VÀ EM CŨNG NHỚ  
  Hà Nội nhớ anh tim lặng thét gào 
  Em nghe thấy cả ngàn xưa tỉnh dậy 
  Gió bần thần chạy sau cánh bèo đẩy 
  Con đò tình chở nặng giọt ngọc tuôn 
  . 
  Nắng thả mông lung tím cả chiều buồn 
  Chiếc ghế đá ngắm HỒ GƯƠM bật khóc 
  Hàng cây cũ liêu xiêu gió mùa bao bọc 
  Em gói thu tàn kê dọc đông sang 
  . 
  HỒ TÂY còn đây cái lạnh kể miên man 
  Em khoác áo trái tim ngàn nỗi nhớ 
  Đan cái lạnh bằng nôi đau dang dở 
  Anh tìm về ký ức lỡ sang sông 
  . 
  Anh trách gì khi mãi chỉ mùa đông 
  Hoa cải ven sông trổ ngồng thách thức 
  Bước chậm thôi giấc mơ thành hiện thực 
  Em mệt rồi ai đó trực năm canh 
 Phạm Hương - 02/01/2018