NGÀY 5 THÁNG 5 TÔI NHỚ CHA TÔI

Tác giả Bài
Nguyễn Lương Tuấn
  • Số bài : 223
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.03.2011
NGÀY 5 THÁNG 5 TÔI NHỚ CHA TÔI - 01.06.2019 23:05:21
NGÀY 5.5 TÔI NHỚ CHA TÔI
Thời gian nầy tôi nhớ Huế. Có phải chỉ còn mấy hôm nữa là ngày 5.5, ngày mà người VN mình vẫn nói là ăn tết 5 tháng 5. Thật ra đây là tết Đoan Ngọ của người Tàu. Họ xâm lăng VN đô hộ VN cả ngàn năm, một số phong tục tập quán của họ đã thâm nhập vào VN, trong đó có ngày 5.5 âm lịch. 
Với tôi, những ngày lễ tết, kỵ giỗ, … lòng tôi vẫn hướng vọng về nơi chốn đầy thân thương, ấm áp, trong đó sáng rực hình ảnh cha tôi - mạnh mẽ, tươi trẻ với nụ cười quyết đoán mang theo niềm vui lan tõa cả gia đình.
Ôi ! tôi nhớ Huế, nhớ cha tôi, nhớ ngôi nhà tuổi thơ, nhớ những tháng ngày hạnh phúc bên cha, bà nội, các anh chị, nhớ xóm Chợ Dinh, những ngôi nhà chung quanh, những hàng già tàu xanh mát và ngày 5/5 âm lịch là một ngày tết thứ hai sau tết Nguyên đán. 
Từ sáng ngày mồng 4,. Tiếng vịt kêu cạp cạp vang lên lanh lảnh từ dưới bến đò Chợ Dinh. Các bà bên kia sông mang vịt qua đây bán. Và rồi tiếng vịt vẫn vang mãi từ các nhà chung quanh. 
Mắt tôi nhìn qua các nhà lân cận, tôi thấy các đồ chưng trên bàn thờ như đèn, lư hương, bát nhang, … đều được bà con đem ra chùi rửa sạch sẽ, chuẩn bị cho ngày mồng 5.
Nhớ mãi cái sân nhà, cái bể cạn, nơi tôi vẫn đứng, ngồi, loay hoay nhìn chị rửa đồ chưng trên bàn thờ. Nhớ cái lan can tôi để mấy cái bình và chuẩn bị cắm hoa chưng trên bàn thờ cúng.
Ngày nầy tôi cảm nhận y hệt ngày tết. Vì cha tôi đã cho học trò nghỉ việc về nhà ăn lễ mùng 5. Dịp nầy, cha tôi đều đã cho may áo quần mới cho học trò học việc cùng gia đình từ tháng trước. Tôi như sống lại cảm giác vui mừng khi qua nhà bác Oanh để nhận đồ mới mà bác Biên, chủ tiệm may đã giao…đúng là một ngày tết thứ hai. 
Buổi trưa mồng 5, không khí yên ắng, tịch mịch y như chiều 30 tết. 
Kí ức tôi về ngày mồng 5 vẫn là buổi trưa, tôi nằm ngủ trên bộ ngựa gõ ở căn bên nhà chính, tôi nghe thoang thoảng mùi thịt vịt. Tôi nghĩ là thịt vịt bị rơi đâu đây trong góc nhà. Nhưng sau đó, tôi đã phát hiện thì ra do ăn thịt vịt, cháo vit, cộng với trời nóng tóe lửa, mồ hôi tôi tháo ra, mới nghe nồng nàn mùi vịt 
Buổi chiều, cha tôi lại chở tôi đi thăm bà con trên chiếc xe gắn máy cuả Đức, tiếng nổ nghe bịch bịch thật vui tai. Tôi nhớ mãi ngôi nhà của ngoại ở trong nội thành, có cây đào trong sân và dáng ngoại lui cui, lưng còng, đang quét lá vàng.
Rồi cha tôi lại xuôi về Bao Vinh, ghé thăm dì Quế, dì Dung. Sau đó ông lại chở tôi đi tiếp về Địa Linh ghé thăm hai bác, bác Trương Hè và bác Trương Chái - hai người bác ni gọi mệ nội tôi bằng o ruột. Tôi thích ngôi nhà của bác Hè, cái sân rộng, bước ra khỏi sân, băng qua con đường đá sỏi nhỏ là có con bến. Dòng nước xanh ngắt, hiền hòa yên tỉnh. Tôi nghe vẳng tiếng chim kêu trên cành sung rủ bóng xuống dòng sông.
Nhớ quá bạn ơi ! Những người thân yêu giờ chẳng còn ai
Hơn nửa thế kỷ rồi ! Hương vị ngày mồng 5 vẫn theo tôi hoài. 
Dòng đời trôi nổi, tôi xa Huế, xa nhà đã 46 năm nhưng ký ức về ngày 5 tháng 5 âm lịch thời xa xăm vẫn không mờ nhạt trong tôi..
Những người yêu thương của tôi - nơi chốn ấy, thời gian ấy, mãi mãi ... !
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2019 23:06:54 bởi Nguyễn Lương Tuấn >