Cô hàng nước
Cô hàng nước 1 Này cô má lúm đồng tiền
Cô ơi xinh lắm cái duyên cô cười
Trái tim nhỏ nhắn chao ôi!
Con ruồi biết đậu trên môi thật là…
Làm cho mê mẩn tôi ra
Trà đương uống chát ấy mà ngọt ngay
Từ răng xuống đến dạ dày
Đi qua cuống họng chợt say thế nào
Này cô tóc mượt làm sao
Thơm mùi bông bưởi chớm vào vụ thu
Trắng ngần cả nước da cô
Mùa xuân mơn mởn kinh đô cặp đùi
Nghĩ bụng:
“
Cô làm vua chúa cô ơi
Còn tôi là kẻ thần nơi trong thành
Tháp nào cũng có lính canh
Dễ gì để chuyện kẻ quanh ngó dòm”.
Định rằng nấn ná lâu hơn
Nhưng quan vỗ bụng sắp cơn lôi đình
Nên thôi cong đít diện trình
Này cô bán quán hẹn mình… Lần sau./
Cô hàng nước 2 Từ dạo quan bẩu đi xa
Quẩn quanh mà cũng tháng ba mới dzề
Tiện đường ghé quán đê mê
Cô hàng nước vẫn “môi trề” như xưa
Thấy tôi khoác áo da lừa
Tóc đương vuốt ngược bóng thừa, trán cao
Thoáng nhìn đã thật bảnh bao
Cặp mông bên lệch hầu bao cũng dầy
Ném cười nhí nhảnh qua đây
Nốt ruồi hoá phép cô ngây ngất tình
Hở hơi một tẹo áo xinh
Ngồi yên nào dám “rùng mình thót tim”
Trong vòng một đốt lặng im
Ba cuộc gọi nhỡ, năm tin nhắn phiền…
Nắng chiều vừa bớt khùng điên
Bồi hồi tỉnh giấc mơ tiên chốn này
Móc ra một cái nhíu mày
Chửa cha quan réo nửa ngày không nghe
Chẳng chừa lại chút ấp e
Nhanh chân cong đít chạy về diện quan
Bỏ cô hàng nước ngỡ ngàng
Thì ra cô cũng mơ màng giống tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2018 10:14:51 bởi nguyenhuy265 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: