THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 27 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 394 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 28.09.2019 12:27:28 (permalink)
0
GIỚI THIỆU:

Nguyễn Quốc Văn sinh năm 1954, quê Nam Định, sống tại Sài Gòn, hội viên Hội Nhà văn Tp. Hồ Chí Minh. Tác phẩm chính: Thao thức nỗi niềm quê (tản văn) , Tản văn Nguyễn Quốc Văn (tản văn), Mùa hoa điệp vàng, Tro bụi, Đất vuông tròn, Chuyện của hồn ma (truyện ngắn), Nhớ cộng nhớ, Vẽ tuổi, Những ngôi mộ chữ (thơ)...

NGUYỄN BÍNH

Nhớ phương Bắc, hành phương Nam
Chuyến tàu mình giã biệt mình sân ga !
Nhập vào bướm trắng, hồn hoa
Mùng tơi lục bát hóa ra thị thành...

Hoa chanh rụng trắng vườn chanh
Tương tư lỡ bước sang ngang đượm buồn !
Lái đò phận mỏng cánh chuồn
Rừng mơ ai hái tay vương nụ cười...

Cái đêm sao sáng trên trời
Một vì tinh tú tự rơi xuống đời !
Ba mươi tết ấy chơi vơi
Mồ côi mẹ lại mồ côi chính mình...

Ai về Thiện Vịnh hữu tình
Cỏ may Nguyễn Bính bám thành ngây thơ ?
Trong hơn cả những tiếng tơ
Lời quê đủ gói giấc mơ thi hào...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2022 10:23:46 bởi Nguyễn Quốc Văn >
#1
    Nguyễn Quốc Văn 28.09.2019 17:25:58 (permalink)
    0
    LẤP ĐẦY

    Vắt mây
    Cho đất uống mưa
    Trời xui mắt lá
    Liếc mùa biếc xanh...

    Em vắt mơn mởn vào anh
    Nuôi câu thơ héo
    Lớn thành trẻ con...

    Anh ơi
    Vắt chỗ này này!
    Buồn tênh
    Có thể lấp đầy đơn côi?

    Chỗ này
    Chỗ đất gặp trời
    Chỗ này
    Chỉ vắt cho người khát nhau!

    Anh ơi
    Lấy chậm lấp mau!
    Lấy trời xanh
    Lấp bớt màu gió mưa...

    Lấy buổi sáng
    Lấp ban trưa
    Lấy đêm nay
    Lấp ngày xưa đáy chiều...

    Vắt vào nhau
    Mấy giọt yêu
    Làm sao no đủ
    Đói nghèo kiếp yêu?
    #2
      Nguyễn Quốc Văn 28.09.2019 17:33:52 (permalink)
      0
      HOANG VU

      Một người
      Ngồi với một người
      Người này
      Ngồi ngắm nụ cười người kia

      Ngọn đèn
      Ngồi ngắm đêm khuya
      Hôm nay
      Ngồi ngắm ngày xưa xa vời

      Ngắm em đi
      Cuối thu rồi
      Tai anh
      Sao ngắm được lời mùa xuân

      Ngắm anh đi
      Đã qua rằm
      Vầng trăng chưa mọc
      Quầng trăng đã tàn

      Thời gian
      Ngồi ngắm không gian
      Nát tan
      Ngồi ngắm nát tan chúng mình

      Người tình
      Ngồi ngắm người tình
      Một mình
      Ngồi ngắm một mình hoang vu...
      #3
        Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 08:41:32 (permalink)
        0
        ĐÊM RẰM

        Đêm khuya hây hẩy trăng rằm
        Gió mây mẩy gió
        gió nằm trên mây
        Phập phồng giữa phốp pháp say
        Mắt môi mưa
        đẫm ngực ngày nắng hanh

        Đêm nay em lại gặp anh
        Em sẽ lấy gió
        vá lành nhớ thương
        Lấy bão xô gẫy chân giường
        Lấy trắng
        che lấm nẻo đường của đen

        Đêm nay anh lại gặp em
        Anh xui ngày
        cởi áo đêm mời tình
        Rơm bén lửa, gió lay rèm
        Khát thèm nhu nhú
        khát thèm vào ra

        Đêm nay sóng sánh trăng ngà
        Thịt da em
        kiếp trước là của anh
        Trăng rằm thiêm thiếp đêm rằm
        Nệm đêm
        in lõm dấu ngang lưng rằm...
        #4
          Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 09:14:44 (permalink)
          0
          VŨ TRỌNG PHỤNG

          Ông ho ra số đỏ
          Ông khạc ra thằng Xuân
          Bây giờ còn nhí nhố
          Ngoài đời và trong văn

          Nhổ vào sư gõ mõ
          Buôn thánh cùng bán thần,
          Lũ lòng đen vỏ đỏ
          Bán nước và hại dân

          Thế thời ngày giông tố
          Làm đĩ như lấy tây,
          Nhà ái quốc vĩ đại
          Đu dây như tấu hài!
          #5
            Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 09:41:53 (permalink)
            0
            TRO TÀN

            Bếp than hồng
            Em lùi khoai lang tím
            Gối chăn nồng
            Em nướng chín đời anh!

            Khoai sao chín
            Mà anh thì xanh lại
            Em vùi mê
            Vào da thịt của mình?

            Em vùi say
            Vào mắt em long lanh
            Em vùi anh
            Giữa lòng em thăm thẳm?

            Em vùi thương
            Giữa tình em đằm thắm
            Em vùi yêu
            Cùng đắm đuối hồn mình?

            Em vùi em
            Vào tình yêu của anh
            Lửa nồng nàn
            Sao tình yêu không chín!

            Bếp thủy chung
            Sao tình yêu tắt lịm
            Anh vùi em
            Anh trắng xóa tro tàn!
            #6
              Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 17:35:58 (permalink)
              0
              QUÁ

              Yêu nhau quá, hóa khổ đau
              Chăm nhau kĩ quá, khiến nhau phiền lòng?
              Lật đật quá, hóa long đong
              Lo con cháu quá, cõi lòng sao yên?

              Túng thiếu quá, hóa nghèo hèn
              Nhiều tiền bạc quá, lắm phen điên đầu?
              Tham danh lợi, gặp bể dâu
              Lên cao quá, rớt đáy sâu tận cùng?

              Gió lớn quá, hóa bão bùng
              Hào hoa quá, hóa bần cùng áo cơm?
              Tài năng dễ gặp gông cùm
              Người xinh đẹp quá, ít mừng nhiều lo?

              Quá khứ ăn quá ước mơ
              Tương lai quá một cơ đồ tiêu vong?
              Quá vuông thì hóa ra tròn
              Người chu đáo quá thì mòn mỏi tâm?

              Nước nghèo quá, họa ngoại xâm
              Quan mà tham quá thì dân trọc đầu?
              Hát văn ba sáu giá chầu
              Quá câu hát cuối, lại câu mở đầu?
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2019 18:40:56 bởi Nguyễn Quốc Văn >
              #7
                Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 18:02:34 (permalink)
                0
                NGƯỜI NAM ĐỊNH

                Người Nam Định
                Nhà quê như Nguyễn Bính
                Đến câu thơ
                Cũng mặc yếm nâu sồng

                Quẩy gánh hát
                Đi khắp làng khắp chợ
                Dậu mùng tơi
                Lục bát cả thị thành

                Giọt mưa thu thánh thót
                Uớt thành Nam
                Lạnh đêm đông
                Những con thuyền không bến

                Người Nam Định
                Chốn thị thành cô quạnh
                Đặng Thế Phong
                Lạ cả gió đò Quan

                Người Nam Định
                Đa tài mà gian nan
                Những Vũ Thư Hiên
                Văn Cao, Trần Mạnh Hảo

                Cả thời đại nhà Trần hiển hách
                Cũng chìm sâu
                Theo long mạch sông Đào

                Người Nam Định
                Dẫu ngồi bên cầu ao
                Cái chợ tết
                Đã sắc màu thôn dã

                Voi ngàn cân
                Đã được đo bằng đá
                Đời mẹ ta
                Đựng trong một giá đồng

                Ai từng qua Nam Định
                Viếng Tú Xương
                Xin một hớp thơ
                Vũ Hoàng Chương chuốc rượu

                Hỏi Trần Dần
                Đã tạnh mưa trên phố
                Rằng còn ai
                Xót cụ Vũ Đình Huỳnh

                Rằng còn đâu
                Réo rắt điệu hát văn
                Mắt ả đào
                Đứt dây đàn Tức Mạc

                Hỏi còn đâu
                Hồn đúc đồng đẽo gỗ
                Bàn tay hoa
                Người Nam Định làm thơ

                Con chim vành khuyên
                Hót từ bấy đến giờ
                Nhưng Trần Vũ
                Người quê tôi không nhớ

                Rằng xứ sở
                Dư thương cho yêu đủ
                Thao thức nỗi niềm quê
                Người Nam Định trong mơ...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2019 18:40:26 bởi Nguyễn Quốc Văn >
                #8
                  Nguyễn Quốc Văn 29.09.2019 22:49:59 (permalink)
                  0
                  TRĂNG TRỐI

                  Mẹ cha giờ chín tầng trời
                  Chẳng nghe được tất cả lời khấn đâu
                  Các con ở lại với nhau
                  Trong nhà kim chỉ có đầu có đuôi

                  Anh em chín bỏ làm mười
                  Cái danh, cái lợi nhất thời mà thôi
                  Sinh ra là để làm người
                  Chê người hôm trước, người cười hôm sau

                  Lấy tình mà đối đãi nhau
                  Bao dung nhường nhịn quả cau cũng tròn
                  Con nào thì cũng là con
                  Ngón dài, ngón ngắn, ngón non, ngón già

                  Đều là con của mẹ cha
                  Đều là hoa đất và hoa của trời
                  Vu lan báo hiếu một đời
                  Đừng ai dâng cúng những lời nói suông ...
                  #9
                    Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 07:46:48 (permalink)
                    0
                    TRỞ VỀ

                    Tôi nhớ ngày xưa ở trên giời
                    Tay hoa cầm bút chấm mực mây
                    Viết cho bạc biển, rừng xanh biếc
                    Viết mãi rồi tôi hóa thành người

                    Tôi nhớ ngày nao qua mấy kiếp
                    Khi thì ở đó, lúc ở đây
                    Khi làm thuyền thợ, khi trồng cấy
                    Có lúc kinh doanh, lúc làm thầy

                    Tôi nhớ khi sinh tôi rất gầy
                    Bà mụ bế tôi sợ lọt tay
                    Tái hơn cả tím, oe oe khóc
                    Tôi nhớ nhà tôi bố mẹ nghèo

                    Tôi nhớ đời tôi rất gieo neo
                    Lội suối trèo non với vượt đèo
                    Thời trẻ đói ăn thường thiếu gạo
                    Chút lý tưởng con cũng gieo neo

                    Tôi nhớ thời tôi bom đạn réo
                    Người đi đông lắm, ít người về
                    Chiến tranh đã tắt, đời cơ khổ
                    Giấc mơ hạnh phúc ngủ trong mơ

                    Tôi nhớ muôn đời muôn kiếp mới
                    Tôi lại là tôi, mãi mãi tôi
                    Tôi là hạt cát tôi biết nói
                    Giữa vạn u mê cất tiếng cười

                    Tôi nhớ muôn đời trong vũ trụ
                    Tôi lại là tôi của mỗi người
                    Cùng những sinh linh còn sinh mệnh
                    Tôi sẽ tới tôi, trở về tôi...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2023 09:37:59 bởi Nguyễn Quốc Văn >
                    #10
                      Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 08:23:02 (permalink)
                      0
                      THU DẠI

                      Người bỏ nhau đi
                      Mùa thu dừng lại
                      Đêm không qua ngày

                      Người bỏ nhau đi
                      Dòng sông thôi chảy
                      Rượu nồng hết cay

                      Người bỏ nhau đi
                      Con đường xa ấy
                      Sương mờ nắng mai

                      Người bỏ đắm say
                      Người quên thu dại
                      Người bỏ nhau đi

                      Người ơi, giữ lại
                      Môi thu thơ ngây
                      Mắt người bỡ ngỡ

                      Ngực thu còn thở
                      Phập phồng cơn mơ
                      Nhớ thương thương nhớ

                      Em ơi, thu dại
                      Người thu dại khờ
                      Tay buông nắm gió

                      Người bỏ nhau đi
                      Heo may đâu đó
                      Ngang qua tìm người...
                      #11
                        Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 08:59:27 (permalink)
                        0
                        BÌNH THƯỜNG

                        Muôn đời nương cõi tròn vuông
                        Người ta được sống bình thường là may?
                        Sinh đủ mắt, mũi, chân, tay
                        Già không phải mổ chỗ này, chỗ kia!

                        Sống cho sàng lọt xuống nia
                        Một con bống mún cũng chia cho người?
                        Cho nhau một góc nụ cười
                        Đủ nuôi no đói thế thời nông sâu?

                        Thương nhau lấy cháo bù rau
                        Giấu nhau túng thiếu, phô giầu nghĩa nhân!
                        Ngõ leo hoa mướp, hoa lan
                        Thơm nhà, thơm miệng mấy hàng xóm thân!

                        Không đủ cay hóa rượu tăm
                        Thì làm rượu nhạt uống dăm ba lần?
                        Thì làm rau cải, rau cần
                        Thì làm khoai sắn ăn dần tháng ba?

                        Gió qua bão táp mưa sa
                        Ngẫm bình thường cỏ mới là tùng, thông?
                        Mùa đông cạn nước sông Hồng
                        Mới hay giếng nước bình thường đế vương?

                        Bình thường là cái vô thường
                        Ngàn năm dẫn lối chỉ đường chúng sinh?
                        Phi thường, sắc đỏ biến xanh
                        Người bình thường cũng dễ thành vĩ nhân?
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2019 11:03:25 bởi Nguyễn Quốc Văn >
                        #12
                          Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 09:13:26 (permalink)
                          0
                          GIA ĐÌNH

                          Không ai được chọn mẹ cha
                          Anh em ruột thịt, họ xa, họ gần
                          Quốc gia, tỉnh, huyện, xóm làng
                          Cửa nhà cao thấp, giàu sang, nghèo hèn

                          Không ai biết bạc biết tiền
                          Biết tình ái, biết uy quyền tận đâu
                          Ai hay chót vót trên cao
                          Mai này lạc xuống đáy sâu cuộc đời

                          Ai hay ở chốn chơi vơi
                          Mai này lại được về nơi an lành
                          Nơi đầu tiên là gia đình
                          Cái nôi, cái bếp biết mình là ai

                          Thịt da chia đắng sẻ cay
                          Cháo rau, thừa thiếu, đủ say tình đời
                          Sinh ly tử biệt kiếp người
                          Chốn dừng chân ấy là nơi cuối cùng...
                          #13
                            Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 09:15:32 (permalink)
                            0
                            HÁT RU

                            Người ta ru vợ ru chồng
                            Ru mùa thu với mùa đông, mùa hè
                            Người ta ru bạn ru bè
                            Ru mòn đá, cạn suối khe, sông dài

                            Người ta ru ải ru ai
                            Ru tre cho trúc, ru mai cho vầu
                            Người ta ru khúc đàn bầu
                            Ru cho trong vắt, đục ngầu, đầy vơi

                            Người ta ru kiếp, ru đời
                            Ru con cháu dứt luân hồi ghét thương
                            Người ta ru nắng, ru sương
                            Ru lạnh ấm nóng, ru ương chín vàng

                            Người ta ru bếp lửa tàn
                            Ru tro bụi hóa thành than lửa hồng
                            Ta ru em nụ hôn nồng
                            Lời ru có cánh nhưng không có lời

                            Người ru lời lẽ của người
                            Đất ru chân lý của trời ngàn năm
                            Cái gần ru thức xa xăm
                            Thương nhau đời lọc trong ngần lời ru...

                            #14
                              Nguyễn Quốc Văn 30.09.2019 10:12:19 (permalink)
                              0
                              BỎ LẠI

                              Bỏ lại dòng sông
                              cỏ lên xanh đồng
                              Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói

                              Bỏ lại gió trời
                              cho ngày lặng gió
                              Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng

                              Bỏ lại em đi
                              cô đơn trống vắng
                              Đưa em sang sông trên con thuyền nắng

                              Dòng sông bùi ngùi
                              tiễn từng con sóng
                              Đám cưới vắng anh, em đi theo chồng

                              Bỏ lại đời nhau
                              mồ côi năm tháng
                              Cho mỗi một người rời xa trống vắng

                              Cho mỗi nửa nhau
                              vơi đi cay đắng
                              Bỏ lại đời nhau lá rơi còn đau

                              Bỏ lại anh đi
                              hay em bỏ lại
                              Trời vẫn mùa thu, gió thu vẫn biếc

                              Hoa cúc vẫn vàng
                              như màu da diết
                              Người vẫn yêu nhau, rồi làm khổ nhau

                              Bỏ lại ngày qua
                              hôm sau bỏ lại
                              Ai bỏ lại nhau mắt môi đau đáu

                              Người bỏ lại nhau
                              một thời yêu dấu
                              Bỏ lại nhau buồn, có khi còn nhau...
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 27 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 394 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9