THƠ TÌNH : Mặc Tiêu Phong Mộng Thi Ký
mactieuphong 06.08.2019 16:10:38 (permalink)
0
Tình Cờ
Có những cuộc gặp gỡ quá tình cờ
Người xa lạ bỗng trở thành nỗi nhớ
Chẳng quen nhau,con đường đi cách trở
Sao trong đời hơi thở muốn gần nhau

Duyên là gì, từ mãi trước đến sau
Người đời vẫn cho nhau lời ước hẹn
Khi ở bên lòng thẹn thùng bẽn lẽn
Cách xa rồi tiếc nhớ nghẹn vào tim !

Tình là gì, làm thổn thức con tim
Cho day dứt nỗi niềm vùng nhung nhớ
Em xa xôi, hay dịu dàng rộng mở
Anh đi về vẫn trăn trở ngày đêm

Chỉ một lần ngắn ngủi ở gần bên 
Chuyến tàu ấy cũng trở thành nỗi nhớ
Tàu cho ta được một lần gặp gỡ
Phút chuyện trò bỡ ngỡ lúc làm quen

Em là ai, Em từ nơi nào đến
Sao như quen,Anh mến đến vô cùng
Em cho Anh một day dứt mông lung
Cùng ánh mắt thẹn thùng Em thầm gởi

Gặp thấy Em, Anh như mùa xuân mới
Gió xuân tươi phơi phới gấp trăm lần
Gặp Em rồi Anh chẳng chút phân vân
Anh sẽ đến y như lần hẹn ước...

Mặc Tiêu phong
3-2014
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2019 15:14:37 bởi mactieuphong >
#1
    mactieuphong 06.08.2019 16:20:54 (permalink)
    0
    Nợ Nhau
    Nợ nhau từ cái liếc nhìn
    Nợ nhau bởi lúng liếng xinh đồng tiền
    Nợ nhau câu chuyện đầu tiên
    Nợ nhau cái hẹn nên duyên tình cờ 
    Nợ nhau nên thắm duyên mơ 
    Nợ nhau từ đó, bao giờ cho phai...
    Tình yêu nợ chữ lâu dài
    Đơn côi nợ mảnh tình phai kiếm tìm
    Trời xanh nợ mõi cánh chim
    Đời xanh nợ nghĩa ta tìm gặp nhau
    Nợ nhau chỉ bởi nợ nhau
    Người dưng khác họ, duyên đầu kể chi...

    Mặc Tiêu Phong
    11.12.014
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2019 17:06:03 bởi mactieuphong >
    #2
      mactieuphong 06.08.2019 16:32:32 (permalink)
      0
      Có Lần
      Có lần, lén trộm nhìn em
      Thấy yêu mái tóc dài đen mượt mà 
      Có lần, lén trộm liếc qua
      Thấy yêu đôi mắt hiền hòa dễ thương
      Có lần gặp gỡ trên đường
      Bỗng dưng bối rối nhường em vụng về
      Có lần nghe khúc chân quê
      Chợt ta nhớ lối đi về nhà em.... 
      Có lần tối đã lên đèn
      Lòng anh thổn thức: " làm quen thế nào ! "
      Có lần trăng sáng trên cao
      Nụ hôn say đắm, ta vào yêu đương...

      4.8.014
      Mặc Tiêu Phong
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2019 17:04:25 bởi mactieuphong >
      #3
        mactieuphong 06.08.2019 16:52:46 (permalink)
        0
        Mộng Đời
        Mộng đời như gió lang thang
        Đang vui vầy đó lỡ làng biết đâu !
        Trời xa cao tít đỉnh đầu
        Em xa biết mấy bởi câu hỏi chào
        Ngoài hiên nhành giấy xôn xao
        Xác hoa lả tả sân vào nhà Anh 
        Nắng thiêu hoa Lựu đỏ cành
        Tình Em thiêu cháy tim Anh thủơ nào.
        Mây trời lơ lững từng cao
        Gió còn lang bạt, mộng nào với ta !

        Mặc Tiêu Phong
        03.014
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2019 17:05:14 bởi mactieuphong >
        #4
          mactieuphong 06.08.2019 17:03:38 (permalink)
          0
          Biển Tình
          Tâm hồn ta như biển rộng mênh mông
          Lòng sâu thẳm tình thầm không thấy đáy
          Đời là mây bay ngang qua trời ấy
          Mãi đi về bỏ lại nắng nơi đây.

          Người đâu rồi có thấy biển đang say...
          Màu xanh biếc, mây bay nhìn sóng bạc
          Đá thời gian phai mòn nằm rải rác
          Để cho buồn,chân lạc,cát xô chân...

          Nơi một mình hoài niệm với bâng khuâng
          Nhìn biển rộng mà trông về dĩ vãng
          Ai vẽ tô biển trời kia tươi sáng
          Xanh một màu hy vọng giữa nhân gian.

          Biển ru tình cho hồn mãi lang thang...
          Thành khúc hát đang dạt dào vọng mãi
          Thành câu thơ vắt ngang tình hoang dại
          Nên mộng đời Biển chẳng thể nào phai....

          Mặc Tiêu Phong
          19.7.014
           
          #5
            mactieuphong 06.08.2019 17:09:26 (permalink)
            0
            Mùa Xuân Cho Em 
            Em đến bên anh khi vết lòng rát bỏng
            Nỗi đau tình xé vụn trái tim non.
            Anh biết em tình quá khứ vẫn còn
            Và day dứt mỗi khi lòng nhớ đến.

            Ta gặp nhau khi mưa mùa Đông đến
            Giữa đêm khuya lặng lẽ thật tình cờ
            Trong mưa phùn em thất thểu bơ vơ
            Chiếc váy trắng ướt mem làm nổi bật

            Anh nhìn em như lạ trong trời đất
            Như nữ thần đang dệt những sợi mưa
            Dưới ánh đèn đôi mắt lệ chan mưa
            Anh thương cảm cho người vừa đau khổ.

            Anh đến bên em cũng định mệnh từ đó.
            Cũng mưa giăng kín khắp lối anh về,
            Giữa tháng ngày chân còn mãi lạc mê
            Anh quên mất tình để làm chi nữa !

            Chợt em đến làm khơi bùng ngọn lửa
            Đỏ yêu thương anh hạnh phúc muôn lần
            Em bên anh tình cũng lịm lâng lâng
            Dần quên hết những tháng ngày đau khổ.

            Tình ta đẹp cũng bắt đầu từ đó
            Gió đông lay cũng chẳng lạnh tim mình
            Dạo biển chiều em tóc rối thật xinh
            Tay siết chặt sợ tình mình bay mất.

            Ta say sưa trong tình yêu trời đất
            Dù mưa đông vẫn ngây ngất tim mình
            Rồi một ngày em chợt bỗng lặng thinh
            Khi gặp lại Người,mối tình xưa cũ...
            ***
            Biển gào thét trong trời mưa gió hú
            Sóng gầm vang xô ghềnh đá nao lòng
            Biệt vài ngày giận dỗi nỗi nhớ mong
            Tình rơi rớt sâu muôn ngàn vực thẳm

            Em trong anh giờ muôn ngàn rối rắm
            Đã bên anh vội vã quá tình cờ?
            Mấy hôm rày anh nửa tỉnh nửa mơ
            Chờ em tới nhưng em nào đâu tới !

            Giận em thế nhưng lòng anh vẫn đợi
            Gió mưa kia vẫn lạnh buốt rơi đầy
            Em bây giờ xa lạ với bàn tay
            Vòng ôm ấp và nụ hôn nồng cháy

            Giận em nhiều nhưng lòng thương biết mấy
            Viết cho em phong thư cuối đong đầy
            Em xa rồi hay em vẫn còn đây
            Em có chắc hạnh phúc bên người ấy?!

            Giữa tình anh và tình người bên đấy
            Em xôn xao hạnh phúc bấy nhiêu lần ?
            Anh yêu em không một chút phân vân
            Tình anh chết và chẳng cần em nữa !
            *****
            Biển chiều nay vẫn vọng vang lời hứa
            Tàn Đông trôi như rửa vết đau lòng
            Gió đường chiều thả bước thấy trống không
            Em lại đến nhà anh không hẹn trước

            Anh ngạc nhiên sững sờ không hiểu được 
            Em vô tư cười nói giống bao ngày
            Anh bần thần như kẻ giữa mộng say
            Em ôm anh,một nụ hôn nồng cháy !

            Trong vòng tay đôi mắt em lệ chảy
            Cho tôi hay em suy nghĩ rất nhiều
            Thời gian qua em cân nhắc bao nhiêu
            Tình tôi mới là điều em cần nhất

            Tình cũ kia là bụi trong trời đất 
            Đã qua đi chẳng níu kéo làm gì
            Dù họ về gắn lại mối tình si
            Em nghĩ kỹ chỉ nên làm bạn cũ

            Em bên anh chỉ thế thôi là đủ
            Không cao sang,chỉ ấp ủ mộng vàng
            Em yêu anh một tình cảm chứa chan
            Và sẽ thế vượt qua bao ngày tháng
            ***
            Nắng Xuân qua mùa đông đi mất dạng
            Ấm yêu thương xanh chồi sống mỡ màng
            Em bên anh tay chung bước lang thang
            Dạo biển sớm ngập tràn niềm hạnh phúc

            Em có thấy cuộc sống đang tiếp tục
            Em và anh cùng sánh bước trong đời
            Xuân trong lòng xuân đến khắp muôn nơi
            Một Xuân mới trọn đời bên em đó !

            Mặc Tiêu Phong
            3-2014
             
            #6
              mactieuphong 06.08.2019 17:12:59 (permalink)
              0
              Biển Xưa
              Anh dạo biển vào chiều thu lộng gió
              Cánh hải âu lơ lững lượn nghiêng chao
              Áng mây xa nhìn sóng biển rì rào
              Lòng gợi nhớ tuổi mộng nào xanh biếc.

              Sóng lênh đênh dập dềnh thuyền vẫn lướt
              Gió phong trần sao thổi mộng tình ta
              Biển mênh mông sóng rẽ bến gọi nhà
              Ta phiêu lãng vì tình là xa vắng

              Biển chiều nay,biển lòng không phẳng lặng
              Mắt dõi xa, khói thuốc cũng nhạt nhòa
              Chân trời nào sẽ gặp lại màu hoa
              Biển nơi này sóng buồn man mác quá

              Trời vẫn xanh, tuổi đời nhanh đến lạ
              Nhịp thời gian theo sóng vỗ vô tình
              Anh và em khoảng cách mấy nhân sinh
              Sao để lỡ chuyện tình theo dĩ vãng...

              Mặc Tiêu Phong
              Hòn Chồng-9-012










               
              #7
                mactieuphong 06.08.2019 17:15:55 (permalink)
                0
                Duyên Kiếp 
                Ta tìm em, 
                Rách biết mấy đôi giày thời gian.
                Ngàn năm qua...
                Xòe bàn tay
                Vẫn...
                Vết mực.
                vạch lá, cỏ cây, 
                Vạch mây trời ,tinh tú
                Thành kẻ lãng du
                Trong bụi trần cô độc.

                Ta tìm em, 
                Chẳng biết tự khi nào
                Để gọi mốc thời gian. 
                Mây thương tình, 
                cho mượn áo
                Dệt thơ.
                Núi cõng anh,cho tầm nhìn
                Mong manh hy vọng
                Rừng cho anh màu xanh, để tha hồ
                vẽ mộng,
                Gió giúp anh, lướt thật nhanh
                Bay tìm quanh thiên hạ
                Bao la.
                Nhưng em xa, 
                Vẫn xa... 

                Trãi qua bao kiếp người, 
                Anh đóng vai đủ thứ tìm em
                Từ quan viên, lính chiến , nông phu...
                Từ sĩ tử, thầy tu, kẻ chu du Thiên hạ. 
                Bóng em xa, 
                Vẫn xa... 
                Nên anh đã xin ơn trời rộng bao la
                Cho anh được quay lại là thi sĩ
                Như khi anh gặp em
                Trên cầu, rồi trở thành tri kỷ. 
                Muôn đời qua đi
                Giờ ai nhớ được gì
                Chỉ nhớ cầu Nại Hà bao lần anh bước
                Lẫn giữa oan hồn cũng chẳng thấy bóng em ! 

                Nay nhìn xem
                Anh vẫn viết. 
                Viết ngày ,viết đêm... 
                Kính dày thêm mấy độ. 
                Đường bút phiêu linh
                Đi từ rừng đến phố,
                Ngõ hồn bay hay ảo mộng
                Giữa chốn hư không.
                Đông người đứng đó
                Em là ai
                Trong số họ ? 
                Có nhận ra ta
                Khi tình cờ trò chuyện !
                Hỡi duyên xa...
                Khi nào là
                Duyên kiếp...

                Mặc Tiêu Phong
                6.2007
                Mộng Thi Ký
                 
                #8
                  mactieuphong 06.08.2019 17:20:40 (permalink)
                  0
                  Một Chuyện Tình Với Biển
                  Biển chiều nay...
                  Có sóng,có gió,có cát,
                  Có cả áng mây xa thẳm...cuối trời... 
                  Nhàn nhạt. 
                  Lặng Lẽ,cánh hải âu
                  Lập lờ 
                  Không muốn đậu,
                  Gió thổi vì vù...
                  Đôi cánh mỏng
                  Chao đảo.
                  Biển 
                  Nghiêng nghiêng. 
                  Biển ơi !
                  Sao đời biển mênh mông thế
                  Nắng có to, gió có lớn
                  Sóng vẫn vỗ về ôm đời Cát 
                  Một dải dài
                  Lạnh nhạt,
                  Nóng bỏng.
                  Bờ cát 
                  Cuốn lấy biển
                  Cháy bỏng 
                  Vội mát rượi 
                  Những bước chân
                  In hằn trong lòng cát. 
                  Biển kiên nhẫn...
                  Dạt dào 
                  Xóa vết thương lòng
                  Bờ cát lại phẳng lì
                  Mịn màng hơn bao giờ hết.
                  Anh nắm tay em
                  Dắt đi 
                  trong biển chiều dịu nắng 
                  Biển xanh vẫn rì rào
                  Dâng từng đợt sóng vỗ dưới chân. 
                  Gió lộng 
                  Tóc em bay
                  Tà áo cả hai phần phật... 
                  Thả bước liêu xiêu trong gió chiều 
                  Anh đọc em nghe "cổ tích biển và sóng"
                  Em chăm chú 
                  đôi mắt dõi xa xăm,thả bước...
                  Bỗng,
                  Siết chặt tay anh...
                  Thơ tình hay
                  Nhưng... Sao buồn quá 
                  Phải không anh ?
                  Rồi em khoe
                  Quê em cũng có biển
                  Đồ Sơn- Sầm Sơn 
                  Nơi em lớn
                  Biển quê em đẹp
                  Thứ gì cũng có
                  Nhưng biển đó không có Anh
                  Không có bàn tay chai xạm
                  Làn da ngăm rám nắng
                  Không có vòng tay ôm riết chặt...
                  Anh nói tiếp:
                  ...và cả thẹn thùng của những nụ hôn nữa phải không?
                  Em dấu mặt ngại ngùng 
                  Ngã đầu vào vai anh
                  Vẫn bước...
                  Đến một tảng đá dài lớn chắn ngang. 
                  Em nói tảng đá kỳ lạ,vô duyên
                  Như chưa từng được vô duyên, 
                  Tự dưng nằm đây chặn lối người ta!
                  Em dặm chân, lắc đầu có vẻ hờn dỗi
                  Thật dáng yêu!
                  Anh khoe
                  Quê anh Tây nguyên
                  toàn núi rừng
                  nhiều đá rất đẹp
                  Đá ông ,đá cha,đá vợ đá chồng...
                  Nhưng chưa thấy hòn đá nào giống như em...
                  Chỉ ở đây mới có...
                  Giương đôi mắt 
                  ngạc nhiên
                  Em nhướng đôi mày thật dễ thương
                  Tò mò
                  Tại sao đá lại giống em ?
                  Anh chậm rãi thật tình
                  Vì xù xì,xấu xí
                  Vừa ngang ngạnh lại hay giận dỗi... 
                  Anh bật cười thật lớn
                  Ha ha...
                  Em rượt đuổi anh trên cát
                  Tiếng cười trong vắt như pha Lê
                  Giòn tan giữa khung trời thơ mộng
                  Đầy ắp yêu thương
                  Chúng ta lúc đó
                  Chẳng còn bầu trời nào
                  Biển nào
                  Xanh
                  Đẹp và vui hơn thế cả!
                  Thời gian
                  Đã cuối Hạ 
                  Em trở ra Hà Nội 
                  Đến trường mới
                  Xa anh,
                  Xa biển Nha Trang này
                  Ngày qua ngày...
                  Xa em
                  anh vẫn nhung nhớ
                  Những lá thư cách trở 
                  Chẳng kéo lại gần thêm,
                  thưa dần
                  Thưa dần
                  Và em im bặt
                  Rồi một hôm 
                  A nhận được một lá thư 
                  thất lạc,
                  Đến muộn của em.
                  Em khoe và cho anh cái địa chỉ Yahoo 
                  Anh vội vàng đạp xe 
                  Ra tiệm nét
                  Máy chạy chậm rì
                  Sốt ruột
                  Nhưng...
                  Anh chỉ nhận được vài dòng tin 
                  ngắn ngủn
                  Hỏi han. 
                  Giật mình hơn 
                  Cái avatar em chụp
                  Cùng ai
                  Không phải anh
                  Trông quá tình cảm. 
                  Còn gì thất vọng hơn
                  Lạc lõng
                  Đi về trong buồn chán
                  Ký túc xá Trung ương hai 
                  Cảm thấy tẻ nhạt
                  Cầm quyển nhạc lý chẳng buồn đọc.
                  Bọn hội họa rủ đi nhậu
                  Đúng rồi!
                  Nhậu. 
                  Làm vài ly đã chếnh choáng
                  Không uống nữa
                  Một mình ra biển 
                  Biển cũng say theo
                  Nghiêng ngã cùng những bước chân thất thểu
                  Gió thổi từng hồi
                  Thấy lạnh
                  Rát cả trái tim. 
                  Sóng tung bọt trắng xóa
                  Vỡ tan tành
                  Lại biến mất
                  A ngồi trên Hòn đá ngang ngược 
                  Nhìn biển,
                  Nhớ em,
                  Buồn em. 
                  Nỗi buồn dâng cao hơn khi mỗi lần
                  Thấy biển. 
                  Nghĩ lại bài thơ xưa
                  Càng sầu nhớ
                  Day dứt.
                  Khói thuốc mơ hồ
                  Không làm vơi nỗi suy tư.
                  Hôm sau
                  Anh quyết định bỏ biển
                  Xa biển
                  Rời khỏi Nha Trang
                  Tìm một cuộc sống mới
                  Vui hơn,
                  Tấp nập hơn để quên hiện tại
                  Nơi ở mới
                  Sài Gòn nơi anh tới...

                  Mặc Tiêu Phong
                  Hòn Chồng
                  6.2006

                  P/ S : 
                  + Quê Đồ Sơn , Sầm Sơn : 1 người 2 quê.

                  + CỔ TÍCH BIỂN VÀ SÓNG
                  ( Sưu Tầm)

                  Có một thời biển và sóng yêu nhau
                  Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng
                  Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng
                  Biển rì rào hát mãi khúc tình ca.

                  Rồi một ngày sóng nông nỗi đi xa
                  Bao kẻ đến hẹn hò cùng với biển
                  Biển ngỡ rằng sóng không về vĩnh viễn
                  Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng.

                  Sóng trở về thế là biển ăn năn
                  Biển ngoại tình, biển xanh mang tội
                  Sóng thét gào không thể tha thứ lỗi!?
                  Và bỏ đi kể từ đó không về...

                  Có một lần anh đã kể em nghe
                  Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
                  Em quá phiêu lưu còn anh thì lãng mạn
                  Nên cuộc tình cũng hoá mong manh

                  Sóng bạc đầu từ đó phải không em?
                  Và ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí!?
                  Không phải đâu em biển không chung thuỷ
                  Sóng bạc đầu mà vẫn mãi thuỷ chung.

                  Anh dắt em đi giữa biển nghìn trùng
                  Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng
                  Dẫu không phải là tình đầu của anh trong trắng
                  Vẫn mong em thật lòng như nước biển ngày xưa.

                  Và mùa hạ về giữa những cơn mưa
                  Nghịch lý đời thường chẳng ai hiểu được
                  Chỉ mình anh đi tìm điều trái ngược
                  Và trong tim BIỂN gợi SÓNG mơ màng....
                   
                  #9
                    mactieuphong 06.08.2019 17:26:24 (permalink)
                    0
                    Hãy Đến Bên Anh
                    Em... !
                    Em hãy đến bên Anh, dù chỉ là ảo mộng 
                    Để trái tim hồng biết lối vọng yêu đương
                    Để biết tơ vương khi lá rớt bên đường
                    Và để biết nhớ thương lòng quay quắt

                    Em hãy cho anh cái nắm tay dìu dặt 
                    Hãy cho Anh ánh mắt đọng Thu đầy
                    Hãy cho Anh giọng nói, nụ cười ngây
                    Để Anh cất trong cõi lòng xây mộng

                    Hãy đến bên anh, khi đất trời đang rộng
                    Khi gió xuân tươi lay động tuổi xuân thì
                    Khi Em thường nũng nịu, lệ hoen mi
                    Để Anh đến dỗ dành thì giận dỗi...!

                    Em biết không ? tình anh đâu quá vội...!
                    Khi yêu Em, Anh biết đợi biết chờ
                    Biết hững hờ những cô gái xinh mơ
                    Và anh biết, viết vần thơ sầu nhớ

                    Anh và Em đâu còn gì bỡ ngỡ
                    Cho Anh xin chút niềm nở tình yêu
                    Cho môi khô mềm ướt giữa sương chiều
                    Cho tay ấm vòng ôm nhiều ân ái

                    Ngày qua đi màn đêm buông xuống mãi 
                    Anh cô đơn qua lại với hao gầy
                    Anh mộng mị giữa lẽ bóng sầu ngây
                    Và anh nhớ, Anh thương lần gặp gỡ

                    Em thấy không đất trời đang rộng mở
                    Cho yêu đương cũng mở rộng xuân lòng
                    Hãy đến bên Anh đừng nghĩ ngợi đục trong
                    Cho rực rỡ chiếc váy hồng tươi thắm...!

                    Mặc Tiêu Phong
                    4-2014
                     
                    #10
                      mactieuphong 09.08.2019 15:27:04 (permalink)
                      0
                      Tháng Sáu Mênh Mang

                      Ta gọi gì của tháng Sáu và Ta !
                      Trời nắng đỏ hanh khô vùng sỏi đá
                      Mây về mưa bất chợt trong chiều Hạ
                      Ướt mảnh hồn riêng khắc khoải hương xa...

                      Em gợi gì , của tháng sáu và ta !
                      Vầng trán xếp nhăn theo thời gian chết
                      Ta hoang liêu cuối ngày tàn giã biệt 
                      Trăng giữa mùa cô quạnh đỏ ly tan

                      Tháng Sáu về những tuổi mới sang trang
                      Những tuổi cũ mơ màng thương dĩ vãng
                      Cánh phượng vương làm màu hoa mất bạn
                      Em giã từ... ngày đó ta mênh mang.. .

                      Lá thư hồng từng xếp làm hành trang
                      Theo tuổi trẻ qua bao vùng trời lạ
                      Mùa đi qua , tình đời xa cách quá
                      Một đêm trời thư cháy lửa trên tay...

                      Tháng sáu nào ta đánh mất thơ ngây,
                      Không níu được một khung trời hoa mộng,
                      Tự cô đơn trong cuối chiều gió lộng
                      Nắng gọi sầu vàng vọt bóng lao xao...

                      Tháng Sáu buồn hay tháng sáu xôn xao
                      Nhìn lại thấy luyến thương đời non trẻ 
                      Ta hôm nay đã là ta Thế hệ
                      Giữ được gì... hương sắc một mùa hoa !

                      Ta gọi gì của tháng Sáu và Ta !
                      Lòng khắc khoải nghe lời ve gọi nhớ
                      Phượng hồng rơi trong gió chiều nhắc nhở !
                      Ở phương trời... tháng sáu có mưa rơi... !?

                      Đêm qua Hạ ngang cửa ghé thăm tôi...

                      Mặc Tiêu Phong
                      18.06.019
                       
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9