THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 14 trang, bài viết từ 91 đến 120 trên tổng số 408 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Dặn anh - 05.10.2019 08:59:52
0
DẶN ANH

Câu thơ này
Mới lấy chồng
Câu kia ly dị
Anh đừng đọc qua

Mê hoa
Chỉ hái hương hoa
Chớ mang trái nẫu
Về nhà nghe anh

Đắm say người
Lẽ thường tình
Em đâu dám trách
Chồng mình đào hoa

Người ta thương
Mặc người ta
Anh đi đâu
Nhớ về nhà ăn cơm...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Giao mùa - 05.10.2019 09:02:46
0
GIAO MÙA

Mình ôm nhau
Ôm mùa thu vào lòng
Tóc bớt xanh
Thì trời xanh bù lại

Phía sau lưng em
Mùa hè ngún cháy
Gió mùa xuân
Xao xuyến chạm vào môi

Mình ôm nhau
Mình hôn nhau bổi hổi
Mỗi lần gặp anh
Em quên hết cả đời

Quên cả ngày đêm
Lẫn sáng với tối
Em thành em
Thành một phần đời anh

Mình ôm nhau
Sóng cuộn sôi dữ dội
Anh thành anh
Thành một phần đời em

Lửa đã cháy
Không nước nào dập nổi
Khi mùa yêu
Gió thu thổi tắt đèn

Mình ôm nhau
Hôn lần nữa đi em
Mùa đông sắp qua
Xui ta về đôi ngả

Em lại đến với xuân
Còn anh ngang sang hạ
Còn ngày vui nào
Ta dành tiễn thu xa...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Trung Quốc chẳng có gì đáng sợ - 05.10.2019 18:14:48
0
TRUNG QUỐC CHẲNG CÓ GÌ ĐÁNG SỢ

Ta đã từng cúi đầu trước vần thơ
Của Lý Bạch, Khuất Nguyên, Đỗ Phủ
Hồng lâu mộng và những Tây du ký
Tam quốc kia mê hoặc cả tuổi thơ

Ta quý trọng tình người dân Trung Quốc
Sẻ cháo ta ăn khi bão lũ tràn qua
Nhưng căm hận bọn mặt người dạ thú
Muốn biến nước Nam thành nô lệ Trung Hoa

Trung Quốc có gì đáng sợ đâu ta
Người ăn thịt người, giật máu tươi làm thuốc
Lấy mắt chó thay mắt phường lệ thuộc
Không cản được ta yêu Tổ quốc, thương nhà

Kẻ mua rễ tiêu, móng trâu bằng mọi giá
Tàn hại cỏ cây, bỏ thuốc độc người
Dạ nham hiểm chỉ tay làm hàng giả
Gian lận bán mua, chước quỷ mưu ma

Có gì đâu mà phải sợ Trung Hoa
Cướp nội tạng, đi xâm lăng lãnh thổ
Hành xử với dân như giữa thời trung cổ
Bạo tàn thôi, chẳng hề đáng sợ đâu

Trung Quốc chẳng có gì đáng sợ đâu anh
Càng tham sâu thì càng mau bại trận
Càng tàn ác, càng chất chồng thù hận
Người không tha, trời đất cũng diệt trừ

Trung Quốc chẳng có gì đáng sợ đâu em
Cướp nước Nam ta sẽ bị dân chặn đánh
Đón giặc dữ có Bạch Đằng, Hàm Tử
Gò Đống Đa còn thừa chỗ chôn chờ

Chẳng có gì đáng sợ Trung Quốc đâu con
Nếu lũ Việt gian tham tàn lụi hết
Lý Thường Kiệt thời đại nay có thể
Làm sáng danh sông núi nước Nam nhà

Trung Quốc chẳng có gì đáng sợ, cháu ơi
Thế giới hôm nay là thế giới phẳng
Đã ngàn đời rồi người Việt Nam đứng thẳng
Không cúi đầu, không hề sợ chiến tranh

Người Việt Nam từng đổi máu lấy hòa bình
Nên không sợ biến Đông kia sóng dữ
Trần Nhân Tông còn ngự trên Yên Tử
Tre trúc Côn Sơn hồn Nguyễn Trãi làm thơ

