Mùa Thơ
Một chút mùa thu, một chút buồn Chút mưa chút gió chút buồn Chút màu lá đỏ lót đường hạ đi Chút sương thấm lạnh ban mai Chút đầu thu gió chở hương giao mùa Chút rì rào, chút mây mưa Chút cành phượng tiễn đong đưa lá vàng Chút ve sầu, muộn kêu vang Chút vui buồn cũ hoang mang lối vê Chút tình ngày ấy ngô nghê Chút cay đắng ngẫm hẹn thề xa bay Chút đêm này mộng ngả say Rồi mai có những chuỗi ngày buồn tênh 06/09/2020
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2020 02:59:45 bởi Ct.Ly >
Theo cánh thu sầu Hôm cuối hạ tan theo giấc mơ Quanh đây nắng tắt tự bao giờ Buồn vương chân vấp trên đồi vắng Đi giữa lòng chiều gió xác xơ Lá đổ muôn phương mây ngả vàng Khúc tình thơ mộng đã sang trang Rồi mai nơi giữa con đường cũ Ai ghép giùm tôi mộng dở dang Theo cánh thu rơi những phiến sầu Mơ hồng tan tác giữa đêm thâu Người đi, đi giữa phương trời đó Có biết thu ngùi thương nhớ nhau R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2020 01:56:06 bởi Ct.Ly >
Về… Về trông nắng thắp hồng trang kỷ niệm Tuổi thơ ngây trải bóng khắp nẻo đường Màu hy vọng tô vàng sân lúa mới Nghe gió chiều hoà nhạc sáo du dương Về nghe lại tiếng đời trôi êm ả Lục bình trôi lặng lẽ mộng đơn sơ Khu vườn nhỏ, bướm vàng, hoa muôn sắc Đêm thu sương mộng ảo dưới trăng mờ Về thương lại mộng bên ngoài cửa lớp Tóc ai dài mượt chải thắng ngày xanh Mắt ai biếc, ta một trời thương nhớ Lời yêu như… chưa dám tỏ một lần Về nghe lại khúc dân ca nam bộ Dòng sông quê vẫn đó nhớ mong người Gót tha hương bao năm sao chưa mỏi? Sao không về thăm lại thuở đôi mươi?
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2020 05:28:47 bởi Thanh Vân >
Dĩ Vãng Ngày chợt tắt trên môi cười hấp hối Người chợt xa xưa lắm mấy đại dương Gót chân đơn vọng vang đêm sớm hạ Trên ngõ nhà ai vương giọt mưa buồn Rượu chia ly sao người không uống cạn Cạn chén buồn ta mãi vẫn chưa say Hạ vừa xanh tình đã vàng rơi rụng Tận mùa yêu còn lại giấc mơ gầy Hương tình cũ trên gối buồn da diết Hoàng hôn phai theo con nắng muộn phiền Tháng ngày vui qua rồi không trở lại Mà nỗi buồn từ đó vẫn triền miên Sầu đã chín chỉ riêng mình ta hái Trang thư xanh dạo ấy… đã thay màu Ta vẫn nhớ có một người con gái Và một lần… xưa lắm… đã cùng nhau
Những người bạn… Những người bạn từng chung trường trung học Dòng thời gian đưa đẩy đã về đâu Những thư xanh, mực tím hẳn phai màu Trong ký ức có nguyên màu ước vọng? Những người bạn kể nhau nghe người mộng Ngày tương tư thờ thẫn tối quên cười Cà phê chiều, uống mãi chẳng thành đôi Mùa thu đến nhớ không thời rét mướt Những người bạn chia nhau từng điếu thuốc Bỗng một ngày xa cách mấy đại dương Mấy mươi năm ngày trở lại quê hương Để nhìn thấy nén hương tàn trước mộ Những người bạn dìu nhau qua khốn khổ Nơi tha hương màu tóc đã sang đông Nhớ bạn thôi tôi thơ viết đôi dòng Vui bạn nhé, niềm vui giờ xa xỉ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2024 15:33:17 bởi Thanh Vân >
Một lần em đến Em tới đây một lần ngày cuối hạ Mưa chợt ngừng, mây tỉnh giấc mơ xưa Con phố nhỏ tràn dâng hương thành thị Gác trọ tôi vừa ghé… gió tương tư Chỉ một lần ngồi bên nhau trò chuyện Mà dáng em theo mãi tháng ngày này Tôi mơ mộng một chiều như cổ tích Đã cùng em phiêu lãng cuối chân mây Tôi sẽ hát ru em vào giấc ngủ Bản tình ca (đã viết rất lâu rồi) Đọc em nghe bài thơ tình tha thiết (Khi viết rồi chẳng biết tặng riêng ai) Tôi sẽ mỉm cười vẫy tay từ giã Tuổi suy tư và những thửa cô đơn Tôi sẽ nói cả thế gian này biết Cuộc tình này vừa mới đã keo son Mấy mươi năm đã thoáng qua cửa sổ Nhưng người xưa không ghé lại một lần Con phố nhỏ không còn hương thành thị Mà hồn này tràn những giấc bâng khuâng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2023 04:18:58 bởi Thanh Vân >
Đừng em nhé… Đừng em nhé đừng tìm trong dĩ vãng Người đã không còn đó rất lâu rồi Vẫn chờ em trong một ngày sắp tới Cuối phương trời nơi có áng mây trôi Đừng em nhé đừng tìm trong dĩ vãng Những đúng sai giờ có nghĩa chi đâu Đừng đắm chìm giữa dòng sông tiếc nuối Lối làng quên như vừa mới bắt đầu Đừng em nhé thời gian không chờ đợi Thu qua đi cỏ lá lại xanh rì Ở đâu đó có một người chờ đợi Vạn doá hồng trải bước đón em đi Đừng em nhé đừng nhìn nhau hờ hững Tôi chăm vườn hạnh phúc ở tương lai Có thuyền tình đưa em vào quên lãng Có yêu thương trải nắng sướt đêm ngày
Chờ Nhau Nghe trong gió giọng ca xưa vọng lại Mênh mang buồn ray rứt buổi chiều đông Tuyết tháng chạp tràn qua con phố nhỏ Trời tha hương khơi niềm nhớ xanh dòng Từ một buổi lên thuyền đời xa xứ Bụi thời gian mờ phủ giấc tương phùng Những nhắn nhủ “chờ nhau” đêm tiễn biệt Buổi đông về thoáng vọng giữa thinh không Ngày dần trôi trên dòng đời lặng lẽ Người dần xa (luôn cả những môi hờn) Hương thời gian có pha niềm u uất Vẫn ngọt ngào trên từng bước chân đơn Xin cho nhau thêm một lần hội ngộ Để tìm về những năm tháng yêu thương Để con tim đã cằn khô lặng lẽ Từng hồi chậm rung nhịp khúc vô thường
Những mùa thu đó Mùa thu đó ra đi không về nữa Những lá vàng mục rữa đón thu sau Mùa thu đó ra đi không nuối tiếc Trả con đường nằm mãi với niềm đau Người bỏ phố về phương trời xa tắp Ta còn đây tay níu ánh trăng tàn Đường Hoàng Lan đã chìm theo ước vọng Bước chân đời từ đấy bỗng hoang mang Đồi vẫn đó vẫn đầy hương cỏ dại Ta vẫn đây ôm mãi một tình yêu Bao thu cũ đi rồi…bao thu mới Vẫn còn ta nằm đón mộng ban chiều Ngày nào đó ta đi không về nữa Theo mùa thu phiêu bạt với phong vân Người trở lại có qua con đường cũ Nhặt giùm ta chiếc lá đã từng… xuân Calgary 16/08/23
Tình Vẫn Chưa... Già Em trở lại mang theo vài tia nắng Thắp trên môi ấm lại nụ hôn đầu Ngày bỗng chốc mênh mông hương dịu ngọt Tự bao giờ ta ngỡ… vẫn yêu nhau Em trở lại mang theo vài giọt nước Tưới nhánh tình khơi giấc mộng xuân xanh Có bướm vàng bay theo tà lụa trắng Thẫn thờ ta… buổi đó viết thơ tình Em trở lại mang theo vì sao lạc Thắp trời đêm đã mất ánh trăng thơ Ta tìm thấy trong tinh không hoang lạnh Nồng nàn xưa hâm ấm tuổi dại khờ Em trở lại tô lên màu thành phố Chiều xanh lam, sáng thắm sắc muôn hoa Em trở lại mang về hương yêu cũ Ôi bao năm tình ấy… Vãn chưa già
Khách Qua Đường Chỉ là khách qua đường Lo gì chuyện gió sương Trên lối đời muôn nẻo Than chi lắm đoạn trường Chỉ là khách qua đường Buổi nhìn từng lớp sóng Âm vang tiếng u buồn Sao lòng lên thôn thức Chỉ là khách qua đường qua từng con phố nhỏ dáo dác tìm những gì? Sao có nhiều vướng mắc Chỉ là khách qua đường Qua bao cuộc tình buồn Vượt trăm ngàn trắc trở Giờ sao bỗng ngùi thương Chỉ là khách qua đường Ngang qua nhau lần nữa đời một thoáng mù sương Thương trăm năm trắc trở
Về Hưu...
