đi giữa hoàng hôn bụi thời gian, phủ kín màu ký ức
hương cỏ may lan man khắp nẻo đường
chẳng còn ai đợi ai như ngày đó
nỗi đợi chờ đã thấy chớm phong sương
lạnh nỗi nhớ, hoàng hôn rong ruổi miết
nắng đã tàn, mây dệt tím cao nguyên
đồi khúc khuỷ, chênh vênh đếm bước
dõi mắt tìm một tia nắng xuyên đêm
bên kia núi, đàn chim bay về tổ
muộn lắm rồi, tìm đâu mái hiên che
chỉ thấy bóng mình in vách núi
vọng giữa trời những câu hỏi, chẳng ai nghe !
nơi đây chẳng có cầu tre lắc lẻo
chẳng có con đò gọi khách sang sông
chẳng có người dân gạnh mạ ra đồng
chỉ có rừng cây bạc ngàn xanh ngút
trăng tìm đến, chiều muộn màng hối thúc
đâu là nhà ? vầng cổ tích đi hoang
quê hương ấy xa dần trong tầm mắt
chỉ còn bóng mình tựa đá cuội...
thời gian... !
ms witch
London
30 July 2022