Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn toàn tập (2018)
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
            CHỢ ĐẦM 
   
   Loanh quanh là cái chợ Đầm 
  Tôi lơ ngơ bước để thầm theo em 
  Bị xô 
  Bị đẩy 
  Bị chen 
  Ba lần hỏi... 
  Vẫn chưa quen được nàng! 
   
  Bao giờ chợ vãn người tan? 
  Tôi về hỏi gió 
  Bàng hoàng nhớ em! 
   
  Nha Trang 1997 
  (Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh chợ Đầm và ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            CHỢ QUÊ  
   
   ("Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ...") 
   
  Chợ quê trên chợ dưới thuyền 
  Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều 
  Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu 
  Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ 
  Từ ngày con nhện lửng lơ 
  Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài! 
  Em cười chẳng biết với ai 
  Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu... 
  Một hôm tôi quyết hỏi liều 
  Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây? 
  Em đùa nhắn gió thách mây 
  Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy... 
   
  Ai ngờ từ đấy phân ly 
  Bảy năm biền biệt tôi đi không về 
  Giận em ném lại câu thề : 
  "Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..." 
  Giảng đường sớm nắng chiều mưa 
  Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy 
  Thế rồi phượng thắm mùa thi 
  Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời... 
  Trạng nguyên lá đỏ ven đồi 
  Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong 
  Thuyền em vẫn đậu bên sông 
  Gặp em tay níu tay bồng... bốn con!... 
   
  Áo ai giờ nhạt màu son 
  Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê... 
   
  1994 
  (Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh chợ nổi Cái Răng (Cần Thơ) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            CÔ BÉ ĂN KEM ỐC QUẾ 
   
  Này cô bé ăn kem ốc quế 
  Kem ngon không sao bé cứ ăn hoài? 
  Bé có thấy mùa xuân về trước ngõ 
  Giọt nắng bỗng hờn rớt nhẹ qua vai. 
   
  Này cô bé ăn kem ốc quế 
  Xin hãy ngừng nhai để nói một lời 
  Ta đã đợi từ mùa đông giá buốt 
  Đến bây giờ rét lắm bé ơi! 
   
  Ta chẳng dại ước thành kem quế 
  Sợ bé nhai gặm mất hình hài 
  Ta chỉ muốn làm cây quế nhỏ 
  Để bé cầm nâng nhẹ trên tay. 
   
  Này cô bé ăn kem ốc quế 
  Bé quá xinh, còn ta quá dại khờ 
  Bé chỉ thích ăn để ta đứng ngóng 
  Hạt bụi nào trong đáy mắt bơ vơ... 
   
  Này cô bé ăn kem ốc quế 
  Bé ăn xong sao lại đứng im thầm? 
  Ta muốn nói bỗng bàng hoàng chết lặng 
  Khi tay bé cầm cây - kem - quế - thứ - năm! 
   
  1995 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: Ảnh Á hậu Trương Thị May và nữ diễn viên Chaerim (Hàn Quốc) sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            CON THUYỀN GIẤY 
   
  Con thuyền xưa bằng giấy 
  Anh thả vào ước mơ 
  Thuyền trôi giữa dòng mưa 
  Bập bềnh trên sóng nước. 
   
  Em ngồi bên cửa lớp 
  Con thuyền ghé làm quen 
  Em đẩy. Thuyền lật nghiêng 
  Lắc lư rồi trôi tiếp! 
   
  Em cười đôi mắt biếc 
  Màu áo trắng như mơ 
  Con thuyền cũng ngẩn ngơ 
  Lặng trôi và trôi mãi... 
   
  Con thuyền nay bằng giấy 
  Anh thả về tuổi thơ 
  Thuyền trôi giữa dòng mưa 
  Cũng bồng bềnh sóng nước. 
   
  Nhưng người em thuở trước 
  Năm tháng ấy về đâu? 
  Con thuyền cũ nghiêng chao 
  Giữa đôi dòng thương nhớ. 
   
  Trời mưa bong bóng vỡ 
  Phượng rụng ướt mùa thi 
  Có một chiếc thuyền đi 
  Bên thềm xưa trôi mãi... 
   
  1994 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            ĐÊM HUẾ 
   
   Có tiếng gọi như là của gió 
  Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông 
  Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ 
  Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông. 
   
  Có tiếng gọi như là của lá 
  Ta nhìn lên: tim tím trời thu 
  Thu chợt đến như ta vừa đến 
  Phố trở mình lằng lặng ưu tư. 
   
  Có tiếng gọi như là của khói 
  Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy 
  Xa đất nước, xa mùa thu ấy 
  Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay. 
   
  Có tiếng gọi như là của Huế 
  Ta tìm em vời vợi mong chờ! 
  Người viễn xứ mang buồn xa xứ 
  Để bây giờ bật khóc trong mơ. 
   
  Huế 1996 
  (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: cầu Tràng Tiền (Huế) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            THƠ TÌNH TRÊN BIỂN HỒ CỐC 
   
   Chỉ vì em 
  Đôi mắt biếc xinh xinh 
  Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc 
  Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc 
  Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình? 
   
  Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh 
  Biển gào thét còn ta thì đứng lặng 
  Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm 
  Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu? 
   
  Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau 
  Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng 
  Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng 
  Chợt hiểu ra em - cô gái ấy 
  Xa rồi... 
   
  Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời 
  Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát 
  Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát 
  Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn... 
   
  Xuyên Mộc 1994 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: Ghi chú: ảnh cát vàng và bãi đá vàng ở biển Hồ Cốc (Xuyên Mộc), và ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            TÌNH MUỘN (bản tứ tuyệt) 
   
  Cảm ơn em đã yêu tôi 
  Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay 
  Cảm ơn trăng rụng vào tay 
  Giở xem ngơ ngác... hương bay ngậm ngùi... 
   
  1996 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Midu và ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            TÌNH MUỘN 
   
  Cảm ơn em đã yêu tôi 
  Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay 
  Cảm ơn trăng rụng vào tay 
  Giở xem ngơ ngác... 
  Hương bay 
  Ngậm ngùi... 
   
  1996 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            VỚT 
   
   Vớt trăng từ đáy cốc 
  Mảnh trăng nát trong chiều 
  Người yêu sao không nói 
  Người nói lại không yêu! 
   
  Vớt mây từ đáy cốc 
  Mảng mây vỡ nhạt nhoà 
  Người quên sao vẫn nhớ 
  Người nhớ lại chia xa! 
   
  Vớt em từ đáy cốc 
  Hỏi ai giờ sang sông 
  Hỏi tình sao hư ảo... 
  Chợt vớt lên nụ hồng! 
   
  Vớt ta từ đáy cốc 
  Bao sóng gió dập vùi 
  Tưởng cầm tay nước mắt 
  Chợt vớt lên nụ cười! 
   
  1998 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            KHÚC HÁT NHỚ QUÊ 
   
  Mình hát lời của gió 
  Từ năm tháng bồng bềnh 
  Có con đường đi học 
  Nhịp cầu tre chông chênh. 
   
  Mình hát lời của nắng 
  Từ hương rạ nồng nàn 
  Anh gọi tìm ký ức 
  Cánh cò chiều lang thang. 
   
  Mình hát lời của đất 
  Từ hạt lúa bùn non 
  Tuổi thơ em đốt cỏ 
  Khói mênh mông trên đồng. 
   
  Hai năm vào đại học 
  Hai năm mình xa quê 
  Bài ca hai đứa hát 
  Nghe dòng kênh nước về. 
   
  Thành phố thành nỗi nhớ 
  Vang buồn nghe nôn nao 
  Đâu lũy tre xanh biếc 
  Rì rào ngát hương cau? 
   
  Chiều nay ký túc xá 
  Nắng thu vàng mông lung 
  Nhớ quê em ngồi hát 
  Tiếng đàn anh bập bùng... 
   
  1996 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn         
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            MẤT NỬA 
   
  Con đường mất nửa thành ba 
  Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn 
  Trăng lên mất nửa lại tròn 
  Tim anh mất nửa vẫn còn bóng em. 
   
  1996 
  (Tuyển tập thơ Mây Ngàn Phương - NXB Thanh Niên 2005) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            QUA TRƯỜNG CŨ 
   
  Con đường xưa là lá 
  Lá bây giờ thành hoa 
  Hoa phượng hồng lệ đỏ 
  Đỏ mắt nhớ người xa. 
   
  Tóc em xưa là gió 
  Gió bây giờ thành mây 
  Mây lặng lờ cuối phố 
  Ai buồn mây có hay? 
   
  Áo em xưa là nắng 
  Nắng bây giờ thành mưa 
  Mưa oà rơi vụn vỡ 
  Trắng lạnh mờ lối xưa. 
   
  Ngôi trường xưa là nhớ 
  Nhớ bây giờ thành thương 
  Thương một thời thơ dại 
  Mực tím rơi bên đường. 
   
  1997 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            BÌNH BÀI THƠ "GHEN" CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN (1) 
   
   Vung tay bỏng lửa ghen hờn 
  Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa... 
   
  Thanh  Trắc Nguyễn Văn đã đun sôi cái “ghen” lên sùng sục của sự đỗ vỡ  ngang  tàng lắm xót thương. Rồi thì cũng không tài nào lý giải nỗi cái  ghen kia  có còn chính đáng hơn cái nỗi buồn xót xa đang cào xé con tim  người  trong cuộc. 
   
  Giận em đập nát câu thề 
  Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn 
  Bão dông giăng kín mây nguồn 
  Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau… 
   
   
  
 
   
  
 
   
   
  Cái ngỗ  ngáo trong cách dùng từ của nhà thơ: “đập nát” nghe mà ớn lạnh.  Nhưng  không nó vỗ về cho cái nguồn cơn ghen tuông của chàng trai kia  với cô  gái mình yêu. Rồi nạt mỡ giữa tức tưởi ghen tuông và nỗi uất ức,  tủi buồn  sâu lắng, lúc trào sôi, lúc tĩnh lặng lạnh lùng. Một cái ghen  của một  người bị phụ bạc rất ngu ngơ. 
   
  Bây giờ người ấy trầu cau 
  Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò 
   
  Rồi  thì cái nhìn bất lực, cam chịu phủ trùm lên cuộc tình vỡ tan kia  một  gam màu chia ly tàn úa, đơn sơ đến dửng dưng. Cái ghen đã chết đi  không  bằng, không cớ, không một lời thố lộ. 
   
  Lơ ngơ tôi đứng trên bờ 
  Lời thương hoá đá… Hết chờ, hết mong! 
   
  Và  rồi sự phũ phàng của tình cảm, hay sự vùi chôn sâu thẳm đã kéo bức  màn  sân khấu trò tình nông nỗi bằng ánh mắt ngu ngơ chưa hiểu nỗi gì  của  người trong cuộc. Ghen đã hình thành từ cái đập nát tàn nhẫn, vô  tình  kia giờ tắt lịm lạnh tanh trong nỗi chơ vơ vô tội vạ. 
   
  Thanh Trắc  Nguyễn Văn đã vẽ lên một cái “ghen” rất đẹp, rất thực của  một mối tình  đầu dở dang. Một người đi, một kẻ ở lại, một cuộc tình kết  trong chơ vơ  sỏi đá, không thương, không nhớ, không ghen tuông hờn  dỗi. 
   
  Ôi! Sao mà tha thiết cái triết lý bao dung trong tình yêu. Đến độ chín nào đó “ghen” chỉ là một thứ gì rất ngốc. 
   
  Một cách ghen đáng để học, đáng để trải nghiệm, vì ai dám nói rằng mình không có nỗi một lần "ghen". 
   
  Hàn Tuyết Băng         
         -----------------------------------------------------------------         
            GHEN 
   
  Giận em đập nát câu thề 
  Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn 
  Bão dông giăng kín mây buồn 
  Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau... 
   
  Bây giờ người ấy trầu cau 
  Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò 
  Lơ ngơ tôi đứng trên bờ 
  Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong! 
   
  Lội đò tiễn sáo sang sông 
  Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn 
  Vung tay bỏng lửa ghen hờn 
  Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa... 
   
  (Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            BẾN CŨ 
   
  Chào năm tháng ta quay về bến cũ 
  Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều 
  Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng 
  Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu. 
   
  Ta ngơ ngác giữa hai bờ thực ảo 
  Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về 
  Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ 
  Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê. 
   
  Đây bến cũ người lái đò đâu mất? 
  Khi ta về người đã mãi đi xa 
  Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa 
  Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta? 
   
  Đây con sóng đưa ta thời đi học 
  Ta vô tư, đánh mất đến bây giờ 
  Đâu áo trắng? Đâu tiếng cười năm ấy? 
  Để sân trường gió lạnh bớt bơ vơ... 
   
  1997 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh nữ sinh và hoa gạo sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
            CHÀO NGÀY MỚI 
   
  Tôi chào ngày mới 
  Giọt nắng đầu ngày 
  Tung tăng nhún nhảy 
  Tươi màu cỏ cây. 
   
  Xin chào chiếc lá 
  Ngọt ngào hơi sương 
  Xanh cùng trời biếc 
  Long lanh bên đường. 
   
  Xin chào dòng sông 
  Lững lờ nước bạc 
  Con thuyền thức giấc 
  Theo sóng bềnh bồng. 
   
  Xin chào khúc nhạc 
  Ai vừa ca vang 
  Niềm vui hội tụ 
  Rộn rã cung đàn. 
   
  Xin chào đôi mắt 
  Không còn xa xăm 
  Mùa xuân chợt đến 
  Trong gió thì thầm. 
   
  Vẫy chào ngày mới 
  Thấy mới bao điều 
  Ngủ ngoan em nhé 
  Đêm dài rong rêu. 
   
  1996 
  (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) 
   
  Thanh Trắc Nguyễn Văn            
      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: