DỪNG BƯỚC
Khi dòng nước đã hoà vào biển lớn
đâu nữa đôi bờ để tồn tại dòng sông
Khi con đường đã bò lên đỉnh núi
chẳng phải ư đến đó đã đường cùng…
Điều đau khổ là còn xa biển lắm
và còn lâu mới tới đỉnh non ngàn
nước hết chảy đường chẳng cho chân bước
tâm trạng mà…vướng mắc phải miên man
Trôi không trôi nữa đi không được
ta dừng bên bến trọ trần gian
Gửi cánh buồm nâu hồn tại biển
Gửi cánh thần ưng chí non ngàn
Là mình mà biết mình đâu nhỉ
chốn dừng ta tự kiểm thân ta
Đêm sâu nghe muỗi vo ve lượn
Ngày vắng sân con lượm ác tà..!
lnp