THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
ĐIỆN THOẠI
Có hai người yêu nhau
Xa cách quá
Đành yêu bằng điện thoại
Người đàn ông
Hôn môi người con gái
Nghe rõ bên kia
Khúc khích tiếng cười
Thoảng gió thu
Như tí tỉ tì ti
Ui thích quá
Anh về anh bù nhé...
Anh yêu ơi
Sao mà yêu anh thế
Anh làm em hết nước mắt mất thôi
Ứ ừ ư...
Em yêu anh thiệt nhiều
Lần sau nhé
Không thèm qua điện thoại
Em sẽ đến nhà anh em ở lại
Chúng mình quăng điện thoại đi nghe...
Ừ, như thế
Em ơi em, có thể
Mai mốt thôi
Nhất định anh về
Chỗ hẹn năm xưa em còn nhớ chứ
Hai đứa mình lại sẽ cùng mơ...
NỖI KHỔ
Em yêu anh
Khổ nhất là khi nhớ
Không được gọi tên
Không được nhắn tin...
Và khổ nữa
Xung quanh bao người nói
Tôi thương em
Tôi rất muốn lấy em...
GẠN BUỒN
Sẽ có một ngày
Người lẻ nhau về trời
Ngày ai kia lìa đời
Ngày không lứa đôi
Sẽ có một người
Trên thuyền đời đứng đợi
Cùng ta trôi
Ngang qua khổ đau
Em ơi !
Sẽ có một đời
Bồng giấc mơ xa xôi
Tưởng dài lâu
Tưởng như là ngắn ngủi
Tưởng thơ mộng
Tưởng như là trần trụi
Nếm đi em
Cay đắng ngọt bùi
Sẽ có xa xưa
Mai sau như hôm nay
Người trong người
Rồi tan vào cát bụi
Sẽ có tạm
Có vĩnh hằng
Mãi mãi
Nào, gạn buồn cho trong
Ta uống cạn ngày vui...
ÂM DƯƠNG
Như âm hút chặt dương
Đàn bà hút đàn ông
Đàn ông hút đàn bà
Như trăng hút biển
Thủy triều đầy vơi
Biển khơi dậy sóng
Sóng đàn bà
Vỗ rát ngực đàn ông
Như em hút anh
Phương trời xa lạ
Hai kiếp người
Hai số phận âm dương
Ai níu chặt ai
Tình duyên lạ quá
Càng cố tách ra
Tình càng buộc chặt vào
Như anh hút em
Bằng nhớ thương cách trở
Con đò về bến sông, người đến với người
Thế giới một nửa đen nửa đỏ
Âm dương mình
Khác một nét em ơi
Khi nỗi nhớ
Hút ta thành một khối
Những khát thèm
Cũng được hóa một đôi
Nhớ lồng nhớ có khi thành hết nhớ
Ta lại phải xa nhau
Cho yêu lại cả đời
Ta lại phải như âm nhớ dương
Như trái đất nhớ mặt trăng vời vợi
Như ba mươi nhớ đêm rằm, mùng một
Ta lại hút về nhau
Cùng nỗi nhớ khôn nguôi...
BÙA
Em bỏ bùa gì
mà anh quên lú hết
Ra ra vào vào
duyên nợ nhớ tình duyên
Em bỏ mắt môi,
tóc thề trước gió
Em bỏ yêu kiều
dáng đứng điệu đi
Em bỏ bàn tay
ngón mềm như cỏ
Giọng bổng trầm
vừa đủ để anh nghe
Em bỏ bùa
trưa hè cơ thể
Bùa nồng nàn,
tan hợp, sục sôi
Tóc quyện tóc
tóc thành tóc rối
Thuyền trong thuyền
níu một mái chèo trôi
Em bỏ lá bùa
linh thiêng chay tịnh
Lá bùa yêu
em bỏ trước cho mình
Em đâu biết
bùa vô tình linh nghiệm
Anh ngỡ mình
đã từng bỏ bùa em...
BÙA YÊU
Bùa yêu
Vòng tay nồng nàn
Bao lời muốn nói
Chỉ cần lặng im
Bùa yêu
Là trái tim mình
Ai trao ai giữ
Thì thành bùa yêu
Mai này
Bão giật nhà xiêu
Trải bùa làm chiếu
Mà chiều người thương
Lá bùa
Vừa khít dát giường
Đêm trường
Vừa khít đêm trường trong nhau
Bùa yêu
Khi phẳng khi nhàu
Cả khi hết mặn
Biển sâu vẫn tình
Khi riêng
Riêng đến một mình
Khi chung
Góc cái chung tình cũng đôi...
ẾM BÙA
Em thiêu bốn sợi tóc
Đốt năm cái lông mày
Giá nung được tim óc
Em cũng sẽ làm ngay
Hóa sáu mẩu móng tay
Ba đầu móng chân nữa
Bảy lông tay bén lửa
Hai lông chân cháy quăn
Cả tám cái loăn xoăn
Một góc riêng của tháng
Than lửa tàn hồn anh
Đượm vía hòa rượu uống
Anh lên em bảo xuống
Anh ra em bảo vào
Anh đòi đi tắm biển
Em bắt bơi trong ao
Nghĩa là em muốn sao
Anh phải chiều em vậy
Ôi ngải bùa thuở ấy
Ếm tới giờ hết linh
Bây giờ gió xông xênh
Em làm sao buộc lại
Anh gỡ lời khỏi miệng
Gỡ sớm rời ban mai
Anh ơi, chớ theo ai
Quên người tình xưa cũ
Đừng để em làm ngải
Ếm anh như ếm mình...
TRÚ RÉT
Anh ở Sài Gòn
Tay cầm nắng chói
Môi chạm đông rồi
Em nói thương anh
Anh cuối mùa đông
Anh cho em hỏi
Thăm thẳm xa
Nắng có nhớ em không
Mùa đông ơi mùa đông
Em đừng hỏi
Anh thương mùa đông
Như thương kiếp chúng mình
Hoa cải vàng
Ngồng cải xanh trong gió
Còn cay xè
Trong nỗi nhớ anh ăn
Mùa đông ơi
Ơi mùa đông bé nhỏ
Anh thương mùa đông
Mùa đông thuơng nhớ
Một góc tim anh trú rét
Đủ không đông...
BỎ NẮNG
Về với em đi anh
Mang nắng về anh nhé
Mang bàn tay lửa ấm
Mang cả linh hồn về
Về với em đi anh
Về với em em đợi
Cho dù chim mỏi cánh
Dù em tan thành hơi
Dù anh chưa về nổi
Em vẫn mong anh về
Bỏ nắng cho nhẹ nhé
Nhanh nhanh
Về anh nghe...
CHỐN LINH HỒN
Em biết
Anh chẳng còn bờ vai nào
Cho em tựa
Khi lòng mềm hoang vắng
Cho em mong
Chở che em khi nắng
Chắn bão giông
Ngăn gió giật lũ giăng
Em biết
Hai vai anh trĩu nặng
Gánh hôm nay oằn
Gánh quá khứ xa xăm
Đôi vai rộng
Giờ đã mòn vạn dặm
Em làm sao ngả bóng được xuống anh
Em biết thế
Nên em luôn đứng thẳng
Những ban mai
Hay những buổi chiều hôm
Em không tựa vào vai đâu anh ạ
Nơi em ngã vào anh là chốn linh hồn...
KHÓC
Hơi thở đầu tiên
Là tiếng khóc
Tiếng khóc cất lên
Sự sống bắt đầu
Người ta khóc
Suối sông chảy dọc
Và than trời
Như xoáy nước
Chảy ngang
Những năm tháng
Lang thang ngang dọc
Tiếng gió hú gào
Trời khóc màu xanh
Đất bần bật
Cỏ hoa lăn lóc
Em khóc phận mình
Lẻ bóng vì anh
Người ta khóc
Lúc hoàng hôn
Như máu rỏ
Phần hắt lên trời
Phần đổ xuống
Số phận nhau…
ĐÊM MƯA
Đêm mưa ướt
Gió về từ kiếp trước
Người đàn bà
Ướt sũng nửa đời mưa
Nước mắt ướt
Cả làn mi cũng ướt
Tóc bết nước mưa đời giọt vắn giọt thưa
Đưa tay ướt
Em đem phơi cái ướt
Mong hong lòng khô hết nỗi cô đơn
Đưa tay ướt
Tay kia em vuốt
Cái ướt này nhòe nhoẹt cái ướt kia
Chớp lóe sáng
Là khi em bật khóc
Cũng là khi anh sẽ đến cùng mưa
Anh sẽ lau cho em hai hàng nước mắt
Ướt sũng mưa kiếp trước...
Kiếp này khô...
DẪU XA LÌA
Có lẽ ngàn năm rồi
Ta chưa gặp lại nhau
Tuổi bốn mươi
Em vẫn còn khờ khạo
Chẳng thể quên
Một thời ta đau đáu
Ngày nhớ nhau
Đêm còn mơ thấy nhau
Có lẽ hết thế kỷ này
Và cả ở kiếp sau
Ai quên nổi
Một buổi chiều em khóc
Ai nhớ hết
Những vui buồn cơ cực
Đỉnh cuộc đời
Bên thăm thẳm vực sâu
Dẫu vui buồn
Ta đã từng có nhau
Em đi hết cả một thời giông tố
Anh đã sống trọn mình từng hơi thở
Dẫu xa lìa
Dẫu mãi mãi chẳng có nhau...
MỒ HÔI
Có một người gặp rét
Rơm rớm mồ hôi tay
Bàn tay ấy nóng quá
Có hai người cùng rét
Gặp nhau toát mồ hôi
Cả hai cùng nóng hổi
Nắng bật xanh cả trời
Gió bấc im không thổi
Mồ hôi lau mồ hôi…
ĐA MANG
Yêu người đã có vợ
Đêm thừa trăng thiếu chăn
Sao mai không nhắm mắt
Thức ngỡ nằm trong mơ?
Bạc bẽo ơi!
Em sợ
Tình chúng mình trái ngang
Đi trên dây số phận
Của kiếp người đa mang..?
Bạc bẽo ơi
Đừng nhớ!
Và em ơi
Đừng quên!
Nhớ
Yêu người có vợ?
Quên ai
Đừng quên anh?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: