NẾU MỘT MAI.......
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 13 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 183 bài trong đề mục
lephongtran 29.07.2006 23:18:55 (permalink)
0


Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

Nghiệp yêu thơ (2)

Yêu thơ là để sống vật vờ
Bạn trăng tình gió cứ ngu ngơ
Sáng nghe chim hót ta dệt ý
Nhìn bóng hoàng hôn ta viết thơ

Một chiếc lá rơi cũng chạnh lòng
Một chiếc thuyền con lướt trên sông
Cũng nhen nhúm chút sầu tư lự
Buồn vưong trên những ánh vân phong

Đôi khi chỉ viết viết cho qua
Lạnh núi mưa rừng đau mùa hạ
Đông,Thu trở mình chờ lộc mới
Sao xuân chỉ có những xót xa

Dật dờ ta lạc giữa hư vô
Rựou nhạt chờ trăng bên bờ hồ
Bao giờ trăng hiện trong đáy cốc
Là lúc đời ta... đã điểm tô...!!!


Bài thơ đưa vào TV



Nghiệp Thơ

Ai bảo yêu thơ mới vật vờ
Bạn cùng mây gió cũng nên thơ
Sớm mai sương đọng trên cành lá
Chiếu xuống, đêm về thả mộng mơ

Khi lá thu rơi xao xuyến hồn
Con thuyền thấp thoáng ở đầu sông
Gợi bao thi cảm gây bao nhớ
Viết những vần thơ nức nở lòng

Ai bảo làm thơ chỉ thoáng qua
Như mưa, giông, gió, nắng giao hòa
Bao cung điệu nhỉ, bao âm sắc
Mỗi một câu thơ một đóa hoa

Những cánh thơ bay một ẩn tình
Những làn hồng tuyến lúc bình minh
Những con sóng nhỏ trên sông biển
Những tiếng trái tim những bóng hình

Thơ gieo sầu tủi cõi hư vô
Tâm bút xôn xao sóng mặt hồ
Giọt máu lệ rơi mừng tủi tủi
Nụ cười, tranh vẽ, mực sơn tô

Duyên nợ văn thơ nợ tuyệt vời
Hồn người vĩnh viễn mãi chơi vơi
Tuyết, trăng, gió, nắng gieo bao khúc
Để áng thơ bay với vạn lời


Lê Phong Trần




#91
    BĂNG NGUYỆT 31.07.2006 11:23:45 (permalink)
    0

    NGƯỜI DƯNG


    Người dưng ơi hỡi người dưng
    Gặp nhau chi để ngập ngừng bước đi
    Trên đường hoa nắng li ti
    Người dưng xa khuất còn gì nơi đây


    Người dưng giờ vẫn lạ thôi
    Gặp chi người hỡi để rồi vẫn xa
    Đường về chẳng thắm những hoa
    Thì gai nhọn đó giúp ta kiên trì


    #92
      BĂNG NGUYỆT 31.07.2006 11:37:19 (permalink)
      0

      Ai bảo yêu thơ là để sống vật vờ
      Người yêu người cũng vật vờ đấy thôi
      Chơi trên đỉnh sóng, đầu mây
      Làm thơ, cũng bởi mê say... cuộc tình!


      Ai bảo...

      Làm thơ là để nói với mình
      Lồng trong bóng chữ những cuồng sinh
      Phù du cõi tạm vui mà sống
      Căn đọa chi nhau những bất bình.



      Cảm ơn Binhsvaty, HH,Lưu Vĩnh Hạ và Lê phong trần huynh đã ghé wa lều nhỏ của bn...có thời gian bn sẽ họa thơ lại sau nha..
      **Binhsva thơ hay vậy mà ai dám cười chứ nè..có ghé nhà BinhSva rùi mà chưa có thơ weocom, sẵn weocom ở đây luôn vậy nha..chúc ACE ngày đầu tuần nhiều niềm vui nha.
      #93
        BĂNG NGUYỆT 12.08.2006 21:10:55 (permalink)
        0

        trong cách xa với vạn nỗi chơi vơi
        trong cuộc sống với nổi trôi bóng lẻ
        nếu yêu anh -hãy giữ niềm tin nhé
        anh sẽ về...cho tạnh khoảng mưa rơi.


        Em biết phải làm gì

        Em vẫn tự hỏi mình
        Còn chăng nghĩa tình yêu
        Cho người sau anh đó
        Cảm thấy hạnh phúc nhiều

        Em biết phải làm gì?!
        Khi người chẳng nói chi
        Còn chăng câu chung thuỷ?!
        Làm sao, anh nói đi.

        Em vẫn cứ là mình
        Buồn đêm trăng lung linh
        Mưa rơi tàn đêm hết
        Nói chuyện với lòng mình

        Em vẫn tự hỏi mình
        Và cứ hoài bướng bỉnh
        Đêm nay hồn say sỉn
        Buồn đêm trăng lung linh.
        #94
          BĂNG NGUYỆT 12.08.2006 21:36:04 (permalink)
          0

          Duyên nợ văn thơ nợ tuyệt vời
          Hồn người vĩnh viễn mãi chơi vơi
          Tuyết, trăng, gió, nắng gieo bao khúc
          Để áng thơ bay với vạn lời



          Nợ gì với mùa thu

          Ruợu đâu đổ để, thơ thức tỉnh
          Trong vô hình dựng dậy hồi sinh
          Vừa xếp vội đôi lời phúng điếu
          Thi bỗng như xiêu,...trở cuộn mình

          Ta nợ nhau chăng?! Mấy gánh sầu?!
          Cho ta gói vội khách vài câu
          Hạnh ngộ gì đâu mùa trăng gió
          Mà bóng thu sầu thu đến mau...
          #95
            Ngo Huu Doan 13.08.2006 00:16:50 (permalink)
            0

            Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


            Em biết phải làm gì

            Em vẫn tự hỏi mình
            Còn chăng nghĩa tình yêu
            Cho người sau anh đó
            Cảm thấy hạnh phúc nhiều

            Em biết phải làm gì?!
            Khi người chẳng nói chi
            Còn chăng câu chung thuỷ?!
            Làm sao, anh nói đi.

            Em vẫn cứ là mình
            Buồn đêm trăng lung linh
            Mưa rơi tàn đêm hết
            Nói chuyện với lòng mình

            Em vẫn tự hỏi mình
            Và cứ hoài bướng bỉnh
            Đêm nay hồn say sỉn
            Buồn đêm trăng lung linh.




            Em vẫn cứ là em
            Của ngày đầu anh gặp
            Ngọn tình anh vẫn thắp
            Lung linh từng đêm mưa

            Em vẫn cứ là em
            Là thiên thần ngày nọ
            Trăng dù mờ dù tỏ
            Trời dù gió dù mưa

            Em vẫn cứ là em
            Bên anh từng giấc ngủ
            Trăm năm không thể đủ
            Ngày đêm dành cho em

            Em vẫn cứ là em
            Giữ niềm tin em nhé
            Bài thơ anh đơn lẻ
            Viết giữa trời yêu thương !

            nhd

            Hi..hi.... Chúc BN dzui vẻ và sinh em bé đều đều nha !
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2006 00:18:12 bởi Ngo Huu Doan >
            #96
              BĂNG NGUYỆT 13.08.2006 18:27:36 (permalink)
              0

              Hi..hi.... Chúc BN dzui vẻ và sinh em bé đều đều nha !


              Hheheh trùi ui, chúc kiểu này thì có chết mất...hihi chúc kiểu này ko dám nhận mô.....

              #97
                Hoang TN 13.08.2006 21:11:18 (permalink)
                0


                Em biết phải làm gì

                Em vẫn tự hỏi mình
                Còn chăng nghĩa tình yêu
                Cho người sau anh đó
                Cảm thấy hạnh phúc nhiều

                Em biết phải làm gì?!
                Khi người chẳng nói chi
                Còn chăng câu chung thuỷ?!
                Làm sao, anh nói đi.

                Em vẫn cứ là mình
                Buồn đêm trăng lung linh
                Mưa rơi tàn đêm hết
                Nói chuyện với lòng mình

                Em vẫn tự hỏi mình
                Và cứ hoài bướng bỉnh
                Đêm nay hồn say sỉn
                Buồn đêm trăng lung linh.


                Một phút mộng mơ

                Em hẳn vẫn là em
                Chưa bao giờ ta gặp
                Đâu đó ở quanh ta
                Giữa dòng đời gáp gấp.

                Có khi nào không nhỉ
                Một lần đã gặp nhau
                Một chút lòng xao động
                Một cái nhìn thật lâu?

                Chỉ chút mơ mộng thôi
                Vài vần thơ lơi lả
                Một phút tự dối mình
                Giữa dòng đời vội vã

                Ai cấm ta mơ mộng
                Sẽ gặp người quanh đây
                Người từ thế giới ảo
                Ta đời thực ta say…

                Hoàng TN
                #98
                  Hoang TN 14.08.2006 09:26:12 (permalink)
                  0
                  Có khi nào

                  Có khi nào dừng gót chân phiêu bạt
                  Chớp mắt bàng hoàng ta chợt nhận ra
                  “Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
                  Một tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà”…

                  Có khi nào đường đời xuôi ngược
                  Gối mỏi chân chồn tìm chốn dừng chân
                  Một phút thôi để ta nhìn lại
                  Kiếp lang thang phiêu lãng độc hành…

                  Có khi nào một vần thơ lãng đãng
                  Ta rùng mình run rẩy vì đâu?
                  Có khi nào một lời ca dịu ngọt
                  Trên đường xa ta bối rối quay đầu?

                  Có khi nào và tới khi nào nhỉ
                  Đã lang thang khắp chốn cùng nơi
                  Để chỉ nhận ra một điều giản dị
                  Em là quê hương duy nhất trong đời.

                  Hoàng TN
                  SiemReap 14/08/2006
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2006 09:43:50 bởi Hoang TN >
                  #99
                    DUY GIANG 14.08.2006 23:00:27 (permalink)
                    0

                    Vì anh

                    Một linh hồn mồ côi
                    Ngược dòng về wa' khứ
                    Hành chi con tim -tội!
                    Những đau rát khôn từ

                    Chuyến xe duyên về ngược
                    Gặp gỡ giữa muộn màng
                    Làm lành con tim xước
                    Đường tình ta lại sang

                    Yêu em thì hãy nói
                    Một lời khắc vạn niên
                    Đừng lọc lừa giả dối
                    Tình em chứng cao thiên

                    Trăng vàng soi ngoài hiên
                    Vì anh trăng sáng tỏ
                    Vì anh trăng lưu luyến
                    Vì anh anh..biết ko...!!!



                    VÌ EM ĐÓ

                    anh giờ vẫn ngóng trông
                    một bóng hình quen thuộc
                    dù khi ai bội ước
                    nhưng tim chẳng phai hình

                    em như mảnh trăng xinh
                    trong vườn tình anh có
                    cho dù trăng đã bỏ
                    mảnh vườn xưa xác xơ

                    lòng anh vẫn thầm mơ
                    bóng trăng thời dệt mộng
                    em đã gieo trống vắng
                    cho mùa đông hoang tàn

                    khi mất ánh trăng tan
                    trong vườn người khuất nẻo
                    mùa thu nào bão nổi
                    cho lòng anh đầy giông

                    như nước ắp đầy sông
                    nhớ một thời thơ trẻ
                    mong em sống vui vẻ
                    nơi buồn anh ngóng trông.

                    binh_svaty...tất nhiên là mình chỉ thích những bài thơ viết dở của bạn thui mà...mình viết cho dài thêm thôi nha...mong bạn vui nhìu heng...BANGNGUYET
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 18:32:10 bởi Huyền Băng >
                    BĂNG NGUYỆT 02.09.2006 18:10:18 (permalink)
                    0
                    Nếu một mai em lại xa đi về miền đất chết
                    Gửi lại chữ duyên chẳng đoạn kết đôi mình
                    Bản án treo em nợ mãi chữ tình
                    ....

                    Đông Hòa 02.09.2006 18:36:49 (permalink)
                    0
                    Ưu Tư

                    Ta về bên biển xưa âm thầm
                    Nghe tiếng ru bên bờ cát hoang
                    Chợt nghe như xác thân tan vỡ
                    Giữa ngọn sóng triền miên lang thang

                    Tavề trên thành phố Nha Trang
                    Ngồi nghe mây hát trên ngàn xanh
                    Tiếng rì rào bên rừng dương biếc
                    Chợt thấy lòng bỗng nhớ dáng nàng

                    Ôi ! Lòng ta như khơi biển rộng
                    Có những khi hồn xa vắng đời
                    Đã vui nhiều nhưng rồi phiền muộn
                    Khi trước biển nhớ ngày xa xôi

                    Ôi ! Có hay chăng em nhiều lúc
                    Khi buông đêm ta muốn đi về
                    Để ngồi yên dưới bờ biển vắng
                    Nghe sóng lòng thức dậy cơn mê

                    Lòng mơ hồ lê theo cơn gió
                    Chợt thấy mơ hồ trong thiên thu
                    Trong cuộc tình đã khô nước mắt
                    Trên bến bờ biển lặng ưu tư

                    Đông Hòa
                    02.09.06
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2006 18:43:40 bởi Đông Hòa >
                    BĂNG NGUYỆT 24.09.2006 14:42:44 (permalink)
                    0
                    Không còn dấu chân trên cát

                    Nếu bảo rằng phải giữ mộng cho nhau
                    Vậy sao anh lại vội vã quên nào
                    Bờ biển ấy mình còn trao ý mộng
                    Dệt ước mơ tô thắm những vì sao

                    Hay là tại tình như dấu chân trên cát
                    Đã phẳng bằng vì nước biển dâng cao
                    Nên cũng xóa mau kí ức ngọt ngào
                    Chàng lãng tử
                    đâu biết đau...chia cách

                    Chiều nằm im nghe mưa hôn bờ vách
                    Hoa sữa không còn, phủ thạch tim non
                    Mai cát bụi trên những lối đường mòn
                    Hỏi lữ khách có biết buồn mà nhớ...?!
                    Minh Tuấn 24.09.2006 22:29:59 (permalink)
                    0

                    Nếu một mai em là người fu. bạc
                    Xin anh đừng nghĩ rằng em đã hết yêu anh
                    Em sang ngang ko fai? giấc mộng lành
                    Dù sóng gió em cũng đành fai? bước
                    Chữ hiếu thân em âm thầm nguyện ước
                    Giá như mà có chút phước thần tiên
                    Làm cho hai fia' ven. nguyên đừng lựa chọn
                    Nếu một mai tình ta trong một thoáng
                    Xin người về giữ lại kĩ niệm kia
                    Dòng đời ơi sao nỡ cách chia
                    Tình thắm thiết phải lìa trong nghịch cảnh?


                    NẾU...NẾU KHÔNG THÀNH.

                    Nếu ngày mai dệt thành mộng ước
                    em nghĩ gì -anh có được tình em
                    con sông quê mãi mãi với thân quen
                    lối mộng nhỏ giờ thắm đầy hoa cỏ .

                    sao không ước mơ rơi đầy ngõ
                    để chúng mình chứng tỏ với tình yêu
                    để xôn xao xóm nhỏ những buổi chiều
                    muôn người biết tình yêu mình đã chín ...

                    hãy ước đi cho thời gian hứa hẹn
                    gửi cho em ước muốn thắm mộng đầu
                    đừng cách xa trong lời xót tim đau
                    đừng dang dở quên lối đầu đã hẹn.

                    dẫu dở dang phải đành buông số phận
                    cho đời vui chia xẻ mộng chung tình
                    thì mỗi người giữ một góc tim xinh
                    để nhớ mãi một chân tình trao gửi

                    MINH TUẤN

                    HII SUÝT NỮA LẠI NHẦM TÊN...MÌNH CHÚC BĂNG NGUYỆT VUI
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 22:31:17 bởi Minh Tuấn >
                    Hoang TN 02.10.2006 15:36:07 (permalink)
                    0
                    Anh không cần chữ nếu...

                    Chả bao giờ anh thích dùng từ nếu
                    Vì bây giờ anh đang được yêu em
                    Và được em yêu nên nào muốn nghĩ xem
                    "Nếu một mai..." mình sẽ thành gì nhỉ...

                    Chả bao giờ anh bận tâm suy nghĩ
                    Vì hạnh phúc giờ đã tận hưởng hết đâu
                    Một vòng tay ôm... một hơi thở thật sâu...
                    Một nụ hôn lâu... một lời em tình tứ...

                    Chẳng bao giờ anh dùng từ nếu nữa
                    Khi chúng mình mãi giống phút này đây
                    Vườn tình ta tay mãi nắm chặt tay
                    Và chân đạp trên cỏ mềm xác lá...

                    Một lần em nói thu về sao vội vã
                    Anh giật mình tuổi trẻ có được bao
                    "Nếu một mai"... anh sợ làm sao
                    Một trong hai ta... một người thay đổi.

                    Đừng trách nhé khi bên anh tình vội
                    Khi nụ hôn nồng khi ánh mắt ngất ngây
                    Thiên đường là đâu? Thiên đường chính là đây
                    Anh không muốn... anh không cần chữ nếu...

                    Hoàng TN

                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 13 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 183 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9