mùa xưa

Tác giả Bài
Pe An
  • Số bài : 1118
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.01.2009
  • Nơi: Cty Đong Ri
mùa xưa - 11.08.2019 01:54:05
0
MÙA PHƯỢNG YÊU THƯƠNG

Tôi đứng đây !
Làm dáng bên hàng phượng vĩ
Mùa phượng về đỏ rực một màu hoa
Tôi nghiêng má chạm vào hoa tình tự
Mùa phượng này...lần cuối để chia xa...!

Thái Anh

mùa xưa

xa bay trong gió tà áo trắng
người bỏ ta đi gốc phượng buồn
sao không ngoảnh lại dù một thoáng
đủ để cho lòng ta buâng khuâng

đi tìm lưu bút ngày xưa ấy
thấm nét mực xanh, chút dỗi hờn
ánh mắt em xưa màu mơ mộng
đã nhớ nhung nhiều,quên thơ ngây!

nỗi nhớ rưng rưng, nỗi nhớ đầy
chập chờn giấc ngủ bởi vì ai!?
trăm thương ngàn nhớ, đành dĩ vãng!
còn mỗi riêng ta,góc đời này.

mùa về, phượng đỏ trời mây
người không còn nữa, ta nay chốn nào?


P.an 

  

Do Quên



Ghét người rồi lại ghét ta
ghét qua ghét lại thế là..ghét nhau!
Pé..!


Pe An
  • Số bài : 1118
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.01.2009
  • Nơi: Cty Đong Ri
Re:mùa xưa - 11.08.2019 02:35:51
0

tuỳ bút tháng 8

có thể, ta chưa nhớ về nhau
như những người yêu nhau từng nhớ


đôi khi trời bất chợt mưa, chẳng còn vô cớ
vì hình như ta đang nghĩ về nhau


quên một chút, cũng chẳng sao
nhớ nhiều một chút thêm đau, thêm buồn


dù sao, chẳng thể quên luôn
vậy thì nhớ chút đủ buồn thì quên


giả vờ rằng chẳng nhớ tên
thật ra là nhớ, cho nên giả vờ


mừng em, đời vẫn còn thơ ...

P.an


Do Quên



Ghét người rồi lại ghét ta
ghét qua ghét lại thế là..ghét nhau!
Pé..!


Pe An
  • Số bài : 1118
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.01.2009
  • Nơi: Cty Đong Ri
Re:mùa xưa - 16.10.2019 16:50:29
0

chỉ là mùa thu

khi chiếc lá úa vàng chạm khẽ
bàn tay cảm nhận được hơi sương
từ ô cửa nhỏ, phía cuối đường
chỉ xác lá vàng rơi lạc lỏng

gốc cổ thụ không tìm được bóng
mặt trời tìm chốn đợi mùa sang
giọt mưa tí tách những giọt đàn
lòng bất chợt buồn thêm một chút

áo nàng vàng, anh về yêu hoa cúc *
và mùa thu, anh sẽ nhớ những gì ?
những vần thơ viết vội, rồi quên đi
như giấc mơ của một nàng Bạch Tuyết

P.an
* áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc : thơ nguyên sa


Do Quên



Ghét người rồi lại ghét ta
ghét qua ghét lại thế là..ghét nhau!
Pé..!