HOA HỒNG VẪN NỞ
HOA HỒNG VẪN NỞ ! (Em Mai Bằng đã yên nghỉ nghìn thu. Thầy cầu mong em thanh thản miền cực lạc !)
Sau năm 75, tôi tiếp tục dạy học một thời gian rồi xin nghỉ. Tôi bỏ dạy, về làm khung xe đạp. Tôi làm một anh thợ hàn, gạt bỏ mọi tư duy, gạt bỏ mọi chuyện thị phi. Tôi trở thành một … hàn sĩ, ừ mà hàn sĩ là thợ hàn!!! Tôi lấy thế làm hạnh phúc. Ngày lao động, đêm ngủ khì! Thế nhưng một buổi tối, hôm ấy khoảng 8 giờ, có tiếng gọi: - Thầy! Thầy Tuấn! Tôi nhìn ra ngoài, một thanh niên, người tầm thước trung bình, áo quần nghiêm chỉnh. - Thầy Tuấn, em là HS Bồ Đề đây! Tôi bước ra sân, mở cửa cho em, mời em ngồi ở ghế có bàn kê sát cửa sổ. Tôi nhìn em HS và nói: - Thầy xin lỗi em thầy không nhớ tên - Em là Mai Bằng, HS Bồ Đề học triết với thầy. - Chào em, em đến thầy chơi hay có việc gì? - Dạ em muốn mời thầy uống với em ly bia! Tôi sững sờ nhìn Bằng, cảm động, không ngờ giữa đêm hôm khuya thế này lại có một HS đến thăm mình và muốn uống bia với mình. Tôi nói: - Chà! Bây giờ đi tôi cũng nhác quá, hay ta uống nước trà cũng được! - Không thầy! em có mang theo đây! Thầy cho em mượn 2 cái ly. Bằng nói xong đi ra cửa lấy 2 chai bia mua sẵn để nơi xe Honda. Tôi vào lấy 2 cái ly để trên bàn. Vậy là hai thầy trò cụng ly. Hôm ấy Bằng kể Bằng đi làm ở Ủy Ban TP, Bằng vẫn biết tôi làm sườn xe đạp. Bằng nói: - Em đi làm nhà nước nhưng em vẫn nhớ những ngày đi học tại trường Bồ Đề. Em nhớ trường, nhớ thầy. Tôi cảm động không ngờ một người đi làm với nhà nước XHCN mà vẫn đến với tôi. Bạn nên biết giai đoạn bao cấp, rất căng về chính trị, nhiều lần gặp vài HS mà tôi biết, thấy tôi các em không chào vì sợ ảnh hưởng này nọ, … Sau này, có lần họp mặt CHS Bồ Đề, tôi có nhắc em Mai Bằng và các HS Bồ Đề cho biết em đã bệnh mà qua đời. Hôm đó tôi nhờ mấy em đưa tôi đến nhà thắp hương cho em. Các bạn cũng biết đó, trong thời kỳ bao cấp XHCN, miền Nam bước đầu, tất cả mọi nghành nghề kinh doanh theo lời ông nhà nước ni phổ biến, đều phải đưa vô hợp tác xã, Quốc doanh, không cho phép làm cá thể. Như nghề hàn đây, chỉ cho phép sửa khung xe đạp, không được sản xuất khung nghĩa là cấm làm sườn mới ! Sau nhiều lần mò mẫm tôi được biết giấy phép cấp cho, chỉ được hàn sửa khung xe đạp, nhưng mọi người đều làm chui hết, vấn đề là phải cẩn thận, lo đối phó mấy ông Quản lý thị trường. Và cố nhiên tôi vẫn làm khung xe đạp mới nhưng làm lén, làm đêm, làm mà phải lo đề phòng, và nhất là phải biết linh động nghĩa là tặng quà, tặng khung xe, … thế là ….rồi cũng qua thôi ! Thế nhưng đi đêm lâu ngày gặp ma ! Một hôm tôi đang hàn khung xe bị quản lý thị trường ốp vô, lập biên bản bắt quả tang tôi đang hàn khung mới và nhất là bắt gặp mấy cái khung mới đang để dựa sát tường ! Hôm ấy không hiểu sao mà quá căng, chắc là có chiến dịch. Thế là bin hàn của tôi bị tịch thu cùng với chai oxygen. Biên bản lập xong, tôi được viết một cái giấy tịch thu bộ hàn hơi và hẹn 5 ngày sau lên đường Trần Quốc Toản giải quyết. 3 ngày sau, tôi có giấy mời lên Ban Quản lý thị trường TP ở đường Trần Quốc Toản. Tôi nghĩ thầm: Ha ! sớm hơn hai ngày so với biên bản. Chẳng biết có chi đây. Sáng hôm đó, tôi lên đúng giờ hẹn, vào phòng đợi, chờ ! Khoảng 15 phút sau, có người ra mời tôi vô phòng. Một người ngồi trên ghế xoay, sau bàn làm việc đứng dậy bắt tay tôi và chào: - Thưa thầy ! Tôi ngạc nhiên: - Em biết tôi ? - Dạ ! thầy là thầy Tuấn làm sao mà em không biết được. Xong người ấy nói tiếp: - Hôm trước Quản lý thị trường có tịch thu của thầy bộ đồ hàn. Thôi em để thầy chở đồ về! Thầy về chỉ nên hàn sửa khung xe thôi. Đừng có hàn khung mới nữa. Để em cho người chở về nhà trở lại. Thầy khỏi trả tiền xe. Tôi cảm ơn rối rít và nói: - Được rồi. Quá sức cảm ơn em ! Ra về tôi vẫn nghĩ rằng đây đích thị là học trò mà mình không nhớ tên thôi. Tình thầy trò vẫn có một cái gì đó làm cho tôi bồi hồi, cảm động. Ít nhất trong những điêu tàn của những giá trị tinh thần tốt đẹp bị phá sản, vẫn còn một cái gì đó để tôi níu lấy như người sắp bị đuối nước níu được chiếc phao, Hãy cố bám lấy để vực dậy !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2019 22:44:02 bởi Nguyễn Lương Tuấn >
Đọc lại bài viết này mình vẫn cảm động mặc dù mình là tác giả !
HOA HỒNG VẪN NỞ
đã mang vào thư viện
Chúc tác giả luôn an, vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: