Trang thơ Trần Đức Phổ
Có Một Bài Ca Có một bài ca nhớ suốt đời Bài ca chống giặc Bắc em ơi, Bài ca thuở Nguyễn, Lê,Trần, Lý… Hào kiệt, anh thư mãi vọng lời Nam Quốc Sơn Hà có chủ riêng Hồn thơ đanh thép vẫn còn truyền Hịch văn hun đúc lòng yêu nước Con Lạc cháu Hồng há dễ quên! Bài ca chiến thắng Bạch Đằng Giang Đống Đa khúc hát giặc kinh hoàng Vạn niên còn đó gương tiên tổ Không cùng trời đất với sài lang Bài ca ngày ấy ở biên cương Trai gái cùng nhau sống quật cường Quyết tử cho màu xanh nước Việt Ngàn đời đất Mẹ ngậm ngùi thương. 18-2-2018
Tháng Năm Tháng Năm viễn xứ nở đầy hoa Thảm cỏ xanh nhung trải mượt mà Chim hót râm ran mời gọi bạn Trời trong không gợn chút mây xa Tháng Năm vạn vật tái sinh sôi (Sau những ngày đông đã ngủ vùi!) Cây: lá chen cành khoe lộc biếc Phố phường: rộn rã tiếng cười vui! Tháng Năm dìu dịu những cơn mưa Gió cũng vu vơ chỉ đủ vừa Lung lay váy mỏng nàng sương phụ Mơ màng con mắt láo liêng đưa! Tháng Năm ngọt lịm tựa vần thơ (Ta viết trao nhau buổi hẹn hò Và nụ hôn nồng như nắng ấm) Yên bình đây một khoảng trời mơ. 26/04/2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2019 00:04:51 bởi tranducpho >
Chúc Em Ngủ Ngon Hãy ngủ ngon em nhé! Để mơ giấc mộng lành Và gọi thầm khe khẽ Thật ngọt ngào: tên anh! Hãy ngủ ngon em nhé! Đừng lo chuyện chúng mình Những giận hờn không thể Làm héo gầy môi xinh Hãy ngủ ngon em nhé! Dẫu đêm dài cô đơn Bớt một ngày vắng vẻ Ta thêm gần nhau hơn Rồi sáng mai thức dậy Chim ríu rít trên cành Nắng sẽ hồng đôi má Bầu trời cao thêm xanh! Hãy ngủ ngon em nhé! Gió ru hời mong manh Như suối ngàn kể lẻ Chuyện vui buồn em anh! May 04, 2016
Hoa Thủy Tiên Em tặng tôi giò hoa Thủy Tiên Màu vàng như nỗi nhớ vô biên Cuống xanh ngọc bích đài trang lắm Sắc trắng thơ ngây chẳng lụy phiền Có phải ngày xưa địa ngục vương Gặp nàng tiên nữ động lòng thương Giăng hoa làm bẫy lừa kiều nữ Rớt cánh Thủy Tiên lại vệ đường! Có phải hoa kia là hóa thân Một chàng hoàng tử mỹ nam nhân Thông minh, tài tuấn và kiêu hãnh Để lắm tiên nga oán hận tràn? Ôi khóm hoa tươi quá mỹ miều Dịu dàng, đài các biết bao nhiêu Hương nồng ấm cả gian phòng vắng Em đã xa mà chẳng tịch lieu! Rót chén trà thơm ngắm Thủy Tiên Một ngày xuân mới thật bình yên Bên trời sương gió hoài mơ mộng Em chính loài hoa đẹp dịu hiền. March 23, 2017
Khoảng Cách
Em dỗi hờn chi chuyện nắng mưa Tâm tư nghi hoặc những dối lừa Đời ta vốn phẳng như trang giấy Em gấp bao lần đã đủ chưa? Em trách ta hoài chuyện trắng-đen Dòng trong, dòng đục… nhục, vinh, hèn Làm trai há phải là lau sậy Nên nguyện một lần được đứng lên! Em giận vì ta trót hoang đàng Mộng đời toan tính lắm ngược ngang Bao nhiêu vỡ lở không bù đắp Dẫu chảng quay lưng, chẳng phụ phàng! Sao em chẳng hiểu lòng ta nhỉ? Như gió và mây quyện giữa trời Sao ta không thể là tri kỷ ? Cho trái tim buồn hết lẻ loi! 01-12-2016
