Trang thơ Trần Đức Phổ
Cuộc Tình Không Tên Tình yêu nào không ghen hờn, nhung nhớ Tình yêu nào không hò hẹn, đợi mong Tình yêu nào không là duyên, là nợ Tình yêu nào không tối mắt, say lòng? Anh nào phải kẻ đa tình, lãng tử Xung quanh mình toàn hồng phấn, giai nhân Giàu trái tim nhưng vẫn nghèo mọi thứ Đã yêu ai là minh bạch trăm phần Không ảo tưởng trèo cao giành quả ngọt Không mơ hoang tựa cửa níu mây trời Không muốn mãi giả vờ như thằng ngốc Để được người ban chút sắc hương rơi Nếu không thể song hành cùng xuôi ngược Đừng lừa nhau đem vải mỏng che mưa Nếu đã đổi thay rồi trong tâm thức Thì muôn thu lưu luyến cũng dư thừa! May 26, 2018
Về Thăm Trường Cũ Trở về thăm trường cũ Sau mười năm cách xa Bồi hồi vui tái ngộ Như đứa con về nhà Cổng trường xưa rộng mở Đón bàn chân thân quen Bông phượng xưa rơi đỏ Không đành lòng dẫm lên Lớp học giờ đã khác Toàn những gương mặt xinh Cô giáo còn trẻ lắm Dường như lứa tuổi mình? Bạn bè nay lưu lạc Thầy cô cũ đâu rồi? Bỗng dưng buồn man mác Thương một thời xa xôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2019 23:45:55 bởi tranducpho >
Thơ Hâm Ngày xưa em tuổi mười lăm Tỏ tình anh viết thơ hâm mấy dòng Bây giờ em đã theo chồng Xé lòng anh viết mấy dòng thơ hâm 2015
Tản Mạn Về Tình Yêu Thế gian chán vạn kẻ yêu nhau Chẳng biết tình kia khởi tự đâu Có lẻ từ ngàn muôn kiếp trước Hay thoáng chợt yêu ngay phút đầu? Có những tình yêu thật mỏng manh Tình yêu của gió với trăng thanh Tình yêu khờ khạo thời tuổi dại Năm tháng dần qua mộng chẳng thành. Có những tình yêu rất đậm sâu Tình nàng Chức Nữ với Chàng Ngưu Tình yêu khăng khít lòai Sam biển Gió dập sóng dồi vẫn có nhau! Có những tình yểu thật thủy chung Tình yêu chinh phụ đợi trông chồng Lên non hóa đá còn tha thiết Tiết hạnh muôn đời mãi khả phong. Có những tình yêu lắm trái ngang Yêu đương da diết vẫn lỡ làng Nàng về bến đỗ, chàng xa xứ Nhớ bóng thương hình dạ xốn xang. Có những tình yêu dối lừa nhau Để hờn, để tủi, để úa sầu Tình, tiền lẫn lộn yêu và hận Ân oán theo nhau đến bạc đầu. Vậy đó, tình yêu mãi mãi còn Khi còn nhịp đập trái tim son Dù cho thế-thái-đời thay đổi Tình yêu vằng vặc sáng trăng tròn. 2015
Định Nghĩa Tình Yêu Em hỏi anh: - Tình yêu là gì nhỉ? Anh mỉm cười, lặng lẽ nghĩ suy - Không!...ái tình không là điều duy lý Thì luận bàn, định nghĩa để mà chi! Em hỏi anh: - Tinh yêu là duyên kiếp Là oan khiên của bao vạn sát na? Anh gật đầu: - Ừ, tình yêu là bất diệt Dù luân lưu trong thế giới ta bà! Em hỏi anh: - Tình mình là mãi mãi? Anh nhẹ nhàng âu yếm trả lời em: - Dẫu một ngày hay trăm năm cũng vậy Yêu một người là hình bóng khắc trong tim! London, ON. 2015
Bao Giờ Hết Xa Nhau Xuân đến, rồi xuân lại bỏ ta Mùa đi còn lại những phôi pha Em thương lá rụng chiều phai nắng Anh nhớ một thời mộng bướm hoa. Mình cách biệt nhau cả vạn ngày Nửa trời nhung nhớ, nửa chua cay Em hờn giận dỗi trăng đơn bóng Anh xót bơ vơ nhạn lẻ bầy. Hai đứa cách xa cả vạn trùng Nhưng lòng riêng một khoảng trời chung Vườn chanh đã hẹn mùa đơm trái Gác liễu hơi sương vẫn lạnh lùng ! Hai nửa thương yêu khấn nguyện cầu Quê nhà, góc bể đợi chờ nhau Ngày mai sóng lặng thuyền về đỗ Tình đến ngàn năm chẳng nhạt màu. March 01, 2017
Dễ Thương Cái ngày hai đứa giận nhau Con mắt chẳng ngó, mày chau lạnh lùng Cái đầu nghĩ ngợi mông lung Cái chân muốn bước…ngại ngùng lại thôi! Miệng hoa cũng chẳng nói cười Hình như thế giới…bóng người vắng tanh! Cái ngày hai đứa làm lành Con mắt lúng liếng, mày thanh nhu mì Cái đầu chẳng thể nghĩ chi Cái chân bịn rịn bỏ đi không đành! Môi hồng cười nói lanh chanh Hình như trời đất chỉ dành riêng ta! Trọn đời đừng dỗi hờn nha Cứ lành như thế mới là…dễ thương! May 05, 2017
Mộng Tàn Đêm Anh và em đã bắt đầu chưa nhỉ? Yêu hay thù mà lý sự hơn thua? Nếu yêu em phải làm điều ngịch lý Anh vui lòng chấp nhận cuộc tình thua! Anh sẽ đợi bên kia bờ ảo vọng Một người em đã rủ sạch giận hờn Khi khác biệt đã tan như sương mỏng Ái ân nồng, hương lửa mặn mà hơn. Hai đứa mình sao quá đổi long đong? Lời chưa cạn những nỗi niềm thương nhớ Mà trái tim đã ngăn rào, lấp ngõ Cuối cung đường là bão tố, cuồng phong… Anh rất buồn vì trót đã mất em Nhưng định mệnh cũng phải đành chấp nhận Đừng ảo tưởng! Khi hết rồi vương vấn Chuyện chúng mình là giấc mộng tàn đêm! Canada, November 27, 2016
Lãng Mạn Đất lạ thu vừa tới Màu lá xanh chưa phai Bông cúc vàng nở vội Ngắt tậng cho em cài Ngọn gió chiều khe khẽ Bay tà áo hoa khôi Thoảng mùi hương rất nhẹ Cho lòng ai bồi hồi! Nhớ mùa thu năm cũ Mây sầu còn chênh chao Lá tương tư nức nở Trái yêu thương nghẹn ngào Đã qua thời thơ dại Tình khởi sắc xuân nguyên Mới hay mình kỳ ngộ Giáng Kiều gặp Tú Uyên! September 11, 2017
Em Về Với Biển Em về nơi biển quê anh Rập rờn con sóng lượn quanh chân ngà Cát mềm dưới gót nở hoa Gió rì rào hát bài ca mặn nồng Nắng lên cho má em hồng Biển chao cho mắt mênh mông sáng ngời Cánh buồm căng gió ngoài khơi Tóc em xõa giữa mây trời bao la Em về với biển khơi xa Trăng thanh muôn thuở hóa ra vú tròn Say lòng giấc mộng con con Ta đem xao xuyến thả hồn vào thơ Biết đâu dâu bể mà ngờ Xây lâu đài cát bên bờ đại dương. London, 2016-10-21
Ghen
Cũng bởi vì yêu màu mắt biếc Nên nhìn thấy nhạt dẫu chồi xanh Cũng bởi vì yêu nàng tha thiết Chàng ghét vô cùng gã sở khanh Tại gió tại mây cũng tại trời Tại em làm khổ lụy thằng tôi Đã không lưu luyến thì xin chớ Mắc liếc mày đưa thả nụ cười Có lẽ bây giờ nàng vẫn thức Chuyện trò ríu rít với trăng sao Có lẽ đêm nay nàng ngon giấc Lạc lối Thiên thai ở chốn nào? Mai sớm tóc nàng lược vuốt ve Gương thì được ngắm đến thỏa thuê Riêng chàng xe máy là diễm phúc Sáng chỏ nàng đi, tối chở về Ô lạ ! làm sao mãi cứ ghen Tình yêu là máu thịt trong tim Cho dù xa cách hay gần gũi Anh vẫn muôn đời anh của em! July 10, 2017
Em Nhớ Ta
Em nhớ ta như Cao Tiệm Ly Nhớ chiều sông Dịch tiễn người đi (Kinh Kha giấu kiếm sang Tần quốc) Khoét mắt đập đàn buổi biệt ly! Em nhớ ta như nàng Mạnh Khương Nhớ chồng, ngàn dặm quyết lên đường (Mười năm chưa gặp, mười năm kiếm) Khóc đổ Trường Thành máu lệ vương! Em nhớ ta như nàng Mỵ Châu Nhớ chàng Trọng Thủy quặn lòng đau (Áo lông lưu vết tình không vẹn!) Để lại nghìn thu mối hận sầu! Em nhớ ta như biển nhớ nguồn Như người xa xứ nhớ cố hương (Như Huyền Trân nhớ Thăng Long vậy!) Khắc khoải đầy vơi nỗi đoạn trường. Valentine 2017
Khi Mình Lạc Nhau những ngày mình lạc mất nhau lòng như tờ giấy vò nhàu tả tơi giấu buồn nước mắt chẳng rơi giấu đau nên chẳng nửa lời thở than nhưng mà thương nhớ vô vàn nỗi niềm hoài cảm dâng tràn con tim không gian vắng lặng im lìm thời gian cũng gãy cánh chim cuối trời không nhau gió chẳng rong chơi không nhau mây chẳng thèm trôi bềnh bồng không nhau trời đất vào đông nước thành băng giá, trăng không diệu huyền không nhau trái đất màu đen tinh hà tắt lịm như miền u mình không nhau còn chút nghĩa tình chờ nhau cho đến ngày mình gặp nhau! August 2, 2017
Tình Em Mùa Đông Gió lạnh cho lòng trống vắng thêm Tìm đâu mắt ngọc khẽ buông rèm Mùa đông đã đến phương trời lạ Không áo ngự hàn giá buốt đêm… Anh ở nơi đây tuyết phủ mờ Vẫn thường ấp ủ một niềm mơ Em là cô Tấm trong thời ạt (@) Bước xuống cuộc đơi tự cõi thơ. Em ở trời xa góp nắng vàng Gửi người viễn xứ chắn đông sang Với bao nồng ấm trong trời đất Và cả tình em chuyển tặng chàng. Sẽ hết cô đơn những tháng ngày Khi bàn tay ấy nắm trong tay Lòng ta là cả mùa xuân thắm Rực rỡ muôn hoa bướm lượn đầy! 2016-10-26
Quê Hương, Em và Ta Viễn xứ tàn xuân còn lạnh lắm Gió lùa xiêu vẹo dáng người đi Mắt nhớ nhung ai nhiều u ám Phương trời mờ ảo mộng thiên di. Em gửi dùm anh thêm chút nắng Xóa dùm hơi lạnh của tuyết sương Đốt dùm ngọn lửa trong đêm vắng Cho lòng bừng dậy vạn yêu thương. Quê nhà phượng thắm đang mùa đỏ Áo dài duyên dáng nét đan thanh Dạo bước chân mềm trên phiến cỏ Em có chạnh lòng nhớ đến anh? Quê cũ đìu hiu một bóng người Ngóng chờ viễn khách cuối trời sương Tình yêu lặng lẽ nhưng nồng thắm Như sợi nắng vàng ngọt sắc hương. 2016
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: