TRĂNG VÀ THI SĨ - Trả Lại
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
mactieuphong 06.08.2019 18:34:00 (permalink)
0
Ta Và Đêm

Ta Thấy Đêm Từ Trăm Nghìn kiếp Trước
Hình Là Ta Mà Bóng Cũng Là Ta ….

Mặc Tiêu Phong
12.03.2017
 
#16
    mactieuphong 06.08.2019 18:37:33 (permalink)
    0
    Đêm Rơi

    Ta ngồi trên gác nhỏ
    Nhìn ra đêm xa xôi
    Vài vì sao rất tỏ
    Lẻ loi phía chân trời

    Ta ra ngoài sân đứng
    Mặt đất rộng mênh mông
    Đưa tay lên dõi mắt
    Đêm rớt vào huyền không*

    Đêm vô cùng điểm đến
    Rộng vô cùng điểm đi
    Vũ trụ to rộng thế
    So với đêm là gì !

    Vật Tối* là vô hạn
    Vũ trụ rộng vô biên
    Vạn thiên hà trỗi dậy
    Ngày nhờ sao sáng lên

    Ngày như diêm loé sáng
    Chỉ chớp mắt đời người
    Cười khóc rồi nhắm lại
    Trở về đêm rơi rơi…

    Đêm cong như hình sóng
    Đêm phẳng như mặt gương
    Ngước nhìn lên bóng tối
    Điạ cầu nhỏ đáng thương.

    Trở về căn gác nhỏ
    Đèn tắt đêm phủ dầy
    Đôi mắt nhanh hoá chậm*
    Ngôi sao vừa xẹt bay….

    Mặc Tiêu Phong
    03.10.017

    P/S:
    *Huyền Không : ngôn ngữ nhà phật. thuộc về Thiền giáo. Huyền là huyền diệu, Không là cái hang động trống. ý nói về những âm thanh vang vọng của hang động vọng lại. nhưng hang động trống thì thông thoáng hơn, nó trôi tuột đi.chứ ít vọng lại… ý nghĩa cái hang động cũng như lỗ tai của con người nghe biết bao nhiêu lời hay dở của thế gian. Ta nói trong hang động lời gì, thì hang động vọng lại lời đó. Còn nói vào tai người thì tuỳ người vọng lại thế nào do lời hay , lời dở và cũng do nhận thức của người nghe.( Điều này thuộc về tịnh tâm) Mặt khác chữ Không ở đây được lấy theo ý nghĩa của chữ Không trong BÁT NHÃ TÂM KINH của nhà phật nên rất rộng… MTP mượn chữ huyền không để muốn nói :đêm yên lặng.nên người ta dễ nghe thấy được tiếng đời cũng như tiếng lòng mình. Dễ tĩnh tâm mà suy nghĩ…

    *Vật Tối : là Vật chất tối. Bản chất của vũ trụ là một không gian vô biên có màn đen thăm thẳm bao la. Nó chứa đựng tất cả hành tinh, ngôi sao, thiên hà trong vụ trụ ….ngoài kia. Sở dĩ ta có ban ngày nhìn được chỉ là nhừ ánh sáng của ngôi sao to nhất trong Thái Dương Hệ là Mặt Trời.nhưng so với những ngôi sao khác ở những thiên hà xa xôi ngoài vũ trụ thì Mặt trời chỉ là một ngôi sao có kích thước bình thường… nếu các ngôi sao tắt. thì màn đêm sẽ luôn ngự trị.

    *Đôi Mắt : là cơ qua nhanh nhạy nhất trong cơ thể con người. có tốc độ nhìn nhanh như tốc độ anh sáng. Nhưng đôi mắt chỉ là hữu hạn.
     
    #17
      mactieuphong 06.08.2019 18:40:52 (permalink)
      0
      Đêm Nguyên Tiêu

      Nguyên tiêu trời đất một cõi mơ
      Lập Xuân sao lạnh thế bao giờ
      Gió hất rung rinh làn sương mỏng
      Giật mình cành lá cũng phất phơ. 

      Mặc Tiêu Phong
      2014
      #18
        mactieuphong 06.08.2019 18:44:43 (permalink)
        0
        Nợ Duyên

        Văng vẳng đêm khuya tiếng thở than
        Chợt ta cảm thấy thật bẽ bàng
        Trăng lẻ thinh không mờ sương mỏng
        Ta buồn cô độc nhạt nhân gian

        Kiếp trước hẹn thề sau gặp mặt 
        Đời này đợi mãi bóng dung nhan
        Nếu đã là duyên thì phải thắm
        Tại sao phải nợ lại mau tàn !

        Mặc Tiêu Phong
        17.05.014
        #19
          mactieuphong 06.08.2019 18:51:05 (permalink)
          0
          ĐÊM TRẦN GIAN

          Đêm tàn chưa sao hồn còn lơ đãng
          Mộng tàn chưa sao dĩ vãng u hoài
          Sương đầy trời rắc trắng dưới trăng phai
          Lạnh cơn gió rung nhành Mai Chiếu Thủy

          Đêm là lúc ta một mình suy nghĩ
          Lúc lắng nghe nhịp thở của trần gian
          Ta lắng nghe tiếng Dế mãi thở than
          Và tiếng lá đại ngàn đang trò chuyện.

          Đêm trần gian mập mờ không ánh điện
          Thả suy tư khói trắng quyện đêm dài
          Những ngày về của ký ức nhạt phai
          Em chợt đến, hình hài sao bỗng lạ

          Bắc Giang ơi ! tóc dài,da trắng quá
          Hàng mi cong,môi đỏ mọng thơm mềm
          Đôi tay ngà quyến luyến bước chân đêm
          Tiếng cười đọng trên giảng đường xưa cũ. 

          Đêm suy tư, đêm của quá khứ
          Của tình yêu lạc dấu bởi thơ ngây
          Đẹp tình Nam duyên Bắc được bao ngày
          Dòng địa chỉ sổ tay rơi đánh mất. 

          Ta lạc nhau ngỡ đùa mà lại thật 
          Em đi qua như ảo ảnh mờ tan
          Dấu vết gì lưu lại giữa nhân gian
          Cho anh mãi mơ màng và tìm kiếm

          Bắc Giang ơi ! em cho tôi kỷ niệm
          Mộng Hải Hà sẽ giữ giữa niềm riêng
          Đêm trần gian bất chợt của Tây nguyên
          Anh bỗng thấy em hiện trong tranh vẽ. 

          Mặc Tiêu Phong
          17.8.014

          P/s : Tặng em Đặng Thị Hải Hà !
          #20
            mactieuphong 09.08.2019 15:21:40 (permalink)
            0
            Còn đó trăng cao và biển rộng
            Còn trơ non biếc với trời cao
            Còn ta lẻ hoài đôi cách rộng
            Giữa đời lạc mãi khoảng mênh mông...
             
            Mặc Tiêu Phong
            #21
              Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 21 trên tổng số 21 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9