TÌNH ÐƠN PHƯƠNG       Bên đường bóng ngã về tây  
  Ðìu hiu trống trãi sân đầy lá rơi  
  Mùa thu thả xuống tơ trời   
  Duyên hờ một nửa chơi vơi mộng tình  
  Ðêm tàn ánh nguyệt lung linh  
  Gieo từ kết chữ cho mình vấn vương  
  Nghe say chuyện vãn đời thường  
  Hai bờ ảo thực màn sương tỏ mờ  
  Tay vòng ôm lấy chàng thơ  
  Hình như lục bát đợi chờ chính ta  
  Nắng khuya phủ xuống hiên nhà  
  Sao không thấy rõ phương xa lặng thầm  
  Tương sầu gởi mối tình câm  
  Hoà chung tiếng nhạc bỗng trầm giọng ngân  
  Buồn tênh nổi nhớ xa gần  
  Uyên ương hạnh phúc bước chân nhịp nhàng  
  Trao lòng gửi dạ riêng mang  
  Nhờ tay viết vội đôi hàng khát khao  
  Tỉnh đi một giấc chiêm bao   
  Rượu nồng hương vị ngọt ngào bên nhau  
  Hồng tơ đã thắm tươi màu  
  Hờn ghen nhận lấy niềm đau bẽ bàng ./.       
  tbt.Oct.06.2018        
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2018 23:33:21 bởi Tuyết Băng Tâm >