TRỞ VỀ    
 em trở về sau những tháng ngày lang thang trốn chạy 
 nhà vẫn còn đây nhưng tất cả hoang tàn đổ nát  
 cánh cửa lệch xô  
 chiếc khóa trái tim đã phai mòn hoen ố 
 chỉ cây ngọc lan sau nhà đang gục đầu héo úa xác xơ    
 em trở về xác thân rã rời, mang theo một trái tim khô  
 có còn gì đâu ngoài trắng đôi tay và vài vết thương đang thành sẹo 
 gian trước gian sau lưu dấu yêu xưa lúc tuy hai mà một 
 rồi lúc giận hờn  
 và lúc rũ áo ra đi  
 mép gối vẫn còn vệt thâm quầng mà từng đêm dài nước mắt trôi theo nỗi nhớ 
 bậc cửa sau hè mấy dây tigon hồng lỏi len vào phủ kín thềm xưa    
 em trở về bởi chẳng nơi nào cho em một lần thôi nhớ về anh  
 dù năm tháng lang thang  
 cũng đã từng náu nương qua bao căn nhà khác 
 nhưng không nơi đâu có hương yêu một thời mình say đắm  
 thuở ngắm ngọc lan sau vườn  
 ướp hương tình dệt mộng yêu đương    
 em sẽ chăm lại góc vườn  
 giấu chôn nửa hồn mang thăm thẳm nỗi đau 
 đâu thể nào khác hơn 
 dù biết mất anh  
 nhưng đáy tim mỏi mong anh về lại 
 nhà vắng anh rồi  
 nên hắt hiu, xác xơ, lạnh lùng, cô quạnh 
 em sẽ thắp ngọn nến hồng 
 pha lại ấm trà  
 cửa khép hờ 
 tựa bóng mình mà đợi chờ anh    
 em sẽ đợi chờ dẫu kiệt cùng, chát chua, nghẹn ngào trong câm lặng bơ vơ 
 sẽ vẫn đợi anh dẫu tái tê, nhạt nhòa hay vô vọng 
 khi anh muốn dừng 
 xin trở về 
 căn nhà xưa vẫn luôn rộng mở 
 em và cây ngọc lan sau vườn 
 cũng âm thầm  
 lặng lẽ  
 yêu  
 và đợi chờ anh.    
 HNL