MÙA HẠ NGÀY XƯA
Cuối hè chiều lòng bỗng thấy bâng khuâng
Nhìn cánh nắng nhạt hồng rơi đầu ngõ
Vương trong gió tiếng lá rơi đâu đó
Chợt giật mình lối nhỏ vắng bàn chân.
Con phố xưa cây lặng đứng tần ngần
Hàng Phượng vĩ tiếng ve ngân chan chứa
Thuở học trò trắng trong bao lời hứa
Qua hết rồi đâu nữa tuổi thơ ngây.
Thu chớm về lay lất gió heo may
Se sắt nhớ những ngày xưa thân ái
Bàn tay nắm tay ai hồn ngây dại
Mùi nồng nàn hương con gái còn vương.
Nhớ con đường bờ cỏ đẫm hơi sương
Cùng nhau bước khi đến trường buổi sáng
Vẫn còn nét chữ thầy cô trên bảng
Lũ học trò nghe lời giảng say sưa.
Nay không còn trời trưa nắng đón đưa
Cũng chẳng có những cơn mưa mùa hạ
Giờ mọi thứ đã trở thành xa lạ
Nhưng mãi còn mùa hạ của ngày xưa .
Chu Long