CÁI VẠCH ĐỎ CỦA TỰ DO NGÔN LUẬN
-
04.09.2018 17:43:37
CÁI VẠCH ĐỎ CỦA TỰ DO NGÔN LUẬN
Nhàn đàm - Tạ Hữu Đỉnh
Báo Văn nghệ số 37, ngày 16 - 9 - 2017 có bài: “Mùa thu châu Âu có gì lạ”, của TS Đinh Hoàng Thắng, ông cho biết: “…Theo tin từ hãng DPA của Đức, trong khuôn khổ chuyến thăm Mecklenbug – Wartern Pomerania cuối tuần trước để gặp gỡ các điểm bầu cử, chiếc xe chở Thủ tướng đã bị ném cà chua. Những người biểu tình thuộc đảng “Sự thay đổi cho nước Đức” liên tục hô hào: “Hãy cút đi!”. Tại thành phố Heidelberg trước đó nữa, khi bà Merkel phát biểu rằng: “Đa số dân tị nạn đến châu Âu trong tình cảnh khốn khổ”, thì một người không rõ danh tính đã ném vào chiếc áo đỏ của bà Merkel hai quả cà chua. Những người có mặt tại đó cho biết: “Vẫn giữ bình tĩnh, với nụ cười trên môi, bà Merkel rút khăn lau vết cà chua”…
Đó là tình hình chính trị, và tình trạng an ninh trật tự xã hội của nước Đức còn phức tạp như vậy. Nếu so với ta thì hoàn toàn khác. Dân ta vốn thuần phác, ôn hoà. Cán bộ nói gì dân cũng nghe theo. Cho nên chưa bao giờ xẩy ra tình trạng người dân ném cà chua, và hò hét xua đuổi cán bộ lãnh đạo như vậy. Mà giả sử, nếu có, thì kẻ bạo hảnh, phản động đó chắc chắn phải vào nhà đá. Chứ cán bộ ta chẳng dại gì mà mỉm cười, rút khăn lau áo như vậy.
Bạn bè quốc tế cũng phải công nhận, tình hình chính trị, trật tự xã hội của ta ồn định và rất an toàn. Cho nên càng ngày càng nhiều nhà đầu tư chọn Việt Nam để đến làm ăn. Sở dĩ được như vậy, vì ta có sự lãnh đạo toàn diện, lãnh đạo triệt để của Đảng và có lực lượng quốc phòng đủ mạnh, luôn luôn sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, không để xẩy ra tình trạng bất ngờ. Và cả lực lượng công an cũng luôn luôn đề cao cảnh giác, điều tra, phát hiện các thế lực thù địch, những phần tử xấu, bọn giả danh dân chủ, lợi dụng nhân quyền lén lút hoạt động, nói xấu Đảng, chế độ, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân. Và phát hiện cả những cán bộ, đảng viên tham nhũng, thoái hoá biến chất, tự diễn biến, tự chuyển hoá, xa dời lý tưởng và mục tiêu cách mạng…
Ngoài hai lực lượng vũ trang đó, đặc biệt, ta còn có lực lượng thứ ba. Lực lượng này không trang bị vũ khí “nóng” như 2 lực lượng trên kia, mà trang bị vũ khí “lạnh”. Tức lý luận. Nhưng cũng vô cùng sắc bén như Ban Tuyên giáo, các cơ quan truyền thông báo chí và VIỆN CON NGƯỜI , do TS Cao Đức Thái làm Viện trưởng. Và ông Thái đã phát ngôn cho dân chúng hiểu rằng: “Tự do ngôn luận không phải là muốn nói gì thì nói, mà nói không được động đến tổ chức, hay người khác, không được nói qua vạch đỏ”.
Bây giờ thì TS Thái đã nghỉ hưu, người khác lên thay. “Tân quan, tân chính sách”. Chẳng biết phát ngôn đó có còn nguyên giá trị không? Nếu vẫn nguyên thì hai âm tiết “không được” trong tuyên bố trên, về danh nghĩa, tuy không phải là lệnh cấm của pháp luật Quốc gia. Nhưng là mệnh lệnh của cấp trên, của cơ quan Đảng và Nhà nước, cho nên dân chúng phải chấp hành. Thế là trong thực tiễn “mệnh lệnh” cũng có giá trị ngang bằng như “pháp lệnh”. Và mặc nhiên cũng trở thành một mệnh đề là ông viện Trưởng VIÊN CON NHƯỜI đã cấm con người không được nói động đến tổ chức, hay người khác, không được nói qua vạch đỏ.
Bản tin buổi tối của Đài Truyền hình Việt Nam, vào tháng 10 – 2017 (người viết không nhớ ngày) cũng cho biết: “Việt Nam đang xây dựng chuẩn mực Văn hoá phát ngôn của cán bộ viên chức”.
Chẳng biết phát ngôn trên kia của ông Viện trưởng, có phải là một phần nội dung của Bản chuẩn mực Văn hoá phát ngôn của cán bộ viên chức trong tương lai không? Nhưng quan điểm của ông về tự do ngôn luận thì quả là rõ ràng. Người dân Việt Nam được quyền tự do ngôn luận, nhưng không được động chạm đến tổ chức. Vậy những đơn vị nào, bộ máy nào, nhóm người nào được gọi là tố chức?
Có thể nói, mọi mặt trong đời sống xã hội đều có tổ chức. Thí dụ như đảng phái là tổ chức của những người hoạt động chính trị. Các nhà máy, xí nghiệp công nghiệp, và các HTX nông nghiệp là tổ chức của những người làm kinh tế. Các Hội Văn học - Nghệ thuật, Nhà hát, Hãng phim, Đội tuyển bóng đá, Đoàn thanh niên, Hội phụ nữ, Hội Phật giáo, Công đoàn v.v…là tổ chức của những người hoạt động văn hoá xã hội. Tóm lại, tất cả các nhóm người có chung một số nhu cầu và sở thích nào đó, và tự nguyện tập hợp lại cùng sinh hoạt với nhau, thì gọi các nhóm người đó là tổ chức.
Và theo ông Viện trưởng, tự do ngộn luận cũng không được “động chạm đến người khác”. Tức là không được động chạm đến các cá nhân như ông “A”, bà “B”, anh “D”, chị “X” hay thằng “Cu”, cái “Hĩm” nào cả, mà phải kiêng, phải tránh hết tất cả mọi người (Cả người ở trong và người ở ngoài tổ chức). Như vậy, xã hội chỉ còn cỏ cây và muông thú mà thôi!
Ôi! Chẳng lẽ cái quyền tự do ngôn luận của con người lại chỉ có thể được áp dụng với súc vật như chó mèo, gà vịt, những con vật chỉ biết “gâu”, biết “cạc” thôi ư?!
Và, ông Viện trưởng còn bảo “Tự do ngôn luận cũng không được vượt qua vạch đỏ”. Vậy xin được hỏi cái vạch đỏ ấy, ông Viện trưởng VIỆN CON NGƯỜI đặt vào chỗ nào? Hay ngôn luận được xuất ra từ cửa miệng, cho nên cái vạch đỏ ấy ông đặt vào mồm tất cả mọi người. Cũng như cái quai nón thít chặt dưới hàm, khiến con người không mở mốm ra được!./.
TP. Uông bí, ngày 28 - 5 – 2018
Tạ Hữu Đỉnh