THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 408 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Dân - 01.10.2019 14:52:39
0
DÂN

Nếu ai muốn thắng nhân dân
Kẻ ấy mất cả triệu năm không thành!
Thua dân dẫu cả ngàn lần
Là mình đã thắng chính mình, hay chăng?

Hôn quân bạo chúa tham tàn
Đến khi chết chẳng thể làm được dân?
Hóa thành hoàng bởi dân gian
Lòng dân thước cỏ đo tầm thánh nhân!

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Suối Giải Oan - 01.10.2019 14:55:03
0
SUỐI GIẢI OAN

Làm gì có oan mà giải
Khi người ta chết vì yêu
Xuống tóc mà được như vậy
Thành Phật trong nửa buổi chiều

Thương dân nên Người sống mãi
Ngàn năm Yên Tử Thiền tông
Phật hoàng Nhân Tông ưu ái
Lòng Người yêu nước mênh mông

Mắt Người hướng về Vân Đồn
Tay Người chỉ về phương bắc
Trái tim Người đau như cắt
Non sông trước họa xâm lăng

Kẻ thù không thể là bạn
Muôn dân phải tự kết đoàn
Chia bảy xẻ ba phân tán
Làm sao giữ được nước Nam

Khi Tổ quốc có Thánh nhân
Oan sai ai cũng được giải
Hữu hạn là các triều đại
Mãi mãi chỉ còn Nhân dân...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2019 14:57:27 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Còn cha mẹ - 01.10.2019 16:41:17
0
CÒN CHA MẸ

Còn cha mẹ, ta còn là trẻ con
Dẫu ta đã tuổi bẩy mươi có lẻ
Tóc bạc phơ, ta vẫn là em bé
Nắng nhuộm mây che từng dấu chân son

Còn cha mẹ, ta vẫn là trẻ con
Dù ta đã nên bà, nên ông cả
Mẹ vẫn ru câu chim trời biển cá
Cha nhắc ta nhớ đám giỗ ông bà

Còn cha mẹ, ta đi về thưa cha
Còn cha mẹ, ta vòng tay gọi mẹ
Còn cha mẹ, ta vẫn còn vụng dại
Ta cứ mơ đời ta mãi không già

Ta còn mẹ, ta ăn cơm với cá
Ta còn cha, ta rót rượu dâng cha
Trước cha mẹ, ngay cả khi khôn lớn
Còn tre xanh, măng trẻ mãi không già...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Rượu tình - 01.10.2019 16:44:04
0
RƯỢU TÌNH

Uống thêm
Một ly nữa thôi
Gọi là rượu đãi bôi, phụ bạc

Này thì uống
Uống trời xanh rách toạc
Uống cười ruồi
Uống khinh bạc, phù vân

Uống quên đất
Quên cả trời dúi ngã
Uống sao cho
Còn trơ lại đôi ta

Anh uống đi
Vò ngực em lã chã
Ngọt hay cay
Say hay tỉnh hả anh

Em uống đi
Rượu môi anh bật máu
Lả vòng tay
Ta cạn đáy đời nhau...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Khi yêu - 01.10.2019 16:46:04
0
KHI YÊU

Khi hai ta
Bắt đầu yêu nhau
Ta thì thầm
Những điều to nhỏ
Anh yêu em
Nhẹ thoảng hơn cơn gió
Em yêu anh
Thơm hơi thở câu thơ...

Khi chúng ta
Đắm đuối yêu nhau
Ta quên cả ta
Ta quên không nói
Những thanh âm
Nhường chỗ nằm tiếng gọi
Tự hồng hoang sâu thẳm thuở không lời...

Ta xuống vực sâu
Ta bay lên trời
Hai trái tim
Hóa một rồi sáng chói
Tưởng như đã trong nhau bổi hổi
Ta từ từ tan vào chúng ta thôi...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Người ở lại - 01.10.2019 16:48:04
0
NGƯỜI Ở LẠI

Quê tôi đến gió cũng gầy
Khói quanh quẩn bếp cũng bay từ từ?
Nhà tôi cây bưởi lắc lư
Bao nhiêu là trái trầm tư như người?

