VƯỜN THƠ THƯỢNG UYỂN
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 150 bài trong đề mục
thienthanmunau 06.03.2019 21:28:04 (permalink)
0
SÀI GÒN ƠI
 
Nay quay lại phố Sài Gòn
Ngoài con đường cũ hỏi còn những ai
Đâu Huyền đâu Thuý đâu Mai
Chỉ hàng phượng rũ đổ dài dấu chân
Lê từng bước ngắn ngại ngần
Sau lưng nắng trốn chiều tàn cô liêu
Bâng khuâng nỗi nhớ ít nhiều
Mưa thu lất phất như trêu người về
Bơi trong ảo ảnh cơn mê
Đắng nghe tiềm thức mà se thắt lòng
Phơi hồn lữ khách ra hong
Ngậm ngùi Hòn Ngọc Viễn Đông thủa nào
Bốn mươi năm tựa chiêm bao
Giật mình trở giấc nghẹn ngào...... phố xưa
 
TTMN
 
Mưa không lưu khách tình lưu khách
Mây dẫu vô tình tình hữu tình
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2019 21:30:25 bởi thienthanmunau >
#16
    thienthanmunau 15.03.2019 06:54:38 (permalink)
    0
     
     DẤU TÌNH ĐÃ XA
     
    Nâng ly rượu đắng trong mơ
    Uống từng giọt nhớ giọt chờ giọt mong
     
    Thôi vẫy tay mặn nồng đã nhạt
    Thung lũng hồng ta lạc mất nhau
    Mây nào chẳng đổi muôn mầu
    Lụa nào vò mãi không nhầu người ơi
     
    Lời hẹn ước giờ trôi theo gió
    Cửa địa đàng khép ngõ từ đây
    Bờ môi ánh mắt vòng tay
    Loãng theo khói thuốc bay bay hững hờ
     
    Qua khung cửa thẫn thờ đếm lá
    Mỗi lá vàng là cả trời yêu
    Vườn hoang một nữa cô liêu
    Nỗi đau cháy bỏng đốt thiêu tim hồng
     
    Cố ru hồn vào trong giấc ngủ
    Mình chập chờn vũ trụ nồng say
    Đồng hồ tíc tắc từng giây
    Giọt sầu đắng mặn ứa đầy đầu môi
     
    Nửa thời yêu một thời để nhớ
    Nấc nghẹn ngào tình lỡ khó quên
    Người nay an phận thuyền quyên
    Còn tôi thất thiểu qua miền tương tư
     
    Lê chân theo ảo mộng du
    Trốn xa bóng tối ngục tù tình yêu
     
    TTMN
     
    mưa không lưu khách tình lưu khách
    Mây dẫu vô tình tình hữu tình
     
     
    #17
      thienthanmunau 18.03.2019 19:17:29 (permalink)
      0
      SÀI GÒN NAY……. LÀ BỨC TRANH LOANG LỔ


      Sài Gòn nay không biết trời còn nắng
      Đường Duy Tân còn có dẫy Phượng bay
      Bọn nữ sinh có còn vờn áo trắng
      Quán cà phê còn có bạn với thầy
       
      Sài Gòn nay với dòng người cơ cực
      Áo thiên thanh thôi lã lướt vỉa hè
      Đôi tình lữ chẳng còn dung dăng bước
      Và mưa chiều thôi quyện những hàng me
       
      Sài Gòn nay không còn toàn thiện nữa
      Ngọc Viễn Đông giờ đã có vết tỳ
      Sài Gòn ơi phố tình thân một thủa
      Thay đổi nhiều sau một cuộc phân ly
       
      Sài Gòn nay không còn mầu áo trận
      Mầu mũ nâu bên cạnh nón bài thơ
      Tay trong tay nụ cười như bất tận
      Ngỡ thiên thu cơn mơ cạn ai ngờ
       
      Sài Gòn nay là bức tranh loang lổ
      Vẫn đèn mầu nhưng phố chẳng lòng nhân
      Một dẫy người ngủ ngồi trong hẻm nhỏ
      Khuất trong đêm ủ rủ ánh điện vàng ……
       
      Sài Gòn xưa chỉ còn trong tưởng tượng
      Kể nhau nghe như thần thoại hoang đường…….
       
      TTMN
       
      Mưa không lưu khach tình lưu khách
      mây dẫu vô tình tình hữu tình
      #18
        thienthanmunau 20.03.2019 07:27:59 (permalink)
        0
        Gái Sài Gòn


        Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ
        Gái Sài Gòn cái mỏ cong cong
        Tóc thề phủ kín lưng ong
        Nụ cười chúm chím não lòng người ta
         
        Phố Sài Gòn muôn tà áo trắng
        Gái Sài Gòn đội nắng tung tăng
        Mỗi khi Xuân trở mùa sang
        Ngỡ ngàng như lạc Thiên Đàng thuở xưa
         
        Trời Sài Gòn chợt mưa chợt ráo
        Gái Sài Gòn chân sáo thướt tha
        Hạt mưa trên tóc mượt mà
        Tiếng cười lanh lảnh điệu đà cánh ve
         
        Đường Sài Gòn người xe tấp nập
        Gái Sài Gòn e ấp tiểu thư
        Tối dzề ôm mối tương tư
        Đêm đêm nằm mớ điệu ru của tình
         
        TTMN
         
        Mưa không lưu khách tình lưu khách
        mây dẫu vô tình tình hữu tình
         
        #19
          thienthanmunau 05.04.2019 21:54:52 (permalink)
          0
          TÌNH UÁ

          Không có em chắc anh buồn đến khóc
          Biết cùng ai ru giấc ngủ hằng đêm
          Khi trời lạnh cùng ai ôm giáng ngoc
          Và dìu ai đi vào mộng êm đềm
           
          Ở bên nớ vòng tay chồng có ấm
          Sao vội vàng trốn khỏi vòng tay anh
          Nào ân ái nào ngọt bùi chăn gối
          Sao em nỡ em ngoảnh mặt cho đành
           
          Ngôn ngữ yêu thời thơ dại thầm thì
          Chín mùi rồi thì tình lại phôi phai
          Chăm hoa nở nay để người lạ hái
          Môi mắt đó giờ vuột khỏi tầm tay
           
          Vầng nguyệt sáng chưa đủ soi vườn cũ
          Anh lần mò trong tối tìm ghế xưa
          Nơi hai đứa suốt đêm ngồi tình tự
          anh vụng về hôn lén vành mi thưa
           
          TTMN
           
          Mưa không lưu khách tình lưu khách
          Mây dẫu vô tình tình hữu tình
          #20
            thienthanmunau 13.04.2019 10:10:21 (permalink)
            0
            ĐOẢN CUỐI CUỘC TÌNH HƯ
             
            Nữ Oa xẻ đá vá trời
            Còn tôi nhặt lá đợi người tôi yêu ....
             
            Nàng bỏ đi một chiều buốt giá
            Không một lời từ tạ cho tôi
            Bàng hoàng bỡ ngỡ chơi vơi
            Vỡ tan mộng ảo nghẹn lời tái tê
             
            Rượu đã thấm cơn mê chưa cạn
            Chén tương tư thờ thẩn rót đầy
            Men tình ít ngọt nhiều cay
            Càng đau càng uống càng say càng buồn
             
            Rượu mềm môi mơ hôn người cũ
            Mượn chén sầu đuổi thú đau thương
            Bao năm duyên mặn nghĩa nồng
            Nay không đan được chỉ hồng cho nhau
             
            Tim nghiệt ngã chôn sâu tình lỡ
            Từng đêm về trăn trở nhớ ai
            Ngậm ngùi thao thức canh dài
            Mơ hồ tìm bóng trang đài thủa xưa
             
            Giờ hai đứa như mưa với nắng
            Cùng bầu trời mà chẳng gần nhau
            Tình gẫy đổ cố nhân sầu
            Đường tôi tôi bước nhịp cầu nàng sang
             
            Qua khung cửa lá vàng rơi nhẹ
            Giữa cô đơn rên khẽ tên người
            Từ đây đến cuối đường đời
            Ai người sưởi ấm tim côi cho mình .....
             
            Tình tôi như lá lìa cành
            Mông mênh trôi giữa mong manh cõi trần
             
            TTMN
             
            Mưa không lưu khách tình lưu khách
            Mây dẫu vô tình tình hữu tình
            #21
              thienthanmunau 13.05.2019 02:15:10 (permalink)
              0
              SÀI GÒN ƠI ! EM ĐÓ SAO ?
               
              Còn đâu nữa những khung trời đại học
              Nhiều buổi chiều hai đứa sánh vai nhau
              Sân trường cũ  giờ mình tôi đếm bước
              Buồn mênh mang trĩu nặng thủa ban đầu
               
              Ngọc Viễn Đông Sài Gòn giờ tì vết
              Cánh Phượng hồng chẳng còn phủ lối đi
              Vừa mới đó bốn mươi năm biền biệt
              Sài Gòn ơi em còn lại những gì
               
              Sài Gòn xưa ngập giai nhân tài tử
              Sài Gòn nay nay ủ rủ thiếu áo nàng
              Dưới hàng me biết tìm ai tình tự
              Cõng nỗi sầu thả gót bước đi hoang
               
              Ở quanh ta Sài Gòn chừ xa lạ
              Lạ tên đường lạ cả những lối xưa
              Bốn mươi năm từ ngày chia đôi ngã
              Giờ về đây chẳng niệm chút hương thừa
               
              Sài Gòn ơi bao nhiêu năm rồi hở
              Nửa bán cầu ta vẫn khóc nhớ nhung
              Ta thèm lắm chút Sài Gòn dạo nọ
              Giờ về đây sao phố nỡ lạnh lùng
               
              Lang thang giữa Sài Gòn đêm chưa ngủ
              Mòn đế giầy tìm lại quán ngày xưa
              Quán dửng dưng chẳng ngó ngàng người cũ
              Đã nhìn ta như lá rụng sai mùa
               
              Hồn mỏng mảnh ôm Sài Gòn muôn thuở
              Phố tình thân bỡ ngỡ đón tôi về
               
              TTMN
              mưa không lưu khách tình lưu khách
              mya6 dẫu vô tình tình hữu tình

              #22
                thienthanmunau 07.06.2019 04:29:02 (permalink)
                0
                NGẮT NHÁNH MÙ U
                Tóc anh giờ nửa mầu mây
                Phủ nhòa ánh mắt che ngày tháng trôi
                Hỡi người ơi hỡi tình ơi
                Vấn vương dằn vặt nuối thời yêu nhau
                Trách thầm suối rộng sông sâu
                Trách ai xây vội nhịp cầu đưa em
                Rời xa thung lũng êm đềm
                Tưới nghìn giọt lệ bên thềm tương tư
                Ngậm ngùi ngắt nhánh mù u
                Che môi lặng lẽ nuốt ưu phiền sầu
                Bập bình trôi giữa bể dâu
                Mồng tơi một khóm đổi câu tạ từ
                Vẫy vùng giữa thực giữa hư
                Mơ người tình lữ về từ thiên thai
                Kéo lê ngày ngắn đêm dài
                Sáng đan buồn xót tối say một mình
                Bên nhau chẳng đặng thôi đành
                Đem tim chôn cạnh bên nhành mù u
                 
                TTMN
                 
                Mưa không lưu khách tình lưu khách
                Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                 
                 
                 
                #23
                  thienthanmunau 08.06.2019 20:42:51 (permalink)
                  0
                  THÓI ĐỜI
                  Nhân tình thế thái sao đắng cay
                  Nửa kiếp phù sinh sống bao ngày
                  Số mạng mỏng manh như làn khói
                  Toan tính lọc lừa nản lắm thay
                   
                  Nếu có kiếp sau chẳng làm người
                  Vì người bạc bẽo lạt như vôi
                  Tiền tài danh vọng to hơn núi
                  Công, Ân, Nhân, Nghĩa bé hơn đồi
                   
                  Kẻ viếng người thăm thủa giầu sang
                  Chê bai miệt thị lúc cơ hàn
                  Anh em ngoảnh mặt bạn bè lánh
                  Chào hỏi một câu phải xếp hàng
                   
                  Tiên thời trách kỷ hậu trách nhân
                  Lòng dạ nhỏ nhen khuấy hồng trần
                  Ích kỷ, hơn thua, ganh, hận, ghét
                  Buôn ân bán nghĩa đổi dối gian
                   
                  Nợ đời phải trả nếu đã vay
                  Nghèo khó giầu sang cũng một ngày
                  Cát bụi rồi sẽ về cát bụi
                  Chỉ còn lại đá, sỏi, gió, mây
                   
                  Về lòng đất lạnh mang được chăng
                  Vải gấm lụa nhung bạc với vàng
                  Cọp chết để da người để tiếng
                  Sau khi hạ huyệt ai cũng thằng
                   
                  TTMN
                   
                  Mưa không lưu khách tình lưu khách
                  Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                  #24
                    thienthanmunau 10.06.2019 04:33:42 (permalink)
                    0
                    TA VỀ VƯỜN CŨ NGỦ TRONG SƯƠNG …..
                     
                    Lạc giữa cơn mê cuồng ảo mộng
                    Con tầm mãi trả nợ đau thương
                    Kén tơ quyện kín nghìn cay đắng
                    Quên buổi bên nhau xẻ mặn nồng
                     
                    Thiếu em như mùa Thu thiếu lá
                    Đỉnh núi không em vắng mây mù
                    Em đã theo ai miền xa lạ
                    Để ta theo gió bước lãng du
                     
                    Thấm lạnh sương khuya bờ tóc rối
                    Trong đêm tiếng mõ gợi bâng khuân
                    Trăng già ngơ ngẩn như tiếc nuối
                    Thầm hỏi khổ qua nở mấy lần
                     
                    Xót xa ừ nhỉ người đi thật
                    Thơ thẩn đầu hiên bởi nặng lòng
                    Da diết dặt vằn đau chất ngất
                    Ấm trà nguội lạnh bởi nhớ mong
                     
                    Rồi có một ngày ta chán ngán
                    Ta về vườn cũ ngủ trong sương
                    Quên đi u uất quên lận đận
                    An phận hẩm hiu chốn tình trường
                     
                    TTMN
                     
                    Mưa không lưu khách tình lưu khách
                    Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                    #25
                      thienthanmunau 19.06.2019 04:45:32 (permalink)
                      0

                      TƯỞNG NHƯ CÒN HÔM QUA

                      Đời như gió thoảng mây bay
                      Trở mình tỉnh giấc tuổi trai đã cằn.....


                      Bốn mươi năm trầm luân xứ lạ
                      Ngoài mặt cười lòng dạ ngổn ngang
                      Từ hôm gẫy súng tan hàng
                      Phần ba thế kỷ ngỡ ngàng như mơ


                      Lệ sơn khê ướt bờ môi đắng
                      Dưới trăng già lẳng lặng tìm say
                      Mặc cho sương đẫm vai gầy
                      Ôm bầu rượu vỡ khóc ngày đã xa


                      Cơn ác mộng trời già giáng xuống
                      Tháng Tư buồn cỡi sóng ra khơi
                      Thả theo số mệnh buông trôi
                      Nửa vòng trái đất sống đời lưu vong


                      Vác nỗi hận trên đường viễn xứ
                      Quấn trên đầu hai chữ Việt Nam
                      Tim hằn vạn mũi dao đâm
                      Đớn đau rỉ giọt máu bầm xót xa


                      Quê tôi đó ngọc ngà hoa lệ
                      Bỗng một chiều đổ bể tan hoang
                      Bao nhiêu viễn ảnh thiên đàng
                      Tháng Tư thuở đó quấn tang khóc hờn.....


                      Tha phương cầu thực mỏi mòn
                      Quay đi mà tưởng như còn hôm qua
                       
                      TTMN
                       
                      Mưa không lưu khách tình lưu khách
                      May dẫu vô tình tình hữu tình
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2019 04:49:22 bởi thienthanmunau >
                      #26
                        thienthanmunau 03.07.2019 14:32:50 (permalink)
                        0
                        VƯỜN HỒNG TRẦN
                         
                        Đời như lá chợt xanh rồi chợt úa
                        Ta như rong rêu bám tượng đá dầy
                        Yêu và hận quay cuồng trong nghiệt ngã
                        Còn lại chăng chỉ mỗi dải mây bay
                         
                        Kiếp phù sinh trăm năm rồi cũng hết
                        Vườn hồng trần cổng khép mở không dừng
                        Nhiều cay đắng ngọt ngào nhiều hối tiếc
                        Vòng luân kiếp tử sinh mãi chẳng ngừng
                         
                        TTMN
                         
                        Mưa không lưu khách tình lưu khách
                        Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2019 16:36:39 bởi thienthanmunau >
                        #27
                          thienthanmunau 07.07.2019 18:11:16 (permalink)
                          0

                          MUÀ CHINH CHIẾN ẤY CHÀNG RA ĐI ....

                          Chàng ra đi mùa chinh chiến ấy,
                          Đã mấy Thu chẳng thấy chàng về
                          Chàng đi giữ vẹn câu thề
                          Thu này thiếp ngóng lê thê dạ sầu
                           
                          Thơ viết xong biết đâu mà gởi
                          Nhìn thơ hồng lại gợi nhớ thương
                          Thiếp đau chín khúc đoạn trường
                          Nhớ chàng thiếp cạn sầu vương đêm ngày
                           
                          Thu xưa khóc Thu này lại khóc
                          Mười năm qua lọn tóc ngã màu
                          Chàng như nước cuốn qua cầu
                          Chong đèn mỗi tối đêm sâu tiêu điều
                           
                          Nỗi nhớ như gió chiều lồng lộng
                          Dấu tương tư giường trống cô phòng
                          Đèn vàng ảm đạm thê lương
                          Cuồng si ai biết đoạn trường ai hay
                           
                          Hồn vương vấn đợi ngày thu lại
                          Má thôi hồng lệ lại tuôn rơi
                          Rồi đây trên dặm đường đời
                          Đêm đêm ôm gối ngậm ngùi thở than


                          Lệ khô cũ hòa chan lệ mới
                          Thiếp gượng cười chờ đợi lang quân
                          Trăng kia có lúc thôi tàn
                          Thu sang chàng thiếp nồng nàn như xưa .....
                           
                          Ai buôn duyên nợ thiếp mua 
                          Để tim hết lạnh vì thưa hơi chàng
                           
                          TTMN
                           
                          Mưa không lưu khack tình lưu khach
                          Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                           
                           
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2019 00:24:27 bởi thienthanmunau >
                          #28
                            thienthanmunau 10.07.2019 00:26:54 (permalink)
                            0
                            MỎI
                            Cố nhớ lại chiều mùa thu năm ấy
                            Một gã khờ tuyệt vọng bỏ ra đi
                            Bước liêu xiêu nhìn bóng mình nghiêng mãi
                            Vác nỗi sầu vai nặng mối tình si
                             
                            Rồi từ đó lang thang đi tìm mộng
                            Nỗi đớn đau thiêu đốt tuổi xuân thì
                            Như ngây dại hắn đuổi hình bắt bóng
                            Sống lạc loài như một lũ chim di
                             
                            Ba phần đời miệt mài ôm cay đắng
                            Khắp chân trời vun vút sải cánh hoang
                            Bọc hành trang chỉ vài chai rượu nặng
                            Uống để quên một quá khứ lỡ làng
                             
                            Miền đất hứa không gì ngoài nắng cháy
                            Cụm mây hồng chán nản chằng thèm bay
                            Khóm hoa tàn mọc cùng bầy cỏ dại
                            Vụng cát khô nức nẻ dấu đọa đày
                             
                            Người lãng tử gót mòn đầu gối mỏi
                            Dấu chân côi in dấu khắp nẻo đời
                            Giờ như chiếc lá vàng rơi về cội
                            Con ngựa hoang ngừng vó dưới chân đồi
                             
                            TTMN 
                             
                            Mưa không lưu khách tình lưu khách
                            Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                             
                             
                             
                            #29
                              thienthanmunau 13.07.2019 14:14:18 (permalink)
                              0
                              PHƯỢNG SÀI GÒN
                               
                              Giọt lóng lánh sau cơn mưa vừa tạnh
                              Tiết đỏ au biết Phượng lại sang mùa
                              Đời lữ thứ quay cuồng trong ảo ảnh
                              Thấy hè sang chợt nhớ phố thị xưa
                               
                              Sài Gòn ơi Phượng hồng giờ ai nhặt
                              Kể từ khi tôi rời bỏ thị thành
                              Giờ không tôi chắc Phượng tràn mặt đất
                              Người vô tình dầy xéo cánh mong manh
                               
                              Đường rợp lá đã bao lần đơn bước
                              Phượng Sài Gòn quấn quít gót giầy sault
                              Bước chân hoang đuổi Phượng hồng xuôi ngược
                              Len lõi chen giữa dòng nước học trò
                               
                              Tôi vẫn biết xa Sài Gòn là khổ
                              Ở chốn này thiếu bóng dáng phượng yêu
                              Lã lơi gót buổi chiều vào mỗi độ
                              Sài Gòn ơi tôi nhớ Phượng thật nhiều
                               
                              Nếu có Phượng Phượng xứ này tì vết
                              Vì thiếu tà áo trắng của người thơ
                              Và trong gió không lâng mùi bồ kết
                              Nón bài thơ bím tóc xỏa hững hờ
                               
                              Không gì đẹp bằng Phượng đầy vai áo
                              Nắng Sài Gòn phản đỏ má em tôi
                              Lũ ve sầu ghen thầm khóc nức nở
                              Sài Gòn ơi thương quá Sài Gòn ơi
                               
                              Tôi ao ước được biến thành cơn gió
                              Nửa bán cầu quỳ dưới Phượng hôm nào
                              Tôi sẽ hóa thân thành con ve nhỏ
                              Để thì thầm kể lể nỗi xiết bao
                               
                              Tôi luôn hứa có ngày về phương ấy
                              Để tìm Phượng Sài Gòn thuở xa xôi
                              Và khu phố chờ ai ngày thứ bẩy..............
                               
                              TTMN
                               
                              Mưa không lưu khách tình lưu khách
                              Mây dẫu vô tình tình hữu tình
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 150 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9