Sao Nỡ Đành Quên (Tưởng nhớ 64 chiến sĩ đã hy sinh trên đảo Gạc Ma năm 1988) Sao nỡ đành quên nơi biển Đông ngày đó Lệnh ban ra “không được bắn giặc thù" Là dũng sĩ cũng hóa thành tượng gỗ Làm bia người cho lũ giặc Tàu ư? Sao nỡ đành quên những anh lính chiến Đã hy sinh để bảo vệ sơn hà Không tất sắt giữa muôn trùng nguy biến Giữ chủ quyền trên hòn đảo Gạc Ma Sao nỡ đành quên nỗi đau xé ruột Con dại mất cha, vợ trẻ mất chồng Những bà mẹ từng đêm ngồi thức suốt Đợi con về, leo lắt ngọn đèn chong Sao nỡ đành quên một trời tang tóc Giữa quê hương hồn tử sĩ lạc loài Sáu mươi bốn anh linh chờ siêu thoát Đợi một dòng lịch sử nhắc tên ai! March 14, 2018
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2019 07:14:14 bởi tranducpho >
Sao Nỡ Đành Quên 2 (
Tưởng niệm 40 năm (1979-2019) đồng bào và chiến sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến chống quân xâm lược Trung quốc.) Tháng Hai mùa xuân năm ấy Giặc tràn sang đất nước ta Sáu trăm ngàn quân cuồng dại Giết người, cướp của, đốt nhà Một vùng biên cương nhuộm máu Ruộng đồng, làng xóm tan hoang Trẻ thơ chúng đem thả giếng Người già chúng lùa vào hang Cũng như cha ông thuở trước Quân dân Việt tộc anh hùng Đánh cho giặc Tàu tan tác Tiểu Bình* tim thót, chân run Bốn mươi năm xưa u ám Những anh chiến sĩ can trường Những cô dân quân dũng cảm Cầm súng giữ gìn quê hương Lịch sử một thời lừng lẫy Bây giờ vội vã lãng quên Nghĩa trang mọc đầy cỏ dại Những hàng mộ chí không tên! February 16, 2019 ________ * Đặng Tiểu Bình
Em Em xinh xắn như nàng tiên cổ tích Em đa tình như ma nữ Liêu trai Lẳng lơ chi từng sợi tóc xõa dài ve vuốt mãi bờ vai tròn mãn cảm! Đôi mắt sáng rạng ngời như mười tám Bờ môi cong kiêu hãnh tuổi hai mươi Áo đỏ, xanh em choáng ngợp hồn tôi Tìm ảo giác đưa em vào mê lộ! Anh sẽ gửi tình yêu vào cơn gió Vào màn đêm nhung lụa bủa vây em Để suốt đời em không thể nào quên Chuyện tình ái của một thời… xa tít ! Dẫu trái đất triệu năm còn xê dịch Tình đôi mình chẳng xích lại gần nhau Dẫu trọn đời em trước anh sau Em mãi mãi là nàng tiên cổ tích...! February 12, 2015
Mê Lộ
Thầm ước thơ anh là lửa đỏ để đốt tim em cháy thành tro mốt mai gom cả tàn tro lại cất ở tim anh để phụng thờ Thầm ước thơ anh là biển cả để em chết đuối giữa trùng dương tình anh là sóng tung trắng xóa cuồn cuộn trào dâng lúc bão giông! Thầm ước thơ anh là băng giá để ướp hồn em suốt ngàn năm thế gian chán vạn là con gái anh vẫn cô đơn giữa cõi phàm Thầm ước thơ anh là sám chớp đánh tan u ám với mây mờ rút ngắn không gian, dời địa trục đêm vè hai đứa hết bơ vơ! March 16, 2016
Điệp Khúc Chiều Nay Chiều nay cạn chén đời băng giá Rót mãi chưa say đã tỉnh rồi Ngọc vỡ ngói lành chân lộng giả Vô thường cát bụi phận người trôi. Chiều nay đọc lại dòng thơ cũ Lối mộng đường mơ nhớ những ngày Em chúa loài hoa vườn Thượng Uyển Ta là vua bướm đắm hương bay! Chiều nay đàn bỗng buồn im tiếng Áo lụa thôi bay nhớ gió chiều Ngoảnh mặt quay về miền quá khứ Đau lòng thừa thải một lần yêu! Chiều nay điệp khúc cô liêu Giai nhân-tài tử…cánh diều đứt dây! 31-03-2017
Chân Ngà Đôi bàn chân nhỏ dẫm phong sương Vất vả gai chông vạn nẻo đường Đã có khi nào em mệt mỏi Thầm mơ bên cạnh có người thương? Đây nét xinh xinh ,vẻ ngọc ngà Của bàn chân trẻ, đẹp như hoa Dễ thương như thể chồi xuân nõn Gợi nhớ trong lòng những thiết tha. Đôi bàn chân ấy quá tinh khôi Là của giai nhân ở cuối trời Ước hẹn cùng nhau về viễn xứ Suốt đời mình sẽ bước chung đôi.
Hành Tha Hương Những cuộc chia ly đầy ngấn lệ Những hồn thấp thỏm nỗi âu lo Tâm can quặn thắt, lòng đau xé Họ đã ra đi lúc gãy cờ! Cha đứng nghiêm trang chào lần cuối Quân kỳ vấy máu bạn hùng binh Nghe trong gió thoảng lời trăn trối Vì nước sá gì chuyện tử sinh! Mẹ đã bao lần luôn gượng dậy Cố nhìn vút mắt cuối trời xa Tận cùng biển lớn mênh mông ấy Là chốn thương yêu – một mái nhà! Em bỏ trường xưa rời sách vở Làm chim mất tổ sống quê người Tha hương mấy kẻ là không nhớ Áo trắng, một thời mộng thắm tươi! Chiều nay đọc lại dòng di cảo Thấm nỗi hờn đau của núi sông Nghĩ thẹn vì miếng cơm mảnh áo Mà ta đánh mất chí tang bồng! Canada July 01, 2017
Hành Tha Hương 2 (Ra Đi) Sáu lăm năm trước ông bỏ xứ Xuống tàu rời Bắc để vào Nam Cũng bởi không ưa màu cờ đỏ Búa liềm gieo rắc cảnh lầm than Hai mốt năm sau cha vượt biển Tìm chốn tự do để náu thân Nửa mảnh sơn hà bị cưỡng chiếm Một cõi trời Nam cảnh tóc tang Từ đó bao triệu người bỏ nước Làm mồi cho cá mập biển khơi Thú hoang, hải tặc rình từng bước Họ vẫn ra đi để đổi đời! Ba chín người hôm kia vừa chết Trong thùng xe tải xứ sương mù Đọc hàng tin nhắn, lòng thương xót Lỗi lầm là của các em ư? Lứa tuổi đôi mươi hoa mới nở Lòng đầy khát vọng ở tương lai Quê hương, đâu dễ dàng chối bỏ Sao để cho em mắc nạn này? Bảy thập kỷ qua, bao thế hệ Làm thân tầm gửi, sống lưu vong Làm ma xứ lạ hồn đau xé Ai kẻ ly hương chẳng chạnh lòng? Lớp lớp người đi nối tiếp nhau Mưu sinh khắp bốn biển năm châu Tình yêu dãi đất hình chữ S Gợi mãi trong ta nỗi nghẹn ngào! October 27, 2019
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2019 22:19:44 bởi tranducpho >
Thơ Tình Em một phương trời tôi một phương Chẳng chung lối mộng chẳng chung đường Mà sao cứ mãi tên người gọi Có chút gì như thể nhớ thương Em sống vô tư giữa cuộc đời Còn tôi phiêu bạt cánh bèo trôi Bây giờ nếu chẳng nên chồng vợ Đừng hẹn ngày sau khó tách rời! Hoa đẹp thơm hương cũng có thì Ái tình chỉ thắm lúc hồn si Nếu mai “lửa tắt bình khô rượu”* Thì chuyện ái ân có nghĩa gì! Xin hãy yêu tôi chỉ một lần Và đừng nghi ngại chớ phân vân Hãy yêu như chỉ yêu lần cuối Cho trái đam mê ngọt tuyệt trần May 31, 2017 _________ * Thơ Vũ Hoàng Chương
Tiễn Một Người Đi
Ta giờ đôi ngả chia ly Vườn hoang mưa bụi còn gì bướm hoa Tình yêu như áng mây qua Như là bèo dạt như là chiêm bao Em như một dải lụa đào Phất phơ giữa chợ chẳng vào tay anh Ngày nào trái hãy còn xanh Bây giờ trái đã cốm chanh đổi màu Trách chi những giọt mưa mau Trách chi nắng để bạc màu thời gian Một đời gió với mây ngàn Một đời hội tụ ly tan cũng thường Vẫn là kiếp sống tha hương Vẫn là cánh nhạn dặm trường sá chi Chiều nay tiễn một người đi Quên buồn quên giận quên bi quên hoài!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: