MÀU ÁO Màu áo em đi qua thời hiện đại
Thu vàng xa lá rụng giữa vườn không
Khắc khoải hát à ơi...phên liếp cũ
Cố hương đâu phiên chợ lẻ nâu sồng
Ta xin em rất bé sơi hoàng hôn
Xâu chuỗi ngọc tinh yêu trong vắt nhớ
Trang trí đẹp hồng hào tươi má lạnh
Ngủ ngon lành gối chiếu mộng giăng tơ
Cho muôn tết cũ mèm xuân con gái
Trong hoang sầu lục bát mở tinh khôi
Thơm lừng lẫy xạ hương bồ kết mẹ
Eo ảo huyền...ta gọi : áo nâu ơi !
Cử Hàn
NGƯỜI CŨ ĐƯỜNG XƯA SẮC PHỐ XUÂN Hà thành ngày ấy còn xe điện
Đường phố tẩm đầy hương sữa đêm
Náo nức leng keng chuông gọi khách
Em chờ vơi nửa bến Kim Liên
Thảng thốt đâu đây những mộng vàng
Đèn đường từng vũng sáng tan loang
Thời gian đứng lặng trong vòng nhớ
Hai chuyến tàu qua chẳng thấy chầng
Mưa bay lất phất trời xuân lạnh
Ướt tiếng đàn tơ khúc bổng trầm
Hay tiếng lòng em mong ngóng đợi
Từng giây biền biệt bóng tình quân
Một chuyến tàu qua...một chuyến qua
Chuyến này em đếm đã là ba
Ơ !Tay ai đặt lên vai áo
Ríu rít bao nhiêu hoa với hoa
Ấp ủ men say lẫn mộng đời
Hà thành đêm ấy có hai người
Lang thang khắp phố như vô định
Chao hết cho nhau những nụ cười
Dẫn chàng thả bước bên hồ Kiếm
Huyền diệu lung linh mặt nước đầy
Em khép hương trinh ngây ngất đợi
Môi hường nũng nịu vị thơ ngây
Thoắt đã qua rồi bốn chục năm
Duyên xưa nức nở lệ rơi thầm
Hồn em từng giọt tan vao nhớ
Người cũ đường xưa sắc phố xuân./.
Cử Hàn
LỠ MỘT MÙA THƠ CHÍN Ở PHƯƠNG EM (Gửi Châu Giang)
Những mắt lá rừng xưa hoen ngấn lệ
Khóc mấy mùa thu rụng nhớ thương ta
Trăng vẫn trăng giữa trời côi cút héo
Hồn vẫn buồn mộng mị ngập đêm xa
Lều cỏ mười năm xạc xào gió thổi
Đón ta về sóng vỗ bến hoang sơ
Sơn nhân ơi ! Lạc giòng thuyền định mệnh
Nước lâm tuyền có nhuộm tím trang thơ
Ở nơi ấy phương em đầy gió nắng
Cãu chữ nào dan díu mông văn chương
Những tiểu thuyết, trường ca, thơ tứ tuyệt...
Có tươi xanh lau cỏ nẻo miên trường ?
Và réo rắt khúc bi ca chiều muộn
Dư âm buồn lễnh loãng hết say men
Còn đâu nữa mùa thơ xuân sắc cũ
Góc rừng đêm ta xé bóng bên đèn
Xin tạc trọn hình hài trên thạch động
Sơn nhân ngồi tóc gội bụi vàng trăng
"Tiếng vạc lẻ" ngang trời khuya nức nở
Thương cánh chim di trú buổi tàn đông
Ta gói cả tháng năm cùng kỷ niệm
Giọt yêu thương giấu lại ở trơng hồn
Nghe khắc khoải hai kiếp đời dang dở
Lỡ một mùa thơ chín ở phương em !!!
Cử Hàn
ĐƯỜNG XUÂN Ngày ấy em tròn mươi tám tuổi
Má hồng môi thắm dậy đường xuân
Lối thu gót nhẹ bay vàng lá
Yêu quá nên thơ lạc hết vần
Đắm đuối hàng mi em ướt cong
Ngợp cả trời xanh rợp cả lòng
Ngày vội ,vọi vàng yêu gấp gấp
Lãng đãng đường xuân chút bụi hồng ./.
Cử Hàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2018 02:12:57 bởi cử hàn >