Tháng năm cho đến tháng mười
Con trâu sún hết răng cười kiếp trâu?
Mặt ruộng quê nếp nhăn sâu
Mấy con sông cứ rủ nhau bé dần?

Làng quê giờ hóa phố làng
Đồng quê xanh sắc cỏ hoang bời bời!
Người ngoài bãi không biết bơi
Con trai con gái ham chơi hơn làm!

Tàn nhang cong mộ nghĩa trang
Ở đây cũng có một làng như quê?
Ai đi xa nhớ thì về
Làng xưa giống cái nón mê che đầu?

Hồn quê giờ ở nơi đâu
Nao nao bóng nước cây cầu, gốc đa?
Ai về làng Thượng quê ta
Những người ở lại mới là quê hương?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Mời rượu - 01.10.2019 16:50:46
0
MỜI RƯỢU

Anh là một ly rượu
Những lúc em tìm quên
Nhâm nhi từng hơi thở

Em quên anh để nhớ
Em quên vơi cả em

Ly rượu cay dọc đêm
Đắng ngang ngày xa vắng
Ly rượu chắt từ nắng
Ly rượu mềm môi em

Men rượu ngấm vào tim
Hơi rượu vò rối tóc
Em tìm quên
Em rót
Em nâng ly
Mời mình...

Em tìm quên
Em cạn
Em uống anh
Mời anh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Buông - 01.10.2019 16:59:54
0
BUÔNG

Buông em ra
Cho anh về nhà với vợ

Một thời níu áo nhau nhầu cả gió
Nắng môi anh
Khiến em quên mùa đông

Một thời yêu anh
Trộn mộng mơ vào đau khổ
Anh bảo em đừng bỏ đi lấy chồng

Buông em ra
Cho con tim cô đơn
Cạn nỗi đau tận cùng xa vắng

Buông anh ra
Để em đi lấy chồng...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Chông chênh - 01.10.2019 17:04:05
0
CHÔNG CHÊNH

Có anh
Em hóa đàn bà
Có em
Anh mới thật là đàn ông?

Có anh
Chưa chắc có chồng
Có em
Rất có thể không là gì?

Duyên thì bén
Nợ phân ly
Có hay không
Có khác gì có không?

Vơi đầy
Sông vẫn là sông
Có không
Muôn thuở tình chông chênh buồn?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Định mệnh - 01.10.2019 17:06:13
0
ĐỊNH MỆNH

Định mệnh bồng em
Trao vào vòng tay anh
Anh cúi xuống
Hôn lên môi định mệnh

Định mệnh ôm chặt anh
Tự kiếp nào thân thiết
Như một phần máu thịt của riêng em

Định mệnh kéo đôi ta
Ra khỏi cuộc đời nhau
Đẩy hai đứa
Hai chân trời xa lắc

Không cưỡng nổi
Nhưng chúng mình tin chắc
Dù không thuộc về nhau
Song ta mãi có nhau

Ít nhất là
Từ bây giờ cho tới kiếp sau
Ít nhất thế
Ở sau lưng định mệnh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Rao - 01.10.2019 17:08:15
0
RAO

Có ai mua ký ức không
Để tôi bán một cánh đồng heo may
Để tôi rao mớ tiếng chày
Mòn đêm khuya cối gạo đầy ngày xưa...

Ai bán xưa cũ tôi mua
Bánh đa, bánh đúc, riêu cua quê nhà
Giá mua được rổ thật thà
Nụ cười khuyến mãi mới là gặp may...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Mẹ ước - 01.10.2019 17:12:15
0
MẸ ƯỚC

Giá mà mẹ bắt được rồng
Làm cho con một cỗ lòng con ăn !
Nằm mơ luộc chín được trăng
Cua đồng mẹ giã nấu canh con dùng !

Trứng trâu mà có trên rừng
Mẹ lặn mẹ lội mẹ lùng khắp non !
Nhà mình khoai cõng lưng cơm
No ít hơn đói nhưng đơm thật thà !

Tép tôm thay lợn thế gà
Rau dưa mắm muối cửa nhà ấm yên !
Bao giờ kiếm được nhiều tiền
Thì mẹ cai sữa buồn phiền cho con...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Chiếc lá - 02.10.2019 06:02:39
0
CHIẾC LÁ

Thu rồi
Anh quên em đi
Nhớ chi
Se sắt ước gì với anh...

Em nghe
Mình nói với mình
Úa tàn gió
Cũng bởi tình mà thôi...

Cái gì
Là cái đã rồi
Mặt người úp xuống mặt người
Vơi đêm...

Đến em
Còn chẳng nhớ em
Anh còn
Sẻ trắng cho đen làm gì...

Thương em thật
Quên em nghe
Cho câu thơ
Khỏi ướt mi một thời...

Lá khô
Nào rụng về trời
Đất vương mắt lá
Vướng người em yêu...

Anh ơi
Chiều rụng cuống chiều
Đêm nay
Lá đổ ít nhiều vì anh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lá rụng - 02.10.2019 06:05:33
0
LÁ RỤNG

Thôi đừng hẹn
Đến kiếp sau
Thôi đừng huyễn hoặc
Khiến nhau đau lòng...

Đừng nói yêu
Giấu vào trong
Cũng đừng nói
Chỉ đèo bòng với em...

Giữa trưa
Anh bảo là đêm
Anh là kiếp trước
Của em bây giờ...

Anh ơi
Đừng ngỡ em mơ
Biết không?
Em cũng dại khờ như anh...

Trái tình
Ruột trắng vỏ xanh
Xin anh nói thật cho lành
Nghe anh...

Yêu nhau
Cơm dẻo ngọt canh
Lá vàng
Rụng xuống lá xanh cũng tình...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/ Đàn bầu - 02.10.2019 06:07:39
0
ĐÀN BẦU

Cây đàn chỉ có một dây
Âm thanh rung mấy ngàn ngày chưa tan
Cần tre cong níu thế gian
Lóng tre bật núi nâng ngàn lên cao

Nghe mưa lắc rắc mặt ao
Nghe thác nước đổ ào ào xuống thung
Nghe như tiếng nấc nửa chừng
Nghe rơi nước mắt khóc mừng gặp nhau

Tiếng đàn gột trắng nỗi đau
Nốt cuối cùng nốt bắt đầu đó em
Rung ngân tự cõi nhạc tiên
Mẹ cha ta nặng ân tình sớm trưa

Trong như nước giữa trái dừa
Ngọt như trai gái nhìn vừa mắt nhau
Nước non mang dáng đàn bầu
Vì thương mà nốt nhạc sâu lắng trầm

Gió lao xao đậu mái gianh
Nhịp đôi lứa trái tim vàng đập chung
Mây yêu nhau đến tận cùng
Vợ chồng quen vẫn lạ lùng vì nhau...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN /Mẹ ta - 02.10.2019 06:12:54
0
MẸ TA

Mẹ ta chưa bao giờ nghèo
Ổ rơm giầu có gió heo may trời
Áo tơi lá giấu mồ hôi
Mặt úp so đất, khoanh trời bằng lưng

Mẹ ta chẳng quản khốn cùng
Nuôi năm con đủ cho chồng mùa xuân
Mưa phùn lạnh ngược từ chân
Mùa đông rét hết cả phần mùa thu

Một đời ăm ắp âu lo
Chợ Lao gặp nắng, Đô Đò gặp mưa
Chợ Thượng mắm muối rau dưa
Áo cơm tằn tiện dư thừa ước mong

Chiêm mùa phơi thóc chưa xong
Trong nhà trơ lại chỉ nong nắng trời
Gầm giường đã chật rãi khoai
Chưa qua ngày tám đã ngoài tháng ba

Tết là tết mọi người ta
Hương hoa trời đất, hương hoa của người
Mẹ vui lợn đã đụng rồi
Một dây pháo tép đất trời nở hoa

Phủ Dày mớ bảy mớ ba
Hát chầu Chúa Liễu nhớ ra phận mình
Chèo văn kính Đức Thánh Trần
Chùa Hương thả xuống sông phần buồn đau

Mẹ ta không nghèo mà giầu
Hai vai gánh mọi nỗi sầu thế gian
Thiêng liêng, mộc mạc niềm tin
Mẹ trao con cháu để thành người thôi

Mẹ ta giờ ngự trên giời
Có đàn tiên nữ têm mời trầu cau
Mẹ ta không nghèo không giầu
Đủ mưa tháng bẩy gội đầu chúng sinh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Thiên đường - 02.10.2019 06:15:11
0
THIÊN ĐƯỜNG

Thiên đường đầu tiên con trong bụng mẹ
Đấng sinh thành sẻ máu thịt nuôi con ?
Con lớn tới đâu mẹ gầy tới đấy
Thiên thần con đủ chín tháng mười ngày !

Mẹ sinh con đủ mắt mũi chân tay
Cho con đủ cả u oa tiếng khóc
Đau xé ruột gan từ chân tới tóc
Vòng tay vơi mẹ ẵm tuổi con đầy...

Thiên đường riêng con là gia đình nhỏ
Một thiên thần nối tiếp đã hoài thai ?
Người con gái chia đời con duyên nợ
Nụ cười vui giống hệt mẹ nét buồn...

Mẹ đã khuất gió mồ côi đầu chợ
Cỏ đồng quê mướt như lụa thiên đường...
Con cháu lặng quấn khăn tang nỗi khổ
Thiên đường xa rước mẹ lúc không ngờ !

Con đã già nên giờ con biết rõ
Chốn thiên đường của hai mẹ con ta
Nhà ta đó, nơi cỏ xanh hơn cỏ
Trời ban cho, chẳng có ở nơi nào !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2019 06:19:44 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Kiếp sau - 02.10.2019 06:35:31
0
KIẾP SAU

Muôn kiếp trước
Mình lạc nhau đằng đẵng
Đến kiếp này
Vui cũng chỉ tày gang?

Môi anh nắng
Gieo nụ hôn cay đắng
Suối ngọt em
Nước mắt mặn vào trong?

Có kiếp sau không
Em cài hờ cửa
Anh đến anh đi
Không phải phiền lòng?

Có kiếp sau không
Sưởi chung bếp lửa
Mỗi bữa cùng ăn
Ngủ một chỗ nằm?

Có kiếp sau chăng
Nên chồng nên vợ
Hết mộng mơ
Con cá sảy cá to?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Phơi nắng - 02.10.2019 15:35:48
0
PHƠI NẮNG

Không muối xát đã xót đêm
Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa
Nắng chưa ngún cháy nửa mùa
Heo may thu đã một thưa vắng người

Nắng ướt thì phơi lên trời
Mắt ai phơi ướt lên vai kiếp người
Phơi gần lên cái xa xôi
Phơi vui lên miệng nụ cười không vui

Phơi mất mát lên ngậm ngùi
Phơi đất lấm láp lên trời trắng mây
Phơi mê đắm lên ngất ngây
Phơi không gì cả lên dây tháng ngày

Ai phơi mây cánh chim bay
Để ai phơi áo heo may lên đời
Ai đem số phận ra phơi
Nhặt lên bóng nắng cuối trời chưa hong...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Bẫy tự nhiên - 02.10.2019 15:38:08
0
BẪY TỰ NHIÊN

Cả đời khổ, mẹ tìm vui
Nếm qua mê đắm,
thế rồi sinh con

Tưởng sinh ra nước ra non
Ai ngờ
vẫn cõi chất chồng khổ đau

Rồi các con đến với nhau
Nào hay
hạnh phúc liền sau luân hồi

Cái vòng tiếp nối giống nòi
Bẫy tự nhiên
nhốt kiếp người vào yêu

Cái vòng nhốt sáng vào chiều
Nở ra đêm
với ít nhiều kiếp mơ

Cái vòng phả gió vào thơ
Thả thơ vào gió,
bao giờ thoát ra

Thôi thì, khờ dại thật thà
Tự nhiên sập bẫy
cũng là tự nhiên...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tự nhiên - 02.10.2019 15:40:11
0
TỰ NHIÊN

Sông biển mê trời xanh
Nuốt trời xanh vào lòng
Những con sóng
Dập dềnh in mây biếc...

Đất say trời xanh
Nuốt trời xanh vào bụng
Nên nắng vàng
Ôm mặt lá hóa tươi xanh...

Những người yêu nhau
Cũng nuốt chửng nhau
Mắt nuốt môi mềm
Tay nuốt tay xiết chặt...

Tai nuốt tiếng
Tiếng ngọt hơn mật ngọt
Những âm thầm
Dữ dội nuốt chửng nhau...

Hạnh phúc nuốt thương đau
N uốt tương lai quá khứ
Những niềm vui
Dốc ngược uống niềm vui...

Cơn hứng khởi
Nuốt nỗi đau da thịt
Dâng hiến này
Nuốt chửng hiến dâng kia...

Tự nhiên thế
Cả muôn loài đều thế
Thương nhau rồi
Tự dưng nuốt chửng nhau...

Đau đớn vậy
Mà cuồng say đến vậy
Đời mỗi hai ta
Đầy ăm ắp đời nhau...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Thề - 03.10.2019 07:49:56
0
THỀ

Nửa thế giới
Vốn đàn bà
Nửa nhân gian
Cũng chỉ là đàn ông

Chớm yêu
Từ thuở phải lòng
Buộc đời nhau
Sợi tơ hồng mỏng manh

Thân xác em
Lụi vì anh
Linh hồn anh chết
Bởi dành cho em

Đo anh ngày
Có thước đêm
Đo tình năm ấy
Thấy em hôm rày

Kiếp người
Ai kiếp nợ vay
Đắm say
Thì trả đắm say cho người

Anh ơi
Đừng thấy mưa cười
Đất đang khóc
Dưới gầm trời đó anh

Anh thề độc
Với sao giăng
Nửa bóng anh
Cũng chửa nằm với ai

Lời thề
Không một thì hai
Lá khoai nước đọng
Dọc khoai xanh rờn

Buồn làm chi
Có với thiệt không
Dân gian
Chỉ chuyện đàn ông đàn bà...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Gội trăng - 03.10.2019 07:56:08
0
GỘI TRĂNG

Tình bè bạn
Em và anh
Bước qua trong suốt
Lỡ thành tình yêu

Chỉ đêm
Không trở lại chiều
Chỉ hai ta
Hóa người yêu của người

Quá làn ranh
Luật của giời
Khó mà quay lại
Cái thời vô tư

Giấc mơ
Rời giữa giấc mơ
Lạ đợi bỏ bến
Xa chờ ngàn năm

Thương thân
Anh lấy trăng rằm
Gội yêu lọc ghét
Em thành tri âm..

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Rùng mình - 03.10.2019 08:11:07
0
RÙNG MÌNH

Em rùng mình thành đá
Đá rùng mình thành em
Chỉ anh là xa lạ
Rùng mình không thành anh ?

Đá rùng mình thành tên
Tên người, tên thần thánh
Em rùng mình số phận
Lá rơi mùa mong manh ?

Ngày rùng mình ra đêm
Nắng rùng mình tắt nắng
Mắt thu xa thăm thẳm
Mặt đông đầy tàn nhang ?

Đời rùng mình co lạnh
Vui rùng mình đi qua
Chen vào giữa đôi ta
Rùng mình thành sự sống ?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Hạnh phúc ở đâu? - 03.10.2019 17:47:21
0
HẠNH PHÚC Ở ĐÂU

Hạnh phúc ở Hà Giang
Hạnh phúc ở Phú Quốc
Hạnh phúc ở nước Mỹ
Hạnh phúc ở nước Nga

Hạnh phúc ở Trung Quốc
Hạnh phúc ở châu Âu
Hạnh phúc ở nước Úc
Có khác nhau mấy đâu

Nắng vàng ở trên đầu
Biển xanh xa trước mắt
Căn nhà trên khu đất
Chữ nhật hay hình vuông

Rau cải và rau muống
Hoa cúc và hoa hồng
Cơm ăn và nước uống
Mỗi đôi ngủ một phòng

Ai cũng phải lao động
Ai cũng phải học hành
Ai cũng phải chăm chỉ
Ai cũng phải kiên trì

Ai cũng phải có chí
Ai cũng phải vươn lên
Ai cũng phải kiếm tiền
Nuôi mình và xã hội

Cho dù ở Hà Nội
Hay là ở Pari
Cho dù ở Sitny
Hay là ở Nam Định

Cho dù ở Bắc Kinh
Hay là ở Bắc Cạn
Nếu như không có tiền
Hạnh phúc thường đi vắng

Hạnh phúc là yên lặng
Tự tới sâu thẳm mình
Hạnh phúc là sáng tạo
Không phải là đấu tranh

Hạnh phúc là thỏa mãn
Vừa đủ một đời người
Mái nhà che mưa nắng
Dư chút tiền đi chơi

Hạnh phúc là cuối đời
Cháu con không chờ đợi
Của thừa kế mẹ cha
Thân tự thân bước tới

Nơi nào trên thế giới
Hạnh phúc đến trú chân
Nơi nào giữa nhân gian
Hạnh phúc không về ở

Hạnh phúc thường mắc cạn
Khi con người ác tham
Hạnh phúc ở trong tâm
Thấm tận cùng vũ trụ

Hạnh phúc luôn là nụ
Hạnh phúc luôn là hoa
Hạnh phúc luôn là trái
Trời ban cho cuộc đời

Hạnh phúc là nụ cười
Nở ra trong đau khổ
Hạnh phúc tỏa từ người
Biết mình đang hạnh phúc...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Chưa bao giờ như bây giờ - 03.10.2019 21:25:57
0
CHƯA BAO GIỜ NHƯ BÂY GIỜ

Chưa bao giờ như bây giờ
Người ta khát tiền đến thế
Tham ô cỡ hàng ngàn tỉ
Chung thân chẳng nghĩa lý gì

Chưa bao giờ như bây giờ
Người ta tham quyền đến sợ
Cả nhà nguyện làm đày tớ
Tham nhũng được cả chức to

Chưa bao giờ như bây giờ
Giặc nước thì coi là bạn
Nhân dân lũy thành muôn thuở
Nhiều khi lại hóa kẻ thù

Chưa bao giờ như bây giờ
Tướng lĩnh quân đội sợ giặc
Tướng lĩnh công an làm ngơ
Phạm tội cùng quân kẻ cắp

Chưa bao giờ như bây giờ
Tượng đài xây từ ngàn tỷ
Nợ công ngày càng chồng chất
Dân còn bữa đói bữa no

Chưa bao giờ như bây giờ
Dân đen mất nhà mất đất
Thợ thuyền không còn xưởng thợ
Chỉ quân ăn cướp giàu to

Chưa bao giờ như bây giờ
Bộ trưởng giáo dục nói ngọng
Quan chức cấp cao ấm ớ
Cầm giấy đọc cũng chẳng xong

Chưa bao giờ như bây giờ
Tiến sĩ, giáo sư hàng vạn
Kiến thức cổ kim xếp xó
Phát minh là chuyện trong mơ

Chưa bao giờ như bây giờ
Trẻ con không thuộc lịch sử
Chuyện lạ trở thành đày tớ
Rồi mới trở thành học trò

Chưa bao giờ như bây giờ
Nhà nát dột nát từ nóc
Quan nhỏ theo đóm ăn nhỏ
Quan to lắt léo ăn to

Chưa bao giờ như bây giờ
Đạo đức đã bị đảo ngược
Yêu nước thành chống Tổ quốc
Biết ơn thay bằng hận thù

Chưa bao giờ như bây giờ
Công lý thành đồ trang trí
Người ta có quyền bắt bớ
Quá tạm giam thì bỏ tù

Chưa bao giờ như bây giờ
Tự do hay không mặc kệ
Có nhà có thân tự lo
Hạnh phúc có thể làm giả

Chưa bao giờ như bây giờ
Vận nước lâm nguy đến thế
Dân tộc sẽ thành nô lệ
Ngàn năm vết nhục còn nhơ

Chưa bao giờ như bây giờ
Kẻ thù trong nhà ngoài ngõ
Nhớ lời Cụ Hồ khôn kể
"Không có gì quý hơn độc lập tự do !"

Chưa bao giờ như bây giờ
Nước non chòng chành bão tố
Dân thương giống nòi giông gió
Ước bây giờ chưa bao giờ...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Hàn Mặc Tử - 03.10.2019 21:29:07
0
HÀN MẶC TỬ

Tôi nhớ ngày xưa tôi mười sáu
Người bán cho tôi một mảnh trăng?
Trên cành liễu rủ trăng thiếu nữ
Sóng soãi nằm nghiêng ngủ ngon lành?

Từ đấy tôi đi mọi nẻo đường
Linh hồn tóc liễu gái quê vương?
Em có mua trăng tôi bán lại
Cả trăng Vỹ Dạ gió lắt lay?

Ánh trăng vàng lắm, vàng như nắng
Như thể nhụy sen ở thiên đường?
Dấu chân trắng quá trên cát trắng
Tôi bén duyên mơ với họ Hàn...

Giời sai Hàn xuống để làm người
Viết giọng thơ điên thức tỉnh mê?
Hai tám mùa xuân thuyền trăng thức
Thiên giới buồm giăng, nở nụ cười...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tình em - 04.10.2019 07:10:10
0
TÌNH EM

Lúc yêu
Biển giấu câu yêu
Dùng dằng
Vần lác đác chiều mưa rơi...

Sáng sao
Nhấp nháy đầy trời
Xa khơi
Thuyền nước mắt người trong mơ...

Mái chèo
Đứt nhịp câu thơ
Đá thất tình
Sóng vỗ bờ khôn nguôi...

Thủy triều vỗ
Khỏa tênh đời
Bãi thơ yêu
Lộ cho người bước qua...

Anh là người
Hay là ma
Mà em yêu
Chết sống ba bốn đời...

Thơ yêu
Anh thả lên giời
Mà rơi xuống chỗ
Bồi hồi ngàn năm...

Tình em gần
Tình xa xăm
Nhập hồn vào chữ
Nên nằm trong tim...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nhắm mắt - 04.10.2019 07:12:10
0
NHẮM MẮT

Đêm mở mắt
Hóa sáng nay
Còn ngày nhắm mắt
Thì ngày thành đêm...

Từ chiều
Mở mắt con tim
Ở đâu
Em cũng chẳng nhìn thấy anh...

Đêm nao
Nhắm mắt vì tình
Chúng mình
Thấy hết chúng mình ngày đêm...

Nhắm mắt
Nhìn thấu qua em
Linh hồn mờ ảo
Lạ quen phập phồng...

Nhắm mắt
Mở mắt đàn ông
Run từ trên xuống
Từ trong ra ngoài...

Nhắm mắt
Trong vắt nụ cười
Cho lần mở mắt
Đất trời yêu nhau...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Vũng Tàu - 04.10.2019 17:12:34
0
VŨNG TÀU

Bãi Sau, Bãi Trước
Gành Hào, bãi Dâu
Nước non non nước
Như mơ Vũng Tàu

Sóng vỗ đùa anh
Trời xanh mặn chát
Dấu chân trên cát
Tóc mây ban mai

Biển xanh yêu ai
Mà trời mây trắng
Người ơi yêu ai
Mà lòng tỏa nắng

Để gió vỗ sóng
Biển mê trời xanh
Để đời mơ mộng
Để em yêu anh

Để gió khát gió
Trời khát biển xanh
Để em và anh
Tan trong Vũng Tàu....

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 408 bài trong đề mục