BẦU TRỜI –THIÊN LÝ 
  Sương đông vùi kiếp lá vàng 
  Gió mang dao kéo ,cứa ngàn vết hanh 
  Năm dài ,phế tận, Đời xanh 
  Thọ trời phá sản ,người Lành,kẻ Gian. 
  Gia tài ,chẳng thể đem mang 
  Chỉ còn chiếc bóng,chốn hoàng hôn rơi… 
  Chia phần Khánh kiệt ở đời 
  Chỉ còn Bia đá với lời Vọng ngôn…     
  Lang thang tăm tiếng dong hồn 
  Những người Thất đức, nào khôn được Trời 
  Phủi tay lá số thì rơi 
  Gật đầu tận tuyệt …Tới đời cháu con. 
  Bầu trời ,Thiên lý nước non 
  Ai người cảm mến ,ai còn tiếc thương 
  Soi người,chẳng  ngắm lại gương 
  Đừng nên để oán…Tiễn đường mạng vong. 
  Cưu mang tươi héo hoa vòng 
  Những người có Đức, sống trong dạ người 
  Ngược xuôi, dòng chảy xanh tươi 
  Mất còn…Ai tiếc những người Nhũng tham. 
  MINH TUẤN