Những Lê Duẩn chưa bao giờ run sợ
Vẫn ngắm trăng sao bên ao cá bác Hồ
Trung Quốc chẳng có gì đáng sợ
Tướng Giáp cười vẫy đảo Yến sóng xô

Người lính năm xưa tóc đã bạc phơ
Sẽ cầm súng bên cháu con lần nữa
Nước Việt Nam sẽ vượt qua máu lửa
Em hái mơ lại mộng giữa rừng mơ

Chẳng có gì đáng sợ đâu, nhà thơ
Khi ta đã bắt tay rất nhiều cường quốc
Khi ta có tự do, dân kết đoàn làm chủ
Khi những kẻ thù giờ đã thành bè bạn

Và giấc mơ Trung Hoa
Sau trước cũng lụi tàn...


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nguyễn Khải - 05.10.2019 18:19:19
0
NGUYỄN KHẢI

Sinh ra
ở phố Hàng Nâu
Tóc không chịu bạc
cái mầu Tú Xương

Mặc áo lính
bút văn chương
Tấm gương nổi tiếng
tìm đường không ra

Thánh thần
con lẫn với cha
Bao nhiêu mùa lạc
nở ra hoa cà

Chuyện người ta
lạ chuyện nhà
Chuyện non, chuyện nước
đêm ba mươi buồn

Văn chương
ở cuối con đường
Có quê hương
vẫn tha hương phận người

Luận đời
lịch lãm nụ cười
Bao nhiêu nhốn nháo
thế thời phô ra


Thoát từ
bão tố phong ba
Phủi sạch bụi chữ
để là mình thôi

Chết
mới tìm thấy cái tôi
Khuyên đàn em
chớ thành người viết văn...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Trần Mạnh Hảo - 05.10.2019 18:21:24
0
TRẦN MẠNH HẢO

Hối lộ xã chín con gà
Được mặc áo lính rồi ra chiến trường?
Mặt trời vùi hố văn chương
Mượn tia chớp đất nhóm nguồn thơ ca?

Mở mắt chữ kẻ mù lòa
Gỡ ngu đần lũ tưởng là văn nhân?
Đếm chân rận bám trong chăn
Kết hôn cùng muỗi người đành ly thân?

Ngửa mặt cuốc phận làm dân
Lớn nhờ mu rạm đâu cần công kênh?
Mơ tiên nữ lấy được tiên
Đổ tình ái cháy ưu phiền vào thơ?

Sông Ninh từ bấy đến giờ
Văn xuôi thời thế chen thơ thế thời?
Viết chơi chơi cũng vì đời
Mắt ngông nghênh nở nụ cười Tú Xương?






Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Trần Dần - 05.10.2019 18:34:01
0
TRẦN DẦN

Khóc chân trời
Không có bóng người bay
Khóc người bay
Một chân trời không có!

Qua nước mắt
Thấy rõ làng giữa phố
Hiểu mưa sa
Dư ướt nhấn chìm cờ...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Xuân Diệu - 05.10.2019 18:36:03
0
XUÂN DIỆU

Trước cách mạng
Người gửi hương cho gió
Tắt nắng trời
Hoa hồng cắn vào môi...

Vần vội vàng
Căng ngực khí tự do
Xuân mơn mởn
Điệu thi hào thơ mới !

Sau cách mạng
Xếp ải vần gạch ngói
Con đỉa khô mô đất
Vắt vào thơ...

Lời lốc cốc
Giọng mõ rao đầu ngõ
Thiên đường mù
Hơn hớn kiếp văn nô?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Sóng Hồng - 05.10.2019 18:39:01
0
SÓNG HỒNG

Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ
Xoay mãi nhà to hóa mái lều
Phá nát cường quyền, sinh sâu bọ
Yêu nước thế nào mới là yêu?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Em nhớ em - 06.10.2019 08:33:27
0
EM NHỚ EM

Em nhớ em
Tóc dài em cắt ngắn
Mắt xa xăm
Mơ mộng đắm xa xăm

Em nhớ anh
Ngực vồng như ngực núi
Mỗi sải chân
Bước qua một buổi chiều

Em nhớ xưa
Mưa rơi nhiều lắm lắm
Nắng khô hanh
Trong lòng gió cô liêu

Em nhớ nay
Bước chân thu chầm chậm
Gió heo may
Từng sợi tóc hoa râm

Em nhớ em
Mùa đông nào nhầm lẫn
Em quên em
Anh quên cả chính mình

Ôi tháng năm
Bao giờ hè trở lại
Đợi mùa xuân
Níu trẻ mãi không già

Và tình yêu
Có thể nào hóa đá
Em nhớ em
Cho anh mãi nhớ anh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tàn thu - 06.10.2019 08:35:29
0
TÀN THU

Ngủ đi em
Ngủ đi mùa thu
Ta quên đêm
Ta quên ngày tháng cũ
Ta quên em
Em quên tình bất tử

Ta quên ta
Quên ngày hè thác lũ
Em quên ta
Quên chiều mưa nước đổ
Ta quên ta
Đủ để cho em nhớ
Vài vần thơ
Cùng mấy khúc hát ru

Ta quên ta
Đang độ giữa tàn thu
Em mắc nợ
Cùng cỏ cây hoa lá
Ta mắc nợ
Cùng suối sông đất đá
Ta cố quên em
Khi chưa hết nợ em

Đời tàn thu
Em như quầng trăng lu
Mọc cuối chân trời
Tóc mờ liễu rủ
Đêm thao thiết
Đêm tàn thu biền biệt
Ngủ đi em
Vơi bớt khúc mình ru...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đám giỗ - 06.10.2019 15:14:04
0
ĐÁM GIỖ

Đám giỗ gặp gỡ cháu con
Anh em ruột thịt mãi còn bên nhau
Không nhiều thịt cá thì rau
Thương nhau dẫu bạc mái đầu vẫn thương...

Anh em góp giỗ cúng dường
Hương hoa thành kính thơm hương tấm lòng
Gọi là chút hiếu cỏn con
Ghi ơn vuông đất trời tròn mẹ cha...

Có tiền nhân mới có ta
Hỡi người ăn giỗ, đừng xa nghĩa tình
Ai quên đám giỗ nhà mình
Hình như chưa đủ gia đình vẹn nguyên...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tím - 06.10.2019 15:16:50
0
TÍM

Tím những con đường
Hoa phượng tím
Màu nhớ thương, tần tảo, thủy chung
Đà Lạt tháng nao rồi còn lạnh
Đèo Prenn
Tím mấy khúc mù sương

Anh có về Đà Lạt em thương
Hồ Xuân Hương chiều nay mây lạ
Áo tím em
Níu cả cánh chim sa

Rồi phượng tím
Sẽ nhuộm anh Đà Lạt
Em theo anh
Đi cuối đất cùng trời

Rồi sương tím
Rồi hương hoa thơm đất
Em yêu anh
Lật thác uống suối xa

Ơi Đà Lạt
Mắt biếc xanh biết hát
Không gặp người
Đào quên tiết nở hoa...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đà Lạt - 06.10.2019 15:19:17
0
ĐÀ LẠT

Đà Lạt hoa
Mơn man khí lạnh
Mây nhấp nhô
Thấp thoáng mặt người...

Chiều mắc nợ với trời
Mưa xối
Ta mắc nợ ai
Đà Lạt ơi...

Ta mắc nợ Prenn
Thác đổ
Mắc nợ Lâm Hà
Đá cạn mùa khô...

Mắc nợ Tuyền Lâm
Sóng gọi gió chờ
Mắc nợ một thời
Bích Câu mơ mộng...

Mắc nợ người xưa
Mắc nợ hôm nay
Mắc nợ
Cả những người chưa gặp...

Ơi Đà Lạt
Tiếng đàn thông réo rắt
Xứ sương mờ
Tím mãi một nhành lan...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đà Lạt tháng mười - 06.10.2019 15:21:19
0
ĐÀ LẠT THÁNG MƯỜI

Đà Lạt tháng mười mưa bay trắng núi
Sáng mùa xuân trưa đã mùa hè
Chiều buông sớm khí thu dìu dịu
Đêm lạnh đông cho những người yêu

Cho ai thương ai xuôi đèo sương khói
Cho thác Prenn ầm ào mời gọi
Cho thông bên thông nói thầm cùng gió
Anh yêu em như Đà Lạt mộng mơ

Anh yêu em như Tuyền Lâm xanh biếc
Nước hồ trong in trắng xốp mây trời
Thung lũng Tình Yêu thương ai chờ đợi
Gió đi qua hương ở lại với người

Hoa dã quỳ mãi mãi thuở đôi mươi
Vàng núi vàng đồi vàng con ngõ nhỏ
Vàng cả lối mòn vào hồ Than Thở
Vàng tháng mười khuôn mặt phố nhấp nhô

Đà Lạt ơi đến rồi thương về nhớ
Hoa mai đào đã hẹn nắng tháng giêng
Núi đã xui suối sông thành duyên nợ
Đà Lạt tháng mười anh của riêng em...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Chốn tiên - 06.10.2019 15:24:15
0
CHỐN TIÊN

Trái hồng
Còn xanh chát lắm
Như chiều Đà Lạt vắng sương
Hết lạnh
Trời chang chang nắng
Dốc lên dốc xuống cạn đường...

Trái hồng
Chín rồi mọng đỏ
Ngọt như môi ướt người thương
Ai đã một lần nếm thử
Tưởng như
Chạm tới thiên đường...

Em như
Trái hồng Đà Lạt
Không xanh, chưa chín, vừa ương
Dịu ngọt dắt tay phải chát
Chốn tiên
Ngủ với đời thường...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Hái trăng sao - 06.10.2019 15:26:17
0
HÁI TRĂNG SAO

Có sớm nào mộng mơ hơn khi ngồi bên thác đổ
Ly cà phê ngậm khí núi giọt vào sương
Giọt thương Cam Ly, Prenn giọt nhớ
Nhớ lẫn trong thương mơ mộng thành thơ
Thơ không lời những vần thơ tri kỷ
Những câu thơ không cần nắm tay nhau...

Có trưa nào thi vị hơn khi lặng lẽ
Xuôi Tuyền Lâm nghe tiếng thông reo
Cá quẫy sóng bóng thông dài theo sóng
Dài theo tiếng chuông chùa len trong rừng thông
Chợt cao vút tiếng ve ngân rộn rã
Trưa tâm hồn thao thức cõi mênh mông...

Có chiều nào nao lòng hơn khi dạo
Hồ Xuân Hương liễu rủ sương mờ
Hồ Than Thở từng đôi in bóng nước
Tay trong tay mắt trong mắt trong nhau
Đơn giản thế mà cả đời mơ ước
Thung lũng Tình yêu chỉ một lần chơi...

Có gì tình tứ hơn khi cùng em leo núi
Langbiang thơm hơi thở đôi ta
Chim rừng xa lảnh lót hót ái ân
Khí núi lạnh kéo người gần nhau lại
Cái ôm riết nhắc ai say nhau mãi
Nụ hôn trên cao nụ hôn xuống thấp dần...

Chỉ có vậy mà nhớ ơi Đà Lạt
Xứ sương rơi nhẹ cánh hoa đào
Chỉ có vậy mà em ơi tình đất
Như tình em trong anh mãi xôn xao
Ta đã đến con đường nào anh chỉ nhớ
Đà Lạt vắng người bữa ấy hái trăng mơ...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Vượt biên - 06.10.2019 15:29:00
0
VƯỢT BIÊN

Tôi đã gặp em ở xứ Đài
Hái chè trên núi A Lý Sơn
Long lanh sương giọt in nắng sớm
Sao chè, đóng gói tới chiều hôm...

Tôi đã gặp em ở Cô Thôn
Bên đường xe lửa bán với buôn
Cửa hàng tạp hóa nhà em nhỏ
Buôn bán vào ra chẳng biết buồn...

Tôi đã gặp em ở Cao Hùng
Chiên xào nấu nướng mỏi rã tay
Khách đến, khách đi chào mỏi miệng
Vất vả nhưng em túi nặng tiền...

Tôi đã gặp em ở chợ đêm
Bán buôn quần áo ở Đài Trung
Em bảo tuy em không túng thiếu
Nhưng chưa về lại được đền Hùng...

Tôi đã gặp em ở dọc đường
Đài Bắc mùa này lạnh vừa qua
Sáng sớm ngày nào em cũng bận
Với việc đưa con tới cổng trường...

Nửa triệu cô dâu tới Đài Loan
Nhà nghèo ngay cả việc lấy chồng
Cũng chẳng được yêu, không được chọn !
Xứ người đâu dễ hóa quê hương ?

Chao ôi ! Phận gái nghèo xa xứ
Trao thân cho kẻ chẳng hiểu mình !
Đá ở với nhau nên chồng vợ ?
Vì con vì cái sá chi tình ?

Cũng là một cách để vượt biên
Tìm kiếm tương lai đẹp, sang giầu !
Gái Việt làm dâu Đài Loan vậy
Có gì mà phải xót với đau ?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nước Mỹ - 06.10.2019 15:31:01
0
NƯỚC MỸ

Nước Mỹ
Như một cái bánh mì
Ai ở đây
Cũng được ăn một miếng

Cái bánh ấy
Cho dù to dù nhỏ
Miếng bánh kia
Cho dù nhỏ dù to

Nước Mỹ hình như
Là một bài thơ
Ai ở đây
Cũng phải dâng một chữ

Nước Mỹ
Phải đâu
Là thiên đường nhỏ
Mỗi trang đời
Nước mắt chật ước mơ

Nước Mỹ
Ít khi
Có điều bất ngờ
Người hạnh phúc
Chỉ là người chăm chỉ

Ai vì người
Dâng cánh tay, trí tuệ
Chính là người
Đã tìm được tự do...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Peterburg - 06.10.2019 15:34:19
0
PERTERBURG

Nước Nga
Nguy nga những cung điện Mùa Đông, Mùa Hè
Perterburg cuối xuân trong vắt

Trời nước Nga
Xanh trong từng đôi mắt
Những nàng tiên Bantich Natasa

Vang lên từ lồng ngực những bài ca
Những cánh rừng
Những dòng sông êm ả

Ơi Peterburg
Người cưỡi trên lưng ngựa
Đều thấy mình mang gươm báu Pitơ

Và, Catơrin
Ở trong mỗi vần thơ
Bao khát vọng của một thời con gái

Nước Nga xưa
Dân tộc Nga vĩ đại
Hiện tại tươi cười hớn hở gặp tương lai?


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tự do - 06.10.2019 15:36:19
0
TỰ DO

Trời Paris mây trắng
Nước sông Sein xanh lơ
Tháp Effel đứng thẳng
Dáng của người tự do...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tú Xương - 06.10.2019 16:39:13
0
TÚ XƯƠNG

Xương đã nát
Cả trăm năm trước
Chỉ mấy câu thơ chân bước vẹo xiêu
Lảo đảo, lệch xô
Phố Hàng Nâu cũ
Mưa phùn giăng lấm tấm mồ hôi...

Mồ hôi ông
Mồ hôi người say rượu
Người xung quanh
Men ngấm vã mồ hôi...

Mồ hôi ông
Mực bút lông ròng chảy
Đen thành tro
Trắng bụi ném lên trời...

Gặp mưa phùn
Mồ hôi rơi xuống đất
Cỏ Vị Hoàng
Xanh lại điệu Vị Xuyên...

Cỏ mọc lên
Những vần thơ nợ duyên
Bà Mẫn làm sao đổi thành cơm áo?
Nên mồ hôi mom sông không thể ráo
Trắng muối lưng người
Trắng câu hát chênh chao...

Thơ như cỏ
Gặp mưa phùn xanh mướt
Nỗi đau thế thời
Tê buốt ruột Tú Xương...

Tôi về quê
Dầm mưa phùn bạc tóc
Dầm thơ người
Xót mình kiếp tha hương...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Ả đào - 06.10.2019 16:41:13
0
Ả ĐÀO

Rơi rơi rơi...
Chiều rơi...
Mưa giăng trên phố vắng
Hàng Đồng trong sâu lắng
Thánh thót hiên chiều xuân...

Ta nghe đàn ai ngân
Vọng về từ kiếp trước
Gót sen hồng nhẹ lướt
Nón quai xanh Hàng Thao...

Ta gõ tom tom chát
Mưa ghẹo ướt áo em
Tỳ bà trêu giọng hát
Gió lệch xô ả đào...

Ta nhập vào Tú Xương
Nghiêng phách hồn Nguyễn Bính
Ta thành thuyền không bến
Giọt thu Đặng Thế Phong...

Chiều Nam Định... long đong...
Phận sông Đào...lận đận...
Chiều nay mưa rơi mãi
Mưa rơi từ kiếp nào...

Mà mắt em xanh xao
Mà môi em thắm đỏ
Mà mưa rơi không nỡ
Ngắt ngang lời em trao...

Chát tom...tom tom...chát...

Ướt nhòe em...
Ả đào...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Bài học vỡ lòng - 06.10.2019 16:43:15
0
BÀI HỌC VỠ LÒNG

Trăng tròn rồi đến trăng non
Trong người già, đứa trẻ con không già?
Trăng ít tuổi vốn thật thà
Trẻ con nhiều tuổi nói ra phật lòng?

Trăng tròn biết nói dối không
Để trăng non gạch mấy dòng gió trăng?
Trăng non tóc mãi trời xanh
Tuổi đầy neo giữ chòng chành làm chi?

Ta đi, trăng cũng theo đi
Trăng già khuyết tới xuân thì trăng non?
Mai ngày ta hóa trẻ con
Nhớ chăng bài học vỡ lòng về trăng?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Học trò Lê Hồng Phong - 06.10.2019 16:45:35
0
HỌC TRÒ LÊ HỒNG PHONG

Học trò Lê Hồng Phong thông minh
Đất Nam Định
mấy trăm năm vẫn vậy

Những người thầy
về ngôi trường này dạy
Đều nhờ học trò mà thành danh

Học trò Lê Hồng Phong kiêu hãnh
Nên ra đời
thường rất khó làm quan

Ai từ tốn
đều làm nên nghiệp lớn
Chưa thành công
nhưng có thể đã thành nhân...


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nhạc trời - 06.10.2019 16:47:35
0
NHẠC TRỜI

Giữa không gian trong vắt lặng im
Bỗng mọc lên những bông sen màu tím
Những hòn đá im lìm biết nói
Nước qua khe róc rách góc tai đời

Tiếng chân ngựa phi thảo nguyên hẹp lại
Một nhành mai vừa hé mấy nụ mai
Người thiếu phụ chờ chồng lên lầu hát
Đôi bồ câu đậu xuống khúc nhạc thu

Khúc nhớ, khúc thương trong khúc hát ru
Khúc mùa hạ qua mùa xuân tỏa nắng
Khúc ngọt ngào chưa quên cay đắng
Khúc tri âm được gặp lại tri âm

Khúc nước đục, trời lọc thành mây trắng
Khúc quanh co, người nắn lại thẳng băng
Khúc phiêu lãng, khúc một đời phiêu dạt
Khúc thanh cao thanh thoát bởi thanh nhàn

Bao khúc nhạc nâng bổng ta tung cánh
Được cất chưng bằng hồn của thế gian
Những khúc nhạc như vọng từ thần thánh
Nghe rất xa nhưng lại cũng rất gần...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Sau - 06.10.2019 16:54:08
0
SAU...

Sau mùa gặt, cánh đồng hoang
Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa
Sau non trẻ tới tuổi già
Sau tài hoa thực, mới là tài năng?

Sau tròn, lá lúa vầng trăng
Sau cay đắng ẩn lời răn thật thà
Sau dối trá, hiện quỷ ma
Sau chân tình, mỏng manh ta với mình?

Sau chiến tranh đến hòa bình
Sau quyền sau lợi, tấm tình nhạt phai
Sau ngắn, ai nối được dài
Sau đêm tai họa, gặp tai nạn ngày?

Sau đông, xuân trắng nụ mai
Sau tăm tối, nắng đợi ngày sáng tươi
Sau tháng chín đến tháng mười
Sau nước mắt đục, nụ cười mới trong?

Sau thất bại đến long đong
Sau thương sau nhớ, mới mong mới chờ
Sau thắng lớn, thất bại to
Sau rừng rực lửa là tro bụi tàn?

Sau trăm năm đến ngàn năm
Sau chân đứng mỏi, thân nằm xuống thôi
Sau phía trước là thế thời
Sau sông sau núi, ai người nước non?

Sau thân xác đựng linh hồn
Sau lửa bất tử, mây còn gió không
Sau mênh mông hóa mênh mông
Sau cùng sinh mệnh, tận cùng sinh sôi?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Viết trong bão - 06.10.2019 16:56:27
0
VIẾT TRONG BÃO

Gió bấc là chồng mùa đông
Gió mà không lạnh thì không ra chồng?
Gió bão có vợ hay không
Gió gào, gió thét, gió lồng lộn xoay?

Mưa bỏ chồng được mấy ngày
Từ tháng năm đến hôm nay chưa ngừng?
Thương cho con nắng đau lưng
Lứa đôi tắt lửa ít mừng nhiều lo?

Trường học không có học trò
Hao hao giống cái nhà tù trẻ con?
Thầy cô mà nhạt tấm lòng
Khác chi cai ngục mang hồn quỷ ma?

Bão gần rồi đến bão xa
Ngập non, ngập nước, ngập nhà ta trôi?
Bão chưa thể ác bằng người
Người làm ra bão thì trời cũng thua!


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Người lạ - 06.10.2019 17:00:15
0
NGƯỜI LẠ

Tôi giờ đã khác tôi xưa
Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già?
Trái mãng cầu gọi quả na
Tháng hai âm tới có là ba dương?

Sương mù nay khác mù sương
Giữa đời vẫn ở trên dương thế nằm?
Tháng tư tôi khác tháng năm
Rét qua gió có đắp chăn cho trời?

Năm nay tôi đã khác tôi
Khác từ thế đứng, dáng ngồi, hàm răng?
Khác từ mắt ngắm vầng trăng
Khác tay cầm chén rượu nâng mời mình?

Đất trời khác cả bình minh
Ban đêm tôi khác cả mình là tôi?
Lời chào khác với lời mời
Tôi khác tôi mỗi khoảng đời khác nhau?

Cái đau khác với nỗi đau
Bên nhau khác với của nhau trong đời?
Bồi hồi cùng khác lạ tôi
Mà thương người lạ khác người tôi quen ...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nam Định - 06.10.2019 17:03:37
0
NAM ĐỊNH

Nam Định mắt xanh màu ngọc bích
Vị Xuyên lóng lánh ánh mắt cười
Phù Long môi son phơn phớt đỏ
Sông Đào thu xuống sắc bớt hồng...

Quê nhà xa ơi, tôi chợt nhớ
Tú Xương còn mắc nợ áo bông
Mắt môi ấy đền Trần loang lổ
Nước non ơi, non nước nước non...

Tôi nhớ chưa quên, tôi còn nhớ
Mỹ Lộc chiêm khê đom đóm xóm nghèo
Rạ rơm Nghĩa Hưng còng cua Giao Thủy
Tự do buồn Vụ Bản khát áo cơm...

Tôi nhớ chưa quên, tôi hằng nhớ
Mặt Xuân Trường như cánh buồm đói gió
Trực Ninh, Ý Yên quạng quờ tay mò hạnh phúc
Muối tự do Hải Hậu mặn bất ngờ...

Tôi nhớ không quên, tôi nhớ cỏ
Mọc kín tuổi thơ mọc kín hồn tôi
Bao nhiêu cỏ lụi rồi xanh trên mộ
Gió bấc ngày xưa thổi tới tận trong mơ...

Tôi nhớ biển, nhớ đồng, nhớ phố
Hàng Sắt, Hàng Đồng, Hàng Cót, Hàng Than...
Tóc đã bạc tôi nhớ về muôn thuở
Nam Trực về nhà qua bến Đò Quan...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Nuôi - 06.10.2019 17:44:07
0
NUÔI

Hết chiến tranh, con lại về với mẹ
Chỉ chú hai giỏi giang nhất không về
Dáng hình chú hóa nước non Quảng Trị
Trong nhà ta, chú ở cạnh ông bà

Trong nhà ta, hàng tháng chú vẫn về
Chú ẩn hiện trong món lương tử tuất
Chú hiếu đễ bởi trong từng nắm đất
Cũng cúi đầu dâng nuôi mẹ, Việt Nam ơi

Hết chiến tranh, hàng triệu người vượt khơi
Người mất, người còn lạc loài xứ sở
Người khốn khổ xa nuôi người khốn khổ
Máu, mồ hôi nuôi nước mắt, Việt Nam ơi

Bao thương đau, nghịch lý dân tộc tôi
Triệu người chết vẫn còn nuôi người sống
Nuôi cơm áo, nuôi ước mơ, dáng đứng
Nuôi tự do cho trời biển núi sông...

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 14 trang, bài viết từ 91 đến 120 trên tổng số 408 bài trong đề mục