THƠ NGUYỄN QUỐC VĂN
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 28 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 408 bài trong đề mục
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 17:46:38 (permalink)
0
GỬI BẠN

Mình đã già đi sau chiến tranh
Chỉ các bạn mãi mãi mười tám tuổi
Mình đã quay về với đường Chín, Khe Sanh
Đất cúi đầu, nói bao điều chưa kịp nói...

Đêm chết khát, ba thằng mình ra suối
Lúc trở về chỉ còn một mình thôi
Mười tám mùa xuân ơi, lòng mình xát muối
Đất nước này nước mắt chẳng chảy xuôi

Mẹ ơi mẹ ! Cha ơi cha ! Khờ khạo
Ngã xuống rồi, con chẳng thể dại hơn
Mẹ ơi mẹ, xin đừng như chuối chín
Cha ơi cha, xin vững tựa núi non...

Con không thể về với đồng với ruộng
Rót rượu dâng cha, mời mẹ chén cơm
Xin tha tội cho con trai bất hiếu
Con chưa về, con hóa đất, núi, sông...

Và em nữa, tình anh chưa kịp hứa
Mới thầm yêu anh, em đã góa chồng
Anh mãi ở Khe Sanh cùng nắng lửa
Nắng có sưởi em đủ ấm những đêm đông?

Mình đã già đi, cha mẹ chúng ta đều đã khuất
Đồng đội ơi, xin để họ ngủ yên!
Những người lính chết không nhắm được mắt
Ngửa mặt lên vời vợi trời xanh!
Người yêu bạn, nay đã thành bà ngoại
Hẹn kiếp sau, sau nữa, chẳng chiến tranh...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 17:51:41 (permalink)
0
NGỦ VÀ THỨC

Ngủ đi! Mấy chú trai già!
Cùng mấy bác gái đã là đàn ông!
Ngủ say đi mấy dòng sông!
Nước đã lấm láp từ trong ra ngoài?

Ngủ đi! Hỡi mấy vườn xoài!
Hỡi ngô, khoai, sắn cùng khoai với hồng!
Ngủ đi! Tóc rối tóc bồng!
Núi cao vơi mấy cánh rừng bớt xanh?

Ngủ đi anh! Ngủ đi em!
Ngày mai tối phải đốt đèn mà đi?
Ngủ đi ! Sẽ chẳng còn gì
Nước non tan nát, mình thì vong thân?

Ngủ hay thức? Lũy thành dân
Đứng cho ngay thẳng hay nằm xuống đây?
Thoát ra khỏi giấc mơ gầy
Đêm mai được thức giữa ngày tự do?
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 17:57:28 (permalink)
0
LUẬT GIỜI

Người sinh ra luật trị người
Quy định cả chỗ nói cười tự do!
Kẻ ác lên giọng nhân từ
Lòng lang dạ sói làm thơ dạy đời!

Giời sinh ra luật của giời
Đón đưa là việc của người đón đưa!
Nắng tụ nước đổ xuống mưa
Lỗi nhân gian đọng từ xưa đến giờ...

Công bằng kẽ tóc chân tơ
Giời cân đo lại để lo cho người?
Những ai qua được luật đời
Cũng không thể thoát luật giời cao xa!

Sinh từ vũ trụ bao la
Luật giời đến chậm hay là rất mau!
Xử kiếp này tiếp kiếp sau
Những phường bịt miệng, đè đầu thế gian!

Thẩm phán giời giữa cao xanh
Xử sao sáng tối mặt giăng, mặt giời?
Khuất che đêm nửa mắt cười
Hai người rên rỉ: Giời ơi là giời!!!...



Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 18:58:14 (permalink)
0
TÌNH BẠN

Tình bạn như gió thoảng
Mát trong nuôi hồn ta
Mong manh như tia nắng
Dễ vỡ hơn giọt sương

Ngọt ngào hơn cay đắng
Rộng dài ngang thời gian
Xa lạ thành tri kỉ
Người bạn đời trăm năm...

Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:24:04 (permalink)
0
GÀ GÁY

Tự dưng
Khát gối thèm chăn
Nôn nao ước nệm
Mơ nằm bên ai...

Tự dưng
Mộng nửa lần say
Đứng lên chân nhũn
Vươn vai vai chùn...

Tự dưng
Xa đến ngàn trùng
Ai bay tới
Lả trong vòng tay ai...

Tay đêm
Ghì riết ban mai
Con gà trống
Vỗ cánh hoài
Gáy vang...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:27:04 (permalink)
0
VẼ TUỔI

Tôi vẽ em tay năm Thìn, năm Dậu
Mắt năm Thân, dáng của năm Dần
Chân năm Ngọ, duyên như là năm Tuất
Nụ cười xuân, khuôn mặt của trăng rằm
Tôi vẽ em vẽ nồng nàn, tươi thắm
Chấm ngàn năm con ngươi mắt thời gian...

Em vẽ tôi tóc năm Mùi, năm Mão
Năm Tý ngang ngang, năm Tỵ hiền lành
Vui năm Hợi và trầm ngâm năm Sửu
Em vẽ tôi bay, em vẽ tôi nằm
Em vẽ tôi đi, tôi ngồi, tôi đứng
Một chút tôi một chút bụi không gian
Em vẽ tuổi những muôn năm không tuổi
Những mong manh bền vững đến muôn đời…

Nếu vẽ lại được một thời nông nổi
Em sẽ vẽ về người
Và vẽ mãi đời tôi !

Nếu vẽ được cả chân dung bóng tối
Tôi sẽ vẽ mặt trời
Tuổi sáng chói là em...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:29:43 (permalink)
0
RIÊNG CHUNG

Trên đời vạn vật của chung
Thành riêng bởi một người dùng mà thôi!
Một người riêng với một người
Hai người có thể nên đôi vợ chồng?

Cho mây, nắng uốn cầu vồng
Cho mưa, trời hóa cánh đồng biếc xanh?
Yêu mình, em nhận ra anh
Thương người, anh nhận ra mình đang yêu!

Thời gian chung biết bao nhiêu
Thành riêng đêm mọc giữa chiều dừng trôi?
Ai cho đi một khoảng trời
Đời ban riêng đủ một người để yêu!
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:32:30 (permalink)
0
VỀ

Về đây
Suối đang mùa trắng xóa
Rừng mướt hương thoang thoảng da thịt em

Về đây
Biển mặn triều xối xả
Nơi anh về trong em anh bình yên

Về đây anh
Em lại thành con gái
Mặn mà hơn
Tất cả mọi đàn bà

Về đây anh
Lúc em còn xinh đẹp
Nếu không thì
Anh sẽ phí đời trai...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:42:41 (permalink)
0
CHUYỆN TÌNH

Sáu mươi năm trước, người yêu đi
Hai đứa chúng tôi nguyện lời thề
Bất cứ lúc nào anh trở lại
Chúng tôi chung sống một mái nhà!

Chinh chiến mười năm, tin anh biệt
Ai thấy cảnh tôi cũng xót xa
Bạn thân anh nhất gần tôi nhất
Đem đến tặng tôi một bó hoa...

Tôi nói với anh rất thật thà
Lấy anh khỏi tủi một đời hoa
Nếu có ngày nao người trở lại
Anh ấy với tôi vẫn vợ chồng!

Mãi khi tôi đã có hai con
Người trước nhà tôi tựa trời trồng
Hai người bạn cũ trào nước mắt
Cho tôi chọn nước với chọn non!

Tôi rời nhà bạn với hai con
Về với người yêu nghĩa vẹn tròn
Hải Phòng bến tạm ai đành bỏ
Bạn ấy vào trong tận Sài Gòn!

Mây trắng tháng tư con cái lớn
Bạn trở về thăm biển nước ròng
Hai người lặng phắc ly rượu trắng
Trời xanh như thuở tắt chiến tranh...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 21:44:44 (permalink)
0
VỀ HƯU

Quá nửa đời người ngang dọc
Bao nhiêu vất vả, thăng trầm
Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn
Nay ta thanh thản ra về

Rũ thuở tham công, tiếc việc
Bỏ thời yêu, ghét, si mê
Không biết mình là ai nữa
Giờ ta tìm lại chính mình

Về hưu, về nhà với vợ
Trong đời nhiều lúc lãng quên
Giặt áo, nấu cơm, quét dọn
Gọi là chuộc chút lỗi lầm

Về hưu thảnh thơi dắt cháu
Cười vang lội tắm sông làng
Thả diều, bắt chim, câu cá
Có khi được thành trẻ con

Về hưu rượu, trăng, hoa, gió
Trải lòng ra với bạn hiền
Tới gặp những muôn năm cũ
Đêm ngủ không còn nằm mơ

Về hưu tha hồ mà nói
Chẳng còn ai bắt bẻ mình
Có điều phải nên biết trước
Mình nói rất ít người nghe

Về hưu yêu người mà viết
Đời ta chẳng thiếu ưu phiền
Đất nước vẫn còn gian khó
Dân còn bữa đói bữa no

Vòng đời tròn như trái đất
Ai người rồi cũng về hưu
Xa xưa gửi lại tất cả
Ta về vui với nhà ta...
Nguyễn Quốc Văn 06.10.2019 23:24:04 (permalink)
0
LÊN CHÙA

Hôm nay
mồng một lên chùa
Em gặp em
tính bỏ bùa cho em
Khói hương ngan ngát hương sen
Bùa gieo buổi sớm tới đêm thì tàn

Qua cổng chùa
vấp bùa anh
Em vòng vo
với vòng quanh không về
Lửa lòng chưa nhóm bùa mê
Đã ra tro sợi tóc thề bỏ buông

Rau muống luộc
chấm nước tương
Đường gần không đến
ra đường cách xa
Ăn chay chưa chắc thật thà
Lên chùa rồi rẽ vào nhà em nghe

Nhà em
có một bụi tre
Măng tre thẳng đứng
măng tre bỏ bùa
Hôm nay mồng một lên chùa
Bời bời gió lẫn đầy mưa trong lòng

Anh ơi !
Em muốn lấy chồng
Ngày xưa
sợi tóc anh còn giữ không ?
Cô đơn trả lại cô đơn
Hai người, em biết, sẽ hơn một người...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 08:27:59 (permalink)
0
EM BÂY GIỜ VỚI AI

Nỗi nhớ bay lên trời
Nhuộm xanh xa trong vắt
Nỗi nhớ lặn xuống nước
Nối chiều cao thêm sâu

Em bây giờ ở đâu?
Nỗi nhớ vòng phía trước
Bây giờ em còn đợi
Nỗi nhớ đi theo sau?

Nỗi nhớ chùng mặt đất
Ở lưng chừng dáng em
Nỗi nhớ xuyên qua đêm
Chạm bóng người đã khuất?

Nỗi nhớ run bần bật
Em bây giờ với ai
Bóng đèn nào mở mắt
Soi mặt người nhớ nhau?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2019 09:45:00 bởi Nguyễn Quốc Văn >
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 09:04:03 (permalink)
0
LỖI

Lỗi lớn nhất trong đời anh
Là nhen trong tim em ngọn lửa...

Nóng hơn mặt trời
Những đêm đông giá lạnh
Đốt cháy em
Và đốt cháy cả anh...

Lỗi lớn nhất trong đời chúng mình
Là ta đã yêu nhau
Và để lại bao nhiêu thương nhớ
Và bao nhiêu nỗi khổ niềm đau...

Ta đã yêu những gì
Trời không cho ta có
Nên có sửa được đâu
Kể cả tới bạc đầu...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 09:06:04 (permalink)
0
LỖI TRỜI

Cảm xúc đến
Xúc cảm đi
Thăng hoa
Nở một bài thơ đa tình...

Con bướm bay
Con bướm xinh
Con bướm tinh nghịch
Lượn vành hoa tươi...

Người đọc xong
Nhoẻn miệng cười
Nhớ ơi là nhớ
Bút người làm thơ...

Con bướm đợi
Con bướm chờ
Con bướm hóa bướm
Thẫn thờ vai ai...

Bướm thương
Gái sắc trai tài
Xót hoa đôi kẻ
Vương tai nạn tình...

Lỗi trời
Cảm xúc đó em
Tình đơm hoa lá
Yêu mềm bướm say...
Nguyễn Quốc Văn 07.10.2019 09:08:04 (permalink)
0
LỖI MÙA XUÂN

Em không nhớ anh nữa
Tất cả tại mùa xuân
Nói nhớ mà không nhớ
Bảo thương mà không thương...

Em không chờ anh nữa
Lỗi trời đầu năm mưa
Dẫu mai anh gõ cửa
Em cũng không mở lòng...

Em không đợi anh nữa
Em sẽ đi lấy chồng
Phai nhớ người không nhớ
Nhạt thương người không thương...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 28 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 408 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9