ĐÔNG XÒE NĂM NGÓN BÀN TAY…
Dứt cành, chiếc lá bay xa
Cây trơ trọi đứng bao la sương đày
Đông xòe năm ngón bàn tay
Gió nghiêng ngả hắt, lạnh đày đọa Tâm.
Nhớ chiều tháng bảy bâng khuâng
Nón tung gió lộn, tuột tầm quai thao
Chiều run ,ấp úng má Đào
Nhờ Ô, chung đội mưa ào ạt trôi.
Mưa giăng, ướt trộn bầu trời
Anh lau mấy hạt, đậu nơi mi mềm
Khẽ khàng, chim Sáo gọi tên
Vòng tay lưng ấm, ủ bên mưa đầy.
Hoa xuân …Nỡ để Bướm gầy
Vườn yêu Gió đóng,tường Mây cổng Rào
Cơn mưa chiều ấy nôn nao
Ai ngờ sương muối, sát vào Dạ cay
Đông xòe năm ngón bàn tay
Gió nghiêng ngả hắt,lạnh đày đọaTâm…
MINH TUẤN
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2019 00:21:56 bởi Ct.Ly >