TRI ÂM
(Tặng Quang Phúc)
Tôi đi tìm dấu chân tôi ấu thơ
Đâu cũng in dấu tình thương của mẹ
Trong mát nước, trên đất đai nứt nẻ
Vời vợi thu, đông hun hút, xuân, hè
Tôi đi tìm hồn thiêng quê hương tôi
Chuông nhà thờ ngân vang trời thơ bé
Bao giông bão nổi chìm thời trai trẻ
Cây đàn bầu giọng non nỉ tỉ tê
Tôi tìm thời gian thức trong không gian
Tìm hoang vu nơi tận cùng hoang vắng
Tôi đi qua nỗi cô đơn cô quạnh
Đến bên đời tươi cây lá rượi xanh
Tôi đi tìm em, tôi đi tìm anh
Những người yêu nhau đều thành người ấy
Thương biết mấy tình yêu thành tình bạn
Tôi mừng em xứng với hạnh phúc này
Ôi Chúa ơi, con yêu Người bỏng cháy
Con biết Người đang ngự trái tim con
Những nốt nhạc trời gieo trên khuông nhạc
Thiên đường chăng giữa gian khó đời con
Ta tìm được nhau, thơ tìm thấy nhạc
Chim sơn ca mơ gió núi đệm đàn
Em nhớ hát như suối ngàn từng hát
Tri kỉ một đời duyên nợ tri âm....
-----
Bài thơ này nhắc tới các bài hát nhạc sĩ Quang Phúc phổ thơ Nguyễn Quốc Văn như: Dấu chân, Quê hương, Hoang vu, Người ấy và tôi, Tôi yêu Chúa...