THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 29 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 425 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:27:18 (permalink)
0
MỒ CÔI NGƯỜI TÌNH

Hôn em, anh biết lấy gì
Đổ vào môi, mắt tô chì đen đen ?
Bạc đâu mua áo, sắm xiêm
Bán mua ai, để có tiền em tiêu ?

Nói túng bấn, em bảo điêu
Lương anh vừa lãnh mới chiều hôm qua !
Không nói, bảo không nói ra
Nói ra bảo sắm vai ma thật thà !

Cơm canh rau muống ghém cà
Chiều nay anh chả có gà vịt đâu !
Rau nào không gọi là rau
Kẻ nghèo tiền bạc mất nhau là thường ?

Dẫu cho chín nhớ mười thương
Nhà anh có nửa cái giường đôi thôi !
Chưa nuôi nổi nửa cuộc đời
Trách chi muôn kiếp mồ côi người tình ?
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:37:01 (permalink)
0
ĐÊM MÙA ĐÔNG

Đêm mùa đông
Nghe gió bấc đi qua mưa lạnh băng
Nghe chân người
Thưa dần trên phố vắng

Nghe lòng mình tắt nắng
Nghe thời gian mênh mang
Nghe đêm đông đang loang vào đêm

Đêm mùa đông
Người con gái
Lạnh run nhớ người yêu
Người nàng yêu áo xanh nơi trời xa
Người yêu nàng thao thức
Cùng biển khơi thầm nhớ khúc tình ca

Đêm mùa đông
Bà ru cháu lời quê êm rạ rơm
Đồng quê hát, đất ải khô giòn tan
Lời quê hát, mùa cải đông đã vàng
Hoa cải thơm miên man
Ngỡ đêm đông đã tàn

Đêm mùa đông
Lửa đã nhóm từ hoàng hôn rồi em
Đốm lửa yêu
Sẽ đốt thiêu chúng mình
Quên mùa đông bên dòng sông giá băng

Đêm mùa đông
Ngày sẽ sáng nắng ấm lên bình minh
Buồn vạn kiếp sẽ trôi qua mùa đông
Đời hạnh phúc sẽ qua đi lạnh lùng

Cho mùa đông cõng nắng xuân qua sông

Đêm mùa đông
Gió đi hết giấc mơ hoang mùa đông
Tôi đi hết đêm đông trong đời tôi

Nghe bồi hồi
Nghe mùa đông não nùng
Vừa tan trên làn môi
Đêm mênh mông
Mùa đông đang khép mi...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:39:40 (permalink)
0
NƯỚC ÚC

Men-bơn có sông Ya-ra
Chảy ngang thành phố hiền hòa biếc xanh
Ấn tượng nước Úc thanh bình
Nơi đáng sống nhất vắng tanh bóng người...

Can-be-ra dưới mặt trời
Lặng im tưởng nhớ những thời chiến tranh
Phố hoang sơ dấu rừng xanh
Chỉ vì nước Úc mà thành thủ đô...

Nhà hát hình chín con sò
Bài ca nước Úc sóng xô cánh buồm
Sít-ni không gặp người buồn
Dòng người mua sắm cứ cuồn cuộn trôi...

Nước Úc lắm núi, nhiều đồi
Mênh mông đồng cỏ, chim trời tự do
Cừu, bò, chuột túi ấm no
Hoa rừng thơm biết làm thơ tặng người...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:41:40 (permalink)
0
TỰ DO

Trời Paris mây trắng
Nước sông Sein xanh lơ
Tháp Effel đứng thẳng
Dáng của người tự do...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:44:06 (permalink)
0
MƯA HẠ

Mồ hôi cha đổ xuống đồng
Lúa chiêm ăn sấm bông cong trĩu vàng?
Mồ hôi mẹ giọt mái tranh
Uống sông nước nhuốm sắc xanh da trời?

Mồ hôi em lúc chơi vơi
Rửa lấm láp cát bụi đời cho anh?
Mồ hôi lắc rắc trống canh
Biển anh sóng lặng yên lành vì em?

Mưa ban ngày dệt qua đêm
Cơn mưa giặt nắng hạ mềm hơn tơ?
Ít nhiều mây trắng nhởn nhơ
Cánh hoa phượng rụng bất ngờ xuống hoa?

Cuộc đời lắm đận mưa sa
Bao nhiêu nước mắt lọc ra mây trời?
Ào ào, xối xả, rơi rơi
Cơn mưa hắt những kiếp người vào nhau...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 19:46:37 (permalink)
0
CÔ ĐƠN

Như heo may lọt kẽ tay
Lá cô đơn rụng xuống ngày tàn hoa
Như đàn ông với đàn bà
Hết hơi nhau thoáng tưởng là cô đơn?

Giam nhau vào cái vô cùng
Giày vò nhau giữa mông lung ngục tù
Cô đơn thiếu cộng thừa trừ
Phép nhân cô quạnh vốn từ phép chia?

Cô đơn như sớm chê khuya
Bên nhau mà bước ra rìa đời nhau
Gỡ tình chung sợi chỉ màu
Buộc vào ai, cột vào đâu bây giờ?

Bỏ buông mây trắng hững hờ
Gió cô đơn vá vật vờ cô đơn
Yêu nhau ít vẫn hơn không
Chỉ cô đơn với cô đơn là thừa?
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 20:21:33 (permalink)
0
LẠ

Thực lòng, mình yêu mình quá thể
Mình quá yêu mình
Nên mới yêu mình thế
Một tình yêu chìm trong mộng mị
Một tình yêu ích kỷ nở đầy hoa

Thực lòng, đất yêu trời quá thể
Núi lửa phun
Sóng cuồn cuộn biển dâng
Trời yêu đất
Nên phong ba bão tố
Cứ giáng tai ương xuống bến xuống thuyền

Thôi em ạ
Tình ta khổ thế
Những kẻ yêu nhau
Đều khốn đến tận cùng...

Có một điều
Dù biết là như thế
Người ta vẫn tìm nhau để được khổ
Có lạ không...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 20:23:34 (permalink)
0
KHỔ

Không nỗi khổ nào mang khuôn mặt giống nhau
Có người khổ cả đời vì khổ sở
Thiếu áo, đói cơm, cửa nhà tạm bợ
Con cái nhóc nheo, công nợ ngập đầu...

Lại có người quá khổ vì sướng quá
Vườn đất bao la, tiền chất đầy nhà
Mỹ vị cao lương nhai như đồ giả
Vợ cả gần, ghen với vợ nhỏ xa...

Có người khổ do cha già mẹ yếu
Khổ vì đời như mất hết tự do
Khổ vật chất khổ chen vai tâm trí
Khổ bạn bè, khổ tình ái, âu lo...

Cả ta nữa
Cũng thấy mình khổ lạ
Dẫu đời ta chẳng thiếu một thứ gì
Ấy là khổ
Do mình còn khỏe quá
Với bao nhiêu là thứ chẳng chịu già...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 20:29:15 (permalink)
0
KHÓ

Em chỉ cần
Một góc nhỏ trái tim anh...

Đủ để anh nhớ thương
Những chân trời thầm lặng

Đủ để khi trăng tròn
Trăng khuyết
Anh chợt nhớ về
Một người

Đủ để khi em thấy
Nụ cười ai đó
Em không thể quên
Làn môi ấm của anh

Em chỉ muốn
Nhỏ nhoi thế đấy

Mà anh ơi,
Khó
Khó lắm
Anh ơi...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 20:31:19 (permalink)
0
KHÓ NÓI

Nhớ chưa phải yêu nhưng đã yêu là nhớ
Ta nhận ra nhau qua nỗi nhớ nhiều
Nhớ buổi sáng nhớ buổi chiều buổi tối
Nỗi nhớ ủ trong lòng mọc ở phía xa xôi...

Nỗi nhớ một người sao mà đơn côi
Cái nỗi nhớ không sẻ chia ai được
Cái nỗi nhớ nói thành lời khó nói
Cái nỗi nhớ dẫn đi tìm kỳ diệu
Nửa thiếu kia đã chờ đợi một đời...

Nhớ chưa phải yêu nhưng đã yêu là nhớ
Mình chưa yêu sao đã nhớ nhau, em...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 20:33:20 (permalink)
0
ĐÀN BÀ BỐN MƯƠI

Sau nửa đời người đắm say, chua chát
Người đàn bà bỗng thấy đời tẻ nhạt
Bỗng thấy mình lại khao khát vu vơ

Có người nhìn đời như một bài thơ
Có người ngắm đời như hoàng hôn tắt
Có người soi mình vào trong nước mắt
Có người yêu mình trong cả cơn mơ

Có người nói đàn ông như hổ đói
Lũ hám danh, hám lợi, hám đàn bà
Có người bảo đàn ông như thánh giả
Cả đám người chẳng đáng giá ba xu

Dù nói thế
Nhưng bốn mươi không thể
Cưỡng lại lòng mình
Trong những phút rung rinh

Bốn mươi xinh
Bốn mươi như sóng bể
Bốn mươi say
Ngây ngất khát ái tình

Bốn mươi ngắm
Đàn ông nào cũng đẹp
Người như sao, như hổ báo, như người

Bốn mươi ngẫm
Đàn bà không thể vắng
Một người đàn ông là đàn ông.. .
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 23:09:38 (permalink)
0
NGÀY TA ĐẾN

Ngày em đến
Bàn tay gầy lạnh
Mùa thu tàn
Hoa xuân nở trong anh

Ngày anh đến
Gió ngập con đường nhỏ
Em nghẹn ngào
Anh mưa cả chiêm bao

Ngày ta đến
Những nơi ta đến
Cỏ dưới chân
Cũng hóa nệm êm

Ngày ta đến
Ta quên
Ta chẳng nhớ
Những chân trời
Nhuốm biền biệt chia phôi

Ngày ta đến
Ta đi
Kiếp kiếp
Lạc lối bơ vơ
Ta mãi còn nhau ?
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 23:12:23 (permalink)
0
KHÁT

Khát một ngụm nước trong tình ái
Em bơi trong biển mặn anh ơi
Khát ánh mắt
Em ngụp trong nước mắt
Khát nụ cười anh
Em lội đến cuối trời

Khát tình em
Anh vắt mình ra uống
Những câu thơ khô kiệt héo tâm hồn
Những câu thơ chờ tưới bằng lệ nhỏ
Những câu thơ không ngủ ở trên giường

Ta còn khát
Đời ta còn sông suối
Cơn mưa nào chưa đổ đã đi xa
Tình yêu khát
Uống tình yêu từng giọt
Nên ngọt ngào cũng ngọt đến xót xa
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 23:14:42 (permalink)
0
MƯA LŨ

Em chạm vào đâu
Anh là anh đến đấy
Đắm mê em
Mới chỉ một bàn tay

Đêm thật là đêm
Ngày thật là ngày
Mưa em đổ
Lũ trong anh cuộn chảy

Em biết
Anh chạm vào em cũng vậy
Tay quên cả tay
Môi đang ở đâu đây

Người đàn bà
Thật như sông cạn đáy
Mưa lũ anh
Đổ mãi cũng không đầy...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 23:17:09 (permalink)
0
TƠ TRỜI

Tơ trời
Giăng ngang trời
Mảnh quá

Tình ta
Giăng ngang đời nhau
Trái ngang

Dẫu biết thế
Ta vẫn tự trói mình
Bằng sợi tơ mảnh ấy
Chỉ có người
Mới gỡ được ra thôi

Thôi em ạ
An ủi nhau một chút
Tơ đứt ngang trời
Ta vẫn cuốn trong tay

Giấu vào tim
Cất vào đời vào đất
Một sợi tơ mảnh mai thế
Có bền không...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 29 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 425 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9