THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 27 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 393 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 15.02.2023 09:01:51 (permalink)
0
THUỐC NGỦ

Anh khó ngủ
Em đến ru anh ngủ
Giấc ngủ sâu
Lặn tới tận đáy đêm

Em mất ngủ
Anh ru cho em ngủ
Em nằm mơ
Trong hơi thở lời ru

Và anh rõ
Em là viên thuốc ngủ
Uống một viên
Anh đã hóa thành tiên

Em tường tỏ
Anh là viên thuốc ngủ
Đủ ru em
Rũ hết mọi muộn phiền...
Nguyễn Quốc Văn 06.03.2023 16:26:09 (permalink)
0
SÀI GÒN DUYÊN NỢ

Sài Gòn mưa sa, Sài Gòn bừng nắng
Tháng tư qua đợi đỏ mắt tháng mười.
Mùa nhớ thương giang tay chờ thương nhớ
Em thương anh, sông thương bến Nhà Rồng.

Tân Sơn Nhất ồn ào vui tấp nập
Bao nỗi buồn bỏ lại dưới cánh bay.
Sông đổ vào lòng tình yêu xứ sở
Mái nhà xưa thời gian phủ tím mờ.

Xe nối đuôi nhau qua cầu Công Lý
Gió Cần Giờ gọi mây trắng muôn phương.
Lòng chung thủy mãi sắt son bền chặt
Tình đôi ta sen ngan ngát tỏa hương.

Em đã khóc giữa Sài Gòn duyên nợ
Lệ tuôn trào ngày gặp mặt trong mơ.
Anh đã khóc cùng nụ hôn cháy bỏng
Trái tim em đập trong ngực Sài Gòn...
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2023 00:06:13 bởi Ct.Ly >
Nguyễn Quốc Văn 12.03.2023 15:10:24 (permalink)
0
HẸN

Biết anh đã có vợ rồi
Gặp anh trống ngực từng hồi xuống lên
Nhủ lòng mình, cố mà quên
Đêm không ngủ được tắt đèn tụng kinh

Tình ơi, khốn khổ là tình
Sao không ai khác mà mình, mình ơi
Thương anh một, thương chị mười
Lại thương mình vốn là người nết na

Cùng mang mệnh bạc đàn bà
Chồng người yêu vụng chẳng ra giống gì
Chưa ở đã tiếc lúc đi
Hòn bấc tình nặng, hòn chì nghĩa không

Giá anh đừng là đàn ông
Giá như em đã có chồng như ai
Giá như sẻ được làm hai
Chị vui bên ấy, bên này là em

Đàn bà yêu bằng trái tim
Làm sao cõng nổi phận mình đây anh
Thôi, anh về với gia đình
Nếu không quên được, chúng mình gặp nhau...
Nguyễn Quốc Văn 12.03.2023 15:12:24 (permalink)
0
BUÔNG

Buông em ra
Cho anh về nhà với vợ

Một thời níu áo nhau nhầu cả gió
Nắng môi anh
Khiến em quên mùa đông

Một thời yêu anh
Trộn mộng mơ vào đau khổ
Anh bảo em đừng bỏ đi lấy chồng

Buông em ra
Cho con tim cô đơn
Cạn nỗi đau tận cùng xa vắng

Buông em ra
Để em đi lấy chồng...
Nguyễn Quốc Văn 17.03.2023 21:39:28 (permalink)
0
SÀI GÒN HEO MAY

Sài Gòn heo may
Bước chân thu cũ
Nhẹ nhàng ngất ngây
Tóc mềm xưa ấy
Bồng bềnh sắc mây

Sài Gòn heo may
Bến Thành buông nắng
Đầm Sen mưa bay
Nhạc thu Nhiêu Lộc
Cung đàn Suối Tiên

Ngày thường heo may
Áo dài trên phố
Dịu dàng thướt tha
Chuông nhà thờ đổ
Thiên đường nở hoa

Hồn tôi heo may
Thoảng trong hơi thở
Xạc xào bâng khuâng
Lá lăn bỡ ngỡ
Se se thu về

Tình em heo may
Hoa ti gôn tím
Từng chùm thả tim
Hương đời lãng đãng
Động lòng khách mơ

Đời ta heo may
Bên nhau đã nhớ
Cuộc tình ngẩn ngơ
Dắt tay cơn gió
Vào đời làm thơ...

Nguyễn Quốc Văn 11.07.2023 17:40:00 (permalink)
0
VIẾT

Tôi viết để giải tỏa mình
Khác người ta viết mơ giành lợi danh,
Sen thoảng hương trắng trần gian
Bướm ong hoan lạc bình dân kiếp người...
Tôi viết môi nở nụ cười
Khổ đau hạnh phúc thế thời buồn vui,
Trăm năm duyên nợ tại trời
Trả vay tôi hiến hồn tôi cho đời...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2023 11:34:05 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 12.07.2023 14:57:23 (permalink)
0
BÍ MẬT CỦA VĂN CHƯƠNG

Người ta bảo thơ ông lạ lắm
Tôi đọc xong không một chút vấn vương
Người ta chê văn ông rối rắm
Tôi lướt nửa trang thấy quá phi thường

Người ta phán ông là đồ bỏ
Tôi lại nghĩ rằng ông chỉ đáng thương
Ông than ông kẻ lạc loài xứ sở
Tôi tin ông mang hồn cốt quê hương

Thơ mình viết mình đọc mình tự sướng
Chỉ mấy vần đủ giải tỏa thế gian
Văn ta viết đọc lên nghe sang sảng
Không kim cương cũng óng ánh bạc vàng

Như thế đó
Dở, hay do người đọc
Phải chăng là
Bí mật của văn chương ?
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2023 03:58:07 bởi Ct.Ly >
Nguyễn Quốc Văn 12.07.2023 15:00:13 (permalink)
0
NGƯỜI GIÀ

Mang tuổi
Tập tễnh đi chơi
Tập nghịch đất cát,
Tập bơi trên bờ

Đậm tin tưởng,
Nhạt nghi ngờ
Ngộ ra
Chân lý bây giờ có chân...
Nguyễn Quốc Văn 12.07.2023 15:02:15 (permalink)
0
NGỘ

Anh biết rõ
những bài ca hay nhất
Cũng chỉ gió trăng
mộng tàn thu

Và ngộ ra
trên đời bao cái nhất
Không là ảo ảnh
cũng phù hoa...
Nguyễn Quốc Văn 04.08.2023 20:50:13 (permalink)
0
NHỮNG PHÉP TÍNH

Anh ơi,
em gieo phép cộng
Thiện lương
mọc giữa tâm hồn
Anh gặt phép trừ
gạch ác
Lọc đục khơi trong
biển sông

Và nữa,
ta nhân bình đẳng
Cùng chia nhân ái
cho đời
Cộng trừ nhân chia
lẻ chẵn
Tự do
cho mỗi phận người

Cộng trừ nhân chia
chân lý
Thực ra
là việc của trời
Cộng trừ
nhân chia công lý
Mới do pháp luật
phán thôi

Em ơi,
bao nhiêu phép tính
Có thành chân lý
hay không
Dẫu công lý
chưa có thật
Anh vẫn
cộng trừ nhân chia...
Nguyễn Quốc Văn 06.08.2023 16:14:56 (permalink)
0
VÀO BẾP

Khi người ông vào bếp
Rau luộc hơi bị xanh
Trứng chiên vàng trăng sáng
Gạo ngát hương mùa màng

Khi người cha vào bếp
Lạc rang thơm húng lìu
Bánh đa giòn tan miệng
Ngắm rượu nồng lung liêng

Khi người chồng vào bếp
Mắt vợ yêu dịu hiền
Bữa cơm như cỗ tết
Gia đình thành cõi tiên

Khi vợ chồng vào bếp
Dập dìu như tình nhân
Vợ hứng mưa nấu gió
Chồng mơ hâm vần thơ...
Nguyễn Quốc Văn 06.08.2023 16:17:47 (permalink)
0
NGHĨ BÊN TƯỢNG ĐÀI

Đưa ma
rợp áo cà sa
Người đông hơn kiến
mới là đám to

Hội nghị
hoa thắm đỏ cờ
Thành công tốt đẹp
từ giờ giải lao

Ngu ngơ
kẻ chức vụ cao
Người thanh liêm
khó lọt vào cửa quan

Quan cha gian
quan con tham
Gian tham lọc máu
sao thành thanh quan

Vinh quang
ơi hỡi vinh quang
Bất nhân tâm
nghiến tan tành nhân tâm

Oằn vai
nặng gánh phận dân
Tay cầm bánh vẽ
ăn dần tương lai

Vọng trên cao
giọng tượng đài:
- Qua đêm tối
tới ngày mai huy hoàng...
Nguyễn Quốc Văn 08.08.2023 15:14:40 (permalink)
0
CÙNG BẠN GIÀ ĐI CHƠI

Đưa bạn già
cùng ta đi chơi
Mây trên trời
đám đen đám bạc

Gió có chỗ ngủ quên
có nơi reo xào xạc
Sóng biển ầm ào
bài hát ngoài khơi

Bạn già rồi
ta cũng thế mà thôi
Không đi chơi nhanh
sẽ không còn kịp nữa

Thời gian đời người
đang dần khép cửa
Vui được ngày nào
xin hãy cố mà vui

Ảnh cứ chụp
miệng cứ cười nắc nẻ
Những nỗi buồn
cứ nhờ gió mang đi

Dẫu dáng vẻ
chẳng được như thời trẻ
Thì ngày xưa thơ bé
vẫn trở về

Cứ vui nhé
cứ ngu ngơ thế nhé
Ngày dại khôn đáng sống
cứ rong chơi

Tuổi đã cũ
đường đi chơi vẫn mới
Trẻ đi xuôi
già nhớ ngược trở về...
Nguyễn Quốc Văn 10.08.2023 09:08:44 (permalink)
0
KHẮC HÌNH NỖI NHỚ
MỘT CUỘC CHƠI

Nào, ta đến
Tổ Đình Hộ Pháp
Tán sa la
xanh mát nhân từ
Ta tản bộ
sân nhà thờ Song Vĩnh
Giữa chuông ngân
Chúa như thực như hư
Biển Hồ Tràm
tắm cát vàng yên tĩnh
Sóng Hương Phong
tự hát mãi ru mình

Nào, ta bơi
trên sông Tiền mơ mộng
Cồn Long, Ly, Quy, Phụng
xanh tươi
Gió vờn tóc miền Tây
lồng lộng
Mái chèo vui
vẫy con nước tươi cười
Ta nếm thử kẹo Bến Tre
ngọt mát
Hương dừa thơm
theo về tận Sài Gòn
Nghe giọng hát
cung đàn ca tài tử
Gái sông Tiền
dìu dịu mắt hoàng hôn

Du thuyền kia
nhấp nháy bến Nhà Rồng
Bữa tiệc đêm
bỗng rộn ràng ánh sáng
Ta uống Sài Gòn
ta ngắm bạn
Niềm vui đầy
hơn cả nước dòng sông

Hẹn hò mãi
mới gặp Dinh Độc Lập
Đã cánh chim Tân Sơn Nhất
xa vời
Ta đã lọc hồn mình
trong văn vắt
Để khắc hình nỗi nhớ
một cuộc chơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2023 16:39:25 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 24.08.2023 12:19:13 (permalink)
0
GHEN VỚI NỖI KHỐN KHỔ

Em ghen với ngày nắng
Trưa thiêu đốt cháy anh
Em ghen với trời xanh
Ô che anh lồng lộng;
Em ghen với biển rộng
Biển ôm anh vào lòng
Ghen cả với ngực sóng
Anh bồng sông lội bơi;
Ghen với chiều mưa xối
Ướt sũng áo quần anh
Ghen cả với đồi núi
Gọi mời anh đến chơi;
Em ghen với một người
Hỏi anh, anh không nói
Người ấy thế nào nhỉ
Ở gần hay xa xôi;
Ghen với cái giường đôi
Em chưa từng nằm đỡ
Em ghen với cơn gió
Se sắt heo may thu;
Em ghen với tương tư
Anh dành cho ai đó
Ghen cả nỗi khốn khổ
Của đàn bà tự do...
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 27 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 393 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9