50 NĂM, THÁNG TƯ VẪN ÁM ẢNH
Tỉnh say níu ánh trăng vàng
Bầy Di xoải cánh bàng hoàng mộng dư…..
Năm mươi năm, tháng tư dạo nọ
Theo chân người rời bỏ quê hương
Trao đời cho sóng đại dương
Tìm sinh trong tử ngược giòng ra khơi
Năm mươi năm, khóc cười xứ lạ
Bút mực nào để tả nỗi đau
Cờ vàng sọc đỏ đổi mầu
Thay cờ tủi nhục đốt nhầu tâm can
Năm mươi năm, hận tràn vui cạn
Khóc và gào đã khản giọng tôi
Nỗi buồn mất nước không nguôi
Đêm đêm ôm chén khóc cười tìm say
Năm mươi năm, ngày ngày ấp ủ
Chỉ một lời hai chữ hồi hương
Thẫn thờ gióng mắt chiều buông
Sài Gòn Hòn Ngọc viễn đông thế nào
Năm mươi năm nghẹn ngào mệt mỏi
Miệng mở to chẳng nói thành lời
Vai oằn mặc định buông lơi
Lệ khô không đủ tưới nơi xứ người…..
Tỉnh say chợt khóc chợt cười
Nuốt trôi vị đắng cuộc đời lưu vong
TTMN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2021 04:36:44 bởi thienthanmunau >