Đã qua đi những tháng ngày bươn chải Đời về chiều, ngồi đứng đếm bình minh Ước vọng xưa nơi cuối đường xa ngái Còn lại sông ký ức quẩn quanh mình Đã qua rồi bao yêu thương hờn giận Được gì đâu ngoài dăm ngón tay trần Gom nuối tiếc thả trên dòng dĩ vãng Thảnh thơi nhìn, đông tận, đón chào xuân Được thức dậy là một niềm vui nhỏ Quanh người thân cộng lại đã là hai Cà phê sáng trưa vu vơ ca hát Người thấy không hưu... vui cả đêm ngày
Nhớ vê thăm quê Cho Dù cách mấy xa Xin Nhớ về Thăm lại Thôn làng ngày thơ dại những bóng cây hiền hoà Chở che ngày nắng hạ Cho dù xa rất lâu Trường làng xưa vẫn đó Vẫn đúng mùa phượng nở Rền vang tiếng vê sầu Thương nhớ những người xa Sông quê vẫn miệt mài Chở phù sa nuôi sống Những cánh đồng lúa mộng Thơm như lời ru đầu Mẹ à ơi ngày ấy Tháng 3/ 2024
Đã Qua Đi… Đã qua đi nhiều mùa xuân nồng ấm Những mùa dông buốt lạnh đến hư hao vẫn tìm trong những tinh cầu lấp lánh Giấc mơ xưa đã về tận nơi nào Đã qua đi những mối tình dang dở Những mùa thu trăn trở giấc tương thân Vẫn tìm trong những ngọt ngào kỷ niệm Bao vỡ tan tha thứ được bao lần Đã qua đi những tháng ngày hờn giận Những Dỗ dành, chiều chuộng thiệp và hoa Vẫn tìm trong tháng ngày độ lượng Hạnh phúc ôi! cố níu đã nhạt nhoà Đã qua đi bâng khuâng mùa Xuân muộn Những Hạ mưa tầm tã góc hẹn hò Vẫn tìm trong những rừng Thu lá đỏ Mảnh tình Đông từ đó bỗng ơ thờ Thanh Hữu 24/05/24
Hạnh phúc mới không xây trên bến cũ Còn nhớ nhau bời tình còn chưa dứt Dù đôi lòng xa cách mấy đại dương Còn nhớ nhau còn tìm trong ký ức Dấu yêu xưa từng trải khắp nẻo dường Còn yêu nhau còn giận hờn trách móc Sao không về ôn lại kỷ niệm xưa Hay bởi ta e ngại nói một lời “Hạnh phúc mới không xây trên bến cũ” Ta là thuyền trôi trên dòng định mệnh Níu kéo nhau lặn hụp bóng thời gian Ta là bến nhìn bốn mùa thay đổi Tự hỏi lòng thêm bao nữa gian nan Tự hỏi lòng sau bao lần quên nhớ Đến bao lâu sẽ phai nhạt duyên đầu Duyên không nợ lỡ vào trang cổ tích Ngàn năm sau lưu lại phiến môi sầu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: