VƯỜN THƠ THƯỢNG UYỂN
CÒN GÌ HỞ….. Còn gì hở… khi tình đầu dang dở Thủa hai người vừa biết nói tiếng yêu Mau tan biến trong một sớm một chiều Như cơn gió thoảng nhòa theo hơi thở Còn gì hở… một đường tình hai nẻo Bờ môi mềm ngày ấy tìm nơi đâu Kẻ gục đầu người ngoảnh mặt rất lâu Bao nuối tiếc bao ngậm ngùi tình héo Còn gì hở… một buổi chiều biên biếc Tình bàng bạc như một áng mây trôi Giọt sầu vương như hạt nắng rã rời Hồn tan tác khi nói lời giã biệt Còn gì hở… tình rơi vào bến lở Khi con đò bỏ bến tách sang sông Tiễn Hải Âu từ tạ bước theo chồng Trên bãi cát thẫn thờ vạn nỗi nhớ Còn gì hở… ôi ta còn gì hở Sau một ngày một tối một cơn giông Chỉ còn đây cái rét của mùa đông Ôm tình lỡ ta vương mầu cỏ úa TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
MỘNG CẦM Đêm thật dài gọi tên em trong gió Hứng giọt sương như hứng lệ người thơ Nhớ bờ môi và nhớ từng hơi thở Mộng Cầm ơi tôi nhớ em vô bờ Vẫn chờ em trong ngã tư đường cũ Đợi dâng người một nhành tím pensee Mong được nghe một vài câu tình tự Mộng Cầm ơi tôi mãi đợi em về Giờ ngồi đây dưới góc vườn Thượng Uyển Cuộc tình hư gậm nhấm nửa đời tôi Ôm trống vắng để nghe lời lá quyện Mộng Cầm ơi trả lại tôi nụ cười Tôi luyến tiếc giọt mồ hôi ân ái Lời loạn cuồng thỏ thẻ khẽ bên tai Hai xác thân một tâm hồn si dại Mộng Cầm ơi đời sao quá đọa đày TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
NỖI NIỀM VIỄN XỨ Nửa vòng trái đất mù khơi Ngậm ngùi nỗi nhớ phương trời quê xa sáu mươi năm biệt quê cha sáu mươi năm viễn xứ tha phương cầu Ba phần thế kỷ dãi dầu Tháng ngày khắc khoải nhớ mầu quê hương Nhớ từng khu phố tên đường Nhớ từng gò đất cánh đồng cỏ tươi Bây giờ lạc lỏng xứ người Cơm hàng quán trọ sống đời bôn ba Tìm đâu ba bữa cơm nhà Canh chua cá lóc dưa cà muối tiêu Thức ăn dẫu chẳng bao nhiêu Nhưng bằng bếp củi nồi niêu đậm đà Mỗi trưa nằm võng đong đưa Ngoài hiên tí tách tiếng mưa xứ mình Ước sao dừng cuộc hành trình Quay về mảnh đất thanh bình tuổi thơ TTMN R
Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2020 23:18:44 bởi Ct.Ly >
NHỮNG LÃO GIÀ Có những lão già vương tóc rối Ôm niềm quốc hận chốn quê xa Mong ngày lá rụng rơi về cội Má nhúm nhăn nheo lệ nhạt nhòa Có những lão già không tổ quốc Sáng nhung trưa nhớ tối than van Dù say cách mấy không quên được Mộng ước về thăm dẫu một lần Có những lão già hồn héo hắt Nhớ ngày cung kiếm thủa làm trai Một người một ngựa nơi trận mạc Dẫm xác dậm xương dưới gót hài Có những lão già đêm đêm nguyện Mong trời phù hộ kẻ tha phương Con thuyền viễn xứ tìm được bến Được sống an vui phận thủ thường Có những lão già ngồi ngơ ngẩn Đung đưa cốc rượu dưới trăng ngà Âm thầm nhỏ lệ cho thân phận Mong rằng quế nguyệt thấu lòng ta Có những lão già ngày trắc trở Đêm về thao thức với ưu tư Thời gian như vó ngựa qua ngõ Hoài vọng hồi hương vẫn mịt mù Có những lão già chưa trọn nghĩa Quay lưng hận nuốt một lời thề Để giờ nghe chúng cười mai mỉa Biết đến thủa nào tỉnh cơn mê TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2020 13:36:56 bởi thienthanmunau >
THU SANG XỨ LẠ Ngậm ngùi uống rượu làm thơ Bồi hồi tiễn Hạ ngóng chờ Thu sang….. Nơi xứ lạ Thu sang thì phải Nhìn lá khô vương vãi đầy trời Mây hồng lãng đãng nơi nơi Nhớ về quê Mẹ sầu khơi chin tầng Trên đất khách Thu vàng vắng quá Nên chiều buồn nắng đã chậm rơi Đón người lữ thứ chơi vơi Hàng cây trơ lá đơn côi thì thào Nơi xứ lạ Thu sao vời vợi Chầm chậm về như đợi tin ai Gió lùa trên tóc rối dài Môi nghe mằn mặn mắt cay nhạt mờ Trên đất khách Thu giờ khép ngỏ Mượn trăng già soi tỏ tình quê Sầu cố quốc lòng sắt se Thu mong có một ngày về xa xưa Nơi xứ lạ Thu chưa đủ ấm Nhờ lá vàng gởi gấm niềm đau Vườn xơ xác phố trũng sầu Mực không đủ tím viết câu tâm tình Trên đất khách Thu hình như đắng Giọt sương mai theo nắng lững lờ Ta chôn niềm tiếc vào thơ Kén tầm tơ ủ đợi chờ Thu qua….. Thu xứ lạ chẳng cần ta Lang thang đất khách quê nhà chiêm bao TTMN R
Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2020 03:51:25 bởi Ct.Ly >
THA PHƯƠNG CẦU THỰC Lặng nhìn khói thuốc quyện chiều đông Mấy độ mùa sang bấy đoạn trường Từ thủa ôm hờn xa tổ quốc Bao lần xuất hạn giữa đêm đông Nửa phần thế kỷ sống lưu vong Giọt lệ tha phương giấu trong lòng Lang thang cầu thực nơi đất khách Chẳng biết ngày về có gần không Giờ mái tóc xanh ngã mầu ngà Dựa hàng lang vắng giữa sân ga Đợi mong con tàu chưa ghé bến Đón kẻ lãng du trở về nhà Nắng vàng mọc lên xóa sương mai Chẳng xóa được cơn ác mộng dài Sơn khê gấm vóc muôn vạn dặm Dẫu chết ngàn năm vẫn ngóng hoài Chân mỏi gót mòn quãng đường qua Muốn quên càng nhớ nỗi xa nhà Hoài hương thắt chặt người viễn xứ Giấc mộng hồi hương chẳng lơ là TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2020 01:29:20 bởi thienthanmunau >
YÊU O Yêu O guốc mộc áo dài Tà bay hai vạt gót hài như mơ Yêu O nón lá bài thơ Cổng trường anh đợi hàng giờ nôn nao Yêu O yêu tự thủa nào Đêm đêm trằn trọc thức bao canh trường Yêu O mắt biếc sông Hương Tiếng cười giọng nói mười thương ơi à Yêu O tóc cột đuôi gà Nơ hồng nơ đỏ như quà Giáng Sinh Yêu O mỗi sáng bình minh Tay vàng khói thuốc một mình gọi O TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2020 01:30:57 bởi thienthanmunau >
SÀI GÒN Sài Gòn sáng nắng chiều mưa Vài hàng Phượng đỏ đung đưa vỉa hè Sài Gòn với những hàng me Giai nhân tài tử ngựa xe ngập đường Sài Gòn Hòn Ngọc Viễn Đông Ai từng ghé lại là không muốn về Sài Gòn mòng mọng như lê Ngọn xanh ngọn đỏ dễ mê lòng người Sài Gòn đẹp lắm nàng ơi Đến thăm vài bữa bén hơi đến hoài Sài Gòn nước chảy chia hai Ai về Nam Định Đồng Nai thì về TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2020 01:32:08 bởi thienthanmunau >
THU HOÀI Chiều vào Thu biêng biếc mắt người xưa Để hồn ta se lạnh gió giao mùa Ta vẫn nhớ từng gót hồng người ấy Biết bao lần dìu bước dưới cơn mưa Ở chốn ấy nàng Thu có đến không? Ở bên này nàng Thu vẫn nghìn trùng Thu đất khách một cái gì xa lạ Đợi Thu về như hóng một người thương Thu lữ thứ như một buổi hoàng hôn Chỉ màu tím tựa tấm ảnh không hồn Lá chẳng rơi dù nắng chiều đổi gió Thu quên rồi người lãng tử cô đơn Ta ngồi đây tựa cửa đợi Thu sang Bao háo hức để nhặt chiếc lá vàng Lá không rơi và Thu còn xa vắng Chỉ một người với vài hạt nắng hoang Thu chưa đến mà nắng đã hanh hao Vườn đã mở để đón gió Thu vào Tim rạo rực ngóng chờ nàng Thu đến Mãi giờ này Thu vẫn biệt nơi nao TTMN r
Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2021 23:32:23 bởi Ct.Ly >
VẮNG NGƯỜI MÙA LẠNH Trời đã sang mùa trời se lạnh Bên người giấc có nồng không em Riêng anh run rẩy vì cô quạnh Mượn rượu thay em đến say mềm Đêm nay sương nhiều hơn gió ấm Lòng gắng dặn lòng hãy quên nhau Tiềm thức vẫn về từ sâu thẳm Nên tim mãi ứa giọt âu sầu Rượu cay cay nồng như nỗi chết Dẫu biết có say chẳng được gì Nhưng uống để quên tình đã tuyệt Vì em đem đắng đốt phân ly Hoàng hôn tím thẫm ngày em bước Đơn lẻ lang thang dưới đèn vàng Vỉa phố chỉ mình anh xuôi ngược Vắng người mùa lạnh quá thênh thang TTMN r
Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2020 03:32:23 bởi Thanh Vân >
RƯỢU ĐỜI Chân nghiêng ta đạp chén sầu Ngẫm đời đen bạc mà đau cho mình (Thơ Thi Sĩ TÂM TIỄN) Như vôi thế thái phù sinh Ngớ nghênh giầu trọng nghèo khinh hợt hời Mượn say ta trách ông trời Cớ sao ông nặn lũ người vô tri Ngả nghiêng túy lúy cạn ly Ngày đêm say mãi chỉ vì chúng nhân Uống cho quên hết đa đoan Uống cho quên hết thế gian muộn phiền Một mình một chén triền miên Mong mai tỉnh giấc thoát miền....hư vô TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
SAY Trên bàn mấy hũ rượu đào Đổ đi thì tiếc uống vào sợ say Trên bàn mấy hũ rượu cay Sợ say mà cứ hết mày lại tao Thôi thì cứ cụng chén nào Đường trần chẳng có là bao mà chờ Nửa đời uống rượu làm thơ Nửa đời nghiêng ngã vật vờ cô liêu Khi say đời thấy quạnh hiu Đến khi tỉnh rượu buồn thiu thỉu buồn Mặc cho ai ghét ai thương Vô vài ba xị coi thường thế nhân TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
ĐÊM CÔ ĐƠN Người ở phương nào tôi ở đây Hằng đêm khắc khoải đợi nơi này Ưu tư tay gãi bờ tóc rối Đốt thuốc mình ôm lạnh vòng tay Cơn đau lắng xuống tận đáy hồn Giọt đắng phũ đầy nỗi cô đơn Gối chiếc chăn đơn đêm trằn trọc Nằm nghe giun dế khóc nỉ non Lạc vào giấc mộng giữa đêm đông Mơ thấy đôi ta thủa còn nồng Vùng vẫy quay cuồng trong hạnh phúc Tung tăng âu yếm khắp vườn hồng Nhưng tình hai đứa chẳng như mơ Một kẻ sang sông kẻ đợi chờ Thờ thẩn ôm trăng lời thủ thỉ Mượn say tập tễnh học làm thơ TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây đẫu vô tình tình hữu tình
THẾ LÀ THÔI Nghĩa gì đâu một cuộc tình mong manh Thế là thôi cuộc tình đã không thành Em và Tôi giờ hai người xa lạ Trôi hững hờ như những mảnh mây xanh Đã vì sao hai đứa mình chia tay Một truyện tình đọan kết chằng được dài Anh bến mong còn em hồ quá khứ Ôi nghẹn ngào cho hai kẻ không may Tiếc làm chi chỉ là cuộc tình buồn Khóc làm gì lãng phí hạt lệ tuôn Hãy để dành giọt châu cho ngày cưới Có bao giờ con suối đổ xuôi nguồn Em bỏ đi không một tiếng chia phôi Rồi từ đó anh mất nửa nụ cười Bao mất mát anh xin ôm tất cả Em an tâm yên giấc ngủ bên người TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
MỘT THỦA HỌC TRÒ Ký ức giòng sông tuổi học trò Nghêu ngao hát hỏng với làm thơ Nếu không cửa lớp thì gốc phượng Mắt liếc cổ cao đợi với chờ Mỗi ngày lặng lẽ bám chân em Thầm ước được hôn lọn tóc mềm Lén hít lâng lâng mùi bồ kết Đường về đã ngắn lại ngắn thêm Chung đường vì nhà ở gần nhau Ôi sao khó quá mở câu đầu Muốn được làm “quen” nhưng mắc cỡ Lại đành lẽo đẽo bước theo sau Chẳng nhớ tại sao mình thành đôi Dưới hàng phượng đỏ hai đứa ngồi Em thì thủ thỉ Anh thì khắc Tên cặp uyên ương của một thời Thờ thẩn ngẩn ngơ giữa sân trường Còn đây gốc phượng đâu người thương Vân vê vết khắc tên hai đứa Một thủa học trò vạn nhớ nhung TTMN Mưa không lưu khách tình lưu khách Mây dẫu vô tình tình hữu tình
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: