bút do Nguyễn văn siêu dựng bên hồ gươm trên đó có khắc ba chữ TẢ THANH THIÊN ( ViẾT lên trời xanh
       
       
       
       
       
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9