yêu
chợt lạnh... chỉ là một chuyến rong chơi
mà sao buồn giăng khắp nẻo
đường về chợt xa vời vợi
cô đơn ai thả lưng chừng tôi đi giữa chốn người dưng
con đường chợt quen, chợt lạ
người lướt qua người, vội vã
cuộc sống vẫn thế! bộn bề từng người lạc xứ, xa quê
lang thang không bờ, không bên
từng người đi, từng người đến
vui gì đâu! Phố cũng buồn lại tình cờ giọt mưa tuôn
rồi tình cờ, giọt nước mắt
trên cao, nắng chiều gay gắt
tự dưng vô cớ chạnh lòng bây giờ đâu phải mùa đông?! July 2019
mtlove
Phố ai.. Phố ai, mưa gió nặng tình Yêu ai, con phố dối mình không yêu Trời chiều, cơn gió liêu xiêu Chỉ là chiếc lá cũng nhiều tương tư Phố ai, nắng đổ vàng thư Nhớ ai, con phố chần chừ tiếng mong Đêm về, trăng đến bên song Chỉ là soi bóng mà lòng ngẩn ngơ Phố ai, sương phủ mịt mờ Vì ai, con phố hững hờ thời gian Buồn kia ai thả mênh mang Diều ta lỡ vướng, muộn màng.. phố ơi. mtlove
Ngược lối yêu
Anh yêu từ bao nhiêu tuổi?
Mà tình cứ mãi hanh hao
Thuỷ chung được bao nhiêu buổi ?
Để giờ em cứ lao đao.
Giá mà mình chẳng gặp nhau
Thì không có gì để trách
Và anh không là nỗi đau
Còn em chẳng thành tàn tích.
Buồn đã đi vào sử sách
Em lật cũng nát ngày xưa
Cuộc đời được in trên vách
Lạnh lòng theo từng trận mưa.
Anh thấy duyên nợ tận chưa?
Hay còn quá nhiều gian dối
Và em chẳng là một nửa
Nên anh ghép chẳng thành đôi.
Love
Còn không ? nỗi nhớ... Còn không ? nỗi nhớ người dưng. Mà nghe trong gió rét từng câu thơ Mây đùa, nắng cũng vu vơ Cớ gì ai cứ giăng mưa lối này ? Còn không? nỗi nhớ đêm - ngày. Dường như khoảng cách khi đầy, khi vơi. Buồn này, ai giấu ? ai khơi? Mà nghe trời đất dội lời cỏ cây? Còn không? nỗi nhớ mượn - vay. Mà trông sông nước muốn thay đổi dòng? * Người dưng, dò chẳng được lòng Nên ta, nỗi nhớ bềnh bồng... lang thang... mtl@ * mượn ý thơ langthang_bnn (sông đáp rồi sông cũng đổi dòng)
Cũng Đành Nợ Anh Bờ cát trắng, phía hoàng hôn hối hả Em ngược chiều, tiễn ngày tháng ra khơi Thành phố nhỏ hiền ngoan ngày cuối hạ Anh không còn, em quên buổi rong chơi Trăng gõ cửa, mùa thu vang khúc nhạc Bởi yêu anh, nên thấy nợ cuộc tình Thôi cũng đành, lời yêu em xin khất Anh dỗi hờn, em lần nữa...nợ anh. mtlove
tìm anh trong nỗi nhớ... em vẽ nỗi nhớ anh trên trang giấy nỗi nhớ là môi mắt của anh nhưng chẳng tìm được trái tim nơi ấy nỗi nhớ tựa cơn gió bay nhanh anh là thật mà sao quá mong manh em dẫu cố cũng chẳng thành nét vẽ nỗi nhớ phai dần trên trang giấy lạnh anh nhạt nhòa trong nét vẽ riêng em cất nỗi nhớ cùng anh nơi góc trái tim buồn ghê lắm nhưng ai kia đâu biết nhìn trang giấy hồn như chết lịm đến bao giờ vẽ được ? thiệt..buồn ơi !! và em từ đó rong chơi quên anh để hoài còn nhớ nét vẽ ngàn năm dang dở tình anh từ đó xa xôi... mtlove
tìm quên... anh lạc giữa rừng hoa chẳng bao giờ thấy em ở đó dẫu có nghe lời thì thầm hoa cỏ cũng chỉ là cơn gió, không phải là tiếng em em tan vào bóng đêm nếu anh đánh mất, không cách nào bắt được làm sao có thể ràng buộc ? khi anh chẳng bao giờ thuộc về em. lẽ nào trách tội trái tim vì lỡ yêu anh nhiều đến thế ? nỗi đau cạn khô những giọt lệ rơi vào đời tan vỡ em bỗng sợ quên anh. mtlove
Dỗi yêu 1 trong hàng triệu ánh mắt chợp chờn nỗi cô đơn em thấy anh cúi mặt chắc đang nhớ một người em chờ anh bên đời lặng yên như chiếc bóng anh buồn chẳng nói cười ngày đêm mơ với mộng hồn em dần lạnh cóng bởi nỗi buồn anh mang từng đêm nghe tiếng vọng của nỗi buồn lang thang đôi lần hỏi thời gian anh bao giờ tỉnh giấc để cùng em lãng đãng những tháng ngày yêu nhạu mtlove
Kẻ thứ ba Hai kẻ yêu nhau khi có sự thay đổi Một lý do buồn cười mà họ nói: đã chán nhau! Anh với em khác họ chẳng dám nói một câu Không dám đối diện với tình yêu và sự thật Những lý lẽ cho riêng chúng mình rất ác độc Rằng ai cũng đúng, không có người nào sai Nếu biết yêu để rồi sẽ chia tay Em sẽ không bao giờ nhận mình yêu anh ngày ấy. Người ta nhìn chúng ta lỗi lầm người ta mừng đến vậy Hóa ra vẫn có người còn độc hơn cả chúng ta. mtl@
Có một mùa thu như thế Em làm thơ cho riêng em, thơ buồn man mác Anh làm thơ không cho mình, tan tác cả vần thơ Gió thổi tình ý, Vèo. Trắng cả trang thơ. Mây không thèm nhận, mùa thu vẫn còn đó. Buổi sớm mai nhìn lá vàng hỏi nhỏ Cuộc tình này ai nhớ ? ai quên ? Mùa thu chợt là một cái tên Khi thu đến chẳng còn ai để nhắc Chỉ còn vẳng trên phím đàn một khúc hát "Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi..."* Mùa thu đã chết như thời gian trôi. Tình yêu cũng chết như thời gian trôi. mtl@
Yêu - không đề Một mình thêu dệt chữ Yêu Bỏ bùa mưa nắng sớm chiều ngẩn ngơ Lối về phút chốc ngập thơ Mà sao chẳng thấy ai chờ riêng ta Lẽ nào ngày tháng cách xa Từng quen chừ ngỡ như là..người dưng Giá ai đừng có ngập ngừng Ta xin hóa gió được dừng bên hiên mtlove
để còn có nhau phố xôn xao, cõi lòng ta trống vắng tình và đời, có thật sự giản đơn ? hỏi mấy người, ai tìm được bản ngã để tâm hồn thôi vướng bận âu lo gió cứ đến, rồi đi sao nắm được ? trăng cũng nhô, trăng lặn, biết đâu tìm ? ngày và đêm, thời gian như đuổi rượt thế cuộc này, mưa nắng vẫn luân phiên nếu có thể chuyển xoay được định mệnh thì hoa kia đâu hoảng hốt ngày tàn mơ nhan sắc ngủ yên trong huyền thoại khi giật mình, ánh mắt giấu hoang mang anh trót lỡ nợ duyên cùng con chữ ta kiếp này vương vấn phải câu thơ xin anh cởi trái tim mình rộng mở để ta còn góp một chút tâm tư mtlove (a di da lat oh men )
Tháng tám mùa thu (viết cho ntt)
tháng tám mùa thu
em thêm một tuổi
và nỗi buồn cứ thế lại dâng cao
màu tóc của em chẳng còn như thuở nào
đã lấp lánh một, hai, ba sợi bạc
tháng tám mùa thu
con tim anh lầm lạc
có kịp trở về giấc mộng trăm năm
hay giữa trần gian ôm bóng chị Hằng
trèo lên cung Nguyệt mơ thành chú Cuội ?!
tháng tám mùa thu
bàn tay em lạnh nguội
bên xứ sương mù, anh nắm tay ai
đoạn đường anh đi qua đó mỗi ngày
có ánh mắt ai chờ anh hẹn ước ?
tháng tám mùa thu
tình yêu em có được
là chân tình hay sự thay thế đắng cay ?
nỗi nhớ anh, theo năm tháng vơi đầy
anh có biết nỗi đau anh cho em quá lớn?!
tháng tám mùa thu
xin lòng ta độ lượng
vẫn yêu nhau như không có chuyện gì!
mtlove
aug, 2013
(năn nỉ lắm em mới viết tặng đó)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2019 22:48:35 bởi minhthanh_love >
gửi nắng cho anh phố em ươm vàng hoa nắng dịu dàng ánh mắt ai kia vấn vương bao tà áo trắng đưa nhau suốt tận nẻo về bước chân mây hoài phiêu lãng gió chiều chở nắng chơi vơi đường tơ mơ ngày mộng tháng đêm đêm trăng ngủ trên đồi tình yêu dâng tràn cơn sóng cuốn về mãi tận phương anh vòng tay em là biển rộng ôm anh giấc ngủ yên bình phố anh, sương mù giăng phủ từng đêm mưa ướt nỗi buồn tim em, anh vào trú ngụ che anh ấm lại cuộc tình mtlove
ừ thì, vậy thôi... người ta đem lửa thử vàng đem vàng để thử họ hàng bà con? đàn bà để thử đàn ông sao người dại thế, long đong cả đời! đất kia chưa chắc xa trời và ta chưa chắc gần người dài lâu! ừ thì, ta chẳng còn nhau người đi, ta ở. chẳng ai đau, ta buồn. suối đi đâu cũng về nguồn ta đến đâu, cũng quê hương là người. níu chi duyên để hợt hời tình này trả hết một lời cho xong! dẫu ta yêu có thật lòng giờ đây cũng chỉ bằng không! cũng đành... mtlove
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: