Kẻ Lãng Tai - MacDung

Tác giả Bài
macdung
  • Số bài : 237
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.03.2010
Kẻ Lãng Tai - MacDung - 18.07.2018 12:08:51
 
 
Kẻ Lãng Tai
_______
 
Tôi vốn là kẻ có duyên nghe chuyện với quãng thời gian trôi nổi chợ đời. Nói đến duyên tức là có những chuyện mình không muốn nghe nó cứ lọt vào tai, muốn tránh cũng không được. Thôi số đã vậy, đành miễn cưỡng nghe cho đành đoạn kiếp người…
Làng tôi có thằng em lúc nhỏ cứ hay theo chân lang thang bờ bụi, tắm sông, bắt cá… Sau này tôi lang bạt kỳ hồ nên lúc về nó đã lớn đại, vợ con đuề huề. Ba nó, tôi gọi là bác Năm, chẳng mấy chốc đã già như trái chuối trên cây, không biết rụng giờ nào… Phải cái tội đã già thì tai, mắt, mũi cũng già theo…
Bác Năm lãng tai nặng lắm. Nói phải lớn thì thông tin mới lọt vào. Thế là thằng em sinh ra to tiếng lúc nào không hay. Gần bên có cô Tám, cứ thấy hai cha con nói chuyện với nhau, đôi khi không chịu được phát cáu: “Cái thằng nói chuyện với ba nó mà cứ hét tướng thế kia quả là hỗn hào”…
Tôi có dịp gặp đứa em trong bàn nhậu. Qua vài ly nó mạnh miệng chuyện vãn hơn cảnh thường. “Anh không biết đâu! Ba em có lúc lãng, lúc lại nghe được rõ ràng… thế mới khổ! Lúc lãng thì ba nói: Mầy phải nói lớn tao mới nghe… Nhưng lúc hết lãng, mình quen miệng hét thì bị la rầy: Mầy nói chuyện với tao sao nạt nộ hỗn hào vậy!...”
Tôi nghe chuyện mới chợt hiểu, vấn đề có khi minh bạch lắm nhưng phải trong cuộc mới biết rõ ngọn ngành. Mình nhận định lúc này nhưng đâu nghĩ về sau bản thân như thể nào…!?
Thằng em vẫn sống bên cạnh lời ong tiếng ve của cô Tám nhà bên một cách kiên nhẫn. Nó vốn kiệm lời nên không thích lời qua tiếng lại…
Thấm thoát mươi năm đã qua. Tôi về làng cũ thì bác Năm đã không còn. Nhà tôi cũng chẳng xa lắm nơi ở của đứa em thuở nhỏ. Không về thì thôi, mỗi khi có mặt hai anh em lại ngồi lai rai vài chung rượu… Dở bữa tôi nghe tiếng con Út kêu má nó vào ăn cơm. Nó kêu mấy lượt không xong, đành phải hét lớn, chát cả tai… Rồi tôi nghe tiếng cô Tám la lối rủa sả: “Sao mày la hét hỗn hào với má như vậy”….
Tôi liếc nhìn gương mặt thằng em và thoáng bắt gặp nụ cười đâu đó… Biết đâu… ngày không xa cũng đến phiên anh em tôi thì… sao…!?
 
Saigon – 17.7.2018
 
MacDung