Trang thơ Trần Đức Phổ
Nợ Nhau Nợ nhau một nụ cười tươi Nợ nhau con mắt có đuôi trao tình Nợ nhau mộng ước yên bình Nợ câu son sắt chung tình làm đôi Nợ nhau cả một khoảng trời Để Sao Hôm cứ xa vời Sao Mai Nợ nhau như gió nợ mây Như hoa nợ bướm, như ngày nợ đêm Nợ nhau nhiều món không tên Vô tư hai đứa vẫn ghiền nợ nhau! June 2016
Người Đàn Bà Tuyệt Vời Em không phải ngoan hiền đâu anh nhé Em tự tin và bướng bỉnh, kiên cường… Em thật thà không màu mè, câu nệ Anh có còn dám trộm nhớ, thầm thương? Em đứng đắn chưa bao giờ chớt nhả Em vô tư nhưng đằm thắm tuyệt vời Em xa lánh nơi mật đường dối trá Em giàu lòng thương xót phận bèo trôi! Trái tim em nhiệt thành niềm vui sống Cho băng tan, cho hoa nở, rượu nồng Em nhỏ bé chẳng núi cao biển rộng Sao ta nhìn lại thấy quá mênh mông! Em đã đến như một điều kỳ diệu Nên lòng ta thêm nghi hoặc mơ hồ Ai có được một nửa kia mình thiếu Cuộc đời dù cay đắng cũng thành thơ! November 9, 2017
Anh Chẳng Đa Tình chẳng đa tình nhưng mà anh muốn ghẹo cho mai sau cùng hoà nhịp cung đàn anh thật lòng không phỉnh lừa đâu nhé! hãy tin dùm, đừng suy luận lan man anh ao ước một chuyện tình lãng mạn có bướm này tơ tưởng sắc hoa kia hương mùa xuân đất trời sao nỡ chán tim chân tình đâu có dễ dàng chia? chẳng hứa hẹn cả một đời chung thuỷ chẳng cho em đời nhung lụa, xa hoa nhưng trọn kiếp sẽ vô cùng trân quý không dối gian dù bóng xế tuổi già dẫu đa tình cũng không hề ruồng rẫy thế gian này đâu còn kẻ giống em hãy tự tin một lần rồi sẽ thấy em và anh là khúc nhạc êm đềm! 18.06.2019
Quê Hương Ngày Trở Lại Chín năm trở lại thăm quê cũ Nửa vòng trái đất soãi cánh chim Buồn vui tao ngộ dâng đầy ứ Biết kể làm sao hết nỗi niềm Quê hương đó một trời nắng hạ Nóng như nung rám cả mặt người Ôi, rất quen mà sao rất lạ Vành môi khô héo hắt nụ cười Biển thôi xanh màu xanh ngọc bích Nước đen sì cống rãnh hồ tôm Một quá khứ hóa thành trầm tích Bầy dã tràng se cát buồn hơn Những con đường bê tông hun hút Không cỏ xanh, xa lạ dị thường Những hàng rào thép đan mắt lưới Biến xóm làng thành cá trơ xương Mẹ già tuổi hạc dường đã lẫn Nhìn đứa con xưa chẳng nhớ ra Nước mắt vui mừng chừ đã cạn Vì khóc đời con đã sắp lòa Những người chị mái đầu bạc trắng Thương em mình đất khách tha hương Đã nếm trải bao điều cay đắng Tim chai sần, mắt vẫn rưng rưng Những đứa bạn xưa, tìm chẳng thấy Kẻ chân trời, người góc bể mưu sinh Ngôi trường cũ không còn nguyên vậy Dẫu to đùng vẫn cứ buồn tênh Ngày trở lại nhiều điều đã khác Riêng yêu thương chẳng đổi thay gì Vẫn thắm thiết vòng tay ôm chặt Vẫn ngọt ngào lời mẹ từ bi Quảng Ngãi ngày 4.5.2019 London ngày 4.6.2019
Tự Tình Với Bóng có những lúc ta thấy buồn biết mấy dù quanh ta vạn vật vẫn hồng tươi có những lúc ta thấy mình khờ dại khỏa ưu tư cố tìm lấy nụ cười! có những lúc ta giận mình quá đỗi giơ cao tay với hái thứ mơ hồ đầu chưa bạc mà tâm hồn già cỗi sự thật chưa tường nói chuyện hư vô!... có những lúc ta thấy mình nhỏ bé đời mênh mông, nhân thế quá hững hờ trao chân tình nhầm vào nơi khinh rẻ bởi không đành trá ngụy một hồn thơ có những lúc tưởng chừng là thấu hiểu niềm đau thương sâu tận đáy a tỳ phút đối diện mới hay rằng mình thiếu chuyện cuộc đời chưa cặn kẽ xét suy có những lúc ngồi lặng thinh hỏi bóng cõi ta bà mộng huyễn lạc về đâu? thực hay hư dù kẻ khinh người trọng một trăm năm là nước chảy qua cầu! April 21, 2019
Nhớ Nhớ ai như nhớ nàng thơ Ngày tha thiết nhớ, đêm ngơ ngẩn sầu Nhớ ai như nhớ cao lầu Mùi thơm, vị ngọt thấm sâu vào lòng Nhớ ai như vợ nhớ chồng Như sương nhớ khói, như đồng nhớ gang Nhớ từ một chuyến đò ngang Nhớ qua sông rộng, nhớ sang đường dài Nhớ lược giắt, nhớ trâm cài Nhớ làn môi thắm, nhớ vai dịu mềm Nhớ hình nhớ bóng nhớ em Nhớ hoài nhớ mãi từng đêm ngọt ngào! October 13, 2016
Đừng Là Đôi Dép (Tặng những ai đang sống cảnh đồng sàng dị mộng) Anh và em có phải là đôi dép Sao suốt ngày cứ đụng mặt nhau hoài? Em bên kia còn anh ở bên này Cứ thách đố nhìn theo chiều ngược lại Anh phía phải còn em thì phía trái Em phía trên anh phía dưới chẳng song hành Dẫu người đi có bước chậm hay nhanh Cả hai đứa cứ gồng mình gánh chịu Anh chẳng nói còn em thì không hiểu Nên suốt ngày cứ im lặng trơ trơ Anh nghiêm trang, em lại bảo anh khờ Em nhí nhảnh, anh chê là em đoảng Mặc nắng, mặc mưa, mặc ngày gió lộng Nếu em đi, anh cũng phải đi cùng Dù trong lòng chẳng chút muốn đi chung Nhưng số phận nên âu đành chịu vậy Nếu may mắn một ngày em giận lẫy Bỏ anh đi, anh cũng chẳng thèm tìm Em đi rồi, anh lại được bình yên Và hưởng thụ một cuộc đời nhàn nhã. Em đi rồi đừng ai thay thế cả Một mình anh, nào sợ đât, sợ trời Một nình anh lặng lẽ sống thảnh thơi Bởi nhân loại không ai còn xài xể Em ra đi anh không hề nhỏ lệ Vì biết rằng mình giải thoát đời nhau Anh không buồn và em chẳng đớn đáu Hai cá thể: Hai mảnh đời giải phóng! May 9, 2017
24 giờ 24 giờ lạc nhau Lâu bằng thiên niên kỷ 24 giờ khổ đau Ta tập làm thi sĩ. 24 giờ tìm nhau Bàn tay nào rối rít 24 giờ mắt sâu Đợi chờ trong mờ mịt 24 giờ ngồi đâu Cũng thương hình nhớ bóng 24 giờ mưa ngâu 24 giờ biển động! 24 giờ địa cầu Không mặt trời soi sáng Ta không nhìn thấy nhau Là đêm dài vô hạn. September 30, 2016
Địa Cầu và Sao Hỏa Con trai và con gái Hai thế giới khác nhau Anh vốn là Sao Hỏa Còn em giống Địa cầu Địa cầu xanh bóng mát Núi lớn với sông sâu Hoa bốn mùa thơm ngát Bí hiểm và nhiệm mầu! Sao Hỏa thì hoang dã Đất khô cằn lạnh căm Chơ vơ toàn sỏi đá Mơ Địa cầu quanh năm! Sao Hỏa và Địa cầu Tình cờ nhìn thấy nhau Rồi…Big bang bùng nổ Vạn vật lại khởi đầu! April 2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2019 06:17:31 bởi tranducpho >
Người Ấy Ảnh nàng gửi tặng qua Phây Duyên duyên má lúm, gầy gầy dáng xưa Vẫn là đôi mắt đong đưa Vẫn là e thẹn tuổi vừa biết yêu Tóc huyền phai nhạt ít nhiều Hương nhu thuở ấy còn xiêu lòng người? Vu vơ em mỉm miệng cười Để lòng anh mãi chơi vơi phiêu bồng Vẫn còn má đỏ, môi hồng Anh gom thương nhớ viết dòng tâm tư Mặc đời ảo ảnh thực hư Trần ai tri kỷ ta như hữu tình! 2015
Tháng Ba Tháng ba xuân còn đó Hoa gạo đỏ trên cành Hương bưởi thơm trong gió Cánh đồng làng ngút xanh Tháng ba nắng nhuộm hồng Trên chòm hoa Phượng vĩ Nàng buông tóc dài hong Chàng thầm vương ngó ý Tháng ba về nhớ lắm! Ngọt ngào rét nàng Bân Em choàng khăn gió ấm Giấu đôi má bồ quân! Tháng ba về uyên ương Hẹn hò xây tổ ấm Vòng tay nào yêu thương Siết mãi tình xuân thắm. 2017
Tháng Ba Vắng Em Tháng Ba về còn trắng trời mưa bụi Tình bao năm gắn bó bỗng xa lìa Trái tim yêu như hoa gạo ngoài kia Đang lẩy bẩy trong gió chiều rớt rụng Tháng Ba về bướm vàng dường như cũng Thẩn thờ bay vì tưởng nhớ mùi hoa Trái mơ xanh vừa rụng chảng kịp già Bài thơ cũ phai phôi niềm lưu luyến Tháng Ba vắng em không còn hò hẹn Tiếng cuốc gọi hè khắc khoải đêm thanh Tiễn nàng xuân mà lòng dạ chẳng đành Dù vẫn biết thời gian không trở ngược Tháng Ba này ta cô đơn đếm bước Rét nàng Bân chạnh nhớ nụ hôn đầu Vòng tay yêu không giữ mãi được nhau Hai lối mộng nên giờ đành xa lạ Tháng Ba về nhưng lòng thôi rộn rã Dẫu nắng hồng, trời biếc, lá me xanh Khi vắng em cuộc sống thiếu an lành Nên ngày tháng dĩ nhiên là vô nghĩa. March 2, 2019
Gõ Cửa Trái Tim Gõ cửa trái tim mấy bận rồi Mà người vẫn lặng lẽ im hơi Mình ai ngơ ngẩn hiên nhà vắng Ngoài ngõ trong sân chẳng tiếng mời Gó cửa trái tim suốt canh trường Nhưng người chẳng động chút niềm thương Hình như một khối tim băng đá Đóng cửa chối từ khách viễn phương Gõ cửa trái tim mộng được vào Cùng người đêm hạ ngắm trăng sao Ngày xuân nâng chén giao bôi tửu Cho trái tình duyên chín ngọt ngào Gõ cửa trái tim trọn một đời… Bên tường một chiếc lá vừa rơi Dường như cưa mở cho ai đó Ngoảnh lại cánh song khép chặt rồi! Gõ cửa trái tim… May 29, 2018
Dối Gian Em nói rằng em có mỗi anh Chẳng còn ai nữa để tranh giành Nhưng bỗng một hôm người khác bảo Cùng em trúc mã với mai thamh Em bảo tình em đỏ như son Dù bao năm tháng chẳng phai mòn Nhưng rồi đâu nữa ngày nồng thắm Tình nhạt như màu nước ốc don Em dặn lòng em mãi thủy chung Dù cho mưa nắng lắm bão bùng Một hôm có trận cuồng phong lại Mới biết là đời vỡ tứ tung Em hứa rằng em chẳng dối gian Yêu thương chân thật đến vô vàn Những lời chót lưỡi đầu môi ấy Mỏng mảnh như là sương khói tan. July 30, 2017
Hai Dòng Nước Ta thắp đời nhau bằng ngọn lửa hồng Để soi tỏ cõi lòng nhiều bóng tối Khi tin yêu vừa bập bùng, nóng hổi Hãy sẵn sàng ngờ vực cả tình anh. Thu chưa sang lá chớ vội xa cành Trời phương đó hoàng hôn về nhuộm đỏ Nơi anh đứng bình minh vàng sắc cỏ Trên đường đời ta dịch chuyển về nhau. Niềm mơ kia đâu có dễ úa nhàu Khi ước muốn phát đi từ lồng ngực Dẫu đôi mình bước ra từ hai đầu địa cực Không hận thù, sao tê tái tâm can ? Những mầm xanh vươn dậy thế lụi tần Đem hạnh phúc thay những gì khốn khó Hoa sẽ nở, và nụ cười sẽ có Trên môi hồng xóa vết tích thương đau. Tình trăm năm sẽ gắn kết bạc đầu Lời chung thủy mặn mà như vị muối Anh tình nguyện làm cỏ lau bên suối Để gió rì rào mãi kể chuyện đâu đâu. Xin em đừng buồn, hãy lắng dịu niềm đau Đừng chua xót khi tượng thần sụp đổ Những lầu cát sẽ tan tành khi sóng vỗ Nhưng vạn đời hạt cát vẫn bình an. May 02. 2016
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: