![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
TRANG THƠ NGUYỄN VĂN PHÚ
TA VỀ TA TẮM AO TA Nguyễn Văn Phú . Ông bà tóc bạc trắng đầu Nhưng tình yêu chửa phai mầu đâu nha. Không đi du lịch được xa Chân đau, cứ dạo quanh nhà vẫn vui. . Trong sân cũng có ghế ngồi Bước ra ngoài ngõ, tí thôi có vườn. Những hàng cây nhỏ đang vươn Nhành hoa khoe sắc tỏa hương diệu kỳ. . Nhớ ngày còn trẻ, lắm khi Chán vườn hoa bé, bỏ đi kiếm tìm Rừng cây: hoa lắm, nhiều chim, Có cây cổ thụ, đứng im bao đời. . . . Hôm nay, ngày ấy xa rồi; Cái chân mỏi mệt. Thôi, ngồi trong sân. Gần nhà, chỉ mấy bước chân Ngồi đâu chả được, mùa xuân vẫn về. . Ông Trời tính toán khéo ghê Nắng to vẫn có cây che mát đầu. Cần gì tìm kiếm ở đâu Người xưa đã dậy những câu để đời. . Nhân đây xin nhắc lại lời Câu ca dao có từ thời rất xa: “Ta về ta tắm ao ta Dù trong dù đục, ao nhà vẫn hơn”. .
Paris, tháng 2/2024, đăng ngày 15/2/2024 (P0484), Nguyễn Văn Phú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2024 00:23:10 bởi Phu Nguyen Van >
THĂM LA DÉFENSE – PARIS Nguyễn Văn Phú . Ơ hay, sân thượng đây ư ? Mà sao rộng lớn, giống như quảng trường Có sân, có ghế, có đường Y như ở dưới phố phường văn minh. . Nếu đem so với Mỹ Đình Thì sân đá bóng nhà mình bé hơn. Khu nhà này ở La ĐơPhoong (La Défens) Khách ngồi cả buổi, vẫn còn muốn thăm. .
La Défense, Paris 17-2-2024, (P0485) Nguyễn văn Phú (La Défense là một khu vực đô thị nằm ở ngoại ô thành phố Paris. Đây là khu phố văn phòng quan trọng bậc nhất châu Âu, với nhiều nhà chọc trời, tập trung những công ty lớn hàng đầu Pháp cũng như thế giới.
Wikipedia)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2024 15:25:16 bởi Phu Nguyen Van >
CÙNG CHUNG, CHƯA HẲN ĐÃ LÀ CHIA HAI Nguyễn Văn Phú . Chuyện từ xưa, tiếng việt ta Giản đơn có lý, nhưng mà rất vui Xin đưa một ví dụ thôi Một từ quen thuộc, mọi nơi đều dùng. . Ấy là nhắc đến chữ “cùng” Mọi người đều hiểu là chung một long Muốn cho đại sự hanh thông Việc to, “chia” nhỏ, thong dong nhẹ nhàng. . Trong tình chồng vợ tao khang “Chia” đôi gánh nặng, bên chàng phần to. Còn em liễu yếu đào tơ “Cùng” anh “chia” ít, bớt cho nhọc nhằn. . Đến khi “cùng” ngủ “cùng” ăn Chung mâm chung bát, chung chăn chung giường “Cùng” ăn, hai bát là thường Nhưng lúc lên giường “cùng” ngủ, một chăn. . “Cùng” đi là cả bốn chân Trèo đèo lội suối, đều cần vượt qua Khi mua vé để đi xa Tiền chi hai đứa ắt là gấp đôi. . “Cùng” và “chia”, rất lôi thôi. Bảo “chia” mà lại gấp đôi. Lạ lùng ! Lúc nào “chia” ? Lúc nào “cùng”? Xin chàng xét kỹ. Chớ khùng, nổi điên ! .
Paris, tháng 3/2024 (P0486), đăng ngày 4/3/2024, Nguyễn Văn Phú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2024 15:19:41 bởi Phu Nguyen Van >
NGÀY NÀY HƠN BỐN MƯƠI NĂM TRƯỚC (8/3/1980 – 8/3/2024) Nguyễn Văn Phú . Hôm nay em mặc áo dài Còn anh ra chợ mua vài bông hoa Nhân ngày mùng tám tháng ba (8-3) Nhắc về kỷ niệm không xa, một thời. . Đã hơn bốn chục năm rồi Cái ngày con lớn ra đời : tháng ba Ngày mùng một, cũng chính là Ngày rằm âm lịch (*)! Cả nhà vẫn vui. . Hết tuần ở bệnh viền rồi Đón về nhà khách, bên đồi Bảo Sơn (**). Sang ngày mùng tám vui hơn. Tuy nghèo nhưng chợ vẫn còn bán hoa. . Đúng vào hôm ấy, anh ra Vĩnh Yên, chợ chỉ cách nhà hơn cây, Chẳng cần mặc cả, mua ngay Vài bông hoa nhỏ mừng ngày “Chị em”. . Hôm nay giở ảnh cũ xem: Bốn mươi năm, một thước phim cuộc đời. Bốn mươi năm, đã qua rồi Bốn mươi năm, một góc trời quê hương. .
Paris, dịp lễ kỷ niệm ngày 8/3/2024 (P0487), đăng ngày 6/3/2024, Nguyễn Văn Phú (*) Ngày 1/3 năm 1980 trùng vào ngày rằm tháng giêng âm lịch
(**) Nhà khách của Học Viện Kỹ thuật Quân sự ở ngay trong khu tập thể của Trường, xóm Bảo Sơn, Vĩnh Yên.
TRÂU TA ĂN CỎ ĐỒNG TA Nguyễn Văn Phú . « Trâu ta ăn có đồng ta Tuy rằng cỏ cụt, nhưng mà cỏ thơm »(*). Ngày xưa anh nhớ có hôm Em tìm anh để hỏi luôn mấy lần. . Nghe rồi anh cứ lần khân Muốn tìm câu giải, một lần cho hay. Trải bao năm tháng, hôm nay Tự dưng anh nhớ những ngày tuổi thơ. . . . Cuối thu cây cỏ xác xơ Chăn trâu ruộng thấp, qua bờ ruộng cao Cỏ non vừa mới hôm nào Xanh tươi là thế, mà sao hết rồi ? . Chỉ toàn lá úa vàng thôi, Trâu già ăn được, nghé thời nhịn không. Để rồi qua suốt mùa đông Ruộng khô nứt nẻ, cỏ không mọc mà. . Nhưng may trâu ở làng ta Buổi tối về nhà, đã có rơm thay Trâu lo việc nặng kéo cày Tối về mệt mỏi, có ngay rơm nhà. . «Trâu ta ăn cỏ đồng ta Mùa nào hết cỏ về nhà ăn rơm »* Đồng ta cho gạo cho cơm Trâu ta ăn cỏ, ăn rơm đồng nhà. .
Paris tháng 3/2024 (P0488), đăng ngày 9/3/2024, Nguyễn văn Phú (*) Câu ca dao cũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2024 04:59:47 bởi Phu Nguyen Van >
BÌNH THƠ CỦA BẠN THÀNH VŨ
(Sau khi đọc bài «Đồng môn đồng hương đồng đội » trên trang của bạn Thành Vũ ngày 24-3-2024) . Đồng môn, đồng đội đồng hương, Bạn tôi gói lại thành thương «ba đồng». Thắm sâu từ tận đáy lòng, Qua năm tháng vẫn sáng trong nghĩa nồng. . Giọt sương nhỏ bé hư không, Hợp thành biển lớn, mênh mông tình người. Chúc mừng đồng đội của tôi, Cũng là bạn học một thời ở quê. . Paris, ngày 25-3-2024 (P0489), Nguyễn Văn Phú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2024 14:23:57 bởi Phu Nguyen Van >
QUY LUẬT CỦA MUÔN LOÀI Nguyễn Văn Phú . Lá rụng dưới chân một lớp đầy Bạn bè ta hỡi, có ai hay Mùa thu đi để mùa đông tới Chỉ có cành khô, với gôc cây. . Quy luật ngàn xưa đã định rồi ! Muôn loài cỏ dại với con người Không ai tránh được, đều như thế. Cây cỏ hết mùa ắt héo thôi. . Xuân đến cỏ cây lại hé xanh Má em hồng lựng hút hồn anh Cánh đồng tít tắp mầu xanh biếc Gom sữa cho đời, cây lớn nhanh. . Thu héo lá vàng xào xạc bay Anh già lọm khọm, trách làn mây Đùa vui bỡn cợt rồi bay mất Để lại đồng khô, trơ gốc cây. . Cỏ dại : chu kỳ đúng một năm Cho người đời cứ mãi băn khoăn Luật Trời ban bất công bằng nhỉ : Tuổi của cây già, tính mấy trăm ! . Trời đã nghe ra, thấu hiểu rồi. Khổ thay luật có tự muôn đời Bao loài cây cỏ đều vui cả Là lẽ tự nhiên ở dưới Trời. .
Paris, 12/4/2024 (P0490), Nguyễn Văn Phú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2024 15:43:57 bởi Phu Nguyen Van >
HOA ANH ĐÀO NHẬT Ở PÁC ĐƠ XÔ Nguyễn văn Phú . Em là con gái Á Đông Ngày ấy theo chồng về Pác - Đờ - Xô (Parc de Sceaux) Chuyện tình em : một giấc mơ Bao nhiêu năm, đến bây giờ ai hay. . Riêng em, em nhớ cái ngày Xa xôi em đến nơi này cùng anh Giữa vùng cây cỏ tươi xanh Trong vườn Thượng Uyển*, Cha dành đã lâu. . Mẹ Cha ấp ủ từ đầu Cưới con gái Nhật làm dâu xứ này Để rồi sau, đến một ngày Mấy trăm cây nhỏ, máy bay đưa về. . Mẹ cha bảo, ở xa quê Hai loài : trắng, đỏ, đi về vui hơn. Thế là em được trồng luôn, Một trăm (100) cây trắng trong vườn đầu tiên. . Vườn sau, cũng kế gần bên Trăm năm mươi (150) nữa, đặt tên : «Anh Đào». Bây giờ du khách bước vào Tháng tư hoa nở nôn nao, đợi chờ. . Chính em ngày ấy không ngờ Hôm nay hoa đẹp như mơ giữa đời. Pác Đờ Xô thật tuyệt vời Hoa Anh Đào Nhật, dưới trời châu Âu. .
Parc de Sceaux – ngoại ô Paris, 13/4/2024 (P0491), Nguyễn văn Phú *Parc de Sceaux là vườn dành để du ngoạn săn bắn từ thời Vua Louis XI. Đây là một khu vườn rộng, đẹp xây dựng lâu đời, rất kỳ công, là điểm du lịch tuyệt vời cho khách thập phương khi đã đến châu Âu. Điểm nhấn ở đây có hai vườn hoa anh đào Nhật đặt kế gần nhau, vườn hoa trắng khoảng 100 cây, vườn hoa đỏ hồng khoảng 150 cây.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2024 07:46:04 bởi Phu Nguyen Van >
CHỤP ẢNH NGHIÊNG
Nguyễn Văn Phú
. Sáng nay máy ảnh kê nghiêng Một chân máy đứng hơi xiên bên sườn Làm cho ảnh cũng nghiêng luôn Bốn người tạo dáng, đẹp hơn mọi ngày. . Kê nghiêng lại hóa ra hay ! .
Paris 17/04/2024 (P0492), Nguyễn Văn Phú
“BẮC NAM SUM HỌP, XUÂN NÀO VUI HƠN” Nguyên Văn Phú . Tháng tư bảy nhăm (4/1975), ngày cuối tháng Sáng ba mươi (30) trời rạng ánh hồng Mừng ngày thống nhất non sông Hai miền Nam - Bắc về trong một nhà. . Hòa chung tiếng vang ca dậy đất Cờ, hoa bay đỏ chật phố phường. Hôm nay một dải quê hương Bắc - Nam chung lối, chung đường thênh thang. . Dấu son đỏ tô trang lịch sử Mấy nghìn năm gìn giữ nước nhà Trọn lời thề với Ông Cha Giữ toàn vẹn Tổ quốc ta oai hùng. . Lịch sử bắt ta cùng Phương Bắc Mười bốn (14) phen thắng giặc ngoại xâm(*) Chúng đông hơn mấy chục lần Ta thề quyết chiến, giặc dần phải tan. . Viễn chinh Pháp, lại càng hùng mạnh Vẫn bị quân ta đánh tơi bời Điện Biên Phủ phải hàng rồi Giơ - ne - vơ, bắt buộc ngồi với ta. . Quân đội Mỹ, tưởng là nhất thống Trên thế gian, ai chống nổi nào ? Thế mà: “Mỹ cút, Ngụy nhào” “Bắc Nam sum họp. Xuân nào vui hơn !” .
