THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 408 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Gửi bạn - 06.10.2019 17:46:38
0
GỬI BẠN

Mình đã già đi sau chiến tranh
Chỉ các bạn mãi mãi mười tám tuổi
Mình đã quay về với đường Chín, Khe Sanh
Đất cúi đầu, nói bao điều chưa kịp nói...

Đêm chết khát, ba thằng mình ra suối
Lúc trở về chỉ còn một mình thôi
Mười tám mùa xuân ơi, lòng mình xát muối
Đất nước này nước mắt chẳng chảy xuôi

Mẹ ơi mẹ ! Cha ơi cha ! Khờ khạo
Ngã xuống rồi, con chẳng thể dại hơn
Mẹ ơi mẹ, xin đừng như chuối chín
Cha ơi cha, xin vững tựa núi non...

Con không thể về với đồng với ruộng
Rót rượu dâng cha, mời mẹ chén cơm
Xin tha tội cho con trai bất hiếu
Con chưa về, con hóa đất, núi, sông...

Và em nữa, tình anh chưa kịp hứa
Mới thầm yêu anh, em đã góa chồng
Anh mãi ở Khe Sanh cùng nắng lửa
Nắng có sưởi em đủ ấm những đêm đông?

Mình đã già đi, cha mẹ chúng ta đều đã khuất
Đồng đội ơi, xin để họ ngủ yên!
Những người lính chết không nhắm được mắt
Ngửa mặt lên vời vợi trời xanh!
Người yêu bạn, nay đã thành bà ngoại
Hẹn kiếp sau, sau nữa, chẳng chiến tranh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Ngủ và thức - 06.10.2019 17:51:41
0
NGỦ VÀ THỨC

Ngủ đi! Mấy chú trai già!
Cùng mấy bác gái đã là đàn ông!
Ngủ say đi mấy dòng sông!
Nước đã lấm láp từ trong ra ngoài?

Ngủ đi! Hỡi mấy vườn xoài!
Hỡi ngô, khoai, sắn cùng khoai với hồng!
Ngủ đi! Tóc rối tóc bồng!
Núi cao vơi mấy cánh rừng bớt xanh?

Ngủ đi anh! Ngủ đi em!
Ngày mai tối phải đốt đèn mà đi?
Ngủ đi ! Sẽ chẳng còn gì
Nước non tan nát, mình thì vong thân?

Ngủ hay thức? Lũy thành dân
Đứng cho ngay thẳng hay nằm xuống đây?
Thoát ra khỏi giấc mơ gầy
Đêm mai được thức giữa ngày tự do?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Luật giời - 06.10.2019 17:57:28
0
LUẬT GIỜI

Người sinh ra luật trị người
Quy định cả chỗ nói cười tự do!
Kẻ ác lên giọng nhân từ
Lòng lang dạ sói làm thơ dạy đời!

Giời sinh ra luật của giời
Đón đưa là việc của người đón đưa!
Nắng tụ nước đổ xuống mưa
Lỗi nhân gian đọng từ xưa đến giờ...

Công bằng kẽ tóc chân tơ
Giời cân đo lại để lo cho người?
Những ai qua được luật đời
Cũng không thể thoát luật giời cao xa!

Sinh từ vũ trụ bao la
Luật giời đến chậm hay là rất mau!
Xử kiếp này tiếp kiếp sau
Những phường bịt miệng, đè đầu thế gian!

Thẩm phán giời giữa cao xanh
Xử sao sáng tối mặt giăng, mặt giời?
Khuất che đêm nửa mắt cười
Hai người rên rỉ: Giời ơi là giời!!!...




Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tình bạn - 06.10.2019 18:58:14
0
TÌNH BẠN

Tình bạn như gió thoảng
Mát trong nuôi hồn ta
Mong manh như tia nắng
Dễ vỡ hơn giọt sương

Ngọt ngào hơn cay đắng
Rộng dài ngang thời gian
Xa lạ thành tri kỉ
Người bạn đời trăm năm...


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Gà gáy - 06.10.2019 21:24:04
0
GÀ GÁY

Tự dưng
Khát gối thèm chăn
Nôn nao ước nệm
Mơ nằm bên ai...

Tự dưng
Mộng nửa lần say
Đứng lên chân nhũn
Vươn vai vai chùn...

Tự dưng
Xa đến ngàn trùng
Ai bay tới
Lả trong vòng tay ai...

Tay đêm
Ghì riết ban mai
Con gà trống
Vỗ cánh hoài
Gáy vang...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Vẽ tuổi - 06.10.2019 21:27:04
0
VẼ TUỔI

Tôi vẽ em tay năm Thìn, năm Dậu
Mắt năm Thân, dáng của năm Dần
Chân năm Ngọ, duyên như là năm Tuất
Nụ cười xuân, khuôn mặt của trăng rằm
Tôi vẽ em vẽ nồng nàn, tươi thắm
Chấm ngàn năm con ngươi mắt thời gian...

Em vẽ tôi tóc năm Mùi, năm Mão
Năm Tý ngang ngang, năm Tỵ hiền lành
Vui năm Hợi và trầm ngâm năm Sửu
Em vẽ tôi bay, em vẽ tôi nằm
Em vẽ tôi đi, tôi ngồi, tôi đứng
Một chút tôi một chút bụi không gian
Em vẽ tuổi những muôn năm không tuổi
Những mong manh bền vững đến muôn đời…

Nếu vẽ lại được một thời nông nổi
Em sẽ vẽ về người
Và vẽ mãi đời tôi !

Nếu vẽ được cả chân dung bóng tối
Tôi sẽ vẽ mặt trời
Tuổi sáng chói là em...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Riêng chung - 06.10.2019 21:29:43
0
RIÊNG CHUNG

Trên đời vạn vật của chung
Thành riêng bởi một người dùng mà thôi!
Một người riêng với một người
Hai người có thể nên đôi vợ chồng?

Cho mây, nắng uốn cầu vồng
Cho mưa, trời hóa cánh đồng biếc xanh?
Yêu mình, em nhận ra anh
Thương người, anh nhận ra mình đang yêu!

Thời gian chung biết bao nhiêu
Thành riêng đêm mọc giữa chiều dừng trôi?
Ai cho đi một khoảng trời
Đời ban riêng đủ một người để yêu!

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Về - 06.10.2019 21:32:30
0
VỀ

Về đây
Suối đang mùa trắng xóa
Rừng mướt hương thoang thoảng da thịt em

Về đây
Biển mặn triều xối xả
Nơi anh về trong em anh bình yên

Về đây anh
Em lại thành con gái
Mặn mà hơn
Tất cả mọi đàn bà

Về đây anh
Lúc em còn xinh đẹp
Nếu không thì
Anh sẽ phí đời trai...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Chuyện tình - 06.10.2019 21:42:41
0
CHUYỆN TÌNH

Sáu mươi năm trước, người yêu đi
Hai đứa chúng tôi nguyện lời thề
Bất cứ lúc nào anh trở lại
Chúng tôi chung sống một mái nhà!

Chinh chiến mười năm, tin anh biệt
Ai thấy cảnh tôi cũng xót xa
Bạn thân anh nhất gần tôi nhất
Đem đến tặng tôi một bó hoa...

Tôi nói với anh rất thật thà
Lấy anh khỏi tủi một đời hoa
Nếu có ngày nao người trở lại
Anh ấy với tôi vẫn vợ chồng!

Mãi khi tôi đã có hai con
Người trước nhà tôi tựa trời trồng
Hai người bạn cũ trào nước mắt
Cho tôi chọn nước với chọn non!

Tôi rời nhà bạn với hai con
Về với người yêu nghĩa vẹn tròn
Hải Phòng bến tạm ai đành bỏ
Bạn ấy vào trong tận Sài Gòn!

Mây trắng tháng tư con cái lớn
Bạn trở về thăm biển nước ròng
Hai người lặng phắc ly rượu trắng
Trời xanh như thuở tắt chiến tranh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Về hưu - 06.10.2019 21:44:44
0
VỀ HƯU

Quá nửa đời người ngang dọc
Bao nhiêu vất vả, thăng trầm
Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn
Nay ta thanh thản ra về

Rũ thuở tham công, tiếc việc
Bỏ thời yêu, ghét, si mê
Không biết mình là ai nữa
Giờ ta tìm lại chính mình

Về hưu, về nhà với vợ
Trong đời nhiều lúc lãng quên
Giặt áo, nấu cơm, quét dọn
Gọi là chuộc chút lỗi lầm

Về hưu thảnh thơi dắt cháu
Cười vang lội tắm sông làng
Thả diều, bắt chim, câu cá
Có khi được thành trẻ con

Về hưu rượu, trăng, hoa, gió
Trải lòng ra với bạn hiền
Tới gặp những muôn năm cũ
Đêm ngủ không còn nằm mơ

Về hưu tha hồ mà nói
Chẳng còn ai bắt bẻ mình
Có điều phải nên biết trước
Mình nói rất ít người nghe

Về hưu yêu người mà viết
Đời ta chẳng thiếu ưu phiền
Đất nước vẫn còn gian khó
Dân còn bữa đói bữa no

Vòng đời tròn như trái đất
Ai người rồi cũng về hưu
Xa xưa gửi lại tất cả
Ta về vui với nhà ta...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lên chùa - 06.10.2019 23:24:04
0
LÊN CHÙA

Hôm nay
mồng một lên chùa
Em gặp em
tính bỏ bùa cho em
Khói hương ngan ngát hương sen
Bùa gieo buổi sớm tới đêm thì tàn

Qua cổng chùa
vấp bùa anh
Em vòng vo
với vòng quanh không về
Lửa lòng chưa nhóm bùa mê
Đã ra tro sợi tóc thề bỏ buông

Rau muống luộc
chấm nước tương
Đường gần không đến
ra đường cách xa
Ăn chay chưa chắc thật thà
Lên chùa rồi rẽ vào nhà em nghe

Nhà em
có một bụi tre
Măng tre thẳng đứng
măng tre bỏ bùa
Hôm nay mồng một lên chùa
Bời bời gió lẫn đầy mưa trong lòng

Anh ơi !
Em muốn lấy chồng
Ngày xưa
sợi tóc anh còn giữ không ?
Cô đơn trả lại cô đơn
Hai người, em biết, sẽ hơn một người...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Em bây giờ với ai - 07.10.2019 08:27:59
0
EM BÂY GIỜ VỚI AI

Nỗi nhớ bay lên trời
Nhuộm xanh xa trong vắt
Nỗi nhớ lặn xuống nước
Nối chiều cao thêm sâu

Em bây giờ ở đâu?
Nỗi nhớ vòng phía trước
Bây giờ em còn đợi
Nỗi nhớ đi theo sau?

Nỗi nhớ chùng mặt đất
Ở lưng chừng dáng em
Nỗi nhớ xuyên qua đêm
Chạm bóng người đã khuất?

Nỗi nhớ run bần bật
Em bây giờ với ai
Bóng đèn nào mở mắt
Soi mặt người nhớ nhau?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2019 09:45:00 bởi Nguyễn Quốc Văn >

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lỗi - 07.10.2019 09:04:03
0
LỖI

Lỗi lớn nhất trong đời anh
Là nhen trong tim em ngọn lửa...

Nóng hơn mặt trời
Những đêm đông giá lạnh
Đốt cháy em
Và đốt cháy cả anh...

Lỗi lớn nhất trong đời chúng mình
Là ta đã yêu nhau
Và để lại bao nhiêu thương nhớ
Và bao nhiêu nỗi khổ niềm đau...

Ta đã yêu những gì
Trời không cho ta có
Nên có sửa được đâu
Kể cả tới bạc đầu...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lỗi trời - 07.10.2019 09:06:04
0
LỖI TRỜI

Cảm xúc đến
Xúc cảm đi
Thăng hoa
Nở một bài thơ đa tình...

Con bướm bay
Con bướm xinh
Con bướm tinh nghịch
Lượn vành hoa tươi...

Người đọc xong
Nhoẻn miệng cười
Nhớ ơi là nhớ
Bút người làm thơ...

Con bướm đợi
Con bướm chờ
Con bướm hóa bướm
Thẫn thờ vai ai...

Bướm thương
Gái sắc trai tài
Xót hoa đôi kẻ
Vương tai nạn tình...

Lỗi trời
Cảm xúc đó em
Tình đơm hoa lá
Yêu mềm bướm say...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lỗi mùa xuân - 07.10.2019 09:08:04
0
LỖI MÙA XUÂN

Em không nhớ anh nữa
Tất cả tại mùa xuân
Nói nhớ mà không nhớ
Bảo thương mà không thương...

Em không chờ anh nữa
Lỗi trời đầu năm mưa
Dẫu mai anh gõ cửa
Em cũng không mở lòng...

Em không đợi anh nữa
Em sẽ đi lấy chồng
Phai nhớ người không nhớ
Nhạt thương người không thương...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Níu mùa - 07.10.2019 09:10:37
0
NÍU MÙA

Làm sao đến được cùng em
Mưa phùn gió bấc ngược về
Mây mù đường xưa mất lối
Em gieo rét mấy cuộc đời

Làm sao để ta thành đôi
Tầm xuân em nào có lỗi
Bông cúc cuối thu nở vội
Vàng mơ xao xuyến tim tôi

Làm sao ?
Mùa yêu
Em hỡi !
Níu cho tháng Chạp ngừng trôi
Theo giòng Giêng Hai bổi hổi
Em theo tôi mấy kiếp người

Làm sao ?
Người yêu
Em hỡi !
Thề xưa trong đá không lời
Hẹn nước thương non làm gối
Ta trong nhau giữa cuộc đời...



Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đàn bà - 07.10.2019 18:35:11
0
ĐÀN BÀ

Chai rượu này
Hòa bồ hòn đấy anh
Đắng hay ngọt
Chỉ một mình anh biết

Bình rượu kia
Nhấp đáy ly sẽ chết
Ngâm nhân ngôn lá ngón mà anh...

Một giọt thôi
Vĩnh viễn hết ngày xanh
Ấy là rượu
Được pha bằng thuốc độc

Ngấm đàn bà
Anh sẽ thôi mọc tóc
Chết một đời
Vẫn còn khát thịt da ...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lưỡi dao - 07.10.2019 18:37:11
0
LƯỠI DAO

Tóc em đủ dài
Buộc lỏng trăm năm anh
Và trong vắt như biển xanh nước mắt
Thuyền tình anh
Chết đuối mấy ngàn năm

Phập phồng em
Đời cất hũ rượu tăm
Anh khát uống đêm đê mê thăm thẳm
Bao nỗi buồn
Bám đời anh gặm nhấm
Cũng rũ về mây khói phía xa xăm

Dưới nệm êm
Trời giấu một lưỡi dao
Cái lưỡi dao vô hình mà bén ngọt
Cái lưỡi dao
Mắt ái tình sắc lạnh
Nhấn vào em đêm đen hóa lụa mềm
Nhấn vào anh
Lưỡi dao cong trong rượu
Anh cong trong em
Đau đớn đến ấm êm...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Ở cuối con đường - 07.10.2019 18:40:59
0
Ở CUỐI CON ĐƯỜNG

Ở cuối con đường, mở ra con đường ?
Ở cuối đời người, một đời người khác ?
Ở cuối nước mắt, chỉ còn cạn khô ?

Ở cuối lời ca, bắt đầu khúc hát ?
Ở cuối tai ương, có khi hạnh phúc ?
Ở cuối vinh hoa, có khi tủi nhục ?

Ở cuối mù lòa, mở to mắt đọc ?
Ở cuối chân trời, hoàng hôn chấp chới ?
Ở cuối chờ đợi, ai chờ đợi ai ?

Ở cuối một thời, con người nông nổi ?
Ở cuối mông muội, phô ra lụi tàn ?
Ở cuối chế độ, quan thường gian tham ?

Ở cuối con nước, sóng trào biển khơi ?
Ở cuối tâm gió, nổi cơn bão người ?
Ở cuối lửa gốm, phôi thai đất trời ?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Mùa hoa cải - 07.10.2019 18:44:28
0
MÙA HOA CẢI

Cái mùa cây cải ra ngồng
Gió ven sông với nắng sông nhuộm vàng !
Cánh hoa cải gọi hè sang
Người về đò đã sang ngang bến người !

Gió đưa hạt cải về trời
Để người góa bụa với người nằm bên ?
Cuộc tình lạnh ngắt cuộc tình
Người yêu còn sống mà mình mồ côi ?

Cải vàng cay lắm ai ơi !
Ngồng xuân còn đắng hơn mười đông xưa ?
Rau răm ai cấu thiếu thừa
Gió đông nếm thử xem vừa cay chưa ?

Cải ngồng ai nỡ muối dưa
Cái mình lỡ dở sao đưa tặng người ?
Vàng như thể nhuốm chơi vơi
Nén chi dập cánh hoa rơi lỡ mùa...

Cuối xuân trời lắc rắc mưa
Đầu hè ngồng cải đã đua ngang trời !
Vãi gieo một nắm hạt đời
Ai chờ hoa nở với người đợi hoa ?


Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đức Thánh Trần - 07.10.2019 18:46:39
0
ĐỨC THÁNH TRẦN

Mỗi lần về Nam Định
Tạ ơn Đức Thánh Trần
Tôi thường đứng dưới chân
Chắp tay cầu kính cẩn

Cúi đầu trước tượng thánh
Sinh từ lòng nhân dân
Hịch tướng sĩ tỏa bóng
Che tôi phần mát trong

Sau lưng Ngài Vị Xuyên
Mang hình sông dáng nước
Chương Dương và Hàm Tử
Hùng khí thời Đông A

Mấy trăm năm trầm tư
Mắt dõi về phương Bắc
Ngài hàng ngày vẫn nhắc
Hướng sinh ra kẻ thù

Ngài muôn đời nhắn nhủ
Muốn yên nước thiên thu
Không sợ dù giặc mạnh
Chết cũng không đầu hàng

Ngài bao dung căn dặn
Ái quốc thì ưu dân
Người trong nhà đoàn kết
Nước vững hơn lũy thành

Duy nhất ở Nam Định
Có tượng Đức Thánh Trần
Mặt đối mặt Trung Quốc
Lưng tựa vào dân Nam

Vì đức, Ngài hiển thánh
Vì đời, Ngài trong dân
Vì nước non tươi sáng
Ngài hóa thân thành người...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Ngôi sao - 07.10.2019 18:48:39
0
NGÔI SAO

Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang Thủ Đức
Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời
Đất không nói chỉ khói hương đang nói
Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người

Lính công binh khi mở đường qua suối
Bom bi rơi xé nát cả nụ cười
Lính vận tải chơi vơi trên sóng dữ
Những con thuyền không số đáy sâu

Người lính bộ binh giữ chốt ở trên cao
Pháo giặc dội, ngực đạn thù hứng trọn
Đêm tập kích trườn dưới rào gai thép
Lính đặc công mìn rình rập nổ tung

Những du kích chống càn lì lợm
Đội hầm lên chọi với cả tiểu đoàn
Có những người biệt động lặng thầm
Không vẹn xác khi Sài Gòn vào trận

Có những người bị quân thù bắt
Nắm xương tàn nơi Phú Quốc, Côn Lôn
Có những người dẫu có tuổi có tên
Dưới nấm mộ không cốt xương, tăng võng

Có những chiếc xe tăng qua cầu bốc cháy
Năm anh em ngủ trong một mộ chung
Có chiếc máy bay vút qua trời rộng
Trúng đạn thù thành bó đuốc trên không

Có những người ngã xuống mãi vô danh
Tên các anh chỉ là tên trận đánh
Tuổi các anh tính theo năm theo tháng
Năm Tý, năm Thân, năm Mão, năm Thìn

Có những người ngã xuống năm bốn lăm
Nấm mộ rừng hoang, bưng biền không dấu
Có những người ngã trước giờ chiến thắng
Một bàn tay chạm nước mắt hòa bình

Có những người ngã vào năm bảy chín
Campuchia hay biên giới Việt - Trung
Đau đớn mấy ! Kẻ thù là bè bạn
Mắt mở to còn mãi mãi lạ lùng

Có những người ở dưới đáy biển xa
Hoàng Sa, Trường Sa muôn đời uất hận
Những người lính hy sinh năm tám tám
Nấm mộ nào không thuộc đất Hà Giang

Mấy mươi năm chưa giành trọn giang san
Áo Tổ quốc trắng nghĩa trang liệt sĩ
Các anh chết cho cháu con được sống
Tuổi hai mươi còn mãi những dấu son !

Các anh chết, không chết bao hy vọng
Nước Việt Nam bốn ngàn tuổi hào hùng
Các anh chết mắt nhìn về phương Bắc
Những cánh tay vẫn chỉ hướng biển Đông !

Các anh chết nhưng hùng linh đứng thẳng
Súng cầm tay diệt kẻ cướp nước Nam !
Và quét sạch lũ tham tàn hại nước
Hỡi những hồn thiêng sông núi hiển linh !

Sẽ trừng phạt lũ đớn hèn bạc nhược
Ác với anh em nhưng run sợ quân thù !
Và nuôi lớn những mầm xanh yêu nước
Hỡi những ngôi sao không tắt giữa lòng Dân...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Vết cắn - 07.10.2019 19:07:47
0
VẾT CẮN

Dẫu em cắn vào đâu anh cũng chịu
Này mắt, này môi, này tai, này tóc
Và đây nữa, kia là tim là óc
Có gì đâu chỉ những nốt cắn yêu?

Có gì đâu nếu em cắn vào chiều
Cắn vào gió khâu trời mây liền lại
Cắn vào nắng phơi tình ta khờ dại
Những kẻ yêu nhau chưa lúc nào khôn?

Những kẻ yêu nhau nhớ đến tận cùng
Cắn vỡ vỏ hạt âm thầm dĩ vãng
Có khi nào cắn trái buồn cay đắng
Em thương mình rồi trách tệ bạc anh?

Anh góp hoàng hôn đắp vết cắn bầm
Răng hạt lựu trên thịt da đã lặn?
Chỉ cái dấu nơi hẹn hò nguyên vẹn
Trên nền trời vẫn lơ lửng vầng trăng...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Tháng bẩy - 07.10.2019 19:09:49
0
THÁNG BẢY

Tháng bảy đến, trời xanh mây trắng lắm !
Các anh nằm trắng mọi nẻo nghĩa trang
Các anh nằm nơi rừng thẳm, biển trong
Dưới đáy sóng sông, đồng hoang chói nắng...

Tháng bảy em ta tóc giờ bạc trắng
Cạn nước mắt rồi khóc những người anh!
Cha ta đã khuất chân trời thăm thẳm
Mưa đầu mùa gội nước mắt tìm con...

Tháng bảy nhòa mắt người vợ chờ mong
Bốn tư năm qua nuôi con dưỡng mẹ !
Người đã mất còn nuôi sao người sống ?
Xót mẹ ta tuổi hạc hóa anh hùng !

Tháng bảy này các anh có về không
Với vợ góa, con côi cùng đồng đội ?
Về phù hộ nhen niềm tin hy vọng
Ngẩng cao đầu mà giữ lấy núi sông !

Tháng bảy nay bao người vẫn ngóng trông
Các anh về khói nhang thơm màu nắng !
Cỏ đã lút qua một thời xa vắng
Đất nước mình còn trắng tóc nghĩa trang ?

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Khác biệt - 07.10.2019 19:11:50
0
KHÁC BIỆT

Mỗi khu phố: một công an khu vực
Phương trời xa: một bác sĩ gia đình.
Khác biệt ấy, tôi cho là lớn nhất
Làm nên hai chế độ ở hành tinh!

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Lửa rơm - 07.10.2019 19:15:17
0
LỬA RƠM

Thân em phận gái góa chồng
Thắm nồng men ủ thắm nồng rượu tăm ?
Nồng nàn hơn cả nồng nàn
Lửa tro bụi cháy lụi than bếp tàn ?

Sống nửa đời với hợp tan
Mới hay nắng núi mưa ngàn cần nhau !
Từng uống buồn, đã ăn đau
Biết tình đôi lứa bạc đầu còn mơ ?

Tay thức nắm tay thẫn thờ
Ngực ôm mây trắng đâu ngờ mưa bay !
Hoàng hôn nhuộm tím áo mây
Ước gì rũ hết vào ngày được yêu ?

Miệng hoa nở hỏi nắng chiều
Nắng nghiêng xuống cỏ nói điều chi anh ?
Em nghe lời đất thì thầm
Anh ơi! Lửa cháy có cần rơm không ?

Tuy chưa tình vợ nghĩa chồng
Cũng chia em bớt nỗi mông mênh buồn ?
Gió ơi! Dẫu thổi qua đường
Nhớ đừng bỏ chiếu quên giường mồ côi !

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Cây cầu - 07.10.2019 19:17:19
0
CÂY CẦU

Luân hồi ngày tháng năm trôi
Luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông?
Luân hồi có có không không
Luân hồi bế bế bồng bồng trên tay?

Luân hồi đêm cạn ngày đầy
Luân hồi xiềng xích mở ngày tự do?
Luân hồi hình sắc lá cờ
Luân hồi được mất cơ đồ về ai?

Luân hồi sông biển đúng sai
Chỉ thần thánh biết tương lai của người!
Than ôi ! Muôn sự tại trời
Xin đời đừng thắp luân hồi chiến tranh!

Luân hồi mây trắng trời xanh
Tháng tư vỡ nắng đã lành vết thương?
Luân hồi muôn kiếp vô thường
Luân hồi hương lộ hóa đường cái quan?

Tu thân tập tháng luyện năm
Qua luân hồi đến muôn tầng thứ cao!
Linh hồn lấp lánh trời sao
Cây cầu Tâm Đức bắc vào trường sinh...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Cà phê ánh trăng - 07.10.2019 19:20:09
0
CÀ PHÊ ÁNH TRĂNG

Lọc sương sớm
Lọc nắng chiều, lọc tối
Lọc đêm khuya
Lọc gà gáy bình minh...

Lọc tí tách
Lọc người chờ, người đợi
Hương cà phê
Không lọc trắng nổi mình !

Lọc mê tỉnh
Lọc thân tình, quen lạ
Người lọc người
Giữa trong đục nhân gian !

Trời lọc đắng
Lọc cay rồi lọc chát
Nhấp ly đời
Nhân quả mật ánh trăng...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Đồ cổ - 07.10.2019 19:22:10
0
ĐỒ CỔ

Mùi ngai ngái đọng thời gian
Chìm sâu sắc nét lộ ngàn năm qua
Hoa văn riêng một thời xa
Hồn trong dáng độc đồ là cổ thôi

Lạ xa bóng bẩy tân thời
Bao nhiêu kiếp lặn vào đời xưa nay
Sắc màu đựng đủ tháng ngày
Mắt ngàn năm uốn mày ngài cong veo

Nét không đứt đoạn, vòng vèo
Trúc mai sen cúc thuận theo tay người
Rạn cùng cái rạn của trời
Men trong đục nói một thời không hai

Món đồ này vốn của ai
Mà người đoán được tương lai của đồ
Ít thì vài tỉ cụ Hồ
Nhiều thì đến cả triệu đô Hoa Kỳ

Em là đồ cổ biết đi
Cũ mà vẫn mới như khi xuân thì
Rượu trong bình cổ rượu gì
Càng say càng tỉnh càng mê mẩn đời

Em là đồ cổ tân thời
Giấu bao nét đẹp mà người khát khao
Thanh tâm, thanh tịnh, thanh cao
Hương sen lặng lẽ thoảng vào hồn anh

Thực ra ở khác không gian
Người vừa đến, kẻ đã thành ngàn xưa
Ai mua đồ cổ thì mua
Đức thời tiền sử giữa mùa tu thân...

Nguyễn Quốc Văn
  • Số bài : 499
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.09.2019
Re:THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN/Người bỏ nước ra đi - 07.10.2019 19:25:00
0
NGƯỜI BỎ NƯỚC RA ĐI

Đất nước đẹp như mơ
ít nơi nào có được
Sao người ta
cứ bỏ nước ra đi ?

Bỏ bãi biển
cát vàng chân bước
Trên lụa êm
nắng tuổi đang thì !

Bỏ đồng xanh
lúa vãi gieo xanh mướt
Cánh cò bay
mây trắng đang về !

Bỏ mẹ bỏ cha
bỏ nhà bỏ cửa
Bỏ đói nghèo
mơ bỏ cả u mê !

Bỏ cả ước mơ mình ở lại
Có quê hương
mà bỏ cả lối về !

Có gì buồn
có gì buồn hơn thế
Người đi học không về
người lắm bạc ra đi !

Ôi đất nước tôi
nước bao đời dâu bể
Những bể dâu
còn sóng đến bao giờ ?

Mơ một ngày
tôi không ngủ trong mơ
Thức để thấy
người ra đi trở lại...

Thức để thấy
gió sẽ đầy đặn gió
Dân nước mình
ai cũng có tương lai !

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 408 bài trong đề mục