CÔN ĐẢO
Người ra Côn Đảo một lần
Về nhà đêm thức mấy tuần chưa nguôi !
Ác gì hơn ác con người
Đọa đầy đồng loại đất trời quặn đau ?
Thương người chết đuối biển sâu,
Chết trong roi vọt, chết đầu lìa thân
Chết không chịu sống đầu hàng,
Chết trong chuồng cọp ngập phân ngang người.
Trước khi chết vẫn mỉm cười
Tin vào chân lý sáng ngời mai sau.
Hàng Dương nghĩa địa trắng phau
Bao nhiêu xương trắng phủ màu tang thương.
Than ôi, lý tưởng soi đường
Bao người ngã xuống sa trường chiến tranh!
Bao nhiêu hồn phách tinh anh
Chết cho những kẻ hôi tanh cầm quyền ?
Chết cho một lũ tham tiền
Buôn dân, bán nước, hão huyền tương lai ?
Đớn đau nước mắt chảy hoài
Người ra Côn Đảo gặp ngày trời trong,
Khóc bao đồng chí, đồng lòng
Xót thương lý tưởng xây công dã tràng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2019 18:08:02 bởi Nguyen Quoc Van >