Paris, 25/4/2024 (P0493), Nguyễn Văn Phú (1)Mượn lời của Bác Hồ làm đầu đề cho bài thơ.
(2) Lịch sử Việt Nam đã 14 lần đại thắng giặc phương Bắc xâm lươc (Wikipedia).
Hình minh họa: Mượn từ Báo Kỉntedothi ngày 5-10-2020: Khai mạc triển lãm “Hà Nội - Huế - Sài Gòn: Truyền thống và Phát triển”.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2024 04:57:01 bởi Phu Nguyen Van >
NGÀY MÙNG MỘT THÁNG SÁU, Ở TẦNG 17 - HH Nguyễn Văn Phú (Viết tặng các gia đình và các cháu nhân ngày 1/6/2024) .
Ngày mùng một tháng sáu năm nay, Quà tết và hoa đã chất đầy Con cháu cả tầng cùng có mặt Liên hoan ăn uống thật no say. . Chung cư cao vút mấy tầng mây Các bạn xa gần, đến ở đây Bỡ ngỡ ngày đầu khi mới gặp Vài hôm thân thiện, lại cười ngay. . Ngày mai em có nhớ hôm nay ? Nhớ bạn chung cư, nhớ những ngày, Quấn quýt bên nhau cùng phá cỗ Chung cư hát hát (HH) thật là hay. . Ngày 1/6/2024 - (P0494) Chung cư – Thái Hà - Hà Nội
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2024 10:47:57 bởi Phu Nguyen Van >
THÁI HÀ – CHUNG CƯ THÂN THIỆN CỦA TÔI Nguyễn Văn Phú . Phường tôi là Cổ Nhuế-2 (hai) Mặc dù mới đến chỉ vài năm thôi. Nhưng tình tôi có lâu rồi Tưởng như gắn bó từ thời xa xưa. . Thực ra, tôi bị bất ngờ ! “Sét tình” – phong cảnh như mơ giữa đời. “Hồ giao lưu” đẹp tuyệt vời, Nắng chiều in bóng mây trời Gờ-Rin (GREEN). . “Thái Hà” ngạo nghễ mọc lên Nhà tầng cao vút, giữa miền cây xanh. Giục tôi càng phải thật nhanh Hỏi cho tường tận, để giành được ngay. . Thời gian chỉ có mấy ngày Hôm sau thăm lại, càng say trong lòng. Thế là chẳng nói lòng vòng Chấm ngay “căn góc”, ở trong “Thái Hà”. . Nhà tôi, không ở Sảnh A, Mà bên phía cuối, gọi là Sảnh B, Không sao. Vẫn tiện đi về ! Đằng nào cũng phải gửi xe dưới hầm. . Gửi xong rồi, mấy bước chân Là vào thang máy càng gần. Sướng ghê. Nhà cao mà tiện đi về Có em “Thang máy” không hề mỏi chân. .
11/6/2024 (P0495) - Chung cư Thái Hà – Phường Cổ Nhuế - 2, Quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2024 10:51:35 bởi Phu Nguyen Van >
CÂY MÍT VƯỜN NHÀ Nguyễn Văn Phú . Sáu mươi năm trước con trồng Một cây mít nhỏ ở trong góc vườn Năm sau, nhập ngũ lên đường Theo đoàn quân đến chiến trường xông pha. . Kể từ ngày đó, con xa Mảnh vườn bé nhỏ, mái nhà thân yêu. Đã bao nhiêu buổi sớm, chiều Mẹ ngồi tựa cửa dõi theo chim trời. . Con đi khắp chốn cùng nơi Lên rừng xuống biển, một đời bôn ba Mười năm, mới được thăm nhà Bóng cây mít đã la đà trước sân. . Mẹ cha, cuộc sống tảo tần Mỏi mòn ngồi ngóng bước chân con về. “Giấy rách phải giữ lấy lề”* Mong con giữ trọn tình quê, phép nhà. . Bây giờ Cha Mẹ đã xa, Cháu con, lại ghé thăm nhà, chốn xưa. Đầu vườn cành mít đung đưa Hương thơm quả chín mới vừa hôm qua. . Ngày xưa cây mít sau nhà, Từ ngày xây lại, mít ra trước thềm. Cảnh xưa, nhà thật êm đềm Chúng con giữ, để xây thêm bệ thờ. . Hải Dương, tháng 7/2024 (P0496) Nguyễn Văn Phú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2024 08:19:40 bởi Phu Nguyen Van >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: