NGÔI SAO
Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang Thủ Đức
Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời
Đất không nói chỉ khói hương đang nói
Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người
Lính công binh khi mở đường qua suối
Bom bi rơi xé nát cả nụ cười
Lính vận tải chơi vơi trên sóng dữ
Những con thuyền không số đáy sâu
Người lính bộ binh giữ chốt ở trên cao
Pháo giặc dội, ngực đạn thù hứng trọn
Đêm tập kích trườn dưới rào gai thép
Lính đặc công mìn rình rập nổ tung
Những du kích chống càn lì lợm
Đội hầm lên chọi với cả tiểu đoàn
Có những người biệt động lặng thầm
Không vẹn xác khi Sài Gòn vào trận
Có những người bị quân thù bắt
Nắm xương tàn nơi Phú Quốc, Côn Lôn
Có những người dẫu có tuổi có tên
Dưới nấm mộ không cốt xương, tăng võng
Có những chiếc xe tăng qua cầu bốc cháy
Năm anh em ngủ trong một mộ chung
Có chiếc máy bay vút qua trời rộng
Trúng đạn thù thành bó đuốc trên không
Có những người ngã xuống mãi vô danh
Tên các anh chỉ là tên trận đánh
Tuổi các anh tính theo năm theo tháng
Năm Tý, năm Thân, năm Mão, năm Thìn
Có những người ngã xuống năm bốn lăm
Nấm mộ rừng hoang, bưng biền không dấu
Có những người ngã trước giờ chiến thắng
Một bàn tay chạm nước mắt hòa bình
Có những người ngã vào năm bảy chín
Campuchia hay biên giới Việt - Trung
Đau đớn mấy ! Kẻ thù là bè bạn
Mắt mở to còn mãi mãi lạ lùng
Có những người ở dưới đáy biển xa
Hoàng Sa, Trường Sa muôn đời uất hận
Những người lính hy sinh năm tám tám
Nấm mộ nào không thuộc đất Hà Giang
Mấy mươi năm chưa giành trọn giang san
Áo Tổ quốc trắng nghĩa trang liệt sĩ
Các anh chết cho cháu con được sống
Tuổi hai mươi còn mãi những dấu son !
Các anh chết, không chết bao hy vọng
Nước Việt Nam bốn ngàn tuổi hào hùng
Các anh chết mắt nhìn về phương Bắc
Những cánh tay vẫn chỉ hướng biển Đông !
Các anh chết nhưng hùng linh đứng thẳng
Súng cầm tay diệt kẻ cướp nước Nam !
Và quét sạch lũ tham tàn hại nước
Hỡi những hồn thiêng sông núi hiển linh !
Sẽ trừng phạt lũ đớn hèn bạc nhược
Ác với anh em nhưng run sợ quân thù !
Và nuôi lớn những mầm xanh yêu nước
Hỡi những ngôi sao không tắt giữa lòng Dân...