Say Trăng - MacDung
macdung 06.02.2019 05:09:54 (permalink)

 
Say Trăng
 
____________
 
 
Lần mò trong ký ức về những mùa trăng, tôi chợt nhớ đến hàng huỳnh đàn trước căn chòi lá mà đêm đêm vẫn ngủ…
Thuở ấy khó khăn đối với nhiều người, vậy nên gia đình thu gọn cái quán chè lớn, thành một căn chòi nhỏ, để bán chuối nướng và thuốc lá buổi ngày. Đêm đêm tôi ra đó học và ngủ, giữ chút tài sản hiếm hoi của một đại gia đình luôn luôn túng thiếu.
Căn chòi ấy phút chốc là nơi tập hợp của lũ bạn ở độ tuổi loi nhoi với bao suy nghĩ vĩ đại trong đầu. Hầu hết tụi nó sống nơi phố thị, còn tôi lại là kẻ ngoại ô nhà nát vách đổ, thiếu cả ánh đèn. Thế nhưng cái thú vị nơi tôi ở, không phải là sự hào nhoáng, choáng lộn lúc nào cũng lúc nhúc dòng người, mà chính là một thứ khác khiến đứa nào cũng mê: Đó chính là ánh trăng…
Nơi khan hiếm điện, mới thấy trăng sáng và bàng bạc ra sao! Ánh trăng vừa nhô lên, xuyên qua các lũy tre vào những ngày rằm cứ lấp lánh trong mắt, phủ lên người bằng thứ ánh sáng lung linh như được dát vàng. Từ lưng chừng, khi nhô khỏi hàng cây phía xa, trăng như nhuộm vàng mọi thứ trong thế giới huyền hoặc của riêng mình…
Tụi bạn có lẽ vì điều này mà vào mùa trăng cứ thích chạy xe đạp đến căn chòi duy nhất có một người… Tôi lớn lên bằng những hình ảnh ấy! Vui cùng bóng đêm và ánh trăng. Vui cùng con chữ từ thuở trăng còn ngập trong mắt, lẫn cả đêm mưa reo rít trong thứ ánh sáng mờ ảo của nửa đêm về sáng. Thức khuya là thói quen của người thích nghĩ. Một mình trong đêm chỉ biết lấy trăng làm bạn. Tôi say trăng từ dạo ấy!...
Với bút và giấy, tôi chưa bao giờ bỏ qua cơ hội khi viết về ánh trăng. Cho dù ở tận vùng sâu, xa thiếu cả ánh điện, tôi vẫn tìm về vào mùa trăng. Trăng nơi đồng nội vàng cả cánh đồng. Trăng như vẩy bạc lấp lánh trên mặt sông với dãy dừa nước mọc kín hai bờ. Tất cả những thứ ấy đồng hành cũng tôi suốt quãng đời tuổi trẻ như một hành trang không mấy xa rời…
Bạn bè giờ muôn nẻo. Căn chòi xưa nay cũng không còn. Cánh đồng bị thu hẹp, chừa chỗ cho nơi ở. Dòng sông quang đãng hơn để phục vụ giao thông. Tất cả tuột mất tăm, bỏ lại một kẻ âm thầm mong đợi cơn say trăng trong mùa vọng ảo, của lứa tuổi buồn vui giấu kín một mình….
Say trăng đã chìm vào quá khứ lặng yên. Còn chăng là những ký ức chằng chịt ngược xuôi của miền viễn vọng….
 
Saigon – 1.4.2018
 
MacDung
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2023 00:52:02 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9