Mùa Thơ
Thu về chưa Thu về chưa sao trời buồn man mác Nhạc chiều lên hiu hắt phím cung sầu Em về chưa sao phố buồn sương lạnh Đợi chờ này dài mãi đến bao lâu Thu vàng chưa sao lá từng chiếc úa Buồn lên đầy cơn gió bỗng hoang vu Em chưa về chiều lên chiều cô lữ Hạ đi rồi vẫn đó một mùa ngâu Thu về chưa sao trăng còn nửa bóng Nửa chén sầu in đậm dáng em xưa Em về chưa về nghe mùa lá đổ Về đây em nghe gió chuyển giao mùa
Chờ em thu đã vàng phai Chờ nhau tuổi nhuộm màu thương nhớ Thu nắng về loang vũng vũng sầu Thời gian rơi chậm trong chiều nhạt Hồn lạc đêm dài trôi mãi đâu Ngày đến ngày đi đời gió mưa Hồn còn vẹn nhớ dáng xuân xưa Chiều qua sông vắng tìm hương cũ Thuyền dấu yêu xa lỡ bến bờ Đã mấy lần thu gởi gió bay Bài thơ mộng ước thuở thơ ngây Vàng phai giấy mực, hồn sai lạc Xao xác yêu thương mộng héo gầy Thu vẫn Theo mùa lên lối cũ Lá vàng theo gió lá vàng rơi Đợi chờ sao mãi là ly biệt Tôi vẫn bơ vơ giữa biển đời R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2019 01:29:47 bởi Thanh Vân >
Tình thu Tuổi thanh xuân tựa áng mây trời Như từng tờ lịch nhẩn nha rơi Một buổi ta về ngang phố cũ Chợt nhớ thương người xưa rất xưa Ba mươi năm thoảng như làn gió Ngày ấy còn em tóc xỏa dài Còn có ta ngày đưa tháng đón Tình hồng ai ngỡ sẽ mờ phai Chia tay ngày đó mưa buồn lắm Giấc mộng nghìn năm thoáng vỡ tan Theo chân em bước vừa thu rụng Trả lại tình nhau chiếc lá vàng Bây giờ đã biết bao thu nhớ Ta vẫn mơ em trong giấc đêm Lá rụng tìm nhau trên lối cũ Tình theo ngày tháng cách xa thêm r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2019 01:34:30 bởi Thanh Vân >
Nhớ hoài một cuộc tình đau Những môi cười khơi nhiều thêm nỗi nhớ Mỗi chiều tàn theo nắng rụng , mây bay Một mùa thu, lá vàng buồn hiên vắng Xa thật rồi, nuối tiếc, tỉnh cùng say Mỗi vòng tay ôm đầy nhau ước vọng Giấc mộng tan, em một cánh chim trời Tình như gió bốn phương trời lang bạt Giấc mộng vàng từ đó đã ra khơi Những nụ hôn dù đã vào quá khứ Dư vị còn theo mãi gót thời gian Em ở đâu môi còn thơm hương cũ? Ta nhớ lần mọng đỏ buổi đông sang Tóc xoả dài trên bờ vai thương nhớ Buổi thu về… gương lược bỗng xa nhau Em còn giữ tình ta màu lụa trắng Tôi vẫn ngồi ôm ấp mảnh tình đau
Nơi đó
Lối cũ còn vương những nỗi buồn Còn chiều ray rứt ngả vai thương Em đi buổi nắng mai ngày ấy Tình lỡ sầu dâng khắp nẻo đường Bỏ lại phố phường vắng nắng xanh Chiều thu hiu hắt lá xa cành Lối về sương trắng quàng vai lạnh Níu nắng hoàng hôn một bóng anh Nơi đó em về mộng trắng tinh? Môi hồng còn nở đoa hoa xinh? Tóc xưa nếu buộc trên vai mới Xin cởi giùm anh một gút tình
... Đã Vàng Phai Những nụ cười theo mùa xuân vụt mất Trả đời nhau tay vai lạnh với môi khô Những hẹn hò, yêu dấu, những ngây thơ Như ẩn hiện trong đêm dài nỗi nhớ Đêm tĩnh lặng trên bước đời giông gió Mùa về đâu xao xuyến khắp non ngàn Em xưa đâu duyên dáng lối hoa vàng Môi có đỏ khi mùa sang phượng thắm Bài thơ cũ họa một thời say đắm Giữa mù sương nhòa nhạt...ý tàn phai Ước vọng xanh và những giấc mơ đầy Còn lặn ngụp giữa dòng sông dĩ vãng Duyên mỏng mảnh trên bước đường quên lãng Tóc thơ ngây rơi rụng nhớ thương người Chiều Hạ ngồi mơ lại giấc đôi mươi Chợt ao ước một mùa hy vọng cũ
Ngỡ vẫn còn nhau Ở nơi ấy nếu mùa thu trở lại Những chiều tàn em có nhớ đến tôi Lá thư xưa vàng nắng trải trên đồi Trời mơ mới có ươm tình nhau cũ Tôi đi về giữa mùa thu viễn xứ Đường lá vàng, kỷ niệm bỗng ngời xanh Ngày xa xưa, hoa mộng trổ trên cành Em áo hạ hong tình tôi lụa trắng Ở nơi ấy nếu ngày thu trở nắng Nhặt lá vàng em có nhớ đến tôi Nụ hôn đầu, ly biệt... đắng... ngọt môi Nôi hạnh phúc ngày nào lên tan tác Thơ thẩn chiều nhà ai lên tiếng nhạc Khúc thu buồn man mác... Nhớ về em Ghế công viên, sương nhẹ khoác vài mềm Tình ta đó lời yêu ngàn năm ước Tóc mây xưa có nhớ tình gương lược? Giữ giùm nhau sợi bạc nhớ thương người Một ngày nào tuổi mộng đã xa khơi Để ngỡ vẫn còn nhau trong giấc ngủ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2019 01:40:15 bởi Thanh Vân >
Ta Đi Từ dạo người quên một lối về Âm thầm phố nọ tiễn ta đi Chân không định hướng hồn lưu lạc Một bóng dài thương nửa bước mê Từ sớm xuân về đến cuối đông Đời trôi như chiếc lá theo dòng Ta đi vai nặng đeo ngày tháng Đêm đếm sao trời mộng viễn vong Mỏi mệt nào đeo trên bước chân Đời trôi qua những bến phong trần Ta đi tìm lại thơ ngây cũ Đánh mất dường như… đã mấy lần Thu đến thu đi hẳn rất nhiều Nắng vàng ta nhớ chẳng bao nhiêu Thời gian ai biết màu đen trắng Ta lạc đời nhau giữa lối yêu
Hoài Niệm Thu Hơi thu như đã về trong gió Lá nửa xanh vàng trên lối xưa Ta về vai gánh mây hoài niệm Đi giữa hoàng hôn ngóng, đợi, chờ Cà phê từng giọt pha hồi tưởng Quán vắng chừng qua lắm bể dâu Sân ngoài sương trải làn thương nhớ Nửa dáng Hạ qua một lối sầu Gió thu từ cuối chân trời hạ Rong ruổi về đây quẩn gót chân Thoảng hương mùa cũ còn đâu đó Gọi dấu yêu xưa đắp mộng trần
Ta Trở Về… Ta trở về thăm lại bến sông xưa Nhìn phi lao xào xạt gió giao mùa Thương ngày cũ ngây thơ mơ và mộng Nhớ một chiều mộng vỡ dưới cơn mưa Ta trở về vai đã dày sương gió Đời hợp tan còn lại giấc mơ chiều Mdu kỷ niệm pha trên làn tóc rối Người xa rồi chốn cũ trở hoang liêu Ta trở về nhạc buồn vương lối cũ Ngày cô đơn Mưa nắng khác gì đâu Ta trở về mong manh niềm ước vọng Lối thu vàng mơ thấy bước thân nhau Ta trở về gom nửa đời tiếc nuối Quán nửa khuya vang vọng khúc thu sầu Ta trở về vẽ tình trên cát biển Em sóng mềm ru mãi một đời đau
Làm sao em biết Em không về sao biết tôi không đợi Dưới đèn đường thắp muộn những đêm thu Em không về sao biết đêm dài ngắn Bao còi tàu xé nát suốt canh thâu Em không về sao biết đông chưa đến Tuyết rơi chiều thêm lạnh nỗi cô đơn Chiếc lá thu nửa vàng, xanh hồi tưởng Lặng thầm rơi theo gió tuyết giận hờn Em không về sao biết ngày đến muộn Mặt trời buồn dấu mặt buổi mưa thu Quanh công viên có những dòng sông nhỏ Chở nỗi niềm về đâu đó hoang vu Em không về sao biết tôi không nhớ Ước mơ xưa, hò hẹn thuở ban đầu Tình yêu đó vẫn vương hương vị ngọt Để tôi hoài say ngất nửa đời sau
Một lần chia tay Em đi ừ thì em đi Dùng dằng rồi cũng phân ly Rồi mai em người ở lại Ta đời làm cánh chim di Rồi mai nơi giữa muôn phương Cô đơn trải khắp con đường Nửa vùng trời đêm ta nhớ Nam bán cầu có người thương Từng ngày qua đi trôi mau Tuổi thanh xuân cũng úa màu Gửi bao lá thư.. trở lại Chất chồng như những niềm đau Dòng đời đưa nhau trôi xa Một lần thăm lại quê nhà Tìm em từng ngày tháng vội Buồn ta đẫm khắp sơn hà Ba mươi mùa thu đỏ lá Chờ nhau trơ trụi cây khô Chiều nay hiên ngoài đổ tuyết Đàn tôi một phím hững hờ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2019 00:20:39 bởi Ct.Ly >
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2019 12:43:02 bởi Cạn Nguồn >
Tôi… tháng Sáu Tôi chào em tháng Sáu Có muôn chùng xanh tươi Bỗng quên chiều hiu quạnh Rừng xưa, lá… tháng mười Tôi chào em tháng Sáu Thấy tóc đời thôi xanh Bao năm ngồi đếm tuổi Nến… như thổi một lần Tôi chào em tháng sáu Phố giăng giăng mưa buồn Ai che dù bước vội Trả tôi đời ngùi thương Tôi chào em tháng Sáu Thương thay những con tàu Chở đi... lời hò hẹn Trả về… những tin đau Tôi chào em tháng Sáu Thêm một Hạ tha phương Bốn mươi năm xứ lạnh Quên rồi… nắng quê hương
Tìm Trong Mùa Thu Cũ Chút vị ngọt vẫn trên môi quá khứ Từng thu tàn dần nhạt… Lá thư xanh Ngõ chờ nhau hoang sơ màu thu cũ Chén rượu vơi khơi giấc mộng chưa thành Chuông dĩ vãng âm thầm ngân tiếc nuối Tóc xưa ai còn buộc mộng tương tư Lối Ngọc Lan tôi một lần đi lại Bỗng thấy mình thương quá… tuổi đôi mươi Nhánh sông tình thả đời nơi cửa biển Sau cơn mê xa cách đã muôn trùng Tôi tìm thấy trong hành trang ly biệt Bóng đổ dài quạnh quẽ một chiều đông Chim lạc bạn đêm mưa về chốn cũ Chợt bóng chiều vụt tắt giấc mơ xưa Ghế hẹn hò có đôi tình nhân mới Giống như ta thuở đó… buổi giao mùa Có chiếc lá rụng trong mùa thu trước Khoác bụi đường ngơ ngác đón thu sang R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 20:24:30 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: